Bọn họ sớm nhận được tin tức, Sở Nam có thể phóng thích ra Hư hỏa, cho
nên sớm đã chuẩn bị sẵn một vài loại Pháp bảo có thể khắc chế được Hư
hỏa. Những loại Pháp bảo này trước đây dùng để đối phó với Hư hỏa của
các võ giả khác, thực tế đã sớm chứng minh, phi thường có hiệu quả.
Bởi vậy, lúc này gặp được Hư hỏa, trong mắt bọn họ cũng không chút nào sợ
hãi, mà ngược lại còn chủ động công sát, nhằm chiếm lấy tiên cơ. Nào
ngờ, Hư hỏa mời mới nhiễm thân, đám cường giả liền nhạy cảm phát giác
được tựa hồ có chút gì đó không thích hợp. Theo lý thuyết, những cái
Pháp bảo này không chỉ có thể che chắn bọn họ trước Hư hỏa, hơn nữa lại
có thể khiến cho Hư hỏa bị tiêu tan đi mới đúng.
Chỉ là, tình
huống trước mắt này cũng không giống với trước kia. Đám Hư hỏa giống như là có ý thức vậy, ngay khi bọn họ vừa mới ra tay, trong nháy mắt đã
liền xâm nhập thẳng vào trong huyết nhục của bọn họ. Dựa theo phản xạ,
mọi người liền cố gắng khống chế cảm xúc, toàn lực áp chế lại Hư hỏa.
Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, bọn họ cũng đều thở dài ra một hơi.
Những cái Hư hỏa quái dị này cũng không có quá mức khó giải quyết như
bọn họ tưởng tượng, cũng không phí quá nhiều công phu, bọn họ liền có
thể ngăn chặn lại. Đáng tiếc, bọn họ lại không biết, những cái Hư hỏa
này cũng chỉ là mới bắt đầu, còn xa cũng không phải đã chấm dứt.
Đám người bọn họ tự nhận là đã ngăn chặn lại Hư hỏa, lúc này lại bắt đầu
tiếp tục phá trận. Người của Lực Tông kia mạnh mẽ đập thẳng nắm tay về
phía trước. Mỗi một nắm quyền của bọn họ cũng đều ẩn chứa lực lượng mười Long mười Tượng. Còn người của Phù Môn, cũng không chỉ là ném ra những
đạo phù chú, mà còn cầm trong tay một cây bút, tùy ý ở trong không trung vẽ liên tục. Mỗi một đạo phù văn đủ các loại hình dạng từ trong cây bút bay ra, sau đó đám phù văn kia bắn ra đủ loại công kích. Cũng có người
dùng một thanh đao, một đao chém ra, vô số không gian nứt toát ra. Một
người dùng kiếm, kiếm quang bắn ra bốn phương tám hướng, thế nhưng lại
có thể tạo thành hiệu quả như một loại Trận pháp khu vực nhỏ nào đó…
Cũng có một vị lão nhân thân hình có chút gù xuống, mở miệng nói:
- Trận pháp có được Trận hồn, lão phu chính là thích nhất. Hy vọng đầu
Trận hồn này đủ mạnh mẽ, như vậy, sau khi đem hắn thôn phệ đi, Thái Bạch Trận Hồn của lão phu nhất định có khả năng tiên hành biến hóa lần thứ
ba, đến lúc đó ý thức của nó cũng sẽ càng ngày càng có lý trí rõ ràng
hơn.
Ngay lập tức, lão nhân lưng gù liền tế xuất ra một đầu Trận hồn, lao thẳng về phía Tiểu Trận.
Đối mặt với năm người như thế, áp lực mà Tiểu Trận gặp phải quả thật là có
chút quá lớn. Bởi vì ý chí của đám bọn hắn cũng đủ cường đại, khiến cho
huyễn trận mà Tiểu Trận bố trí ra, cũng không thể mê huyễn nổi bọn họ.
Vây trận dùng để trói buộc, cũng không bao vây được bao nhiêu thời gian. Thậm chí ngay cả Trận pháp không gian mà nàng liên tiếp gia tăng uy lực kia, hiệu quả cũng không quá lớn. Cái này cũng không thể nói là bởi vì
Tiểu Trận quá yếu, mà thật ra là do đám người này quá mạnh mẽ. Mỗi một
người cũng là những cường giả chiếm vị trí cực cao trong Trật Tự Liên.
Cũng may, Tiểu Trận mãi cũng luôn được ở bên trong không gian nội thể tiến
hành tẩm bổ thân thể, bản thân lại có được Năng lượng y trong phần mộ,
thân mình bị thương cũng không quá nặng. Mà chỉ cần Tiểu Trận không gặp
phải chuyện gì, thì đám Trận pháp đã bị hủy đi kia, chỉ trong nháy mắt
cũng đã có thể đủ phục hồi lại như cũ.
Tiểu Trận cũng không chỉ
có một mình chiến đấu hăng hái, mà đám người Cửu Vũ, Thường Danh Ca,
Chiến Thần, còn có đám Đạo Vô Nhai, Đạo Cảnh Long còn có một ít cường
giả khác của Đại Đạo Tông nữa, cũng đều xông thẳng vào trong Trận pháp.
Bọn họ xông vào trong trận có thể nói là phi thường đúng lúc. Bởi vì
Thái Bạch Trận Hồn của lão nhân lưng gù kia, đã cách Tiểu Trận không bao xa nữa.
Tuy rằng Thái Bạch Trận Hồn vẫn còn chưa tới, nhưng mà
Trận pháp coi như có đầy uy lực cũng đã công kích mãnh liệt tới. Tiểu
Trận theo bản năng nghĩ muốn lập tức tiến hành đánh trả. Nhưng mà cặp
mắt xinh đẹp giống như hạt châu khẽ chuyển, Tiểu Trận căn bản không thèm để ý đến nữa, mà là tiến hành biến ảo trận pháp. Nàng để cho bốn người
Cửu Vũ, Thường Danh Ca, Chiến Thần, Thủy Lai Thập đến đối phó với gã cầm đao, Đạo Vô Nhai đối mặt với cường giả Phù Môn, Đạo Cảnh Long đối mặt
với người của Lực Tông, còn lại bốn người thì phân biệt đối mặt với lão
nhân lưng gù cùng với người dùng kiếm.
Trong khoảnh khắc sau khi
phân phối người xong, Tiểu Trận mới chuyên tâm đối phó với Thái Bạch
Trận Hồn. Theo một hồi công kích vừa rồi của Thái Bạch Trận Hồn đối với
Trận pháp mà nói, Thái Bạch Trận Hồn này quả thật rất mạnh, đặc biệt là
phương diện Trận pháp, căn bản là nàng chưa từng bao giờ gặp qua.
Chẳng qua, Tiểu Trận cùng với Sở Nam giống nhau, ngay cả nửa điểm sợ hãi cũng không có. Hơn nữa đi theo Sở Nam đã lâu, Tiểu Trận không khỏi tự chủ
nghĩ đến muốn đem lực lượng của địch nhân chuyển hóa thành lực lượng của chính mình. Nàng bày ra một loại Trận pháp đồng loại với Tụ Nguyên
Trận. Chỉ có điều cái mà Tụ Nguyên Trận ngưng tụ chính là nguyên khí
thiên địa, mà cái Trận pháp do Tiểu Trận bố trí này, lại là Trận pháp
muốn thôn phệ Thái Bạch Trận Hồn. Cái này cũng chính là nguyên nhân vì
sao vừa rồi Tiểu Trận lại không thèm để ý đến hắn như vậy.
Tiểu
Trận ngay lập tức đem Trận pháp đang mãnh liệt lao tới vây khốn lại,
bằng tốc độ nhanh nhất tiến hành điều tra, tiêu hóa, sau đó hóa thành
chính mình mà sử dụng. Hồn thể của Thái Bạch Trận Hồn có chút giống như
một gã hán tử tráng kiện. Hắn ta nhìn thấy bộ dạng của Tiểu Trận giống
như một cô bé con xinh đẹp, không khỏi truyền ra một tia ý thức:
- Cô bé, ngươi thật là xinh đẹp a! Đại ca…
- Ngươi mới là cô bé, cả nhà ngươi đều là cô bé a!
Ngôn từ của Tiểu Trận chính là tương đối sắc bén, thậm chí ngay cả Luân Bàn
cũng đều phải cam chịu thất bại, thì cái tên Thái Bạch Trận Hồn từ lúc
sinh ra đến giờ cũng chưa từng cùng với hồn thể khác tiến hành trò
chuyện này, trong lúc nhất thời cũng có chút mông muội, không thể phản
ứng lại được.
- Ta là đại ca, ta không phải cô bé!
Ngữ khí của Thái Bạch Trận Hồn mang theo sự bất mãn cực độ phản bác lại. Tiểu
Bạch vốn dĩ cũng không muốn để ý đến, nhất tâm một lòng tiến hành tiêu
hóa, lúc này nghe thấy câu nói đó, tròng mắt đột nhiên khẽ chuyển, nghĩ
ra một cái quỷ kế. Tiểu Trận nói:
- Ngươi làm cách nào chứng minh ngươi không phải cô bé đây?
- Ta…
Thái Bạch Trận Hồn nhất thời nghẹn lời, ngây người suy nghĩ một lúc. Trong
lúc này, Tiểu Trận đã đem Trận pháp bị vây khốn kia hoàn toàn tiêu hóa
đi mất. Đồng thời, Thái Bạch Trận Hồn cũng đã nghĩ ra được lý do, ý thức dao động mà ra:
- Hồn thể của ta tráng kiện đến như vậy, như thế nào có thể là cô bé đây?
Tiểu Trận phì cười, nói:
- Tráng kiện cũng không phải là cô bé sao?
- Chẳng lẽ không phải hay sao?
- Đúng! Trước kia ta đã từng gặp qua một con heo mập thân hình rất tráng
kiện. Ngươi không phải là cô bé, khẳng định ngươi chính là heo mập rồi!
Này, cô bé, ngươi có biết heo mập là có ý tứ gì hay không?
- Ta không phải là heo mập!
- Vậy ngươi là cô bé!
- Ta cũng không phải là cô bé!
- Vậy ngươi chính là heo mập!
Thái Bạch Trận Hồn cơ bản cũng hiểu được heo mập là ý nghĩa gì, nổi giận hét lớn:
- Ta không phải là heo mập! Ta là cô bé!
- Ân, ta biết mà! Đây chính là do ngươi tự nói đó!
Thanh âm thanh thúy của Tiểu Trận đột nhiên vang lên, lúc này Thái Bạch Trận
Hồn mới thoáng ý thức được gì đó, ánh mắt ngây ra nhìn về phía Tiểu
Trận, tựa hồ như suy nghĩ lại chuyện chính mình vì cái gì lại thừa nhận
mình là cô bé.
Thái Bạch Trận Hồn phát sinh chuyện dị thường, lão nhân lưng gù kia thân là chủ nhân của Thái Bạch Trận Hồn, liền ngay lập tức cảm ứng được, trong lòng tức khắc dâng lên sự nghi vấn:
- Thái Bạch Trận Hồn ý thức hỗn loạn, trận pháp đình trệ, đây là chuyện tình như thế nào? Chẳng lẽ…
Lão nhân lưng gù nghĩ tới một loại khả năng, trong ánh mắt nhất thời hiện lên vẻ kinh hỉ:
- Đầu Trận hồn này khẳng định là đã sản sinh ra ý thức, hơn nữa ý thức so với Thái Bạch Trận Hồn còn cao hơn rất nhiều. Nếu như Thái Bạch Trận
Hồn có thể thôn phệ được đầu Trận hồn này, vậy thì thực lực của lão phu
khẳng định sẽ tăng lên một bậc. Cho dù là đối mặt với hai gã cường gỉ Hư Chi Cảnh thực lực tương đương với ta, cũng sẽ không rơi xuống hạ phong
chút nào.
Ngay lập tức, lão nhân lưng gù liền truyền ra mệnh lệnh:
- Dùng hết mọi biện pháp, đem địch nhân bắt giữ lại cho ta!
Thái Bạch Trận Hồn còn đang ngây người trong Trận pháp, Hồn thể đột nhiên
run rẩy một trận, trong nháy mắt liền tỉnh thần lại, một lần nữa lại
công kích về phía Tiểu Trận. Tiểu Trận nhìn thấy hết sức rõ ràng một màn này, liền trào phúng nói:
- Cô bé, hóa ra ngươi còn bị người ta khống chế nữa à?
- Cái gì là khống chế?
Thái Bạch Trận Hồn vừa liên tiếp thi triển ra những công kích khiến người
khác kinh hãi, một bên tình tự cũng không nhịn được mà hỏi. Tiểu Trận
nói:
- Cô bé, ngươi thật sự là rất đáng thương, thậm chí ngay cả
khống chế là gì cũng không biết! Khống chế, liền có ý nghĩa là ngươi
không có tự do!
- Tự do? Tự do lại là cái gì?
Tiểu Trận quẳng ném một ánh mắt như nhìn kẻ ngu ngốc về phía Thái Bạch Trận Hồn, nháy mắt cười nói:
- Nhìn chỉ số thông minh như vậy của ngươi, nói những chuyện cao quá
ngươi khẳng định hiểu không nổi. Như vậy giải thích đơn giản một chút
cho ngươi hiểu. Khống chế chính là chủ nhân của ngươi nghĩ muốn đem
ngươi biến thành cô bé, thì ngươi liền phải biến thành cô bé, nghĩ muốn
đem ngươi biến thành heo mập, thì ngươi phải biến thành heo mập!
- Ta không phải là cô bé, ta là heo mập!
- Ân, cái này ta cũng biết!
Tiểu Trận đem công kích mãnh liệt của Thái Bạch Trận Hồn tiến hành bao vây
lại, nhanh chóng hồi đáp hắn, sau đó lại còn nói thêm:
- Đứa nhỏ, ngươi thật là đáng thương a!
Ý thức của Thái Bạch Trận Hồn lại một lần nữa lâm vào bên trong vòng lẩn
quẩn giữ cô bé cùng heo mập, công kích tự nhiên liền yếu đi rất nhiều.
Tiểu Trận nắm lấy cơ hội tiến hành tiêu hóa.
Mà bên ngoài, lão nhân lưng gù cũng nhăn tít cặp mày, lại mạnh mẽ khống chế Thái Bạch Trận Hồn, đồng thời trong lòng thì thầm:
- Xem ra lão nhân ta phải vào trong đó mới được! Hiện tại Thái Bạch Trận Hồn đang ở trong giai đoạn quá độ lên!
Nhưng mà hai người đang ngăn cản lão nhân lưng gù, tuy rằng thực lực cũng
không bằng được lão, nhưng mà trong lúc nhất thời, lão nhân lưng gù cũng khó có thể đột phá được. Mà bên trong Thái Bạch Trận Hồn lại bị Tiểu
Trận dùng lời lẽ khiến cho suy nghĩ trong đầu lâm vào trong ngõ cụt.
Tuy rằng lão nhân lưng gù có thể khống chế được Thái Bạch Trận Hồn, nhưng
mà trong quá trình này cũng cần phải có một chút thời gian. Mà Tiểu Trận chính là thừa dịp khoảng thời gian này, đem công kích của Thái Bạch
Trận Hồn hoàn toàn tiêu hóa đi. Như vậy càng lâu sau đó, Tiểu Trận càng
có thể hấp thu thêm không ít trận pháp mới, hơn nữa còn ngay lập tức vận dụng vào bên trong công kích.
Bên ngoài, lão nhân lưng gù càng ngày càng thêm lo lắng hơn.
Đúng lúc này, Tiểu Trận lại nói với Thái Bạch Trận Hồn:
- Cô bé, ta có thể tin tưởng rằng ngươi không phải là heo mập, cũng không phải là cô bé!
- Thật sao?
Nghe được Tiểu Trận nói như vậy, Thái Bạch Trận Hồn thế nhưng lại có chút kích động. Tiểu Trận vô cùng nghiêm túc nói:
- Thật chứ! Nhưng mà, ngươi phải làm được một chuyện, ta mới có thể tin tưởng ngươi không phải!