Câu hỏi của Kiếm Chí, Sở Nam căn bản là không thèm để ý đến. Kiếm Chí mạnh mẽ đem vô số những cảm xúc trong lòng mình áp chế xuống, hít sâu một hơi, sau đó khóm người, ngữ khí cực kỳ cung kính nói:
- Sở công tử, ta phải làm như thế nào, ngài mới có thể đem Đại Kiếm Bí Cảnh ban tặng lại cho Kiếm Các?
Một khi đã nói ra những lời như vậy, đã phi thường rõ ràng biểu lộ rằng Kiếm Chí đã hoàn toàn thần phục rồi. Những người tu kiếm trước giờ vẫn là cực kỳ kiêu ngạo, mà Kiếm Chí lại càng là người cao ngạo trong những người cao ngạo. Thế nhưng lúc này, hắn vì sự sinh tồn của Kiếm Các, lại không thể không cúi thấp cái đầu vẫn luôn luôn rất cao quý của chính mình.
Sở Nam nhàn nhạt nói:
- Ngươi đã làm như thế nào với ta, bây giờ liền làm như vậy với hắn!
Kiếm Chí cũng ngay lập tức nghe hiểu được cái từ hắn kia chính là muốn chỉ ai. Cũng không có chút nào do dự, hắn liền gật đầu một cái:
- Sở công tử, ngài nói làm như thế nào, chúng ta cũng đều sẽ nghe lệnh mà làm theo!
- Vậy trước tiên hãy để cho Kiếm Các biến mất một khoảng thời gian đi! Hoàn toàn biến mất!
- Biến mất?
- Chỉ cần làm tốt những chuyện các ngươi nên làm, Kiếm Các không chỉ có thể một lần nữa ngạo nghễ dưới thiên khung, hơn nữa còn nhận thêm càng nhiều lợi ích nữa! Đừng nói những cái khác, Đại Kiếm Bí Cảnh mà các ngươi nhận trở lại, khẳng định sẽ còn cao cấp hơn một bậc so với trước đây!
Trong mắt Kiếm Chí lóe lên một tia quang mang nhàn nhạt, ngay lập tức liền trở lại bình tĩnh. Thế nhưng bên dưới sự bình tĩnh kia lại ẩn chứa những cơn sóng ngầm mãnh liệt. Kiếm Chí nặng nề gật gật đầu mấy cái. Sở Nam cũng không tiếp tục dừng lại ở nơi này thêm nữa, liền mang theo đám người Cửu Vũ hướng về phía Lực Tông mà đi.
Sau khi Sở Nam rời đi rồi, Kiếm Chí liền ngay lập tức ra tay chuẩn bị để cho Kiếm Các tiêu thất, toàn bộ ẩn mình vào bóng tối. Trước khi lui lại thoái ẩn, hắn còn đem địa bàn và kiến trúc của Kiếm Các hoàn toàn hủy diệt đi luôn. Kiếm Chí hiểu được ý tứ của Sở Nam, hơn nữa cũng biết rõ muốn cùng Thiên Tử đối địch là chuyện tình khủng bố đến thế nào. Nếu như không phải hiện tại chính mình đã bị người ta khống chế, nếu như không phải Kiếm Các đã sắp lâm vào tuyệt cảnh, không còn đường lui nào khác nữa, thì có đánh chết hắn, hắn cũng không muốn đối địch với Thiên Tử…
o0o
Dọc theo đường đi, Sở Nam cũng tận tâm hết sức tiến hành điều dưỡng thân thể cho Pháp Phàn, hơn nữa còn vận dụng Thôi Toán Thuật, che giấu đi quỹ tích Mệnh lực của Pháp Phàn, để cho những cao thủ thôi toán bình thường cũng không tính toán được, bảo chứng trình độ lớn nhất trước khi Pháp Phàn thoát thai hoán cốt hoàn tất, sẽ không bị người khác phát hiện ra.
Ngoài ra, Sở Nam còn lấy của Thường Danh Ca ba giọt tinh huyết tiến hành thôi toán. Dựa vào mối quan hệ huyết mạch tương thông giữa Thường Danh Ca cùng với Diệp Thương Minh, cố gắng thôi toán hành tung của Tiêu Tử Chân. Trải qua vô số lần suy tính, Sở Nam cũng chậm rãi điều tra ra được một ít dấu vết.
Mà vừa đến lúc này, thì đoàn người Sở Nam cũng đã đến được Lực Tông. Trong Lực Tông cũng có một cái Bí cảnh, gọi là Long Tượng Bí Cảnh!
Cũng không có nói nhiều lời thừa vô nghĩ, cũng chẳng làm ra động tác nào khác, Sở Nam liền trực tiếp gọi Tông chủ Lực Tông ra, bảo hắn mang mình đến Long Tượng Bí Cảnh. Thời điểm khi mà Tông chủ Lực Tông dẫn theo đám người Sở Nam tiến vào trong Bí cảnh, thần sắc trên mặt chính là phi thường tự tin. Hắn cho rằng đám người Sở Nam căn bản không thể làm gì được Long Tượng Bí Cảnh cả, thậm chí trong lòng hắn còn có chút chờ mong, hy vọng Long Tượng Bí Cảnh có thể ngăn chặn Sở Nam lại nữa.
Nhưng mà, Tông chủ Lực Tông rất nhanh đã liền thất vọng rồi.
Ngay sau khi Sở Nam bước vào trong Long Tượng Bí Cảnh, quả thật cũng cảm giác ra được cỗ lực lượng mạnh mẽ hơn người đang tàn sát bừa bãi chung quanh. Cỗ lực lượng này cùng với Tỏa Hải Không Bình Bí Cảnh có chút tương tự, ngoại trừ lực lượng được phép vận dụng trong này ra, tất cả các loại năng lượng khác đều phải bị hạn chế, thậm chí là ngăn cản nữa.
Một cái Bí cảnh như thế này, đối với Chiến Thần mà nói chính là phi thường có lợi. Nhưng mà, Long Tượng Bí Cảnh lại không giống như Đại Kiếm Bí Cảnh vậy, bản thân có công năng gia tốc thời gian. Chính vì thế, Sở Nam chỉ đành phải đánh mất ý tưởng để cho Chiến Thần rèn luyện ở trong này, trực tiếp đem Long Tượng Bí Cảnh thôn phệ luôn vào trong không gian nội thể.
Nhìn thấy Long Tượng Bí Cảnh cứ như vậy mà biến mất, sự khiếp sợ của Tông chủ Lực Tông còn mạnh mẽ hơn Kiếm Chí rất nhiều, dù sao hắn cũng không có thời gian chuẩn bị trước tinh thần như Kiếm Chí. Mà đồng thời trong lúc này, Sở Nam chợt phát hiện ra sau khi thôn phệ xong Long Tượng Bí Cảnh, trên bầu trời trong không gian nội thể lại càng thêm phong phú, phức tạp hơn không nói, mà trên đó lại xuất hiện thêm một khỏa tinh tú nữa. Khỏa tinh tú này phát ra một tia hào quang chói mắt, chợt lóe lên rồi biến mất.
Sở Nam tiến hành điều tra cẩn thận, lập tức cảm giác được bên trong khỏa tinh tú này có ẩn chứa lực lượng vô cùng khổng lồ. Cổ lực lượng này, ngoại trừ có khí tức lực lượng ẩn chứa bên trong Long Tượng Bí Cảnh ra, còn có một cỗ khí tức thuộc về Tinh Thần Thạch lúc trước nữa.
- Lực tinh?
Sở Nam thoáng nghi vấn một chút, trong lòng dâng lên vô số ý tưởng. Kế tiếp, Sở Nam lại làm ra một vài thủ đoạn, để cho Tông chủ Lực Tông cũng làm ra lựa chọn giống như là Kiếm Chí vậy. Đợi đến khi Sở Nam đi rồi, Lực Tông cũng biến mất trong tầm nhìn của mọi người.
Sau đó, lại đến phiên Phù môn.
Gã Chưởng môn của Phù Môn đã ngã xuống trong tay của Thổ Phách, hiện tại Phù Môn đang đứng trong trạng thái quần long vô thủ. Sở Nam cũng mặc kệ bọn họ suy nghĩ như thế nào, trực tiếp bắt giữ toàn bộ Trưởng lão của Phù Môn, nhất nhất thi triển ra Sinh Tử Quyết, hạ cấm chế, tiếp theo mới chạy đến Vạn Hóa Bí Cảnh của Phù Môn.
Vạn Hóa Bí Cảnh, nói thẳng ra chính là có thể đem tất cả mọi công kích tấn công vào đều hóa thành công kích của Phù thuật!
Tự nhiên là hắn tiến hành thôn phệ Vạn Hóa Bí Cảnh này. Trong lúc sắp sửa thôn phệ hoàn tất Vạn Hóa Bí Cảnh, Sở Nam lại cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ tương tượng với khí tức của Cấm Vụ lúc trước. Sự nghi vấn ở trong lòng Sở Nam lại càng sâu hơn:
- Phù thuật, Phù Môn, Cấm Vụ…
- Lúc trước khi ta nói với Cấm Vụ rằng Phù thuật của hắn phi thường lợi hại, Cấm Vụ cũng từng một phen tự giễu một trận, phương diện này có mối quan hệ gì sao?
Một bên suy nghĩ những cái nghi vấn này, Sở Nam cũng vừa đem Vạn Hóa Bí Cảnh thôn phệ tiến nhập vào trong không gian nội thể. Đợi sau khi hoàn toàn dung hợp với nhau xong, Sở Nam mới một phen hỏi các vị Trưởng lão của Phù Môn, bọn họ đều nói rằng chẳng hề biết, cũng không hề nghe nói qua Phù Môn còn có tồn tại một vị Lão tổ tông nào như thế.
Đối với Phù Môn, Sở Nam cũng không có làm giống như Lực Tông, Kiếm Các vậy, thoải mái mà buông tha bọn họ, mà là đem toàn bộ những phù chú của bọn họ toàn bộ đều cướp đoạn sạch không chừa lại chút gì. Những phù chú này có tác dụng phi thường lớn, cho dù Sở Nam không thể dùng được, nhưng mà đối với những người khác mà nói, chính là có tác dụng vô cùng lớn. Ví dụ như là Pháp Phàn, đến lúc này vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục thực lực kia.
Huống hồ, Sở Nam cũng không nhất định là sử dụng không được. Giống như lúc trước trong Đại Đạo Tông vậy, khi mà tất cả mọi người cũng đều cạn kiệt hết năng lượng, thì gã Chưởng môn của Phù Môn đã liền đại chiếm thượng phong. Nếu như không phải tại thời khắc đó Thổ Phách lại bộc phát ra lực tín ngưỡng mạnh mẽ, thì kết cuộc ngày đó thật sự là có thể đã thay đổi rồi.
Ngoại trừ cái này ra, Sở Nam còn nghĩ muốn đem toàn bộ những điển tịch của Phù Môn đều thu hoạch đi hết. Hắn muốn thử xem có thể nào từ bên trong những điển tịch này tìm ra những dấu vết gì liên quan đến Cấm Vụ hay không. Sự tồn tại của Cấm Vụ, thật đúng là có chút cổ quái.
Kiếm Các, Lực Tông cũng đều tiêu thất, Phù Môn tự nhiên là cũng phải biến mất.
Trên đường Sở Nam đi đến Đao Phủ, một phen đem toàn bộ những phù chú chất lượng thuộc loại thượng thừa nhất vừa mới cướp đoạt sạch của Phù Môn, tất cả đều đem vẽ ra thành phù văn, chính mình để lại một ít, phần còn lại toàn bộ phân phối cho đám người Pháp Phàn, Thường Danh Ca, nhằm để sử dụng lúc cần.
Cũng giống như trước đây vậy, sau khi thôn phệ xong Bí cảnh của Đao Phủ, ra mệnh lệnh cho Đao Phủ tiêu thất trong tầm nhìn của mọi người, Sở Nam mới hướng về phía tông môn cuối cùng mà đi, chính là một phương thế lực của lão nhân lưng gù thích chơi đùa Trận pháp kia. Chỗ của lão cũng không có Bí cảnh, nhưng mà lão lại chỉ cho Sở Nam một địa điểm có Bí cảnh.
Cái Bí cảnh này tồn tại bên trong vô số những không gian dưới phiến thương khung này. Lúc trước lão nhân lưng gù có thể phát hiện ra nó, chính là vì muốn tìm kiếm một loại vật liệu, nên trong lúc vô tình đã đi lạc vào trong đó. Lúc ấy lão nhân lưng gù đã vui mừng như điên, nghĩ rằng chính mình vừa mới phát hiện ra một đại bảo tàng. Đáng tiếc là sau khi cố gắng tìm hiểu khống chế, thì lão nhân lưng gù liền phát hiện ra phiến tuyệt cảnh này chẳng khác nào một cái xác rùa cực dày, không chỉ không có chỗ nào mà xuống tay, hơn nữa còn không cẩn thận bị thương nữa, suýt chút nữa thì để luôn mạng già lại trong đó.
Dưới tình huống như thế, lão nhân lưng gù mới từ bỏ ý đồ. Hắn nghĩ muốn đợi đến khi thực lực của chính mình gia tăng lên một bậc nữa, rồi mới quay lại khai phá cái Bí cảnh bảo tàng này. Thế nhưng ngày hôm nay, hắn chỉ đành dùng để đổi mạng với Sở Nam mà thôi.
Sở Nam thoáng đánh giá lại một chút khoảng cách với cái Bí cảnh bí mật kia, phát hiện ra lộ trình đi đến cái Bí cảnh vô dang kia thật sự khá xa. Ngay lập tức, Sở Nam liền quyết định, trước hết hãy đi đến địa phương mà lúc trước hắn đã thôi toán ra rằng có khả năng tìm được tung tích của Tiêu Tử Chân.
Khi mà Sở Nam nói ra kế hoạch tiếp theo bọn hắn phải đi, thì hai nắm tay của Thường Danh Ca không nhịn được nắm chặt lại thành quyền. Hắn biết rõ chính mình sắp sửa gặp phải sự khiêu chiến cực lớn, thế nhưng giờ phút này trong lòng hắn cũng đã suy nghĩ vô cùng cẩn thận, lòng tin cũng tăng lên gấp trăm lần, không oán không hối.
- Mẫu thân, ta sắp sửa đi cứu hắn rồi!
Trong lòng Thường Danh Ca âm thầm nói.
Sau đó, đám người Sở Nam liền nhanh chóng biến mất bên trong hư không. Mà một phương thế lực của lão nhân lưng gù cũng nhanh chóng biến mất không thấy đâu nữa.
Những cái quân cờ này, cũng đều là những quân cờ lợi thế do Thiên Tử bày ra, lại bị Sở Nam nhất nhất hóa giải, thế nhưng cũng không phải là đơn giản hóa giải bình thường, mà lại còn thu nói biến thành của mình nữa. Ai cũng không biết trước được, những cái quân cờ này đến lúc nào sẽ bộc phát ra uy lực của nó.
Không bao lâu sau đó, tin tức một số phương thế lực lớn như Kiếm Các, Đao Phủ đồng loạt biến mất, cũng đã đưa đến trong tay của Thiên Tử. Giờ phút này đây, Thiên Tử đã là một thanh viên trung tâm của Nghịch Thiên Bang. Mặc dù thời gian gia nhập của hắn ngắn, nhưng mà những công lao hắn lập được cũng không ít, khiến cho đám người Vạn Trận lão tổ, Nguyệt Động chủ phi thường thưởng thức.
Sau khi Thiên Tử nhận được mấy cái tin tức này, trong lòng cũng dâng lên chút nghi hoặc nhàn nhạt.
Tuy rằng theo tin tức bên ngoài truyền bá ra thì đám thế lực Kiếm Các chính là bị hủy diệt dưới cơn thịnh nộ của Sở Nam, thế nhưng Thiên Tử lại nghĩ thấy trong phương diện này khẳng định có vấn đề. Chính là những cái Bí cảnh của các thế lực kia cũng theo đó mà biến mất luôn, điểm này khiến cho hắn nghĩ mãi cũng không hiểu nổi.
Mặc dù là như thế, nhưng mà Thiên Tử cũng không có cảm thấy lo lắng, hắn thì thầm:
- Trò chơi phải khó chơi như vậy mới có ý tứ chứ!
Nhưng mà, sau đó Thiên Tử lại có thêm chút nghi vấn:
- Hiện tại thực lực của Sở Nam, đến tột cùng đã ở cảnh giới nào rồi?