- Nếu là đem vô thượng Càn Khôn kinh mạch mở ra, sau đó phối hợp với
năng lượng trong không gian, có thể càng thêm uy lực của Càn Khôn vũ kỹ, khiến cho uy năng nâng cao thêm một bậc.
Sở Nam một bên xem xét vô thượng Càn Khôn kinh mạch, một bên lẩm bẩm.
- Kinh mạch cũng là thôi diễn ra, nhưng dùng cái gì để mở ra tích năng
lượng? Lúc trước pháp tắc có thể mở ra vài nhánh, nhưng bây giờ đúng là
một chút dùng cũng không có, dùng 'Tích mạch bí quyết' mà nói, pháp bảo
thực có chút khó tìm, trừ phi tự mình luyện chế.
Suy nghĩ hồi lâu, Sở Nam nghĩ đến, cũng chỉ đúng cái "Diệt chi kiếp", hắn nhớ lại lời của thủy tinh quan tài nói:
- Muốn biết năng lượng bên trong không gian, đến tột cùng là cái thể
lượng gì, chỉ cần lần lượt dẫn hạ diệt chi kiếp, sau đó một ngày, ta sẽ
biết. Tiếp theo diệt chi kiếp, sẽ biết nó tới từ lúc nào?
Cái vô
thượng Càn Khôn này gác lại ở bên cạnh, sau đó, Sở Nam thừa dịp Thường
Danh Ca còn đang cảm ngộ, cùng Tiểu Trận suy nghĩ Khí tức Tiểu na di
chuyển hóa ra công kích, trọng kiếm thì ở trong không gian trong người
hấp thu năng lượng, cùng lúc đó, trọng kiếm tựa hồ còn truyền lại thứ gì đó, về phần bánh xe đất khay hồn, vẫn bị cảm giác buồn bực, bởi vì
Tiểu Trận không để ý tới hắn, mà hắn tới gần, lập tức gầm lên.
Tiểu nữ hài nhi, thần trí Thủy hồn…, cũng có biến hóa không nhỏ, về phần
Thiên Lang hồn, đã không tiếp tục cường tráng, thứ nhất là nguyên nhân
bản thân hắn, thứ nhất đúng là nguyên nhân không gian trong cơ thể.
Sở Nam không động, đám Đại trưởng lão bọn họ cũng không có di động, cả đám đều thấy Sở Nam mạt sát Ngũ Hành hồn nguyên kiếp mà kinh ngạc, kịch bản trong lòng Thiên tử lúc này càng lúc càng lớn.
Rất nhanh, nửa
canh giờ trôi qua, đối với Khí tức Tiểu na di, Sở Nam cùng Tiểu Trận đã
hoàn thiện không sai biệt lắm, dù sao khí tức cũng là một loại năng
lượng, cùng những thứ năng lượng Sở Nam thôn hút kia cũng không sai biệt lắm, tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì
diệu, hôm nay cần có, chính là dùng thực chiến để nghiệm chứng.
Mà "Khí tức Tiểu na di" này, bị Sở Nam trực tiếp đổi thành "Tiểu na di"
rồi, Sở Nam nhìn thoáng qua trạng thái Thường Danh Ca, trên mặt có nửa phần không nhịn được, bởi vì hắn biết rõ, hơn nửa canh giờ vừa rồi, đối với Thường Danh Ca mà nói rất có thể chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Sở
Nam nói:
- Ngộ thời gian càng dài, xem ra càng có cơ hội đột phá.
Sở Nam lại đem tinh lực toàn bộ để ở trên người của mình, Tiểu Trận lại tiếp tục hấp thu đến từ trận tông truyền thừa.
Lúc này Sở Nam liền quyết định chủ ý.
- Có thời gian đi xem một phen.
Lại muốn một ít chuyện rồi, cần thời gian rảnh rỗi.
Nếu rỗi rãnh, liềm đi tìm Tử Mộng nhi, Linh Vân.
- Mộng nhi, Linh Vân, các ngươi có khỏe không?
Giờ phút này Tử Mộng nhi, vừa bước vào Khôn châu không lâu, hiện tại Tử
Mộng nhi một chút tu vi cũng không có, nhưng tu vi rơi xuống, Tử Mộng
nhi cảm giác được mình và cái cái khay liên hoa kia, dung hợp lại với
nhau.
Tử Mộng nhi có trường kiếm tương trợ, những thứ Võ Giả kia
thấy Tử Mộng nhi không có nửa điểm tu vi, cho là dễ khi dễ, nhưng chờ
bọn hắn tới khi dễ, mới phát hiện ra cơn ác mộng.
Hơn nữa, Tử Mộng nhi còn đánh ra danh hiệu Hắc bạch Song Sát.
Một đường đi tới, Tử Mộng nhi đụng phải Võ Giả, cũng có không ít lợi hại,
may mà mỗi lần cũng là hữu kinh vô hiểm, mà Tử Mộng nhi ở nơi này từng
tràng trong chiến đấu, mọi người kinh nghiệm bên trong, từ từ trở nên
mạnh mẻ.
Mà Linh Vân, cũng là theo cái bà bà kia, cũng chính là
sư phụ của nàng, đến bên trong một cái thế giới khác, cái thế giới này
không trên mặt đất, là ở dưới mặt đất, được sư phụ Linh Vân dốc lòng bồi dưỡng, tu vi hiện tại của nàng đã đạt cảnh giới Vũ Thần.
Rời đi
càng lâu, Linh Vân càng thêm tơ vương Sở Nam, cỗ tơ vương này chuyển hóa thành động lực tu luyện, để sớm một ngày đi tìm Sở Nam, sống ở bên
người Sở Nam, trợ giúp Sở Nam.
Tư Đồ Dật Tiêu còn đang ngủ say, hắn mơ mộng, trong mộng, hắn đi theo mọi người tu luyện, cũng không được nghỉ ngơi.
Tình huống Tử Mộng nhi, Sở Nam cũng không rõ ràng lắm, nhưng Sở Nam đã quyết định chủ ý, nếu là có thể ở Đại Đạo Tông trong trận năm tháng, hoặc là
trăm năm trong trận Nhật động tu luyện một phen, thời gian dùng để tu
luyện bói toán thuật.
Nói như vậy, mặc dù tu luyện không tới tinh thâm, nhưng hơi chút nguy hiểm, tính toán đại khái có thể làm được.
- Hiện tại là tối trọng yếu, chính là tích lũy, không ngừng mà tích lũy.
Sở Nam nhớ tới, đang lúc ấy thì Thường Danh Ca mở mắt, trong đôi mắt có
ánh sáng thoáng hiện, Sở Nam trước tiên cảm giác được, ngó chừng Thường
Danh Ca, những người khác từ ánh mắt Sở Nam nhìn qua, mỗi một người đều
là biến sắc.
Đại trưởng lão trong lòng còn đang nhớ tới:
- Mới vừa nhìn thấy một tên đại yêu nghiệt, hiện tại vừa tới một tên Tiểu Yêu nghiệt, trong thời gian ngắn như vậy, lại có thể bước qua đạo ngăn
kia.
Sở Nam tiến lên hỏi:
- Bọn họ người nào giúp ngươi đi vào? Hoặc là nói người nào đối với ngươi có tác dụng lớn nhất?
Sở Nam chuẩn bị thực hiện lời hứa, Thường Danh Ca cũng là lắc đầu, sau đó cười nói:
- Đại ca, trợ giúp lớn nhất chính là ngươi.
Thường Danh Ca nói ra, Sở Nam nhẹ kêu một tiếng, Thường Danh Ca lại nói:
- Chính xác mà nói, đúng là một kiếm kia của đại ca, đem ta trảm vào cổ chi cảnh.
- Một kiếm kia?
Sở Nam nhớ tới, tựa như có điều ngộ ra, mà Hỗ trưởng lão, Nguyệt động chủ, đám người Vạn trận lão tổ cũng là thấy có cơ hội tốt khôi phục tự do,
kết quả lại là không có phần của bọn hắn.