Gặp nguy hiểm không đáng sợ, đáng sợ chính là không biết nguy hiểm ở nơi nào, thế giới dưới lòng đất này quá mức yên tĩnh, phía trước đột nhiên
truyền đến đại động tĩnh, một đoàn người Hỗ trưởng lão tự nhiên là muốn
đi điều tra đến tột cùng. Đặc biệt là Hỗ trưởng lão, vẫn còn rất có chút bận tâm bọn hắn có thể hay không đạt được cái gì ở trong không gian
dưới mặt đất; đạt được đều không coi vào đâu, chính yếu nhất chính là sợ bọn họ hủy hoại một số thứ gì đó, điều này là một nguy hiểm thật lớn.
Rất nhanh, đủ loại hào quang chói mắt xuất hiện, qua khe hở ánh vào tầm mắt mọi người, tiếng điếc tai nhức óc nổ ầm ầm. Sở Nam chứng kiến có ba
thân ảnh, chính là ngươi tới ta đi chém giết nhau kịch liệt vô cùng,
từng chiêu từng chiêu âm ngoan đều muốn sát hại đối phương, dồn đối
phương vào chỗ chết.
Lực chú ý Sở Nam không có đặt ở trên người
ba người này, có Hỗ trưởng lão làm tay chân miễn phí, không đụng phải
cùng cấp bậc cường giả, trên cơ bản không có bất kỳ nguy hiểm nào, Sở
Nam chú ý chính là Hỗ trưởng lão, Hỗ trưởng lão tuy rằng còn không có
tản mát ra khí tức tu vi. Nhưng mà, Sở Nam cảm giác được Hỗ trưởng lão
truyền đến khí tức nguy hiểm, so với trước kia càng thêm yếu ớt, nếu
không phải hắn đối với điều này rất mẫn cảm thì cơ hồ đều cảm giác không thấy. Ngón tay của Lôi Nhụy bỗng nhiên nhúc nhích đụng vào Sở Nam.
Ngoài ra, trong nội tâm Sở Nam vẫn còn nhớ kỹ thời gian cùng không gian trận này!
Hỗ trưởng lão không có lập tức xuất thủ, hắn đang quan sát những người này vì sao mà liều mạng giết nhau, Hỗ trưởng lão dùng đến hạt châu Chiếu
Minh, cũng không có bởi vì năng lượng bạo loạn trên không trung mà ảm
đạm. Một mảng sáng lớn như thế tự nhiên bị ba người trong chiến đấu phát hiện.
Chậm rãi, ba người một phen trao đổi, trở thành minh hữu
tạm thời liền đình chỉ chém giết, ánh mắt hướng đám người Sở Nam đảo tới đảo lui. Ba người phân biệt đem ánh mắt đã tập trung vào Hỗ trưởng lão, Lôi Nhụy, Thổ Phách.
Về phần Sở Nam, tất bị ba người Hoa Lệ Lệ mà không để mắt đến!
Ngưng mắt nhìn ba hơi thở, một lão giả ở giữa nói:
- Lão phu khuyên các ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi thôi, bằng không thì, đừng trách lão phu không khách khí!
- Như thế nào là không khách khí?
- Chết! Lão phu đếm ba cái, còn không chịu rời đi thì đừng trách chúng ta không khách khí.
Âm thanh lão giả này bắt đầu trở nên cứng rắn, bắt đầu đếm:
- Một!
- Hai!
- Ba!
Hai người khác cũng đếm theo, cơ hồ là tại trong nháy mắt, thì đếm xong ba
câu. Chỉ trong một hơi thở đã bay tới đánh giết, Hỗ trưởng lão lại như
không nhìn tới nói:
- Trả lời lão phu mấy vấn đề, lão phu cho các ngươi thống khoái mà chết.
- Lão đầu là đầu lĩnh sao, vậy thì lão tử chém ngươi trước.
Hỗ trưởng lão phối hợp nói:
- Các ngươi là như thế nào lại tới đây? Các ngươi ở chỗ này đi qua những
địa phương kia? Các ngươi như thế nào hội tụ với nhau? Các ngươi trở nên vì cái gì mà liều mạng giết nhau?
- Lão tử dựa vào cái gì phải nói cho ngươi?
Người này, một đầu tóc vàng dựng dứng lên, giống như một đầu Kim Mao Sư Vương tức giận. Đứng ngoài trăm thước đã há miệng công kích quy luật mãnh
liệt bành trướng, Hỗ trưởng lão nhàn nhạt lên tiếng:
- Thành Song, ngươi đi lên, mượn ba người bọn họ hảo hảo tôi luyện, mau chóng tăng cường thực lực!
- Vâng, sư tôn!
Sở Nam nhảy ra một cái, thân ảnh vừa cách Hỗ trưởng lão ba mươi bốn mươi
thước thì Chiểu Trạch Quyền ầm ầm tới. Kim Mao Nam cười lạnh:
- Tiểu oa nhi, ngươi đang đi tìm cái chết đấy sao?
- Ta là tới thu lấy tính mạng của ngươi.
- Không biết lượng sức!
Kim Mao Nam gào thét, chỉ là liếc Sở Nam, sau đó liền đem lực chú ý chuyển
sang ba người Hỗ trưởng lão. Mà hai người khác nghe xong Hỗ trưởng lão
nói thì cảm thấy có chút nghi hoặc:
- Hẳn là tiểu tử trên Tổ Cảnh này rất lợi hại chứ?
Không có chờ bọn hắn tiếp tục suy nghĩ xuống dưới, âm thanh Kim Mao Nam rống to lại vang lên:
- Ngươi cho rằng phái một tiểu tử trên Tổ Cảnh ra là có thể quấy nhiễu
chúng ta, sau đó các ngươi thừa cơ hội sao? Đây chẳng qua là chút tài
mọn mà thôi, sao thoát khỏi pháp nhãn lão tử, lão tử trước hết đem tiểu
tử này cho chém thành mười tám khúc.
Hai người khác nghe xong,
cảm thấy thật đúng là có một loại khả năng như vậy. Hỗ trưởng lão mặt
không biểu tình, khóe miệng Lôi Nhụy lộ ra một bộ dáng tươi cười nhàn
nhạt, trong lòng Thổ Phách mắng to:
- Ta cho là mình thì đủ ngốc được rồi, không nghĩ tới còn có người so với ta còn ngu hơn, tự cho là mình đúng.
Sở Nam nghe được câu này, con mắt hạt châu chuyển động, lại đổi chiêu Chiểu Trạch Quyền thành Suất Trận Quyền.
- Đổi chiêu? Không dùng!
Tiếng nói Kim Mao Nam vừa ra trong nháy mắt, hai cổ uy năng mãnh liệt vào
nhau, Kim Mao Nam dựa theo ý nghĩ của mình, không hề để ý tới Sở Nam,
mặc kệ Sở Nam trên không phóng qua, lại tế ra một đại sát chiêu chém về
phía Hỗ trưởng lão còn hét lớn:
- Trước chém lão giả có chòm râu dê này, còn lại hai người không đáng để lo.
Như phản xạ có điều kiện, công kích hai người cũng muốn chuyển hướng Hỗ
trưởng lão, lão giả kia cũng cho rằng Sở Nam chỉ có tu vi bên trên Tổ
Cảnh, không phải là đối thủ của Kim Mao Nam tu vi Thần Tổ Cảnh. Mà võ
giả mặc trang phục hắc y cảm thấy có chút không đúng:
- Người kia, căn bản cũng không có ý định xuất thủ, điều này nói rõ cái gì?
Bỗng nhiên, hắc y võ giả toàn thân giật mình, hắn nghĩ đến loại khả năng
kia, thế nhưng mà, hắn không có lập tức nhắc nhở Kim Mao Nam, bọn hắn
chỉ là minh hữu tạm thời giải quyết hết những người trước mắt này sẽ
tiếp tục chém giết. Nếu có thể để cho đối thủ thụ nhiều bị thương, trong chốc lát là hắn có thể nhiều chiếm chút thượng phong, trong lòng của
hắn cười lạnh, phân ra một ít thần niệm, khóa chặt Sở Nam, hắn muốn nhìn Sở Nam có bản lãnh gì.
Sở Nam dùng Suất Trận Quyền ngăn cản, lại ngăn cản không nổi, lập tức uy năng sẽ bị hủy diệt, Sở Nam lại quát:
- Chiểu Trạch Quyền.
Lập tức, ở trong nắm tay phải, xuất hiện những lỗ đen vỡ vụn, dưới Trận Chi Nghịch Hồn lập tức điều động thay đổi một loại trận pháp mới.
Chiểu Trạch Quyền ra, Kim Mao Nam kia đã bị tiêu hao hết một bộ phận uy năng, lập tức rơi vào trong ao đầm, sau đó bị chôn vùi. Mà Sở Nam không có
chút nào dừng lại, quay người hướng phía sau lưng Kim Mao Nam đánh tới.
Sát chiêu Kim Mao Nam bị phá trong tích tắc, cũng cảm giác được không đúng, nhưng hắn không có suy nghĩ cẩn thận, trong miệng tại lẩm bẩm:
- Sát chiêu của lão tử có thể chém hắn thành mười tám đoạn cơ mà, làm sao lại như vậy?
Đang nghĩ ngợi, hắc y võ giả nhìn chăm chú Sở Nam, lại lạnh giọng quát:
- Coi chừng!
Hắc y võ giả chỉ là muốn để cho Kim Mao Nam chịu điểm trọng thương, mà
không phải muốn cho Kim Mao Nam chết, Kim Mao Nam nếu chết rồi, thế cục
bọn họ cũng sẽ trở nên gian nan, cho nên, hắn phải lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng mà, đã muộn.
Kim Mao Nam đang muốn rút lui tránh công kích của Sở Nam thì quyền pháp của Sở Nam trong hắc động trận pháp kịch liệt biến hóa, "Binh trận quyền ", "Suất Trận Quyền ", "Đế trận quyền " tam đoạn công kích, bỗng nhiên bộc phát đến mức tận cùng!
Rầm rầm rầm!
Ba tiếng vang lên, ba quyền công kích tại cùng một chỗ, một người lỗ máu thình lình xuất
hiện, mà cái lỗ máu thông hướng bộ vị, chính là đan điền; Sở Nam không
chút do dự, lại tụ họp năng lượng, tiếp tục điên cuồng tấn công!
Đan điền Kim Mao Nam đã kịch liệt chấn động, đại chiêu trong tay chịu ảnh
hưởng, uy năng mất hơn phân nửa; nhưng Kim Mao Nam máu tươi, tuy rằng
thừa nhận lấy kịch liệt đau nhức, nhưng vẫn nổi giận, đem uy năng còn
lại chém về phía Sở Nam. Hắc y võ giả cũng hiện lên sát ý công kích về
phía Sở Nam, đại chiêu vốn là súc tích tới trình độ nhất định, hiện tại
càng thêm hung mãnh.