Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1973: Linh hồn động tay động chân



" Lạc " vừa phát ra, 35 thanh huyết kiếm mang theo tiếp xe gió đâm thẳng đại địa, một thanh huyết kiếm bay vào không trung, đam vào đám huyết vụ trong luồng sát khí nồng đậm.

Ngay lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Ngay sau đó, có thân ảnh phá đất bay ra, bầu trời cũng xuất hiện một đầu quái vật Huyết Ngục nửa trên là người nửa dưới là phượng hoàng, sau cùng còn có thể đứng đối diện với Sở Nam, vẻn vẹn có 9 quái vật Huyết Ngục mang thương, còn lại 8 quái vật Huyết Ngục hình dạng nửa thân dưới đều là thần vật phi phàm, có long, có kỳ lân, có bạch hổ...

Những quái vật này đối với Sở Nam mà nói, không có gì đáng kinh ngạc, kinh ngạc nhất chỉ có đầu quái vật Huyết Ngục nửa thân dưới, dĩ nhiên giống y đúc nửa người truyền nhân của Bổn Hùng và Chiến Thần.

Thấy tràng cảnh như vậy, trong đầu Sở Nam mạnh mẽ lóe lên một đạo tian sáng, nhớ tới đại lục Đồ Đằng suy vong, nhớ tới Đồ Đằng Tộc mất đi những vị cường giả này:

- Phượng hoàng, thần long, kỳ lân, sư tử, thiết thương hùng...Những quái vật này đều có thể tương ứng với những bộ tộc trên đại lục Đồ Đằng, chẳng lẽ Huyết Ngục Bí Cảnh thực sự liên quan tới đại lục Đồ Đằng? Thi cốt nơi đây, chính là đến từ đại lục Đồ Đằng sao? Chỉ là, tại sao phần lớn đều mang hình dạng ma thú, trạng thái hình người rất ít?

Nghĩ vậy, suy nghĩ càng lúc càng nhiều, tất thảy đều trực tiếp hoặc gián tiếp có liên quan tới chính mình, Sở Nam nhanh chóng muốn biết những đầu quái vật Huyết Ngục này rốt cục phát sinh từ đâu?

Bất quá, Sở Nam không hề biểu hiện ra mặt, không có tĩnh tâm suy tính một phen, hắn học toán thuật để dựa vào đó bảo vệ chính mình, dựa vào đó đi tìm các nàng Mộng nhi, cho nên, hắn đầu tiên nghĩ tới không phải toán thuật, mà là Sưu Hồn bí quyết.

- Tội nhân, vì sao ngươi tàn sát tộc nhân của ta?

- Bản thân các ngươi rất rõ ràng, các ngươi như vậy, vốn không nên tồn tại trong thế gian.

- Vạn vật đều có linh hồn, các ngươi có thể tồn tại, vì sao Ngô Tộc không thể tồn tại? Ngươi có lý do gì để hủy diệt Ngô Tộc?

Quái vật Huyết Ngục sư tử phẫn nộ, phẫn nộ dị thường, Sở Nam có chút kinh ngạc, chằm chằm nhìn đầu quái vật nói:

- Quả thực vạn vật tồn tại đều có quy luật, thế nhưng, các ngươi chọc tới ta, lý do này đủ chưa?

Trong lòng Sở Nam hoài nghi về những quái vật này càng lúc càng nồng đậm, không muốn nhiều lời vô ích, trực tiếp đạp một cước, bàn tay ấn xuống một cái, vận chuyển Sưu Hồn bí quyết, sau khi cảm thấy Sưu Hồn bí quý phát huy hiệu lực, trong lòng Sở Nam thả lỏng một chút, khá tốt những quái vật này có linh hồn, nếu không hắn còn phải sử dụng phương pháp khác.

Sưu Hồn bí quyết lục lọi tìm kiếm, tin tức phức tạp hỗn loạn nối đuôi nhau tới, không chờ Sở Nam lục lọi toàn bộ, linh hồn quái vật Huyết Ngục sư tử không chịu nổi uy năng của Sưu Hồn bí quyết, liền bị chôn vùi.

Bất quá, Sở Nam không phải không có thu hoạch, tin tức này hỗn loạn, khiến Sở Nam có chút khiếp sợ; Sở Nam nhìn về phía quái vật Huyết Ngục bạch hổ đứng trước mặt quái vật Huyết Ngục sư tủ, quái vật Huyết Ngục ác long thấy vậy, hét lớn:

- Mau chóng tự bạo, không thể để hắn đạt được tin tức.

Quái vật Huyết Ngục bạch hổ rùng mình, lập tức tự bạo, không đợi tới khi sát khí trên thân thể quái vật bạch hổ cuộn trào ra ngoài, bàn tay Sở Nam đã đặt trên đầu quái vật bạch hổ, thi triển Sưu Hồn bí quyết, nói:

- Trước mặt ta, ta không cho các ngươi chết, các ngươi không thể chết.

- Tội nhân, đi tìm cái chết đi, ta muốn cùng ngươi đồng quy vu tận.

Đầu quái vật thiết thương hùng và hai đầu quái vật khác đánh về phía Sở Nam, bộ dạng thấy chết không sợ, Sở Nam lạnh lùng đảo mắt nhìn lại, thấy trong mắt quái vật Huyết Ngục thực sự lóe lên tia trung thành.

Đối với sự trung thành, Sở Nam không hề xa lạ, ba đầu quái vật Huyết Ngục này nguyện chịu chết, vậy sự trung thành so với Thổ Phách, Thiên Lang Hồn không hề thua kém, thậm chí có thể chỉ hơn không kém.

- Bọn họ trung thành vì ai?

Sở Nam nghi hoặc hỏi, vứt bỏ quái vật bạch hổ linh hồn đã bị mai một, hai tay cùng lúc chộp lấy hai đầu quái vật kia, duy chỉ còn lại đầu quái vật thiết thương hùng, chỉ riêng thiết thương hùng nhe rằng cười nói:

- Tội nhân, ngươi còn có thể đánh cắp sao? Đi tìm cái chết đi.

- Ngươi không nên lăng nhục Thiết Thương Hùng...

Sở Nam nói đến đây, bức họa thần hồn phát ra phù ấn định thần, để quái vật thiết thương hùng, cộng thêm quái vật ác long uể oải nhích từng bước sau đó phục xuống, ngoài Huyết Ngục Bí Cảnh, Sở Nam cũng từng thi triển phù ấn định thần, bất quá không khiến quái vật Huyết Ngục định thần lâu, rất nhanh bọn chúng liền vùng vẫy trở lại; thế nhưng tiến nhập Huyết Ngục Bí Cảnh, sát khí nồng đậm, phù ấn định thần trong bức họa thần hồn của Sở Nam lúc này lây nhiễm sát khí.

Cho nên, có thể khiến đám quái vật Huyết Ngục sở hữu thực lực cường hãn này định thần trong hai tức, Sở Nam lục vừa lục soát linh hồn, vừa không ngừng bạo phát phù ấn định thần trong bức họa, không gian trong cơ thể hình thành khá hoàn hảo, có thể dùng tinh thần lực giống như năng lượng, phát triển không thôi, cuồn cuộn không ngừng; bằng không, Sở Nam thực sự không thể tiếp tục trụ vững.

Trong nháy mắt, linh hồn hai quái vật Huyết Ngục trong tay cũng mai một, tin tức Sở Nam đạt được, càng hỗn loạn, Sở Nam nhíu mày, sau khi linh hồn quái vật sư tử mai một, hắn cho rằng quái vật sư tử bị hắn đả thương quá nặng, đây là chuyện ngẫu nhiên

Linh hồn quái vật bạch hổ mai một cũng là chuyện ngẫu nhiên.

Nhưng chuyện ngẫu nhiên xảy ra liên tiếp, đã khiến Sở Nam tin tưởng đây không phải chuyện ngẫu nhiên, mà là chuyện tất yếu, trong nháy mắt, Sở Nam nghĩ tới tràng cảnh hắn tranh đoạt không chế đối với Tiên Võ Thần tại Tỏa Hải Không Bình Bí Cảnh.

- Linh hồn bọn chúng, bị người động tay động chân, bằng không, chắc chắn không suy yếu như vậy.

Sở Nam sử dụng thủ đoạn tóm lấy quái vật thiết thương hùng, hắn không vội vàng thi triển Sưu Hồn bí quyết, mà sử dụng lực sinh mệnh thay quái vật thiết thương hùng chữa thương, khôi phục lại thân thể, quái vật thiết thương hùng bị hành động của Sở Nam gây cho hắn cảm giác khó hiểu, liền hỏi:

- Ngươi muốn cái gì?

Sở Nam lúc này đã mất đi tâm tình thoải mái, không để ý tới hắn, bất quá, sau khi thân thể quái vật thiết thương hùng gần như khôi phục hoàn toàn, mới thi triển Sưu Hồn bí quyết, Sở Nam làm như vậy, chính là muốn chứng minh linh hồn bọn chúng mai một không phải vì thân thể suy yếu.

Trong khoảng thời gian ngắn, linh hồn quái vật thiết thương hùng bị mai một, Sở Nam không hề tùy tiện để quái vật thiết thương hùng hạ xuống đất, một ngón tay vẽ vẽ trên không trung, sát khí tràn ra, nửa thân dưới thuộc về thiết thương hùng bị Sở Nam chặt đứt.

Sở Nam thì thầm:

- Quả nhiên không phải nguyên nhân thân thể suy yếu, chính là ai đó động tay động chân tới linh hồn của bọn chúng? Chỉ cần tra xét, sẽ khiến linh hồn của bọn chúng suy yếu, cho tới khi mai một hoàn toàn, đồng thời, tin tức đạt được phi thường hỗn loạn, nếu như chỉ hỗn loạn, ngược lại cũng tốt, e là những tin tức này không nhất định đã thực.

Trước kia Sở Nam chính là muốn tổng hợp ký ức bọn họ lại, đạt được tin tức tương đối hoàn chỉnh, nhưng hiện tại, chuyện này rõ ràng không thông, Sở Nam tiến về phía quái vật ác long, tháo gỡ toàn bộ phù ấn định thần trên thân thể hắn, nói:

- Có người đều không phải sinh ra trong Huyết Ngục Bí Cảnh, các ngươi đến từ đâu?

- Ha ha ha...

Quái vật ác long cười rộ, điên cuồng hét lớn nói:

- Tội nhân, ngươi sẽ không biết, vĩnh viễn không biết, ngươi sẽ phải chết, ngươi giết chúng ta, lây nhiễm khí tức của chúng ta, ngươi nhất định sẽ chết.

- Ngươi thực sự chết cũng không nói.

- Chết cũng không nói.

Nghe quái vật ác long trả lời như vậy, Sở Nam không hỏi thêm, bởi vì hắn biết hỏi thêm cũng không được gì, lòng trung thành của bọn chúng được chứng mình bằng cái chết, cho nên, Sở Nam trực tiếp để sát khí cuộn trào mãnh liệt ngưng tụ thành trọng kiếp, sau đó kinh mạch vận chuyển bạo phát Kiền Nguyên Trảm, quái vật ác long trực tiếp bị trảm thành hai nửa.

Trong nháy mắt, Tiểu Lam xuyên thủng qua hai nửa thân thể bị bổ nát.

Sở Nam tiếp tục tiến về quái vật Huyết Ngục tiếp theo, chỉ có chút do dự, Sở Nam liền chém giết, quái vật không trả lời, tự nhiên hắn liền nối gót theo đồng bọn.

Sau cùng, chỉ còn lại quái vật phượng hoàng.

Sở Nam hỏi:

- Ngươi nguyện ý chết? Nguyện ý không nói?

Trong ánh mắt quái vật phượng hoàng hiện lên tia sợ hãi, nhưng thoáng chốc bị lòng trung thành thay thế, Sở Nam thở dài một hơn, hắn vừa hành động như vậy, chính là muốn xem có thể công phá tư tưởng bọn họ hay không, để nỗi sợ chết chiếm thế thượng phong, không ngờ, bọn họ quá mức trung thành.

Sở Nam không thể làm gì khác, chính là chém giết.

Lúc này, chỉ còn lại Sở Nam và mỹ nữ quái vật, mỹ nữ quái vật đã hoàn toàn ngây dại tại chỗ, nhìn đám trưởng bối thường ngày bảo vệ nàng chết trước chết mặt nàng, nàng nhìn Sở Nam quát lớn:

- Ngươi sẽ không thể được chết tử tế...

- Ngươi rất có thể không phải quái vật.

Sở Nam lạnh lùng thốt ra một lời.

Bên kia, Sở Nam đã mang theo Ngọc Lam đã tới Phạm Ngục Hà.

Phạm Ngục Ha rộng khoảng mười trượng không phải vắt ngang trước mặt Sở Nam, mà là dựng đứng cùng phương hướng với Sở Nam; không quái dài, đạt tới trăm trăm trượng cũng là vì Phạm Ngục Hà biến đổi, khi thì biến thành dài, khi thì biến thành ngắn...

Sở Nam không biết Phạm Ngục Hà này rốt cuộc bắt nguồn từ đâu, đâu là đoạn cuối, hoặc đâu là nhánh sông, hắn chỉ biết sát khí trong Phạm Ngục Hà quá thực mãnh liệt không gì sánh được, không phải nước lưu chảy giữa dòng sông, mà sát khí ngưng tụ thành trạng thái lỏng.

Sát khí thành chất lỏng, chậm rãi lưu động.

Sở Nam chau mày:

- Nguyên nhân khiến trong Huyết Ngục Bí Cảnh toàn là sát khí, chính là vì Phạm Ngục Hà tồn tại? Hay sát khí trong Huyết Ngục bí cảnh, ngưng tụ hình thành sát khí trong sông?

Nghĩ đến đó, trong đầu Sở Nam nghĩ tới hai khu vực Bí Cảnh chính mình từng đi qua, trong Tỏa Hải Không Bình Bí Cảnh tồn tại một phòng nhỏ có Hiên Viên Chi Cốt, trong Hoàng Hôn Bí Cảnh tồn tại huyệt động cất giữ nửa đoạn Viêm Long Thi Cốt, trong Huyết Ngục Bí Cảnh này lại có Phạm Ngục Hà...

Sở Nam tựa hồ chạm tới vài thứ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn tựa hồ chính mình không nắm bắt được trọng tâm, Sở Nam nói với Ngọc Nam:

- Ngươi biết bao nhiều về Phạm Ngục Hà?

Ngọc Lam liếc mắt nhìn về phía Sở Nam, vốn không muốn nói, thế nhưng lại nghĩ tới phụ mẫu thân sinh, tâm tình Ngọc Lam cuộn khởi, nói:

- Ta cũng không biết nhiều về Phạm Ngục Hà, chỉ biết cá tộc nhân không dám bước vào Phạm Ngục Hà, một khi bước vào sẽ bị sát khí trong sông tiêu hủy, chỉ có lão tổ tông...

- Lão tổ tông?

- Chính là thân thần long...

- Ủa, chính là quái vật này.

- Hắn sở hữu một loại bí pháp, có thể tiến nhập giữa dòng sông lấy sát khí dạng lỏng, sau đó phối hợp với thần vật của hắn, chế tác thành dịch thể hoàn toàn mới, sau khi tộc nhân nuốt vào, lực phòng ngự sẽ trở nên vô cùng cường hãn.

- Sát khí dạng lỏng, phòng ngự cường hãn...

Sở Nam chằm chằm nhìn Phạm Ngục Hà, lại không ngừng gặm nhấm, lúc này, Ngọc Lam suy nghĩ hồi lâu, liền nói:

- Vả lại, ta vô tình từng thấy được lão tổ tông từ giữa dòng Phạm Ngục Hà dẫn về một số tộc nhân sở hữu thực lực phi thường lợi hại.

- Vậy sao?

Sở Nam nhạy cảm, lại hỏi:

- Từ giữa dòng Phạm Ngục Hà?

- Đúng vậy.

Ngọc Lam gật đầu, tiếp tục nói:

- Trước đây ta không quá lưu ý, hiện tại nghĩ tới, thực sự có rất nhiều điểm nghi vấn, cách năm trăm năm, trong tộc lại xuất hiện một nhóm cao thủ không rõ từ đâu tới, sau thời gian dài xuất hiện tới hai mươi nhóm...

- Vậy ngươi từng thời gian đám quái vật này xuất hiện, bộ dáng thế nào chứ?

- Lúc đó đứng cách xa, ta không dám chăm chú nhìn, chỉ mơ hồ cảm nhận được hình dạng tộc nhân này hình như không có nửa thân dưới...

Ngọc Lam vừa nói vừa tỉ mỉ suy nghĩ, tận lực hồi tưởng lại tràng cảnh ngay lúc đó, còn Sở Nam kết hợp kết ức hỗn loạn đạt được trong linh hồn đám quái vật, trong lòng mơ hồ có chút suy đoán:

- Phạm Ngục Hà này, rất có thể thông suốt với bên ngoài Bí Cảnh, nếu thực sự như vậy, liền có thể giải thích được những lời Ngọc Lam nói.

Nghĩ tới đây, Sở Nam đột nhiên lại hỏi:

- Dựa theo khả năng ngươi ghi nhớ, nơi này có khoảng bao nhiêu đầu quái vật?

- Hẳn là có vài nghìn vạn.

- Trước kia.

- Không tới mười vạn.

- Mỗi một quái vật thọ mệnh dài bao lâu?

- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đều rất dài, mấy nghìn năm là chuyện rất bình thường.

Sở Nam chau mày nói:

- Theo thời gian, số lượng tăng trưởng này không nhiều lắm, thế nhưng, ngươi biết bọn chúng làm sao có thể sinh sôi nảy nở không?

Lời này vừa hỏi, thực sự khiến Ngọc Nam suy nghĩ nửa ngày, nói:

- Hình như trên thân thể bọn chúng đều có một khối trứng, những khối trứng này sẽ mang tới sinh mệnh mới, được rồi, trong tộc còn có một việc rất kỳ quái, đó chính mình khi mỗi một tộc nhân thành niên, đều đến Tử Cấm Lâu lĩnh một quả Duyên Mệnh Đan, thế nhưng ta từng xem qua, hình như đan dược này không thể kéo dài sinh mệnh được lâu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.