Sở Nam chậm rãi suy nghĩ, bỗng hắn đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Điệp Y Tiên Tử. Trước khi thưởng thức Nghê Thường Khác, hai quyền hắn đánh lên Hồn Kim Ngọc Sơn cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng từ khi thần niệm thăng hoa, tinh thần sảng khoái thì mới bắt đầu xuất hiện tình trạng này.
- Đúng vậy, nhất định là công lao của Điệp Y Tiên Tử!
Sở Nam thầm nghĩ, vô cùng mừng rỡ. Lần thu hoạch ngoài ý muốn này đúng là rất lớn!
Điệp Y Tiên Tử thấy Sở Nam nhìn chằm chằm nàng, dù trong mắt hắn không lộ ra chút sát khí nào nhưng nàng vẫn có chút sợ hãi. Dù sao hắn có thể dùng chín quyền lấy mạng một tên Võ Vương cao cấp, nếu muốn lấy mạng nàng thì cũng dễ như trở bàn tay mà thôi!
Nghĩ thông suốt, Sở Nam bèn vung chân đạp mạnh xuống xác của Cực Lạc Cung Chủ, lập tức có một chiếc nhẫn chữ vật bắn lên không trung. Sở Nam đưa tay ra nắm lấy, truyền nguyên lực vào điều tra. Chỉ thấy bên trong có rất nhiều nguyên thạch, hơn nữa tất cả đều là nguyên thạch thượng phẩm, còn có rất nhiều đan dược, thú hạch… còn có cả một khối lệnh bài!
Sở Nam cũng không quan tâm đến nhữ thứ này. Mục đích hắn tìm tới đây chính là vì dược liệu của Trường Sinh đan và Phong Ma đan. Tìm đi tìm lại, cuối cùng hắn phát hiện ra trong góc nhẫn trữ vật có một chiếc nhẫn trữ vật cũ kĩ, điều tra thì trong đó cất chứa chính là dược liệu.
- Chính là nó rồi!
Sở Nam vô cùng vui mừng, lấy ra một chiếc trữ vật giới chỉ chuyên cất chứa dược liệu. Những dược liệu kia hắn cũng không nhận ra, chỉ đành tạm thời để vào đó, tương lai tới gặp La Đào ở Vân La môn để phân loại.
Sau đó, Sở Nam thu thập mảnh vỡ Hồn Kim Ngọc Thạch. Đối với kiện pháp bảo có thể thay đổi hình dạng, biến hóa công năng này hắn rất có hứng thú. Tuy rằng đã bị đánh nát, nhưng trên đó vẫn còn lại một chút thủ pháp luyện khí, sau này hắn nhất định sẽ nghiên cứu qua một chút. Hơn nữa, cho dù không có những điều trên thì Hồn Kim Ngọc Thạch này khẳng định cũng là tài liệu luyện khí cao cấp!
Thu thập xong tất cảm Sở Nam đi về phía trước, thu nguyên hạch của Cực Lạc Cung Chủ vào nhẫn trữ vật, sau đó hắn lại tiếp tục đi tới chỗ Điệp Y Tiên Tử.
Lúc này Điệp Y Tiên Tử đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, không còn chút sợ hãi nào. Sở Nam dừng lại cách nàng ba bước, khóe miệng lộ ra nụ cười chân thành, nói:
- Cảm ơn!
- Cảm ơn… ta?
Điệp Y Tiên Tử kinh ngạc, từ trên người nàng lại truyền tới một vẻ đẹp khác.
Sở Nam lập tức đáp:
- Cảm ơn ngươi, cảm ơn cả điệu Nghê Thường Vũ của ngươi!
- Hả?
- Ngươi đã giúp vũ kỹ Trảm Dục của ta đạt tới cảnh giới đại viên mãn, hơn nữa điệu Nghê Thường Vũ của ngươi lại khiến tâm cảnh của ta được thăng hoa.
- …
Điệp Y Tiên Tử không biết nói gì. Mục đích của nàng vốn là muốn bắt hắn, đâu ngờ lại chính là giúp hắn một cái đại ân. Nàng thầm nhủ trong lòng:
- Tâm tình thăng hoa! Tâm tình thăng hoa! Chỉ cần xem một điệu múa đã có thể khiến tinh thần thăng hoa, có thể loại bỏ một phần tạp chất trong tinh thần, người này…
Điệp Y Tiên Tử không nghĩ tiếp, hạ quyết tâm, ngẩng đầu nhìn Sở Nam, nói:
- Ngươi giết Cực Lạc Cung Chủ.
- Ngươi đã có ân với ta, vậy ngươi đi đi!
Sở Nam là người có ân tất báo. Tuy hắn biết mục đích của Điệp Y Tiên Tử không phải là giúp hắn, nhưng do hắn vừa gặp nàng đã cảm thấy thân thiết, hơn nữa hai người khá đồng cảnh ngộ, lại không có thâm cừu đại hận gì, vì vậy hắn quyết định thả nàng đi. Đương nhiên nếu như nàng ra tay độc ác, muốn giết hắn thì hắn cũng không thèm quan tâm tới vẻ đẹp tuyệt trần của nàng mà ra tay!
Điệp Y Tiên Tử cười, nói:
- Nếu Điệp Y không muốn đi thì sao?
- Hả?
- Nếu như Điệp Y không muốn đi thì sao?
Sở Nam suy nghĩ kỹ những lời này, cảm thấy trong đó có một cảm xúc kỳ lạ. Lúc trước Điệp Y Tiên Tử đều xưng là ta, nhưng giờ nàng lại xưng là Điệp Y, nếu nàng muốn báo thù cho Cực Lạc Cung Chủ thì ắt không thể xưng hô như vậy. Nhưng nàng xưng hô như vậy khác hắn với Lăng Yên Lan. Lăng Yên Lan xưng Yên Lan là để bộc lộ mình thật tâm muốn làm người hầu, còn Điệp Y Tiên Tử là muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Hơn nữa quan hệ giữa nàng và Cực Lạc cung còn chưa thâm sâu đến mức đấy. Giữa hai người chỉ là quan hệ hợp tác, chỉ là ước định, mà giờ một bên đã chết thì đương nhiên ước định bị hủy bỏ!
Thấy thần sắc nghi hoặc của Sở Nam, Điệp Y Tiên Tử cười nói:
- Cực Lạc Cung Chủ đáp ứng sẽ toàn lực trợ giúp Điệp Y tìm kiếm phụ thân, ngươi hẳn biết điều đó a?
Sở Nam gật đầu.
- Ngươi thừa nhận mình chính là người giết Cực Lạc Cung Chủ?
- Đương nhiên!
Sở Nam lộ ra nụ cười dửng dưng, hắn đã bắt đầu đoán được ý đồ của Điệp Y Tiên Tử.
Điệp Y Tiên Tử nói tiếp:
- Ngươi đã thừa nhận, vậy ước định giữa Điệp Y và Cực Lạc Cung Chủ đành phải chuyển sang người của ngươi rồi.
Quả nhiên đúng như Sở Nam suy nghĩ, hắn đáp:
- Ngươi muốn ta trợ giúp ngươi tìm kiếm cha mình?
- Đúng vậy.
- Ta sẽ được cái gì?
Khi Điệp Y Tiên Tử vừa trông thấy Sở Nam, nàng đã hiểu người nam nhân này sẽ không bị sắc đẹp mê hoặc, sẽ không vì vẻ đẹp của nàng mà quên mình chiến đấu! Cho nên nàng đã sớm chuẩn bị, hờ hững nói:
- Trước khi tìm thấy phụ thân Điệp Y, bất cứ lúc nào ngươi muốn xem Nghê Thường Vũ, Điệp Y cũng có thể múa cho ngươi xem, Điệp Y còn có thể thổi sáo cho ngươi nghe.
Sở Nam trầm mặc, việc hắn cần làm tiếp theo chính là trở về nhà. Thời gian trước mắt thì còn khá tốt nhưng muốn trở về Bắc Tề quốc thì trước mặt hắn nguy hiểm trùng trùng. Thậm chí hắn có thể sẽ phải trải qua chuyện giống như sư phụ hắn ba trăm năm trước, bị Thiên Nhất tông ban ra Tuyệt Sát lệnh, toàn bộ võ giả ở Bắc Tề quốc đều muốn giết chết. Nếu như vậy, Điệp Y Tiên Tử đi cùng hắn thì đừng nói là tìm cha, cho dù tính mạng cũng khó mà đảm bảo!
Hơn nữa Sở Nam hiện giờ không có thời gian để giúp nàng đi tìm phụ thân!
Điệp Y Tiên Tử thấy Sở Nam trầm mặ, không khỏi có chút giật mình, vội nói:
- Thưởng thức Nghê Thường vũ có thể khiến tâm tình thăng hoa, tinh thần sảng khoái. Vừa rồi ngươi hẳn đã cảm nhận được điều đó rồi chứ. Hơn nữa Nghê Thường vũ theo công lực của Điệp Y tăng cao mà hiệu quả tăng theo, trợ giúp đối với ngươi càng lớn. Vừa rồi ngươi đã cảm nhận được chỗ tốt của tâm tính thăng hoa rồi chứ?!!
- Hả?
Sở Nam lại lần nữa nghi ngờ. Chỗ tốt khi tâm tình thăng hoa vừa rồi Sở Nam đã cảm thụ rõ ràng, hắn có chút động tâm, vội nói:
- Ngươi có thể nói rõ hay không?
Điệp Y Tiên Tử tưởng Sở Nam đã hiểu rõ, đâu có ngờ tới Sở Nam căn bản không biết kỳ diệu trong đó, trong lòng không khỏi có chút ghen tỵ:
- Ta tu luyện Nghê Thường vũ nhiều năm như vậy nhưng vẫn không thể khiến tâm tình thăng hoa. Còn tên này u u mê mê, nhưng trong chiến đấu chỉ cần xem một lần đã có thể khiến tâm tình thăng hoa. Giữa người với người sao lại khác biệt nhau lớn đến vậy?!! Tức chết ta rồi!
Nàng đâu có biết Sở Nam từ khi xuất đạo tới nay hoàn toàn không có hệ thống tu luyện. Ngoại trừ tại Thần Khí phái hắn thu được một chút tri thức trụ cột, còn lại tất cả đều do chính hắn tìm tòi, cảm ngộ trong chiến đấu, rèn luyện trong sinh tử mới có được.
- Tâm tình thăng hoa nói đơn giản một chút chính là loại bỏ tạp chất trong tinh thần.
Điệp Y Tiên Tử đáp:
- Cũng giống như rong cơ thể mỗi người đều có tạp chất, đặc biệt là trong kinh mạch. Nếu trong kinh mạch lắng đọng nhiều tạp chất thì người này tu luyện vũ kỹ, vũ quyết đều chịu ảnh hưởng lớn, bởi vì kinh mạch của hắn không thông. Tạp chất trong thân thể có nhiều phương pháp loại bỏ, như sử dụng thiên tài địa bảo, thánh quả hoặc một vài loại đan dược cũng có công năng này. Đương nhiên còn có thể mượn nguyên lực tinh thuần của người khác mà loại bỏ tạp chất, đả thông kinh mạch. Đó chính là thoát thai hoán cốt bình thường. Trên thế gian còn có một ít đan dược, thiên tài địa bảo vô cùng nghịch thiên, không những có thể khu trừ tạp chất trong kinh mạch, hơn nữa ngay cả tạp chất trong xương cốt, huyết nhục, thậm chí là cả tế bào cũng có thể loại bỏ. Người nào sử dụng tu luyện vũ quyết cho dù cao thâm tới mức nào cũng sẽ rất nhanh, tương lai không thể đoán trước. Chẳng qua những thứ như vậy e rằng hiện giờ đã tuyệt tích rồi!
Sở Nam lâm vào trầm tư:
- Xem ra viên Long đan kia chính là thiên tài địa bảo nghịch thiên rồi. Khu trừ tạp chất trong cơ thể, khu trừ tạp chất trong linh hồn?
Sở Nam đã bắt đầu lờ mờ hiểu, hắn cảm giác một cánh cửa mới đang mở ra trước mắt.
Điệp Y Tiên Tử cũng không biết nam nhân trước mặt chính là người đã loại bỏ tạp chất trong tế bào, chỉ khác chính là hắn căn bản không có kinh mạch. Nàng nói tiếp:
- Tinh thần đối với thân thể có thể gọi là tư tưởng hoặc tâm tình. Cách gọi khác nhau nhưng bản chất hoàn toàn giống nhau. Tạp chất bên trong tinh thần không dễ khu trừ như ở trong thân thể, muốn loại bỏ nó không thể dựa vào đan dược, thiên tài địa bảo hay mượn tay người khác, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình. Hơn nữa đó là một việc chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Có người đi chu du thiên hạ, ngắm nhìn phong cảnh, có người lại tụng kinh niệm phật, có người thì nghiên cứ cầm kỳ thi họa, đọc sách... mong một ngày có thể tâm tình thăng hoa!
Dừng một chút, nàng nói tiếp:
- Nhưng không chỉ những thứ thanh cao như vậy mới có thể loại bỏ tạp chất, ngay cả những phương thức tầm thường nhất cũng có thể làm được. Ví dụ như làm ruộng, rèn săt, buôn bán... Cũng có người lại xông pha chiến trường chém giết, dựa vào ý chí truy cầu lực lượng vô thượng mà khu trừ tạp chất!
- Theo lý thuyết, tất cả mọi thứ đều có thể khiến tâm tình thăng hoa. Nhưng thực tế xảy ra chuyện gì thì không phải là điều Điệp Y có thể hiểu được. Vừa rồi ngươi có thưởng thức Nghê Thường vũ có thể khiến tâm tình thăng hoa, nhưng không phải mỗi lần thưởng thức đều có thể đạt được hiệu quả như vậy, điều này là có xác suất. Nhưng đối với ngươi phương thức này thì xác suất lớn hơn các biện pháp khác rất nhiều. So với nhiều người cố gắng cả đời vẫn không thể một lần tâm tình thăng hoa, ngươi đã tốt hơn nhiều lắm!
Sở Nam ngẩng đầu lên, muốn nói điều gì nhưng Điệp Y lại cắt ngang:
- Trừ điều đó, thân thể mạnh mẽ cùng tinh thần tinh thuần là hai điều hoàn toàn khác nhau. Một người cho dù thân thể mạnh mẽ, tạp chất trong mỗi tế bào đều bị loại bỏ nhưng không đồng nghĩa tinh thần của hắn tinh thuần. Ví dụ như có thư sinh trói gà không chặt, nhưng tinh thần của họ so với Võ Tướng, Võ Quân, thậm chí là Võ Vương tinh thuần hơn nhiều. Lúc tu vị còn thấp, tinh thần không bộc lộ tác dụng gì nhưng khi tu vị cao thâm, độ tinh thuần của tinh thần lại ảnh hưởng lớn đến tu vị. Tu vị đã đủ, nhưng khi tinh thần chưa đạt yêu cầu thì vẫn chưa chính thức đạt tới đại viên mãn.
- Trách không được ta cũng cảm nhận được như vậy. Thân thể cần rèn luyện, tinh thần, tâm tình cũng cần rèn luyện. Thân thể mạnh nhưng ý chí không mạnh thì cũng không có tác dụng gì. Chỉ khi hai thứ đều mạnh thì mới coi là mạnh mẽ!
Sở Nam đã thông suốt, cũng đã hiểu tầm quan trọng của tâm tình. Theo lời nàng, hắn muốn tâm tình thăng hoa thì chỉ có thể lúc nào cũng xem nàng múa Nghê Thường vũ, nhưng đây là chuyện không thể nào.
Sở Nam vuốt vuốt mũi, hỏi:
- Điệp Y Tiên Tử, mỗi người chỉ có một phương pháp để tâm tình thăng hoa thôi sao?
- Đương nhiên không phải vậy. Nó giống như vũ kỹ, chỉ cần ngươi thích hợp là có thể đồng thời tu luyện vài loại.
Điệp Y Tiên Tử chứng kiến Sở Nam nghe xong thì thần sắc buông lỏng, trong lòng nàng đột nhiên dấy lên cảm giác không ổn.
Quả nhiên Sở Nam ôm quyền, tỏ vẻ biết ơn với nàng, sau đó nói:
- Điệp Y Tiên Tử, cảm ơn đã giải thích cho ta hiểu. Ân tình này ngày sau ta nhất định sẽ báo!
- Ta không cần ngươi báo đáp, ta chỉ cần ngươi đồng ý ước định kia! Ngươi liều mạng muốn trở về nhà, chẳng lẽ ngươi không hiểu nỗi lòng muốn tìm kiêm phụ thân của ta hay sao?
- Điệp Y Tiên Tử, ta hiểu ngươi. Nhưng ta có nỗi khổ tâm, không thể đáp ứng ngươi được. Xin ngươi thứ lỗi!
Điệp Y Tiên Tử lại cảm thấy kinh ngạc. Nàng thực sự không ngờ Sở Nam lại cự tuyệt nàng, trong lòng có chút không vui, thầm nghĩ:
- Sớm biết vậy thì đã không giải thích cho hắn, trước hết cứ chờ hắn đồng ý xong hãy nói. Nhưng cho dù làm như vậy thì một người như hắn rất có thể vẫn sẽ không nghe ta giải thích, trực tiếp quay người rời đi.
Nghĩ vậy, Điệp Y Tiên Tử hỏi:
- Khổ tâm? Dù sao Điệp Y cũng là một Võ Vương sơ cấp, vẫn có một chút thực lực, có thể giúp đỡ ngươi một chút!