Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1847: Thật đáng tiếc



- Gia nhập Tiêu gia, hồ lô sẽ là của ngươi!

Sở Nam hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu tiểu thư sẽ nói như vậy, hắn một bên thôn nạp uy năng của Ttrụ cột lão, một bên hỏi Tiêu tiểu thư nhà.

- Tại sao?

- Đối với Tiêu gia mới có lợi, đối với ngươi mới có lợi!

Tiêu tiểu thư nói rất trực tiếp, nhưng những lời nàng nói là thật sự, Sở Nam không biết Tiêu tiểu thư đã nhìn ra điều gì, nhưng hắn đáp ứng Tiêu tiểu thư gia nhập Tiêu gia mà nói, thì lần này không đi Đại Đạo Tông, cũng sẽ không có vấn đề.

Nhưng Sở Nam không muốn gia nhập Tiêu gia, lý do có rất nhiều, vì hắn muốn đi Chư Thiên điện, hắn không muốn bị ước thúc ở một chỗ nào cả, không muốn bí mật tự mình bạo lộ, nhưng đối mặt với Tiêu tiểu thư cường đại, Sở Nam còn không biết nên trả lời như thế nào, chọc giận đầu cọp mẹ này sao, hậu quả thật đúng là không thể chịu nổi.

- Không đồng ý?

Tiêu tiểu thư giọng nói có ý hỏi, Sở Nam cau mày, trong không gian trong cơ thể Hư Thiên hồ lô còn chưa có bị chế phục, Sở Nam trong lòng thì thầm:

- Còn thiếu chút nữa, cho thêm một chút cơ hội, là có thể chuyển biến tốt đẹp!

Sở Nam muốn tình huống chuyển biến tốt đẹp, hắn nhìn đến Tiêu tiểu thư vẻ mặt càng bình thản, cũng là trong lòng không ổn.

- Làm như thế nào cự tuyệt đây?

Đột nhiên, Sở Nam nghĩ đến một chủ ý, nói:

- Tiêu tiểu thư, ta họ Sở.

- Họ Sở?

Tiêu tiểu thư trên mặt có vẻ kinh ngạc, Trụ cột lão, Tiền Lỗi bọn họ tất cả mặt cũng thay đổi, Tiền Lỗi lúc trước cũng biết tên tuổi Sở Nam, còn thật không có hướng Sở gia phương diện kia suy nghĩ, dù sao dưới trời cao này họ Sở quá nhiều.

Nhưng dưới loại tình huống này, trong hoàn cảnh này nói ra được "Ta họ Sở", là có ý gì, không cần nói cũng biết, bọn họ trong lòng quay cuồng, không biết Sở Nam muốn một cơ hội để khống chế hồ lô.

Lôi Nhụy biết chân tướng, trong lòng nở nụ cười, mà hắc sắc lão giả cũng nổi lên chân mày, Diệp Thương Minh lại càng không hề để ý tới Tiền Lỗi, quay đầu lại nhìn Sở Nam.

Trực giác, Sở Nam cảm giác mình tìm đúng lý do để cự tuyệt.

Tiêu tiểu thư hướng về phía Diệp Thương Minh cười một tiếng, nói:

- Ta giết hắn, ngươi không có ý kiến ah?

Thanh âm không lớn, nhưng mọi người ở chỗ này, tất cả đều nghe rất rõ ràng, lập tức, Đại Đạo Tông cùng Cửu Võ, đám người Chiến thần, tất cả đều dừng tay lại.

Ngay sau đó, Cửu Võ, Chiến thần bọn họ bằng tốc độ nhanh nhất, hướng Sở Nam chạy tới, Sở Nam bảo bọn họ đừng tới đây, nhưng không có một người nghe lời, đám Lôi Nhụy cũng cùng nhau chạy vội tới, làm cho người ta có một loại cảm giác khí thế sục sôi.

Nguyệt chủ, vạn trận lão tổ rất muốn thoát khỏi trung tâm nước xoáy, nhưng căn bản không thể, Ma Dậu, Hỗ trưởng lão, Tiền Lỗi bọn họ cũng đi lên, bao gồm cả Trụ cột lão, bởi vì bọn họ nhất định phải đem Sở Nam về Đại Đạo Tông.

Chỉ có Thường Danh Ca còn đang cùng tên Võ Giả kia chém giết, mặc dù Thường Danh Ca bị giận đến mức tận cùng, nhưng động tĩnh lớn như vậy, hắn cũng đã nhận ra, kết quả là, ở bên trong sự phẫn nộ của hắn, nhiều hơn một chút, nhân cơ hội tấn công, Thường Danh Ca thế cục lâm vào nguy hiểm.

Tiêu tiểu thư trong nháy mắt xông tới, cố ý nhìn đám Cửu Võ, Chiến thần, Diệp Thương Minh vẫn không một lời, Hành giả nói:

- Tiêu tiểu thư, Sở Nam là người Chư Thiên điện chúng ta.

- Nơi này ngươi có tư cách nói chuyện sao?

Tiêu tiểu thư khoát tay, sau đó công kích oanh hướng Hành giả, Sở Nam giờ phút này còn không có hoàn toàn khôi phục, cũng là che ở trước người Hành giả, cứng rắn chịu một kích của Tiêu tiểu thư, nhất thời, Sở Nam "Oa" phun ra một ngụm máu tươi.

- Lão Đại!

Chiến thần nói ra, hắn dẫn Kình Thiên chiến côn đánh lên, Cửu Võ đem kiếm thúc dục ra, hai tay Sở Nam phân ra, đem Cửu Võ cùng Chiến thần bắt được, nói:

- Trước dừng tay!

- Lão Đại...

- Dừng tay!

Cửu Võ thu hồi kiếm, Chiến thần buông xuống chiến côn, những người khác cũng đem công kích tiết ra, Sở Nam ngó chừng Tiêu tiểu thư nhưng không có lên tiếng, cứ trầm mặc như vậy, kì thực hắn nghĩ đến công kích của Tiêu tiểu thư, mới vừa rồi một kích kia của Tiêu tiểu thư, để cho hắn cảm giác được khí tức quen thuộc nhè nhẹ, có điểm giống như đạo quang mang tán ra khí tức trong não biển kia, nhưng Tiêu tiểu thư khí tức còn rất nhạt, bên trong còn có đại lượng pháp tắc uy năng, nhưng pháp tắc uy năng này lại muốn so sánh với Trụ cột lão còn muốn mạnh hơn một chút.

Cũng bởi vì lần này, Tiêu tiểu thư tiện tay đánh ra một kích, đem uy năng đóng băng của Trụ cột lão còn còn sót lại ở trên người Sở Nam, đánh nát hơn phân nửa rồi, Sở Nam nhân cơ hội đem uy năng của Trụ cột Lão thôn nạp vào không gian trong cơ thể.

Dĩ nhiên, Tiêu tiểu thư công kích, cũng làm cho Sở Nam bị thương không nhẹ, Sở Nam cũng không để ý, đem uy năng còn không có hoàn toàn tiêu tán xuống, cùng nhau nuốt vào không gian trong cơ thể, rồi sau đó bắt tay vào thu thập hư không hồ lô.

Sở Nam đã từng nghĩ tới đem hư không hồ lô lấy ra, lấy ra để đổi một cái điều kiện, nhưng còn muốn Tiêu tiểu thư đem hư không hồ lô đưa cho hắn, hắn liền bỏ qua, chuẩn bị đem hư không hồ lô luyện hóa.

- Dùng năng lượng trọng kiếm của ta công kích, hư không hồ lô, ngươi thật đúng là không sai.

Sở Nam truyền ra ý thức, tiếp xúc não trong biển vang lên tiếng cười xem thường, Sở Nam tiếp tục truyền ra ý thức.

- Năng lượng của ta, như thế nào thôn hút tốt như vậy?

Nói xong, Sở Nam tâm niệm nhất chuyển, đem phương pháp lần đó đối với Thiên Lang hồn dùng ra ngoài, trong lòng còn muốn nói:

- Cách này đối với Thiên Lang hồn hữu dụng, không biết đối với loại pháp bảo này hữu dụng hay không!

Còn đang nhớ tới, trong biển não tiếng cười xem thường đã biến thành tiếng kêu đau đớn, hư không hồ lô nhảy cà tưng, sau đó trọng kiếm không có công kích nữa, mà là vội vàng ân cần săn sóc, hắn tựa hồ biết sẽ phải gặp tình thế nghiêm trọng, Tiểu Trận đã hết sức khôi phục, bánh xe đất cái khay hồn cả người run rẩy, hắn nghĩ tới tự mình đang thôn hút, cũng là năng lượng không gian trong cơ thể.

Hư không hồ nếu không có thể phản kháng, Sở Nam vận chuyển "Tích mạch bí quyết", cả đám bên cạnh cũng không biết Sở Nam đang làm cái gì, Tiêu tiểu thư cũng đều biết Sở Nam âm thầm có động tác, nhưng cũng không rõ ràng lắm là hắn làm cái động tác gì.

Tiêu tiểu thư nhìn Cửu Võ cùng Chiến thần nói:

- Hai người các ngươi nếu là gia nhập Tiêu gia, ta có thể làm cho các ngươi trở thành đệ tử hạch tâm Tiêu gia, mặt khác, ta còn có thể để cho hắn được chết một cách thống khoái.

- Thả ngươi...

Chiến thần nói câu kế tiếp bị Sở Nam ngăn trở về rồi, sau đó nhìn Cửu Võ cười nói:

- Chúng ta là huynh đệ! Sinh tử huynh đệ!

- Nói cách khác ngươi vĩnh viễn sẽ không gia nhập Tiêu gia rồi?

- Không sai!

- Thật ra thì có chút ít đáng tiếc, ngươi khẳng định không biết kiếm của ngươi bên trong đại biểu cái gì, ngươi nếu là đáp ứng, con đường của ngươi, đi so với ta còn muốn xa hơn nữa. Còn ngươi nữa, Hiên Viên Chiến thần, há có thể hôm nay nghèo túng? Nhục uy phong Kình Thiên chiến côn rồi.

Thấy Tiêu tiểu thư phê bình, Sở Nam đang luyện hóa hư không hồ, trong lòng đại chấn, hắn thấy câu nói "Hiên Viên ngồi xuống chi Chiến thần" kia, thì ra là những danh hiệu, gọi là Hiên Viên?

Lúc này, Tiêu tiểu thư vừa ngó chừng Sở Nam, nói ra.

- Lời nói thật, ngươi, ta nhìn không thấu, nhưng tiềm lực của ngươi vô cùng lớn, Chiến thần gọi ngươi là lão Đại, nghĩ đến ngươi cùng Hiên Viên có quan hệ rồi, ngươi chiếm được Hiên Viên? Máu đâu? Xương đâu? Hay là hồn? Hoặc là...

Tiêu tiểu thư đưa ra tin tức, tựa như biển vừa tiếp xúc với trên đất đụng chạm lấy tâm thần Sở Nam, ngay cả không gian năng lượng trong cơ thể, cũng có chút tạp chất.

- Tâm, máu, cốt, hồn, còn có những thứ khác, Hiên Viên là bực tồn tại nào? Ta hôm nay ngay cả xương cũng còn không có thu thập, kia...

- Thật là đáng tiếc, ngươi họ Sở, nếu như ngươi không phải họ Sở, có lẽ ta sẽ vì ngươi hao phí một phen công phu, nhưng hiện tại không có cần thiết rồi, Sở gia có loại yêu nghiệt thiên tài như ngươi vậy, sẽ phải vẫn lạc.

Sở Nam nghe, không có nói gì.

- Ta chỉ đúng họ Sở, ngay cả Sở gia là gì cũng không biết.

Bởi vì lúc này đã không dùng, chỉ có thể trách hắn ban đầu tìm một cái lý do mà thôi.

Lúc này đúng là Tiêu tiểu thư, thật rất tiếc tài, lại một lần nữa hỏi Cửu Võ cùng Chiến thần:

- Các ngươi thật không muốn gia nhập Tiêu gia?

- Đạo bất đồng, bất tương thành mưu!

- Tốt lắm, nếu ta không chiếm được, người khác cũng khỏi phải lấy được, đặc biệt là Sở gia!

Tiêu tiểu thư nhà vừa nói, còn cố ý nhìn thoáng qua Diệp Thương Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.