Đồng thời, Lăng Yên Lan cũng thầm cân nhắc lợi hại, nếu có thể không chết đương nhiên là tốt nhất, nếu một lòng muốn chết, lúc trước nàng cũng đã không quỳ xuống cầu xin Sở Nam. Việc nàng lo lắng nhất, không thể chịu đựng được thì đã không xảy ra, nếu thực sự như lời hắn nói thì tựa hồ cũng không có gì ghê gớm, ngược lại nàng còn có được rất nhiều điều có lợi. Lăng Yên Lan không hề nghĩ tới việc Sở Nam lừa nàng, tình hình trước mắt, nếu hắn có âm mưu gì với nàng thì căn bản không cần tốn nhiều sức như vậy, trước tiếp đối xử như đối xử với đám đệ tử Cực Lạc Cung là được. Lăng Yên Lan còn có một vấn đề vẫn chưa hiểu rõ:
- Tiền bối cần tinh huyết của ta làm gì?
- Ba!
Lăng Yên Lan nghe thấy Sở Nam bắt đầu đếm, đang định lấy tinh huyết ra, đột nhiên trong đầu xuất hiện một vấn đề, vội hỏi:
- Tiền bối, có thể trả lời một câu hỏi của tiểu nữ không?
- Hai!
- Tiền bối, năm nay người bao nhiêu tuổi?
- Một!
Lăng Yên Lan thấy Sở Nam giơ ngón tay ra liền kinh hãi thất sắc, vội nói:
- Tiền bối, tinh huyết!
Sở Nam nhận lấy tinh huyết, thi triển Sinh Tử Quyết, vừa thi triển vừa nghĩ, nữ tử trước mặt này không biết lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi, nhưng lại luôn miệng xưng “tiểu nữ”, cảm thấy có chút kỳ quái.
Lăng Yên Lan cũng đang thầm oán giận trong lòng:
- Thật đúng là không phải nam nhân, không hề biết thương hoa tiếc ngọc, không chút nhân nhượng.
Chỉ mấy giây sau, Lăng Yên Lan chợt rùng mình, ngẩng đầu lên, có chút ngây ngốc nói:
- Tiền bối, từ nay về sau ta sống chết thế nào đều nằm trong tay người? Nếu người có gì bất trắc, ta cũng sẽ chết theo?
Sở Nam không trả lời, chỉ nói:
- Từ nay về sau, ngươi gọi ta là công tử!
- Công – tử!
Lăng Yên Lan tuy đã không thể thay đổi được một sự thật là đã trở thành tì nữ, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thích ứng được, Sở Nam lên tiếng hỏi:
- Đây là nơi nào?
- Dãy núi Hoành Đoạn bên ngoài Mặc Tây Thành!
- Dãy núi Hoành Đoạn?
Sở Nam lẩm bẩm, rồi lại nói:
- Thuộc quốc gia nào?
- Tiền bối, người....
Lăng Yên Lan có chút kinh ngạc trước câu hỏi của Sở Nam, vội lên tiếng hỏi, nhưng hỏi rồi lại thấy bất bình thường, vội chữa lời:
- Công tử, nơi này thuộc Đại Khánh Quốc.
- Đại Khánh Quốc?
Sở Nam có chút kích động, trong đầu xuất hiện hình ảnh của phụ thân mẫu thân, xuất hiện cảnh tượng tại Bạch Gia Thôn:
- Nơi này cách La La Trấn bao xa?
- La La Trấn? Tiểu nữ tử chưa từng nghe nói tới.
- Ngũ Đài Thành thì sao?
Lăng Yên Lan nghĩ một lát, lại lắc đầu:
- Cũng chưa hề từng nghe tới!
Nghe thấy câu trả lời đó, Sở Nam có chút thất vọng, nhưng hắn cũng không biết được thành trấn lớn hơn ở gần Bạch Gia Thôn, không khỏi có chút buồn bực:
- Nơi này rốt cuộc là nơi nào?
- Là biên giới của Đại Khánh Quốc và Bắc Tề Quốc, vượt qua dãy núi Hoành Đoạn này là sang phạm vi của Bắc Tề Quốc!
- Biên giới?
Sở Nam chó chút khó xử, tiếp theo nên làm thế nào, nên quay về nhà hay tiến vào Bắc Tề Quốc, tiến hành theo kế hoạch ban đầu?
Nhất thời Sở Nam cũng không quyết định được, hắn muốn quay về nhà, đã rời nhà hơn hai năm rồi, hắn muốn về gặp phụ thân mẫu thân, muốn mang lại một niềm vui bất ngờ cho phụ mẫu; nhưng ở bên Bắc Tề Quốc, Sở Nam không sợ nguy hiểm, nhưng chỉ lo lắng vạn nhất Thiên Nhất Tông lần theo manh mối, tìm được tung tích gì rồi gây bất lợi cho phụ thân mẫu thân thì hắn sẽ là thiên cổ tội nhân, bởi dù sao đi nữa thực lực của Thiên Nhất Tông rất mạnh, còn phụ thân mẫu thân lại...
- Thôi vậy, trước hết điều tra xem nơi này cách Ngũ Đài Thành bao xa rồi quyết định.
Sở Nam thầm nghĩ, rồi phân phó Lăng Yên Lan:
- Ngươi mau chóng tra xem nơi này cách Ngũ Đài Thành rốt cuộc bao xa.
- Dạ, công tử!
Sở Nam lại hỏi Lăng Yên Lan một vài vấn đề, bao gồm Cực Lạc Cung, bao gồm thân phận của Lăng Yên Lan, bao gồm lai lịch của hai phương thuốc kia, lúc này mới biết Cực Lạc Cung là một môn phái nằm ở biên giới hai nước, môn phái này lấy tôn chỉ là “tận hưởng cực lạc”, làm theo ý thích, hơn nữa trong Cực Lạc Cung thường xuyên có chuyện nam nữ quan hệ với nhau, nhưng thực lực của Cực Lạc Cung cũng không tồi, cung chủ là một cao cấp Võ Vương, ngoài ra còn có đại trưởng lão là sơ cấp Võ Vương, còn năm người bọn Hoa Mị có thể coi là đệ tử tinh anh thuộc thế hệ thứ hai của Cực Lạc Cung, nhưng dưới chiếc vòi sắc nhọn của Ngọc Chi San Hô Trùng, bọn chúng lại không hề có khả năng kháng cự.
Cực Lạc Cung vừa nói tình hình liên quan tới Cực Lạc Cung, vừa lén nhìn biểu hiện của Sở Nam, nhưng nàng chỉ nhìn thấy dáng vẻ coi thường, khiến Lăng Yên Lan nhất thời cũng có cảm giác hỗn loạn:
- Thần tình này không phải do công tử cố ý giả vờ, hoàn toàn là phản ứng tự nhiên. Lẽ nào Võ Vương cũng không phải là đối thủ của công tử?
Còn Lăng Yên Lan, thân phận cũng không hề thấp, là con gái của một vị kỵ tướng quân nắm ngàn quân, ngoài ra còn có thân phận khác là đệ tử của Vũ Hóa Môn, đây cũng chính là chỗ dựa khi Lăng Yên Lan dám lên tiếng cứng rắn với đệ tử của Cực Lạc Cung, bởi Vũ Hóa Môn là một trong ba môn phái đỉnh cao của Đại Khánh Quốc, hai môn phái còn lại, một chính là Thánh Hỏa Môn mà Bạch Trạch Vũ đã gia nhập, một là Thái Nguyên Môn.
Khi Lăng Yên Lan nói tới lai lịch của hai phương thuốc kia thì có chút đau buồn, thì ra Lăng Yên Lan cùng sư huynh sư đệ của Vũ Hóa Môn trong khi đi rèn luyện thì bất ngờ thăm dò ra một cổ động phủ, tìm kiếm khắp cổ động phủ cũng chỉ tìm thấy một chiếc trữ vật giới chỉ, trong trữ vật giới chỉ có không ít đan dược, còn có một ít nguyên liệu luyện đan, một chiếc luyện đan lô và không ít phương thuốc luyện đan, trong đó có hai phương thuốc mà người khác không hề chú ý tới, nhưng thực chất lại vô cùng kinh thiên động địa này.
Khi phân chia bảo vật, tất cả những người khác đều nhằm vào đan dược và nguyên liệu, luyện đan lô, những phương thuốc luyện đan khác mọi người cũng tranh giành không ngừng, nhưng hai phương thuốc này thì không ai để ý tới, cho dù có người cầm lên nhìn thì cũng chỉ ném qua một bên. Cuối cùng, Lăng Yên Lan dựa vào trực giác của nàng, cầm lấy hai phương thuốc Trường Thọ Đan và Phong Ma Đan.
Nhưng khi bọn chúng cầm lấy bảo bối đi ra khỏi động phủ thì gặp phải đệ tử của Cực Lạc Cung, đám người Lăng Yên Lan có tổng cộng năm người, nhưng Cực Lạc Cung lại có tới hai mươi người, tu vi đều ở cảnh giới Võ Quân. Đệ tử Vũ Hóa Môn sau một hồi huyết chiến thì thất bại, Lăng Yên Lan liều mạng bỏ chạy.