Trận pháp trên vách núi đá không phải chỉ tồn tại độc lập, mà có liên hệ với gió thổi xung quanh, cự thạch rơi xuống. Trận pháp này khiến Sở Nam nghĩ tới kinh mạch tốc độ trong cơ thể, nhớ tới Phù diêu trực thượng
cửu vạn lý, Không gian tuần hình, Thiên nhai chỉ xích.
Gặp trận phá trận, Trận chi nghịch hồi đại triển hùng phong.
Sở Nam phá vỡ trận pháp, đường mòn nhỏ bé biến thành đại lộ bằng phẳng. Sở Nam không tiếp tục phá vỡ mà dừng lại, chộp lấy những cự thạch kia,
thôn phệ năng lượng bên trong.
Mặt khác, hắn tế ra vòng xoáy, hấp thu gió thổi bốn phía. Luồng gió đầu tiên thổi tới Sở Nam, Sở Nam liền
cảm nhận được, thấy được những gió này khác hắn những gió mà hắn thấy
qua, bất kể là gió bình thường hay niết phong đều có điểm khác biệt.
Sở Nam cảm nhận kỹ càng, lại hiểu rõ hơn, biết gió ngoại trừ cây thổi, nhờ bão sinh ra, còn có cả vận động, khí lưu, độ ấm sinh ra…
Mà lúc này có phần quỷ dị:
- Những gió này vì gì mà sinh. Có phải là vì trận, vô duyên vô cớ mà thành?
Sở Nam đương nhiên hiểu rõ chỗ tốt của trống rỗng sinh ra gió.
Gió nhập cơ thể cũng không tiêu tán mà thực sự tồn tại, bởi vậy có thể thấy được gió này tồn tại chân thật, có năng lượng, không chút giả dối. Trận phá gió tan, Sở Nam dùng Âm dương ngư luyện hóa gió, lập tức cảm thấy
khác thường, nhưng cụ thể là thứ gì thì không rõ ràng lắm.
Trong
cự thạch quả nhiên ẩn chứa năng lượng, Sở Nam dùng Tích mạch quyết cắn
nuốt, dung nhập. Sở Nam trông thấy vách núi đá, hai mắt sáng lên:
- Nếu đã cắn nuốt, vậy thì làm cho chót!
Lập tức, tay trái Sở Nam phá vách núi đá. Lập tức, năng lượng mênh mông
tràn vào cơ thể. Phương pháp này, cũng chỉ có dạng siêu cấp biến thái
như Sở Nam mới có thể áp dụng, không buông tha bất kỳ một thứ gì có tác
dụng với sự phát triển của hắn. Ngũ trưởng lão đi qua nơi này cũng có
thể làm được, nhưng lão khinh thường làm vậy, trực tiếp giống như đi
trong hoa viên nhà mình.
Vách đá đằng sau vởi tác động mạnh mẽ
của Sở Nam mà chấn động kịch liệt, còn vách núi phía trước trận pháp
chưa bị phá vẫn bình yên vô sự, không chút rung lên. Sở Nam điên cuồng
cắn nuốt, cảm thấy tu vị của mình buông lòng, phát hiện không bao lâu
nữa là có thể khôi phục cảnh giới Vũ thần, trong lòng càng thêm vui
sướng, tu vị với hắn vô cùng trọng yếu.
- Gom đủ pháp tắc Ngũ Hành, ta liền toàn lực tiến vào cảnh giới Vũ tổ!
Khi Sở Nam tiến vào tầng thứ hai, tình hình Lôi Nhụy trong Ma thú trận tầng năm càng thêm nguy hiểm. Tuy nàng đã đọc qua không ít trận pháp, nhưng
còn kém đạt tới tinh thông rất xa, nếu không phải dựa vào sấm sét màu
tím và nhiều át chủ bài khác, Lôi Nhụy sớm đã ăn thiệt hòi lớn.
Trái lại, Ngũ trưởng lão giống như bình thường, mỗi bước đều đạp lên vị trí
an toàn, giống như Ma thú trận do hắn bố trí. Ngũ trưởng lão đã biết rõ
vị trí của Lôi Nhụy, còn biết Lôi Nhụy khó chịu, trên mặt không khỏi
tươi cười:
- Không cần gấp gáp, rất nhanh lão phu sẽ giải trừ đau đớn cho ngươi!
Thanh âm xuyên qua trận pháp, như khe nước vòng quanh núi, truyền vào tau Lôi Nhụy. Lôi Nhụy không khỏi cả kinh, thất thần, lập tức bị ma thú hình hổ đánh trúng, bay tới trước mặt ma thú hình cá.
Con ma thú hình cá này mở miệng rất rộng!
Ngũ trưởng lão thấy vậy, mỉm cười:
- Xem ra không cần ta ra tay ngươi đã nhập bụng cá, táng thân rồi!
Đang cười, đột nhiên Ngũ trưởng lão biến sắc, nói:
- Không tốt, cá vượt Long môn, qua liền hóa rồng. Đường này không hẳn phải chết, tất có cơ hội hóa rồng, tiến vào tầng thứ sáu.
Ngũ trưởng lão lập tức ra tay, muốn cải biến Ma thú trận. Đúng lúc này, Lôi Nhụy bóp nát một hạt châu màu tím, Hạt châu nổ tung, không có nổ tung
ma thú hình cá, ngược lại có một cỗ lực lượng mạnh hơn đẩy Lôi Nhụy tiến vào bụng cá. Lôi Nhụy thấy đây không phải tử lộ, mà là một lối đi, cuối thông đạo là bậc thang nàng vô cùng quen thuộc, không chút do dự, Lôi
Nhụy tiến lên.
Ngũ trưởng lão sắc mặt trầm xuống.
- Không ngờ
trong lúc vô tình ngươi lại tìm được sinh lộ, coi như ngươi may mắn.
Nhưng tiếp theo ngươi phải chết không nghi ngờ gì nữa.
Ngũ trưởng lão dùng tốc độ nhanh nhất phá trận, đi về phía ma thú hình cá.
Hai người kia vẫn còn canh giữ bên ngoài Ma thú trận!
Khi Lôi Nhụy bị Ngũ trưởng lão đuổi giết, trong một không gian trận pháp ở di tích trận tông, một lão giả vẻ mặt lo lắng:
- Hi vọng tiểu thư không xảy ra chuyện gì. Ta nhất định phải dùng tốc độ
nhanh nhất tìm được tiểu thử, nếu ai dám gây bất lợi với tiểu thư… ta…
Trong ánh mắt lão giả hiện lên sát cơ, sát cơ hóa lôi!
Cửu Vũ trong trận đồng ruộng si mê. Hắn đang suy nghĩ cách sử dụng kiếm
chém ra sinh cơ. Hành giả rơi xuống đệ nhị tử, điện chủ đã đốt lửa, bắt
đầu nấu thức ăn. Kình Thiên Chiến côn trong tay Chiến thần, đã có thể
bắn ngược tám lần. Đúng lúc này, trong trận của hắn xông tới một người,
Chiến thần cười lớn nói:
- Thật tốt quá, rốt cục cũng có người vào, nhanh tới thêu hoa cho gia gia.
Úc Bách Hồi bò tới sườn núi, hắn tập trung phá trận thì phát hiện chân núi xuất hiện thêm một người. Thường danh ca đã có thể đánh nửa khúc, trong khúc trong vẹn, hư hỏa nổi lên một thân ảnh mông lung, ngoài ra Thường
Danh Ca phát hiên tuy rằng đánh đàn rất mệt, nhưng tu vị đã có phần
buông lỏng. Bên kia, Vu Xạ không tìm ra phương pháp thoát khỏi mê cung,
càng không may, thực lực của hắn giảm xuống không ít.
Nhóm người
Đại trưởng lão, Tam trưởng lão cũng phát hiện bậc thang. Khi đoàn người
bước lên, tiến vào trận pháp, Thiên Tử cũng lên theo, miệng nói:
- Có nên phá hỏng quy tắc trò chơi một chút hay không?
Tộc nhân thỏ ngọc phân tán trong trận hình giờ phút này đang gặp trắc trở.
Bọn họ là nhóm người thực lực thấp nhất tiến vào di tích Trận tông, bị
vây trong trận còn tốt, nếu gặp phải người khác, hầu như đều không thoát khỏi một chữ chết.
Tiểu Tinh tiến vào một trận pháp đầy lửa, còn Sơn Lý Nhân tiến vào chính là ngọn núi của Úc Bách Hồi.
Trúc khô tầng hai, thông đạo tiến vào tầng ba đã xuất heinej trước mắt Sở
Nam. Mà sau lưng hắn, gió không hề thổi, đá lớn không rơi, ngay cả vách
núi đá cũng không thấy đâu nữa.
Quan trọng nhất là tu vi của Sở Nam đã trở lại cảnh giới Vũ Thần, Âm dương ngư trong đan điền xảy ra biến hóa!
Thổ Phách thu hết tất cả vào tầm mắt, trong lòng chấn động kịch liệt:
- Nếu ta lợi hại như đại nhân thì tốt rồi.
Nghĩ vậy, Thổ Phách theo Sở Nam tiến vào tầng ba. Tầng thứ ba, nước chảy ầm ầm, là một trận pháp nước.
Đúng lúc này, một thân ảnh bay tới, chềm về phía Sở Nam. Sở Nam mày kiếm
giương lên, làm như không thấy, nhưng lại nói với THổ Phách: