Cỗ xúc động mãnh liệt đang dâng lên trong lòng của Sở Nam kia, khiến cho ngay cả bản thân Sở Nam cũng bị dọa cho nhảy dựng lên. Bởi vì cái cỗ
xúc động này, đúng là giật dây bảo hắn nên tiến hành công kích đám vật
chất hắc ám kia, sau đó đem Hắc Ám Thời Đại cướp đoạt trở về.
Phải biết rằng Sở Nam từ đầu đến giờ mãi vẫn luôn cảnh giác với thứ vật chất hắc ám kỳ quái kia, cho dù là sau khi hắn đem Huyết Ngục Bí Cảnh thôn
phệ vào trong không gian nội thể rồi, thì vật chất hắc ám cũng vẫn gây
cho hắn cảm giác nguy hiểm. Dưới tình huống như thế này, lại còn trào
dâng cỗ xúc động như thế này, không khiến cho Sở Nam cảm thấy sợ hãi đó
mới là kỳ quái.
Đặc biệt, Diệt Chi Kiếp lần thứ hai cũng sắp sửa buông xuống rồi, lại càng không thể chấp nhận cho xuất hiện bất cứ sai lầm nào.
Không một chút do dự nào, Sở Nam liền muốn đem cỗ xúc động này mạnh mẽ gạt bỏ đi. Thế nhưng mà ngay khi hắn định động thủ, thì Sở Nam đột nhiên nhớ
tới một sự kiện. Thứ vật chất hắc ám này đúng là rất nguy hiểm, nhưng mà chúng vẫn luôn không đến gần hắn, vẫn cách hắn một khoảng cách không
nhỏ.
- Ta cảm giác được vật chất hắc ám này nguy hiểm, nhưng
chẳng lẽ đám vật chất hắc ám này cũng cảm giác rằng ta nguy hiểm hay
sao?
Trong đầu Sở Nam vừa mới toát ra một cái ý niệm hoang đường, liền ngay lập tức lắc đầu phủ định. Sở Nam thật sự không nghĩ ra trên
thân thể chính mình có cái gì có thể khiến cho vật chất hắc ám cám thấy
nguy hiểm, trừ phi là cái không gian nội thể kia.
Vừa nghĩ như
thế, cỗ cảm giác xúc động trong thân thể Sở Nam lại càng dâng lên mãnh
liệt. Ánh mắt Sở Nam khẽ nhíu lại một chút, trong lòng thì thầm:
- Thật sự phải đánh cược một phen sao?
Sở Nam đem quỹ tích Mệnh lực toàn thân chấn động lên, vừa đang muốn tiến
hành thôi toán, thì toàn bộ những trải nghiệm trong quá trình tu luyện
của hắn đột nhiên trong phút chốc lóe lên trong đầu hắn.
Nhất
thời, Sở Nam có cảm giác như là được thể hồ quán đỉnh vậy. Hắn mạnh mẽ
dậm mạnh chân một cái, liền tế xuất ra Hư Hỏa Phù Chủng, ngang nhiên lao lên, trong lòng còn thầm nghĩ một câu:
- Tu luyện vốn chính là
đi thuyền ngược dòng, làm việc nếu cứ hở ra trước sợ sói sau lưng sợ hổ, như vậy làm sao mà nghịch thiên cho được?
Nhìn thấy Sở Nam chủ
động lao về phía vật chất hắc ám, đám người Kiếm Chí, Đạo Vô Nhai nhất
thời sửng sốt, còn Đạo Cảnh Long thì theo bản năng vừa định hét lên gọi
Sở Nam trở lại, thế nhưng lại bị Trưởng lão mang theo sắc mặt vô cùng
ngưng trọng ngăn cản lại.
Gã cường giả Phù Môn lúc này cũng không còn điên cuồng thét gào nữa. Sở Nam đã lao về phía vật chất hắc ám, vì
thế gã cường giả Phù Môn bởi vì đã dùng toàn bộ năng lượng để thi triển
ra Hắc Ám Thời Đại, vì thế thân thể đã trở nên cực kỳ suy yếu, lúc này
bị dư ba do thân thể Sở Nam phát tán ra trực tiếp bắn thẳng ra ngoài,
nện lên trên mặt đất. Gã cường giả Phù Môn xoay người ngồi dậy, trong
lòng dâng lên cỗ cảm giác xúc động muốn bỏ trốn, nhưng mà hắn lại áp chế xuống. Hắn muốn nhìn xem Sở Nam muốn làm cái gì…
Vào thời khắc
này, toàn bộ tất cả những uy năng do Hắc Ám Thời Đại tản mát ra, toàn bộ đều bị vật chất hắc ám hoàn toàn thôn phệ ở bên trong. Toàn thân của Sở Nam hoàn toàn đề phòng, không gian nội thể thì đã sớm sôi trào lên một
trận. Hư Thực Hắc Động, Thiên Địa… đủ các loại thủ đoạn, tất cả cũng đã
chuẩn tốt để phòng ngừa bất trắc. Dù sao thì đám vật chất hắc ám này đối với hắn cũng là tồn tại cực kỳ lạ lẫm, hoàn toàn không biết đến.
Trong khoảnh khắc, Sở Nam đã phóng vọt tới trước mặt vật chất hắc ám, Hư Hỏa
Phù Chủng đang muốn oanh kích xuống, thì đám vật chất hắc ám kia ngay
lập tức thối lui về phía sau, khoảng cách thối lui cùng với khoảng cách
cùng với Sở Nam lúc trước hoàn toàn giống nhau.
- Vì cái gì lại như vậy?
Sở Nam cũng không biết chuyện gì xảy ra, lại một lần nữa phóng tới. Tốc độ kinh mạch tuần hoàn trong thân thể gia tăng thêm một tầng, đủ các loại
Công pháp có liên quan đến tốc độ đều được hắn toàn bộ vận chuyển lên.
Nhưng mà, bất luận Sở Nam có tuần hoàn bao nhiêu vòng chu thiên, tốc độ
có nhanh lên bao nhiêu, đám vật chất hắc ám cũng đều thủy chung có thể
duy trì cái đoạn khoảng cách kia.
Cho dù là Sở Nam có sử xuất ra
một bộ Định Phù Văn Định Thân, Định Hồn, Định Thần kia, cũng là nửa điểm không có tác dụng, căn bản không định được đám vật chất hắc ám kia.
Đương nhiên, Sở Nam thi triển ra Định Phù Văn, gã cường giả Phù Môn kia
cũng không thể cảm ứng được.
Mà trong lúc phóng chạy như điên,
cái cỗ xúc động trong người Sở Nam kia, lại tăng thêm một bậc nữa. Sở
Nam thoáng cân nhắc:
- Trước đây
vật chất hắc ám cũng đã tồn tại, nhưng mà chưa tới bây giờ cũng chưa
từng có cảm giác xúc động như vậy. Mãi cho đến khi Hắc Ám Thời Đại bị
vật chất hắc ám thôn phệ, mới dâng lên cỗ xúc động này. Cỗ xúc động này
rõ ràng chính là do Hắc Ám Thời Đại tạo ra, chính là khí tức của Thời
đại!
Sở Nam tế ra Hư Hỏa Phù Chủng, lấy thần hồn cùng khống chế,
đồng thời chém ra một kiếm Thiên Địa. Trong mắt hán hiện lên vẻ quyết
tuyệt, Hư Thực Hắc Động cũng đồng thời thi triển ra luôn. Hắn muốn nhìn
một chút xem thứ vật chất hắc ám này có phải là còn muốn thối lui nữa
hay không?
Lần này, vật chất hắc ám quả thật cũng không có thối
lui nữa, mà trái lại đột nhiên đem Hắc Ám Thời Đại nhả trở ra. Hành động này của vật chất hắc ám hoàn toàn nằm ngoài sự dự kiến của mọi người.
Ánh mắt của gã cường giả Phù Môn lập tức lóe sáng lên, hắn cảm giác được Hắc Ám Thời Đại sau khi đảo một vòng bên trong đám vật chất hắc ám kia, có chút gì đó không giống với ban đầu, trở nên càng hắc ám hơn một
chút, uy năng càng mạnh hơn. Nhưng mà, thoạt nhìn thì bề ngoài vẫn giống hệt bình thường.
Sở Nam đem toàn bộ những chiêu thức muốn oanh kích lên vật chất hắc ám, lúc này đánh thẳng về phía Hắc Ám Thời Đại kia.
Hư Hỏa Phù Chủng va chạm đầu tiên, vô số cảnh tượng khác nhau hóa thành
một cỗ công kích, khiến cho đám hắc khí tràn ngập đầy trời kia, tất cả
đều bị kềm hãm lại, đồng thời bên trong Hư Hỏa Phù Chủng còn xuất hiện
thêm một vài thứ nào đó nữa. Ánh mắt Sở Nam nhất thời ngưng lại, nháy
mắt liền sáng tỏ, trên mặt hiện lên một tia nụ cười nhàn nhạt. Cái thứ
vừa mới xuất hiện thêm kia, cũng giống hệt như lúc trước Thiên Địa Họa
tiến hành phân tích Công kích cùng với năng lượng của người khác vậy, Hư Hỏa Phù Chủng chính là đang phân tích Hắc Ám Thời Đại.
- Không thể tưởng tượng được, Hư Hỏa Phù Chủng thế nhưng ngay cả loại công năng này cũng còn bảo lưu lại!
Sở Nam còn đang suy nghĩ, Hư Hỏa Phù Chủng đột nhiên truyền ra một thanh
âm nổ đùng. Hư hỏa trong khoảnh khắc liền trở nên yếu ớt hơn nhiều. Hiển nhiên là bên trong một cái công kích này, hắn đã bị thương. Sở Nam thu
hồi lại Hư Hỏa Phù Chủng, chỉ trong khoảnh khắc đó, Thiên Địa đã oanh
sát tới.
Đám hắc khí nháy mắt bị thổi bay đi mấy, tách ra thành
vô số lổ hổng tròn xoe, nhưng đồng thời trong lúc đó, Thiên Địa cũng suy yếu xuống cực nhanh. Phía bên kia, gã cường giả Phù Môn nhìn thấy một
màn này, quát lạnh một tiếng:
- Tiểu tử, hiện tại đã biết lão phu lợi hại chưa? Hắc Ám Thời Đại không phải là thứ ngươi có thể phá hủy được!
- Ngươi cho rằng cái này vẫn còn là Hắc Ám Thời Đại giống như lúc đầu hay sao?
Sắc mặt gã cường giả Phù Môn nhất thời ngưng đọng lại, nhưng chỉ giây lát sau, vẻ mặt ngưng trọng, nói:
- Dù sao nó cũng là do lão phu tế ra!
- Vậy ngươi thử khống chế thử xem!
Sở Nam quẳng ném ra một ánh mắt vô cùng hèn mọn. Tông chủ Lực Tông đứng
cách hắn không xa đột nhiên bước nhanh mấy bước tiến đến trước mặt gã
cường giả Phù Môn.
Cường giả Phù Môn nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Tuy rằng hắn mở miệng hỏi, nhưng mà trong đầu cường giả Phù Môn đã dần hiện ra một màn hình ảnh Sở Nam luyện hóa tinh huyết của bọn họ. Lập tức hắn cái gì cũng không thèm nói nữa, giẫm mạnh chân nhảy về phía xa xa, đồng thời còn ném ra vô số tấm phù chú.
Phù quang bùng lên, xuất hiện ra vô số mãnh thủ. Tốc độ của gã cường giả Phù Môn cũng nhanh đến vô
cùng, không ngờ thừa dịp cơ hội này đã phóng qua khỏi Tông chủ Lực Tông, chạy thoát ra ngoài. Mà lúc này lực chú ý của đám người Đạo Vô Nhai,
Kiếm Chí toàn bộ đều đặt trên người Sở Nam, đợi đến lúc ý thức được
chuyện không thích hợp, lại xoay người lại tìm cách bắt gã cường giả Phù Môn, đã có chút không kịp rồi.
Gã cường giả Phù Môn quay đầu lại, hướng về phía Sở Nam vẫn còn đang chiến đấu với Hắc Ám Thời Đại, quát lớn:
- Sở Nam, ngươi chờ đó, mối nhục ngày hôm nay, ngày khác lão phu sẽ hoàn trả lại gấp trăm lần!
Lời nói vừa dứt, gã cường giả Phù Môn xoay người rời đi. Thế nhưng sắc mặt
đột nhiên đại biến, không để ý đến thương thế, vội vã dừng lại cước bộ,
nháy mắt xoay người lại, phóng chạy như điên về phương hướng khác. Đó
chính là bởi vì vắt ngang con đường chạy trốn ban đầu của gã cường giả
Phù Môn, chính là một đám vật chất hắc ám vô cùng nồng đậm, hoàn toàn
không thể nào nhìn thấu.
Trong nháy mắt, gã cường giả Phù Môn đã
thay đổi một phương hướng bỏ chạy khác. Thế nhưng bất cứ phương hướng
nào cũng không thể đi thông, tất cả cũng đều có vật chất hắc ám. Gã
cường giả Phù Môn căn bản không dám xông vào, trong lòng hắn cũng biết
rõ ràng, cái thứ vật chất hắc ám này đột nhiên đem Hắc Ám Thời Đại phun
ra, hoàn toàn bởi vì nguyên nhân Sở Nam.
Cho tới hiện tại, gã
cường giả Phù Môn đã hoàn toàn không còn đường thối lui, tất cả các con
đường rời đi cũng đều có vật chất hắc ám phong tỏa hết. Chỉ có trong
vòng phạm vi gần sát thân thể Sở Nam kia mới không có vật chất hắc ám mà thôi. Gã cường giả Phù Môn nhìn thấy một màn này, trong lòng phi thường buồn bực, thậm chí ngay cả ý nghĩ muốn tự sát cũng có.
Đúng lúc này, Tông chủ Lực Tông nói lớn:
- Phù lão đầu, nhận mệnh đi!
Sau khi nói xong, Tông chủ Lực Tông trực tiếp oanh kích thẳng ra một
chưởng, đem gã cường giả Phù Môn đánh rơi xuống mặt đất, khiến cho gã
cường giả Phù Môn căn bản ngay cả nhúc nhích cũng không được. Tông chủ
Lực Tông tiếp tục nói:
- Mấy người chúng ta đã như vậy rồi, cho
dù là hắn tha cho ngươi đi, chúng ta cũng sẽ không cho ngươi đi! Cho
nên, ngoan ngoãn mà lưu lại đây đi!
- Sở Nam chết chắc rồi, các
ngươi đã bị hắn khống chế, chỉ cần hắn vừa chết, các ngươi cũng hẳn phải chết không chút nghi ngờ. Hắc Ám Thời Đại đã bị vật chất hắc ám cường
hóa lên rồi, còn lợi hại hơn so với lúc trước ta thi triển ra không chỉ
gấp trăm lần!
Gã cường giả Phù Môn nhất thời điên cuồng hét lớn,
trên mặt của Tông chủ Lực Tông cũng lộ ra vẻ mặt ngưng trọng. Những lời
mà cường giả Phù Môn vừa nói kia, hắn cũng phi thường hiểu rõ. Bên kia,
Nghệ Trảm cũng vừa tế ra một đao, chém thẳng về phía gã cường giả Phù
Môn, đồng thời quát lớn:
- Ngươi câm miệng cho ta!
Một
đoạn nhạc đệm nhỏ bé này, Sở Nam vốn dĩ cũng chẳng thèm phản ứng. Lúc
này một chiêu Thiên Địa mà hắn vừa mới lĩnh ngộ ra không bao lâu, uy lực cường đại, lại căn bản không làm gì được Hắc Ám Thời Đại. Trong ánh mắt Sở Nam lóe lên vẻ kiên nghị, Hư Thực Hắc Động tản ra khí tức phi thường cường đại, phóng lên đón đỡ.