Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 512: Hạo Thiên Cung, Hạo Thiên Tiễn



Võ Vương cao cấp Thượng Thanh Đông ở Băng Viêm đảo có thể sử dụng một hạ phẩm Tông Khí gọi là “Phích Lịch”, bản thân Tất Chính là Võ Hoàng sơ cấp, Hạo Thiên Cung trong tay tất nhiên cũng không đơn giản, pháp bảo này đã đạt đến thượng phẩm Tông Khí.

Sợi dây của Hạo Thiên Cung phát ra dị quang, phát ra khí tức sắc bén đủ để đoạn kim phá thạch.

Lúc này, dây cung của Hạo Thiên Cung đang cắt về phía cổ họng Sở Nam.

Mà Sở Nam, một chân như roi sát mang theo uy thế sơn băng địa liệt bổ xuống.

Ngay trong sát na Hạo Thiên Cung cắt đến, Long lân đã bảo hộ trên cổ, hỏa diễm hắc sắc bùng cháy quanh người Sở Nam trong nháy mắt biến thành thuần bạch, trong nháy mắt biến hóa khiến uy thế của hắn càng tăng mạnh.

Tầng tầng đại địa ập đến thoáng cái biến mất sạch.

Bầu trời đen như mực lúc này so với ban ngày còn chói sáng hơn, giữa hư không, nhất cung nhất thôi va chạm với nhau.

Lúc Phần Thiên chi hỏa bạch sắc xuất thế, ánh mắt cuồng ngạo của Tất Chính lóe lên, hắn muốn dùng Hạo Thiên Cung cản một cước kia, thế nhưng không kịp, chỉ trong nháy mắt, “cây roi sắt” tràn đầy bạch quang đó đã bổ lên vai Tất Chính.

Cùng lúc đó, dây của Hạo Thiên Cung cũng cắn lên Long lân.

….

Hạo Thiên Cung không thể tiến vào, năng lượng nó mang theo cũng bị Sở Nam ép xuống, lập tức tôi luyện sạch.

Tất Chính có thể phiêu phù trên không, thế nhưng bị một cước của Sở Nam hung hăng dẫm xuống, rơi thẳng xuống đất, Tất Chính cảm thấy cánh tay truyền đến cảm giác chết lặng, trong lòng càng kinh ngạc, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hắn thực sự là Ma Đạo Tử? Lực một cước của hắn không ngờ còn hơn hai mươi vạn cân!

Sau khi chấn kinh, Tất Chính cũng không ngăn thế rơi, ngược lại Thổ nguyên lực vận chuyển, quán nhập vào trong đất.

Thần niềm Sở Nam khẽ động, cười lạnh nói:

- Ngươi không phải muốn dụ lão phu hiển thân sao? Ngươi không phải luôn miệng muốn cùng lão phu đối quyết sao? Thiên tài của Thiên Nhất Tông bất quá chỉ vậy mà thôi, chỉ xứng làm một con rùa, không ngờ dám khoa trương như vậy!

- Ngươi mới là con rùa!

Tất Chính ở trên mặt đất nghe thấy câu nói của Sở Nam, khí huyết lập tức sôi sục, mất đi lý trí bình thường, xông thẳng về phía Sở Nam, quát:

- Nếu không phải nhờ kiện pháp bảo của ngươi thì đầu của ngươi đã bị ta cắt đoạn rồi!

Thuận theo thân hình Tất Chính hiển hiện, dây cung của Hạo Thiên Cung bị kéo căng đến cực trí, bên dưới mặt đất 100m, thì ra vừa rồi Tất Chính đã quán nhập nguyên lực vào trong đất, mặt đất phương viên 10m xung quanh đều chui lên, ngưng tụ thành một mũi tên.

Mũi tiễn này rất lớn, phảng phất như trụ chống trời!

Tất Chính nói:

- Lực lượng của ngươi lớn, liệu có lớn hơn mảnh đại địa này không? Lực lượng của mảnh đại địa này đều thuộc về ta sử dụng, để xem ngươi có thể kiên trì đến khi nào!

- Đại ngôn không biết xấu hổ!

Sở Nam dừng lại trên không, xoay chân đá ra.

Tất Chính thả dây cung, Hạo Thiên Cung phát ra một tiếng “Ong”, mũi tên cực lớn kia bắn thẳng về phía Sở Nam, mũi tên không nhắm chính xác vị trí nào của Sở Nam, bởi vì cả thân thể Sở Nam trước mặt mũi tên kia thật quá nhỏ bé.

Đối mặt với mũi tên khổng lồ, Sở Nam xoay người đá một cước, thuận thế biến thành một chiêu thần long bãi vĩ, chân phát ra quang mang rực rỡ, tựa như cầu vồng bắc ngang trời, lại chợt lóe như thiểm điện, Phần Thiên chi hỏa thuần bạch sắc trong nháy mắt biến thành kim quang sáng chói, toàn bộ thân thể Sở Nam đều đắm chìm trong kim hoàng sắc, tựa như chiến thần khoác lên người một bộ hoàng kim giáp vậy.

Mà bàn chân huyết nhục kia lại lóe lên ngàn vạn đạo hào quang kim sắc, giống như vạn đao kiếm trên trời hội tụ cùng một chỗ, hình thành biển đao kiếm kim sắc, tất cả tập trung vào một chân, hướng về phía dưới bổ xuống, thanh thế cực lớn.

Mà bên trong cỗ lực lượng to lớn này chính là cỗ năng lượng ba động hung dũng đến mức hãi nhân.

- Rắc rắc rắc rắc….

Sỏi đá chạy loạn trên mặt đất lập tức bị vỡ nát, thanh âm không khí bị xé rách càng vang lên chói tai.

Tinh quang trong mắt Tất Chính lóe lên, cự tiễn đã đến.

- Đoạn cho lão phu!

Chân phải chỉ trong chớp mắt bổ xuống như điện.

Làn sóng kim sắc hung hăng tràn ra, hoàn toàn hóa thành một cơn sóng kim sắc hữu hình hữu chất, uy thế như mang theo tất cả thiên địa, mạnh mẽ va chạm với cự tiễn.

- Ầm…

Cự tiễn bị chém đứt đoạn, nổ tung, kim quang bạo xạ, trên mặt đất xuất hiện từng đạo vết nứt cực lớn, tràn ra khắp xung quanh, phảng phất như vừa xảy ra động đất vậy, làn sóng kim sắc tàn sát khắp xung quanh, nghiền nát hết thảy mọi thứ hữu hình hữu chất.

Mục quang Tất Chính co lại, toàn thân bạo xạ Thổ nguyên lực, mũi tên đang bạo tạc trong nháy mắt tập hợp lại, lần nữa bắn thẳng về phía Sở Nam, đồng thời hai chân dẫm mạnh xuống đất, phạm vi 10m xung quanh hắn lập tức xuất hiện vài khe nứt sâu đến hơn 40m.

Chỉ như thế cũng đủ hiển lộ uy lực một dẫm vừa rồi.

Tất Chính đằng không, lắp cung bắn tiếp, trong nháy mắt, hai mũi tên xạ xuất ra, giáp kích Sở Nam.

Sở Nam từ sau khi rời khỏi Băng Viêm đảo, dốc toàn lực có thể trảm sát Võ Vương cao cấp, sau đó ở Thiên Nhất Tông lĩnh ngộ Ngũ Hành tương sinh, được thêm sinh mệnh lực tương trợ, trảm sát Võ Vương đỉnh phong cũng không phải nói chơi, chỉ có điều Võ Hoàng sơ cấp thì Sở Nam vẫn không nắm chắc tuyệt đối, nhưng trong lòng lại dâng tràn chiến ý, đối mặt với Võ Đế và năm đại Võ Hoàng Sở Nam cũng không sợ, lúc này há lại sợ?

Mặc dù bây giờ Sở Nam không có nhiều hắc thủy như vậy, cũng không có thập vạn hỏa hải, không có dòng xoáy Thủy Hỏa, nhưng Sở Nam gặp mạnh càng mạnh, nhiệt huyết sôi sục, sát khí lẫm nhiên, quát lớn một tiếng:

- Đại địa chi lực mà thôi, lão phu cũng có thể điều khiển!

Vừa dứt lời, Ngũ Hành tương sinh bên trong thân thể Sở Nam xoay tròn càng mạnh hơn, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Kim Nguyên Lực trong nháy mắt chuyển hóa thành Thổ nguyên lực, uy thế của kim mang cũng biến thành thổ lãng bài sơn đảo hải, hai tay một trên một dưới, trong nháy mắt xuất hiện dòng xoáy hạo nhiên hậu thổ.

Tay trái thuận xoáy, tay phải nghịch chuyển.

Dòng xoáy vừa xuất hiện, hai mũi cự tiễn liền không thể giữ nguyên quỹ tích ban đầu, dòng xoáy trong tay Sở Nam dời đi, cự tiễn vừa tiến vào dòng xoáy, đất đá đều nứt vỡ tiêu tán, đồng thời trở thành một bộ phận của dòng xoáy hậu thổ.

Ánh mắt Tất Chính thoáng hiện một tia kinh sợ, nhưng chỉ trong nháy mắt, Tất Chính lại nở nụ cười, cười rất hung ác, trong tay đột nhiên thiểm hiện một mũi tên, mũi tên này ở trong hư không, Hạo Thiên Cung liền bạo xạ ra ánh sáng cực kỳ gay gắt, giống như ánh dương quang, cùng giao hòa với mũi tên kia liền phát ra âm thanh “ong ong”, dòng xoáy hậu thổ trong tay Sở Nam sau khi hấp thu không khí trở nên cực kỳ cuồng bạo cũng trở thành cực kỳ an tĩnh.

Một màn này quỷ dị chí cực.

Tất Chính lắp tên vào cung, chậm rãi kéo ra sau, tốc độ cực chậm, giống như một mỹ nữ đang thoát y, lúc đến vị trí thần bí nhất thì hành động vô cùng thong thả, thế nhưng từ trong động tác thong thả đó lại tràn ra một cỗ khí tức đủ để hủy thiên diệt địa.

- Ngươi căn bản không phải là Ma Đạo Tử ba trăm năm trước, ba trăm năm trước, Ma Đạo Tử là tu vi Võ Đế đỉnh phong, xuất thủ tuyệt đối dễ dàng như lấy đồ trong túi, nhưng ngươi bây giờ, nhìn bộ dạng chật vật của ngươi xem, ngươi không biết cải trang thành hình dạng Ma Đạo Tử sẽ làm mất sạch uy phong cả đời của Ma Đạo Tử sao?

- Uy phong? Ngươi hãy chờ xem, lão phu bảo đảm sẽ để ngươi tự mình trải nghiệm!

- Chỉ là cứng miệng mà thôi, cung trên tay ta là thượng phẩm Tông Khí, Hạo Thiên Cung, tiễn trong tay ta cũng là thượng phẩm Tông Khí, Hạo Thiên Tiễn, ta muốn nhìn xem, rốt cuộc pháp bảo của ngươi lợi hại hay là Hạo Thiên Tiễn của ta lợi hại hơn!

Thuận theo lời nói của Tất Chính, dây cung đã được kéo đến hai phần ba.

Dòng xoáy hậu thổ của Sở Nam cũng đã hoàn toàn thôn phệ xong hai phần ba cự tiễn kia.

Cánh tay Tất Chính chàm chậm kéo về sau.

Hai tay Sở Nam cũng chầm chậm khép lại.

Uy thế rõ ràng hung mãnh như vậy, tuy nhiên ở giữa thiên địa lại cực kỳ an tĩnh, không có lấy một tiếng động, Tất Chính mặt đầy tiếu ý, Hạo Thiên Cung đã được kéo đến mức viên mãn, dòng xoáy hậu thổ cũng đã sắp hoàn thành.

Tất Chính thốt ra từng chữ:

- Chiến đấu, bây giờ mới bắt đầu, Hạo Thiên Tiễn, đi nào, xuyên thủng kẻ trước mặt đi!

- Vèo…

Hạo Thiên Tiễn vẽ ra một đạo tia sáng, bao trùm cả bầu trời, sát khí dâng tràn lao thẳng về phía Sở Nam, Sở Nam không hề nghi ngờ, nếu như bị Hạo Thiên Tiễn này bắn trúng, cho dù thân thể cứng rắn sánh ngang với cổ kiếm cũng sẽ bị bắn nát.

Long lân vẫn một mực thủ hộ, chỉ trong nháy mắt, Sở Nam đã dung hợp hai dòng xoáy lại thành một, dùng lực lượng cực lớn đẩy về phía Tất Chính, miệng quát:

- Hủy diệt đi, hủy diệt hết tất cả những gì muốn ngăn cản sự hiện hữu của ngươi!

Chỉ trong chớp mắt, Hạo Thiên Tiễn đã bắn đến Long lân, Long lân đã trải qua biết bao khảo nghiệm, tất nhiên sẽ không vỡ nát, nhưng lực lượng khổng lồ của Hạo Thiên Tiễn đập mạnh lên Long lân, đâm xuyên qua ngực Sở Nam, thân thể Sở Nam cấp tốc bắn ngược về sau.

Một cỗ uy năng Thổ nguyên lực cũng lập tức từ ngực Sở Nam tràn ra khắp toàn thân, toàn thân Sở Nam chấn động, có không ít huyết nhục bị bắn nát, năng lượng của Hạo Thiên Tiễn tuyệt không phải một Võ Hoàng sơ cấp có thể tạo ra, hiển nhiên Hạo Thiên Tiễn này là thượng phẩm Tông Khí, khiến uy năng bạo tăng gấp mấy chục lần.

Sở Nam lập tức phóng thích sinh mệnh lực chạy đến khắp toàn thân, Ngũ Hành nguyên lực cũng đồng loạt tràn ra, đem những năng lượng kia bao vậy lại, dồn đến đan điền, dòng xoáy trong đan châu lập tức hấp nạp cỗ lực lượng cuồng bạo đó.

Bởi vì trúng phải bạo kích, cổ họng Sở Nam tràn lên máu tươi, phun cả lên Hạo Thiên Tiễn, Hạo Thiên Tiễn uy mãnh đột nhiên ảm đạm bớt, nhanh chóng bay ngược trở về, Sở Nam hừ lạnh một tiếng, quát:

- Đã đến tay lão phu, ngươi còn trốn được sao?

Sau đó, Sở Nam chộp một cái, mắt lấy Hạo Thiên Tiễn, sau đó lấy Long nha và Long gân từ trong nhẫn trữ vật.

Lúc Sở Nam chống cự uy năng của Hạo Thiên Tiễn, Tất Chính cũng hứng chịu công kích bạo tạc của dòng xoáy thuận nghịch hậu thổ, pháp y Linh Khí thượng phẩm liền bị nổ nát bấy, ngay cả mái tóc dài cũng bị nổ tán loạn, một thân chật vật không chịu nổi, mà uy lực bạo tạc vẫn còn tiếp tục, Hạo Thiên Cung trong tay Tất Chính vung lên, tạo thành một lớp quang mạc, cản lại tuyệt đại bộ phận năng lượng bạo tạc.

Giờ phút này, Sở Nam đang lẩm bẩm:

- Dùng Long nha làm cung, dùng Long gân làm dây cung, Hạo Thiên Tiễn của ngươi, lão phu sẽ trả lại cho ngươi!

Hạo Thiên Cung là dùng tài liệu hiếm có, được Luyện Khí Sư cấp cao luyện, hay là Thượng Cổ kỳ bảo,… Sở Nam không biết.

Nhưng Sở Nam biết rõ, Long nha và Long gân trong tay hắn, trải qua tôi luyện của cửu thiên thần lôi, Long nha cho tới nay vẫn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, chưa từng có nửa điểm sai khác, Long gân xuất tràng không nhiều, nhưng có thể trói chặt được pháp bảo Hạo Thiên Nhận cấp Tông Khí, khiến nó không thể dịch chuyển được chút nào.

Long nha và Long gân bị Sở Nam vội vàng tổ hợp thành một cây cung, nhưng lại khiến người khác có một loại cảm giác dung hòa một thể, một cỗ khí tức long uy nhàn nhạt từ Long Cung tán phát ra, phiêu phù trong hư không, giống như long chi ngạo cốt hiên ngang ngẩng cao đầu.

Hạo Thiên Tiễn bị Sở Nam phun lên một ngụm máu, đã không còn vùng vẫy nữa.

Ngay lập tức, Sở Nam đem Ngũ Hành nguyên lực và hai mươi vạn cân lực cùng quán nhập vào trong Hạo Thiên Tiễn.

Tức thời, Hạo Thiên Tiễn liền run rẩy, bởi vì cỗ uy năng đột nhiên xuất hiện này mà run run, bên trong như có thứ gì vỡ nát.

Run rẩy vẫn còn không ngừng.

Sở Nam nhìn thấy dòng xoáy thuận nghịch hậu thổ nổ tung, năng lương tăng gấp đôi, đột nhiên suy nghĩ cẩn thận, một đạo lý cực kỳ đơn giản, thế nhưng từ trước đến nay hắn vẫn không chú ý, thầm nhủ:

- Một quyền của ta có thể đạt đến hai mươi vạn cân lực, còn sử dụng Ngũ Hành tương sinh thì có thể đánh ra mười quyền, đều nhẹ nhàng tự nhiên, mỗi quyền đều chỉ có thể là hai mươi vạn cân lực, nếu như ta đem lực lượng mười quyền cùng hợp lại một thì có thể thể đạt đến lực lượng hai trăm vạn cân lực không?

Nghĩ đến đây, Sở Nam lập tức thực hành, sau khi hắn áp súc hai mươi vạn cân lực vào Hạo Thiên Tiễn, dòng xoáy lại xoay chuyển lần nữa, tiếp tục áp súc, hai mươi vạn cân lực tuôn tràn ra, nhất thời, Hạo Thiên Tiễn càng run rẩy mạnh hơn, âm thanh “ông ông” chấn vang cả bâu trời.

- Hữu hiệu, chỉ là cảm thấy dường như không đến bốn mươi vạn cân lực!

Sở Nam thầm nghĩ, lại đem hai mươi vạn cân lực áp súc tiếp, lần này, tiếng vang Hạo Thiên Tiễn phát ra vô cùng đinh tai nhức óc, giống như tiếng trống, ngay cả Tất Chính bị dòng xoáy thuận nghịch hậu thổ tạc trúng cũng cảm thấy thần niệm chấn động, sắc mặt đại kinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.