Trong lúc Cửu U Thánh Nữ lao lên, không chỉ sau đầu mới xuất hiện Huyết
nguyệt, sau lưng nàng cũng xuất hiện Hắc nguyệt, Ma nguyệt, còn có trước ngực, hai bên sườn cũng đều xuất hiện, ước chừng đã đạt đến Thất Luân U Nguyệt. Phương thức vận chuyển của những vầng U Nguyệt này cùng với Cửu U Thiên Mạc và đám U Nguyệt trên người của Cửu U Phủ Chủ cũng đều là
nhất mạch tương đồng.
Có Thất Luân U Nguyệt bao phủ toàn thân,
những sự ảnh hưởng mà Cửu U Thiên Mạc chấn động mang đến cho Cửu U Thánh Nữ cũng đã giảm xuống cực kỳ yếu ớt. Có được điều này, Cửu U Thánh Nữ
cũng không mất bao nhiêu thời gian liền có thể bắt kịp được trong thông
đạo Không Gian Loạn Lưu do Tiêu Tử Chân bố trí nên.
Ngay lập tức nàng liền hét lớn một tiếng:
- Thất U Nhân Nguyệt, oanh!
Thất Luân U Nguyệt lập tức thoát ly khỏi thân thể của Cửu U Thánh Nữ, dùng
một loại phương thức đặc biệt phi thường có trật tự, đụng thẳng về phía
thông đạo Không Gian Loạn Lưu. Lúc này công kích của Cửu U Thánh Nữ so
với trước kia quả thật là mạnh hơn đến mấy chục lần, nhưng mà vẫn không
thể nào đem thông đạo Không Gian Loạn Lưu phá vỡ ra được.
Chẳng
qua công kích của nàng cũng khiến cho thông đạo Không Gian Loạn Lưu bị
chấn động mạnh. Tiêu Tử Chân đang ở bên trong thông đạo nhất thời bị
chấn động mạnh mẽ, thừa nhận càng thêm rất nhiều áp lực hơn nữa. Chỉ là, chỉ với bao nhiêu áp lực như vậy so với áp lực về mặt tâm lý trong lòng Tiêu Tử Chân thì nhỏ hơn nhiều lắm.
Cửu U Thánh Nữ lại càng liều mạng hơn nhiều, càng không ngừng ngưng tụ ra những vầng U Nguyệt cùng
công kích. Tốc độ tiến tới của Tiêu Tử Chân nhất thời chậm lại. Mà lúc
này, ánh mắt của Tư Đồ Dật Tiêu cũng ngày càng trở nên sắc bén hơn. Sau
khi Tiêu Tử Chân vồ hụt hai lần, Tư Đồ Dật Tiêu một lần nữa đứng thẳng
lên, Pháp bảo trên người lại hóa thành một cây cung, cũng không có mũi
tên.
Tư Đồ Dật Tiêu ngưng thần nhìn về phía thông đạo Không Gian
Loạn Lưu trước mặt đang không ngừng biến hóa, hướng về phía xa xa cấp
bách lao đi, thở dài ra một hơi, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng kéo dài sợi
dây cung. Đợi đến lúc kéo cây cung thành hình dạng tròn vành vạnh, trong miệng Tư Đồ Dật Tiêu mới thốt lên một chữ:
- Phá!
Trong
nháy mắt, sợi dây cung liền bắn thẳng về phía trước, mà ngay khi sợi dây cung quay đến điểm ban đầu của nó, thì toàn bộ sợi dây cung cũng đã hóa thành một mũi tên. Thanh âm nổ vang dâng lên, vừa vặn trúng ngay địa
điểm mà Không Gian Loạn Lưu bị công kích của Cửu U Thánh Nữ đánh trúng,
bắn trúng thẳng vào không đạo của Không Gian Loạn Lưu.
Oanh!
Một tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc
vang lên, thông đạo Không Gian Loạn Lưu liền bị oanh kích gần như một
nửa. Tốc độ của Tiêu Tử Chân giảm xuống rất nhiều, lại còn bị thương một chút nữa. Mà tràng nổ mạnh này nhất thời tạo thành phản ứng cực lớn,
đem phiến Cửu U Thiên Mạc vốn có kia, cũng đã bị chấn động tạo thành một khu vực hỗn loạn nho nhỏ.
Cái khu vực hỗn loạn nho nhỏ kia trong Cửu U Thiên Mạc, vốn dĩ đối với Cửu U Phủ Chủ mà nói cũng không coi là
cái gì. Hắn ta chỉ cần khoảng thời gian một phần vạn hô hấp, liền có thể đem nó khôi phục lại nguyên trạng. Đáng tiếc, đối thủ của hắn lại chính là Sở Nam.
Sở Nam nắm bắt được một tia cơ hội này, liền thôn phệ một bộ phận rất lớn Cửu U Thiên Mạc. Cửu U Phủ Chủ ở cách xa ngoài ngàn dặm kia cảm giác được, vừa kinh hãi vừa tức giận, cả người tràn ngập
sát khí nồng đậm, bên trong ánh mắt lại mạnh mẽ bắn ra quang mang điên
cuồng:
- Người của Cửu U Thế Giới, đây chính là lúc các ngươi nên kính dâng rồi!
Nhất thời, những người bên trong Cửu U Thế Giới, trong đầu chợt xuất hiện
một đoạn thanh âm. Nghe được đạo thanh âm này, bọn họ nhất thời im lặng
lại, quỳ hai gối lên trên mặt đất. Cỗ năng lượng hỗn loạn bên trong cơ
thể cũng nhất thời trở nên yên lặng lại. Chính là những đạo năng lượng
này cũng đã yên lặng lan tràn ra khắp nơi trong thân thể bọn họ. Khí tức của bọn họ, còn có dấu hiệu sinh tử nữa, cũng dần dần càng ngày càng
yếu đi.
Mà ngược lại, vầng Cửu Luân U Nguyệt đã dần dần hiện lên trên Thiên Mạc kia, lại đại phóng ra quang mang sáng rọi.
Hư Hỏa Phù Chủng rốt cuộc không thể tiếp tục thôn phệ thêm chút loại tình
cảm bi thương nào nữa. Sở Nam trong lúc nhất thời liền cảm giác được
loại biến hóa này, ánh mắt thoáng ngưng đọng, trong đầu liền hiện ra một màn hình ảnh đám người Huyết Ma Tộc của Huyết Ma Đại Lục kính dâng lên
năng lượng lúc trước. Cặp mày của hắn nhíu chặt lại, nghi vấn hỏi:
- Nơi này có quan hệ với Huyết Ma Tộc?
Nhìn thấy vầng Cửu Luân U Nguyệt kia, Sở Nam khẽ thì thầm:
- Tình hình so với Huyết Ma Tộc càng thêm phức tạp hơn a!
Nghĩ đến cái này, vẻ mặt Sở Nam liền ngưng trọng, nói:
- Có người muốn cướp lấy năng lượng của các ngươi, muốn lấy sinh mệnh của các ngươi, các ngươi như thế nào có thể không phẫn nộ được đây?
- Phẫn nộ! Phẫn nộ lên cho ta!
Theo thanh âm của Sở Nam vang lên, khỏa Hư Hỏa Phù Chủng kia lại dâng lên
một tràng Nộ Hỏa Chi Vũ, vô số nộ hỏa từ trong cơn mưa trên Cửu U Thiên
Mạc kia tầm tả rơi xuống, rơi xuống trên thân thể những người trong Cửu U Thế Giới. Cái nỗi lòng đã sớm hoàn toàn im lặng kia của bọn họ, vào
thời khắc này cũng đã không thể tiếp tục bảo trì yên lặng được nữa, có
người đã bắt đầu phẫn nộ rồi.
Cơn giận dữ nhất thời tăng lên trăm lần, ngàn lần, rất nhiều người liền trở nên phẫn nộ…
Cửu U Phủ Chủ cũng cảm giác được sự dị biến đột nhiên phát sinh, lại gia
tăng lên thêm công lực. Ngay lập tức, những người kia lại một lần nữa
nghe được thanh âm. Cái thanh âm lần này cùng vang lên lâu ơn, uy lực
lớn hơn nữa. Nhưng mà nộ hỏa đã dâng lên ở trong lòng của bọn họ, hiệu
quả cùng với lần trước xuất ra đã giảm xuống thấp hơn rất nhiều.
Sở Nam cách chỗ hỗn loạn càng gần hơn, mà ở thời khắc này, ở trong lòng
của hắn lại còn dâng lên một loại cảm giác khác thường. Cái loại cảm
giác này quả thật vô cùng thoải mái, như là đang có một loại kinh hỉ gì
đó đang chờ hắn:
- Đó là cái gì?
Ở một địa phương khác, Tư Đồ Dật Tiêu sau khi tiến vào trong thông đạo Không Gian Loạn Lưu cũng
đã trở nên phi thường hư nhược. Chẳng qua, sau khi hắn ừng ực ừng ực
uống mấy ngụm rượu trong cái hồ lô kia, khí sắc nhất thời khôi phục lại
một chút, lại tiến nhanh hơn về phía trước.
Đồng thời, lúc này
Tiêu Tử Chân lại vồ hụt thêm một lần nữa. Lần vồ hụt này khiến cho lửa
giận trong lòng hắn không thể nào áp chế xuống được nữa. Nàng ta quay
đầu lại, nhìn thấy Cửu U Thánh Nữ cùng với Tư Đồ Dật Tiêu vẫn luôn cắn
chặt không chịu buông tha, nhất thời đem lửa giận trong lòng mình thiêu
đốt lên trên hai kẻ này.
- Một khi đã trong lúc nhất thời không tìm ra được, như vậy ta đây trước hết liền đem hai người các ngươi giết chết đi!
Hai tay Tiêu Tử Chân khẽ biến ảo một chút, đúng là đem thông đạo Không Gian Loạn Lưu thu lại, hóa thành một đóa hoa tàn, công kích về phía hai
người Tư Đồ Dật Tiêu. Một chiêu này đánh ra cực mạnh, nháy mắt liền đem
hai người bọn họ đánh ra ngàn dặm, khiến cho tiên huyết văng bắn khắp
nơi.
Đang lúc Tiêu Tử Chân muốn ra tay kết thúc tính mạng hai
người, thì một đám Hư hỏa cũng bắn thẳng về phía nàng ta. Tiêu Tử Chân
nhạy cảm phác giác ra được đám Hư hỏa này không chút tầm thường, xoay
người ngăn cản đám Hư hỏa kia lại, không để cho Hư hóa tiếp cận gần thân thể của nàng. Miệng nàng mím lại, hét lớn:
- Rốt cuộc là ai đã phá hư chuyện tốt của ta? Đi ra!
- Là ta!
Thanh âm của Tiêu Tử Chân vừa mới hạ xuống, từ phía thinh không trước mặt
chợt truyền đến hai tiếng này. Nghe được một đạo thanh âm nhàn nhạt
nhưng lại có chút quen thuộc kia, Tiêu Tử Chân trong lúc nhất thời cũng
không thể tỉnh thần lại được. Mà bên kia, Tư Đồ Dật Tiêu đang điên cuồng lui về phía sau chợt nghe được thanh âm như thế, mạnh mẽ ngừng lại xu
thế chính mình đang lui về phía sau, phun ra một ngụm tiên huyết, lớn
giọng hô lên:
- Đại ca!
Nghe được thanh âm của Tư Đồ Dật
Tiêu, Sở Nam cũng nhất thời sửng sốt một chút, trong nháy mắt liền toát
ra quang mang mừng rỡ như điên. Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ
đến có thể ở trong này lại gặp được Tư Đồ Dật Tiêu. Lần trước đây khi
hắn tiến hành thôi toán hành tung của Tư Đồ Dật Tiêu, lại vừa vặn trong
lúc này xuất hiện dự cảm bất ngờ, cho nên cũng ngừng lại không tiếp tục
thôi toán nữa, cũng không ngờ nổi, vào lúc này lại gặp được huynh đệ của mình.
Thân ảnh khẽ lóe lên, Sở Nam liền xuất hiện ngay trước mặt Tư Đồ Dật Tiêu. Tư Đồ Dật Tiêu ha ha cười lớn lên, một bên hướng về
phía Sở Nam chạy tới, một bên thì lại nói:
- Đại ca, thật sự là ngươi! Khiến cho ta kinh hỉ a!
Sở Nam vỗ vỗ bả vai của Tư Đồ Dật Tiêu, nói:
- Tốt lắm, đã mạnh hơn không ít a!
- Vẫn là ít nhiều nhờ có cái hồ lô mà Đại ca cấp cho ta, khiến cho ta có
thể tìm ra được một chút kỳ ngộ, bằng không, ta đã sớm chết mất rồi.
- Hồ lô là do ngươi cho hắn? Ngươi chính là Đại ca của hắn?
Một đạo thanh âm tràn ngập sự kinh ngạc cùng với phẫn nộ vang lên, cắt
ngang đoạn kể lể tình cảm của hai huynh đệ. Tư Đồ Dật Tiêu quay đầu lại, cười nói:
- Đúng vậy, hắn chính là Đại ca của ta! Như thế nào,
nhìn bộ dáng này của ngươi, giống hệt như là bộ dáng một oán phụ lâu năm không tìm được chồng a! Đừng nói là ngươi đã thích Đại ca của ta rồi
đó…
- Sở Nam!
Tiêu Tử Chân phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi
nói. Thân hình Sở Nam nhất thời chấn động, đương nhiên cũng không phải
là bởi vì Tiêu Tử Chân, mà là bởi vì do gặp lại Tư Đồ Dật Tiêu quá mức
vui mừng, vì thế cho nên mới có chút thả lỏng, do đó bị Cửu U Thiên Mạc
ám toán một chiêu.
Sở Nam nhanh chóng ngưng thần tiến hành ứng đối, sau đó mới hướng về phía Tư Đồ Dật Tiêu, nói:
- Trước hãy một phen đem chuyện phiền phức trước mắt xử lý đi, sau đó huynh đệ chúng ta từ từ mà ôn chuyện!
- Được!
Tư Đồ Dật Tiêu lập tức gật đầu ứng tiếng, sự mỏi mệt suy yếu trên người
trong khoảnh khắc liền tiêu tán không còn, duy nhất còn lại chính là
tinh thần gia tăng gấp trăm lần, tràn đầy tin tưởng. Trong lòng hắn khẽ
suy nghĩ:
- Rốt cuộc đã có thể cùng với Đại ca sóng vai tác chiến rồi! Lần này đây, bất luận là có như thế nào đi chăng nữa, ta cũng sẽ
không lưu lại để Đại ca một mình ứng đối.
Đồng thời, Tư Đồ Dật
Tiêu cũng biết rất rõ ràng, với thực lực của chính mình, chỉ sợ hiện tại cũng không thể giúp đỡ gì được Sở Nam bao nhiêu:
- Làm thế nào có thể trong khoảng thời gian ngắn có thể trở nên cường đại hơn?
Trong lúc nhất thời, Tư Đồ Dật Tiêu chợt nghĩ đến mộng cảnh.
- Không sai, chính là mộng cảnh! Ta muốn đi vào giấc mộng, càng đi vào
giấc mộng nhiều hơn, càng trải qua nhiều thống khổ hơn! Ta muốn đi vào
giấc mộng!
Tư Đồ Dật Tiêu chưa từng bao giờ có nguyện vọng mãnh
liệt đến như thế. Trước kia hắn đều là bị động đi vào giấc mộng, thế
nhưng giờ phút này hắn lại là chủ động. Khi mà ý muốn chủ động của Tư Đồ Dật Tiêu gia tăng lên đến đỉnh điểm, thì hắn liền thật sự đi vào trong
giấc mộng. Thế nhưng mà lần này tiến nhập vào giấc mộng so với dĩ vãng
cũng không chút nào giống nhau.
Bên kia, Tiêu Tử Chân quát lạnh một tiếng, nói:
- Tất cả những chấn động vừa rồi của Cửu U Thiên Mạc, đều là do ngươi tạo thành à?
- Hóa ra phiến Địa Mạc này gọi là Cửu U Thiên Mạc!
Sở Nam cũng không có trả lời câu hỏi của Tiêu Tử Chân, mà chỉ là hai tay
trảo mạnh một cái, hút lại hai khối mảnh nhỏ của Cửu U Thiên Mạc, thôn
phệ tiến vào trong không gian nội thể. Tiêu Tử Chân nhìn thấy thế, liền
kinh ngạc phẫn nộ ngập tràn, quát lớn: