Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1991: Ta cho các ngươi động sao?



Ngữ khí của Sở Nam phi thường cường thế, nhưng mà vào thời điểm này, đám người Kiếm Chí đã không cho rằng Sở Nam là kiêu ngạo cuồng vọng nữa. Bởi vì thực lực của Sở Nam lúc này đã hoàn toàn biểu lộ ra hết cả. Thực lực của bọn họ cùng với Tông chủ Lực Tông mà nói cũng chỉ là bình bình ngang nhau mà thôi, mặc dù cơ hội của bọn họ có thể cao hơn một chút, nhưng tuyệt đối không thể nào cao hơn quá nhiều được, cũng không cao đến nổi chỉ cần dùng một chiêu liền đem Tông chủ Lực Tông ép đến mức gắt gao, không hề có chút lực lượng phản kháng được.

Lão nhân lưng gù tự nhiên là phi thường phẫn nộ. Bản thân lão cùng là bá chủ một phương, từ trước đến giờ cũng đều là do lão cưỡng chế người khác, cướp thứ gì đó của người khác, từ lúc nào gặp phải loại đãi ngộ như vậy cơ chứ? Hơn nữa đó lại còn là Thái Bạch Trận Hồn nữa, phải biết rằng Thái Bạch Trận Hồn chính là do lão phí vô số công phu mới dưỡng dục đến được mức độ giống như ngày hôm nay vậy, làm sao có thể nói giao ra liền giao ra được cơ chứ?

Huống hồ, đối với bản thân lão, một thân thực lực của lão cũng đều nhờ Trận pháp mà đến, nếu như mất đi Thái Bạch Trận Hồn, như vậy thì thực lực của lão cũng sẽ giảm xuống đến vài cấp. Tuy rằng hiện tại Thái Bạch Trận Hồn đã sinh ra một tia ý thức phản bội, thế nhưng mà hắn vẫn còn có thủ đoạn đem Thái Bạch Trận Hồn dạy dỗ lại một trận. Nếu thật sự không được, như vậy chỉ cần tiêu diệt đi toàn bộ ý thức của Thái Bạch Trận Hồn, để hắn một lần nữa trở thành một Trận hồn không ý thức như là một con rối vậy. Dù sao chỉ cần Trận hồn còn tồn tại, thực lực của hắn cũng không giảm đi bao nhiêu.

Cho nên, sau khi nghe được lời nói lạnh lùng mà lại phi thường cường thế của Sở Nam, lão nhân lưng gù liền ngay lập tức muốn bố ra một cái Trận pháp, đem Sở Nam hoàn toàn gắt gao bao vây lại, sau đó hung hăng chà đạp một trận.

Nhưng mà, tình huống thực tế trước mắt, lại khiến cho lão nhân lưng gù không thể nào không mạnh mẽ nuốt ngược vào lòng cỗ oán khí này. Lão đảo mắt nhìn về phía Tông chủ Lực Tông đang toàn thân vô lực ở bên cạnh kia, trong lòng đột nhiên nảy sinh một mưu kế, nói:

- Ta có thể giao Thái Bạch cho ngươi, nhưng mà ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện!

- Nói đi!

- Một phen đem Hư hỏa trong cơ thể của ta hoàn toàn tiêu trừ đi!

Sở Nam cũng không nói gì, trực tiếp vung tay lên, một đoàn hỏa diễm từ bên trong cơ thể của lão nhân lưng gù đột nhiên chui ra. Lão nhân lưng gù nhất thời có một loại cảm giác toàn thân vô cùng thoải mái, thậm chí ngay cả thần hồn cùng với ý thức cũng càng thêm rõ ràng hơn.

Trong lòng lão nhân lưng gù thầm nghĩ:

- Đám Hư hỏa này quả nhiên bất đồng với Hư hỏa bình thường, quả thật lợi hại. Chẳng qua, cho dù lợi hại đến đâu, hiện tại đối với ta đã không còn chút ảnh hưởng nào nữa. Chuyện này thật đúng là có ý tứ. Có thể dùng Trận hồn của ta để uy hiếp hắn tiêu trừ hết thảy Hư hỏa…

Một loại ý tưởng kỳ quái như vậy, khiến cho oán khí trong lòng của lão nhân lưng gù nhất thời giải tỏa đi không ít. Trong lòng lão vừa động, mở miệng hướng Sở Nam nói:

- Còn có Hư hỏa trong người của bọn họ nữa, cũng phải tiêu trừ hết đi cho ta!

Ánh mắt của Sở Nam khẽ nheo lại một chút, thế nhưng cũng không nói gì cả, mà chỉ là khẽ vung tay lên, đem Hư hỏa trong thân thể đám người Kiếm Chí, Nghệ Trảm còn có gã cường giả Phù Môn kia hoàn toàn thu về. Ba gã cường giả thoáng khôi phục lại được sự trấn định. Đặc biệt là gã cường giả Phù Môn kia, trong lòng hắn suy nghĩ:

- Rốt cuộc cũng không còn Hư hỏa nữa, tình huống của Lực lão nhân kia, cũng sẽ không phát sinh trên người của mình.

Ánh mắt của Kiếm Chí thì lại nhìn chằm chằm vào Sở Nam, trong lòng tràn ngập nghi hoặc. Dù sao sự ảnh hưởng của Hư hỏa đối với bọn họ cũng không phải là quá lớn, nhưng mà cái thứ này căn bản lại không có khả năng phòng ngừa được. Nhưng mà Sở Nam không ngờ chỉ vì một cái Trận hồn, lại có thể đem đám Hư hỏa trong người bọn họ giải trừ đi hết. Chuyện này thật sự có chút không thể tin nổi. Bởi vì Sở Nam hoàn toàn có thể dựa vào lực lượng Hư hỏa, đem bọn họ hoàn toàn bắt giữ lại, đến lúc đó Thái Bạch Trận Hồn chẳng phải cũng là của hắn hay sao?

Trong lúc nghĩ đến đây, hai mắt Kiếm Chí đột nhiên toát ra một tia kiếm quang lạnh lẽo vô cùng. Vừa rồi hắn đang nghĩ đến một sự giải thích cho vấn đề này:

- Dám làm như vậy, chính là đã nói lên một cái vấn đề! Thực lực, là thực lực tuyệt đối! Hắn…

Bên kia, lão giả lưng gù nhìn thấy Sở Nam liên tục hai lần đáp ứng yêu cầu của lão, ngoại trừ cảm giác thấy có chút kinh ngạc ra, lại bắt đầu được nước liền tiến thêm một bước, ngữ khí âm trầm nói:

- Chuyện tình cuối cùng, chỉ cần ngươi có thể làm xong, ta liền một phen đem Thái Bạch hoàn hỏa không chút tổn hao nào giao lại cho ngươi, đó chính là ngươi phải ngay lập tức đem Đạo Lâu giao lại cho ta!

Lão giả lưng gù vừa mới nói xong, thân hình của Sở Nam đã không hề có chút dự triệu nào chợt lóe lên, sau đó đã xuất hiện ngay trước người của lão giả lưng gù. Phản ứng của lão giả lưng gù không chút chậm trễ, một đám Trận pháp cực mạnh mênh mông cuồn cuộn mà ra, ầm ầm bạo tạc liên hồi. Lại còn có một số lượng lớn Pháp bảo ẩn chứa khí tức Tiên Thiên cũng bị lão giả lưng gù kích nổ, đồng thời miệng lão cũng không ngừng nói lớn:

- Xem ra ngươi chính là thật sự không muốn có Thái Bạch Trận Hồn nữa rồi! Như vậy lão phu liền đem ngươi tra tấn cho đến chết!

Tâm cơ của lão nhân lưng gù có thể nói là không chỉ âm hiểm bình thường. Lão nhìn thấy Sở Nam chỉ vì Thái Bạch Trận Hồn mà đáp ứng yêu cầu của hắn, liền ngay lập tức đoán được nguyên nhân có liên quan đên Trận hồn có Hồn y, Hồn kỹ cùng với trí tuệ cực cao lúc trước kia. Bởi vậy, lão liền lợi dụng điểm này, cố tình muốn chọc giận Sở Nam.

Trong thanh âm nổ vang ầm đùng, ba người đám Kiếm Chí, Nghệ Trảm cùng với cường giả Phù Môn, cũng không hề trải qua chút thương lượng nào cả, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không chút nào liếc nhìn nhau, liền cùng nhau hướng về phía Sở Nam tế ra sát chiêu. Bọn họ lịch duyệt phong phú, tựu nhiên cũng sẽ không cấp cho Sở Nam cơ hội thi triển thủ đoạn, còn về cái gì mà lấy nhiều hiếp ít, sớm đã bị bọn họ quẳng ném đi từ lâu mất rồi.

Nhưng mà, thời điểm ngay khi bọn họ vừa mới có chút dị động, đã chợt nghe Sở Nam thốt lên:

- Ta cho các ngươi động sao?

Ngay lập tức, Sở Nam liền đem thần hôn phân ra làm chín đạo, cứ ba đạo tạo thành một tổ, đồng thời vẻ ra một bộ Định Phù Văn bao gồm Định thân, Định hồn, Định thần. Chỉ trong chốc lát, ba bộ phù văn đã hình thành. Kết quả là, ba người bọn Kiếm Chí kia ngay cả thời giam tế ra sát chiêu cũng liền không có đủ, đã bị gắt gao định trụ lại, bao gồm cả thân thể, hồn phách cùng với thần hồn nữa.

Trong dĩ vãng Sở Nam cơ bản đều là thi triển ra Định Thần Phù Văn có uy năng cực mạnh nhất mà sử dụng, thật đúng là chưa từng nghĩ đến đem cả ba thứ phù văn đồng thời liên tiếp sử dụng, cũng không ngờ rằng hiệu quả lại tốt đến như vậy, cái này cũng chính là do lúc nãy gã cường giả Phù Môn đã gợi ý cho hắn.

Hơn nữa, uy lực của một bộ Định Phù Văn này của Sở Nam, so với uy lực do gã cường giả Phù Môn kia thi triển lúc này, còn mạnh mẽ hơn đến mấy chục lần, đó là bởi vì gã cường giả Phù Môn cho dù có nhanh đến đâu, khi vẽ ra ba cái phù văn, vẫn là còn một khoảng cách thời gian nhất định. Cho dù là cái khoảng cách này có rất ngắn, nhưng mà quả thật cũng còn có.

Nhưng mà Sở Nam thì lại không giống như vậy, hắn hoàn toàn là không có chút thời gian khoảng cách nào cả. Tuy rằng là ba loại phù văn bất đồng, nhưng cũng là đồng thời vẽ ra được. Đồng thời vẽ ra được, uy năng tự nhiên là không giống bình thường. Bởi vậy, đám người Kiếm Chí bọn họ ước chừng bị định trụ một khoảng thời gian khá lâu, thậm chí ngay cả nửa điểm dấu hiệu giãy dụa cũng đều không có.

Nụ cười trên mặt của lão nhân lưng gù đột nhiên ngưng trụ lại. Kế hoạch lúc nãy của lão, toàn bộ cũng đều được thực hiện tốt. Đám người Kiếm Chí bọn họ cũng phối hợp phi thường tốt, đồng thời cùng xuất thủ chém giết Sở Nam. Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt này, bọn họ thậm chí ngay cả sát chiêu của bản thân cũng chưa kịp thi triển, đã không hề có chút dự triệu mà bị định trụ giữa không trung. Lão nhân lưng gù nhất thời cảm thấy không ổn, nhưng cũng không có điên cuồng thoái lui, trong lòng trái lại thầm nghĩ:

- Không biết hắn dùng cái loại thủ đoạn quỷ dị gì, nhưng cho dù hắn có thể đem cả ba người bọn họ hoàn toàn định trụ lại, khẳng định cũng không định trụ được thời gian quá dài. Hơn nữa, điều này đối với bản thân hắn cũng không có khả năng không tạo thành bất cứ thương tổn nào. Đúng! Khẳng định chính là như vậy! Chỉ cần ta có thể kéo dài thêm chút thời gian nữa, như vậy ba người bọn họ khẳng định có thể công kích được Sở Nam!

Trong lòng nghĩ như vậy, lão cũng chính là làm như vậy. Tinh huyết trong người lão nhân lưng gù chảy như điên, những Trận pháp nhiễm huyết bắt đầu không ngừng bạo phát. Thế nhưng Sở Nam cũng không có ngay lập tức đuổi theo lão nhân lưng gù, mà mãi vẫn luôn đứng ngay tại chỗ.

Rất nhanh, lão nhân lưng gù liền cảm nhận được có gì đó không thích hợp, sự tình phát triển cùng với những gì lão nghĩ hoàn toàn không chút nào giống nhau. Lão cũng đã kéo dài thời gian đến ba lần hô hấp, thế nhưng mà ba người bọn Kiếm Chí ngay cả một chút phản ứng cũng đều không có, vẫn luôn duy trì cái tư thế kia.

Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng lão nhân lưng gù nhất thời dâng lên một trận bất an mãnh liệt. Lão cũng không tiếp tục thực hiện kế sách của mình nữa, mà là xoay người điên cuồng chạy trốn. Đồng thời lão còn tế ra Thái Bạch Trận Hồn, tiến hành tra tấn Thái Bạch Trận Hồn trước mặt Sở Nam, nhằm lấy đó mà kềm chế Sở Nam.

Quả thật, Sở Nam liên tiếp đáp ứng điều kiện của lão nhân lưng gù, chính là bởi vì Tiểu Trận. Những yêu cầu mà Tiểu Trận đưa ra, hắn vẫn luôn là tận lực thỏa mãn. Nhưng mà, cái này cũng không có nghĩ là Sở Nam có thể tùy tiện để cho lão nhân lưng gù kiêu ngạo, mà Tiểu Trận cũng sẽ không đồng ý như vậy.

Nhìn thấy lão chạy đi, Tiểu Trận ở trong không gian nội thể đã truyền ra ý thức:

- Phụ thân, không thể để cho lão chạy thoát!

- Yên tâm!

Sở Nam khẽ an ủi Tiểu Trận một tiếng, sau đó năng lượng trong không gian nội thể tuôn trào ra, bố trí ngay một cái Ngũ Hành Trận phi thường đơn giản.

Lão nhân lưng gù nhìn thấy trận pháp đơn giản như vậy, cho dù lúc này đã vô cùng chật vật, thế nhưng cũng không nhịn được mà cười lên một tiếng:

- Muốn dùng Ngũ Hành Trận mà vây khốn lão phu, quả thật là ý nghĩ điên rồ! Đừng nói đến cái trận pháp này là do ngươi sử dụng năng lượng tinh thuần nhất mà hình thành nữa!

- Vậy thì ngươi thử phá cho ta xem!

Sở Nam nhàn nhạt nói một câu, khiến cho lão nhân lưng gù liền lập tức nghĩ đến câu nói: Chuyện khác thường tất có quỷ! Vừa nghĩ đến đây, lão ngay lập tức dựa theo sự nhận tri của chính mình, tiến hành công phá Ngũ Hành Trận. Lão bước ra một bước, một tay vươn ra, giống như là muốn đẩy cửa bước ra vậy, tiến hành thôi động trận nhãn Thủy hành của Ngũ Hành Trận.

- Không sai, chính là nó, lấy Thủy sinh Mộc, Mộc hướng Ngũ Hành…

Lão nhân lưng gù xác định phương pháp phá trận cũng giống như những gì lão từng biết, thế nhưng vừa mới xác định được, lão liền có cảm giác không được thích hợp, bởi vì cái trận nhãn này, lão phá không được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.