Tất cả hành động của Sở Nam đều bị đám người gia chủ Nhiếp gia nhìn thấy, gia chủ Nhiếp gia lập tức cuồng tiếu, nói:
- Thật đúng là không biết lượng sức, ngươi dùng nắm quyền làm gì? Không phải là muốn đánh phá Kim Cương Xạ Nhật trận chứ? Hừ, xem Kim Cương Xạ Nhật trận của Nhiếp gia ta là cọp giấy sao? Sở gia tiểu nhi, ngươi chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.
Nếu như gia chủ Nhiếp gia nhìn thấy một quyền của Sở Nam đánh sập Thánh Hỏa Sơn thì chắc chắn sẽ không nói ra những lời này, đáng tiếc là hắn không nhìn thấy.
- Ầm…
Gia chủ Nhiếp gia vừa nói xong, một tiếng nổ kinh thiên động địa liền truyền ra, mắt trận lập tức bị lực lượng khổng lồ của Sở Nam đánh nát, toàn bộ Kim Cương Xạ Nhật trận bắt đầu chấn dộng kịch liệt.
- Làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra? Đại trận sao lại đột nhiên lung lay như vậy?
Vô số tiếng kinh hô từ trong miệng đám người Nhiếp gia phát ra, gia chủ Nhiếp gia toàn thân run lên, rống lớn:
- Không thể nào, Kim Cương Xạ Nhật trận có lực phòng ngự tuyệt cường, làm sao có thể bị một quyền đánh vỡ được? Hắn vừa rồi đã đánh vào trận nhãn, làm sao hắn biết được trận nhãn ở đâu? Hắn hiểu về trận pháp sao?
- Lực lượng và Thánh Sát hỏa diễm tương dung tạo thành tân lực, quả nhiên biến chất, một quyền vừa rồi ít nhất cũng đến 1000 vạn cân, mà ta chỉ mới dung nhập mười lớp lực lượng mà thôi, đại trận này thuộc kim, của ta là hỏa, vừa vặn khắc kim!
Sở Nam vừa nói xong, song quyền xuất động, “dĩ hỏa ngự lực” điên cuồng thổ xuất, Sở Nam cứ thế đánh xuống từng quyền lên trận nhãn, trong chốc lát gia chủ Nhiếp gia khiếp sợ thì Sở Nam đã đánh nát hai trận nhãn.
Nếu đổi lại là trước kia, Sở Nam không hiểu trận pháp, cho dù sức lực có lớn hơn thì cũng hao phí không ít thời gian để phá trận, độ khó cũng tăng lên nhiều, bởi vì như vậy thì Sở Nam sẽ oanh kích lung tung chứ không đánh tới trận nhãn.
Hai trận nhãn bị phá, kim vân trên không trung bắt đầu mỏng dần, diện tích bao phủ cũng ngày càng nhỏ.
Lúc này, gia chủ Nhiếp gia mới kịp phản ứng, nếu tiếp tục để Sở Nam phá mắt trận thì Kim Cương Xạ Nhật trận sẽ bị hủy, vì vậy hắn hét lớn:
Cùng lúc đó, hai vị lão tổ Nhiếp gia đang bàn luận vấn đề “Sở Nam là ai” cũng cảm giác được dị biến của Kim Cương Xạ Nhật trận, vội vàng phá quan mà ra, quát một tiếng chói tai:
- Đạo chích phương nào? Dám đến Nhiếp gia làm càn?
Hai vị lão tổ bế quan cũng chưa nghe truyền thuyết về Sở Nam, cho nên mới hét lên như vậy.
- Ồ, ta tới đòi nợ.
Sở Nam một bên đánh đến cái trận nhãn thứ hai mươi, một bên nhàn nhạt nói.
- Đòi nợ sao?
Hai vị lão tổ Nhiếp gia có chút sững sờ, kẻ nào dám lớn mật như vậy, không ngờ dám dùng phương thức bạo lực để đến đòi nợ Nhiếp gia thành Hợp Sơn.
Một lão giả trong đó quát:
- Lão phu mặc kệ ngươi đến lấy gì, quấy nhiễu lão phu bế quan, hủy Kim Cương Xạ Nhật trận của Nhiếp gia, ngươi nhất định phải chết!
Một người khác cũng vội vàng phụ họa.
- Kim Cương Xạ Nhật trận? Thì ra một kích lớn nhất kia là Xạ Nhật!
Sở Nam nghe thấy tên đại trận, trong lòng lập tức sáng tỏ, động tác trên tay vẫn không ngừng, cười nói:
- Ngu ngốc, muốn giả vờ trâu bò thì trước hết phải xem mình có thực lực để trâu bò hay không, ngươi không biết là trận của các ngươi đã sớm bị ta phá rồi sao? Lại nói, quấy nhiễu ngươi bế quan thì đã sao? Ta cố ý đấy, không chỉ muốn quấy nhiễu ngươi, mà còn muốn trảm sát ngươi…
- Lão tổ…
Lúc Sở Nam đang nói, gia chủ Nhiếp gia đã hét lớn, hắn muốn đề tỉnh hai vị lão tổ một câu, nói rõ một chút Sở Nam đến cùng là thân phận gì, chỉ tiếc rằng lực chú ý của hai vị lão tổ đều đặt trên người Sở Nam, bị một câu nói của Sở Nam kích nộ, lão giả vừa rồi lại gằn giọng nói:
- Hảo tiểu tử không biết trời cao đất rộng, dám khẩu xuất cuồng ngôn, muốn trảm sát lão phu? Lão phu nhất định sẽ khiến ngươi tan thành mây khói!
- Khẩu xuất cuồng ngôn chính là ngươi, nói thật, cho dù cho các ngươi thêm một vạn lá gan thì các ngươi cũng không giám giết ta!
Sở Nam một quyền đánh nát trận nhãn, lúc này đã đến cái trận nhãn thứ hai mươi tám.
- Nực cười, lão phu không dám giết ngươi? Lão phu bây giờ sẽ giết ngươi, Xạ Nhật Tiễn, hiện!
Tu vi của hai vị lão tổ này đối với người thường mà nói thì quả thật rất cao, một người là Võ Đế cao cấp, một người là Võ Đế trung cấp, tên Võ Đế trung cấp nói chuyện có phần nóng nảy, hắn vừa dứt lời, Kim Cương Xạ Nhật trận lại lần nữa bắt đầu thôn hấp nguyên lực trong thiên địa, không chỉ kim nguyên lực mà bốn loại nguyên lực khác cũng bị chuyển hóa thành kim nguyên lực.
- Kim Cương Xạ Nhật trận còn có công năng Ngũ Hành tương sinh? Không biết Xạ Nhật Tiễn là mũi tên như thế nào?
Khóe miệng Sở Nam nhếch lên nụ cười, nhìn tu vi của hai kẻ bên dưới, chợt nhớ đến Hổ Bí đại tướng quân Nhiếp Thanh Vân cũng có tu vi Võ Đế sơ cấp, thầm nghĩ:
- Gia tộc từ bên trong quân đội phát triển, thực lực quả là hùng hậu! Một gia tộc không ngờ có ba tên Võ Đế…
Vừa cảm khái đến đây, mảnh kim vân trên bầy trời đã ập xuống, kim vân lập tức biến thành kim cương chém đến Sở Nam, cùng lúc đó, một mũi tên kim sắc trong Kim Cương Xạ Nhật trận thình lình xuất hiện.
Kim cương chém đến, Sở Nam không cùng kim cương ngạnh kháng, chỉ thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích đạt đến cực hạn, thân hình xuyên qua Kim Cương Xạ Nhật trận dày đặc, tiếp đó không ngừng phá trận nhãn của Kim Cương Xạ Nhật trận.
Nhìn thấy tốc độ của Sở Nam và một quyền phá một trận nhãn, trong mắt hai vị lão tổ lập tức phát lạnh, trong lòng dâng lên cảm giác không ổn, bởi vì phần lớn trận nhãn đã bị phá, Xạ Nhật Tiễn cũng chịu ảnh hưởng lớn.
- Cứ như vậy thì không được, tên tiểu tử này thực lực rất sâu, lại tinh thông trận pháp, không cần tiếp tục ngưng tụ Xạ Nhật Tiễn nữa, trực tiếp bắn Xạ Nhật Tiễn ra, hai người chúng ta đồng loạt xuất thủ, bắt hắn lại…
Tên Võ Đế cao cấp của Nhiếp gia nghiêm giọng nói, Xạ Nhật Tiễn lập tức được bắt ra, liền phá không lao đi, hai thân ảnh theo sát phía sau, từng đợt uy áp tỏa ra, sát khí đằng đằng…
Sở Nam nhìn thấy Xạ Nhật Tiễn bay thẳng đến hắn, thân hình không ngừng thiểm động, bởi vì Sở Nam biết rõ Xạ Nhật Tiễn này có hiệu quả truy tung, khi Xạ Nhật Tiễn bắn ra, hoặc là bắn chết mục tiêu, hoặc bị mục tiêu phá hủy, không hề có kết quả nào khác.
Thân hình Sở Nam dừng lại, lúc kim cương cưc kỳ uy lực chém đến còn cách Sở Nam năm mét thì không thể tiến vào được nữa, Xạ Nhật Tiễn còn cách Sở Nam không đến trăm mét, Sở Nam vung tay lên, lăng không chộp về phía Xạ Nhật Tiễn.
- Cuồng vọng, cho dù trận có hủy thì Xạ Nhật Tiễn cũng không phải là thứ mà ngươi có thể dùng tay bắt được!
Tên Võ Đế trung cấp mỉa mai nói, chuẩn bị đợi xem Sở Nam bày trò cười.
- Các ngươi, chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.
Mũi tên bay đến, liền vung tay bắt lấy, Xạ Nhật Tiễn không thể tiến thêm được chút nào, cứ như vậy bị Sở Nam chộp trong tay, hai tên Võ Đế vừa nhìn thấy vậy lập tức kinh hãi, tên Võ Đế cao cấp vội quát:
- Động thủ!
Ngay lập tức, tên Võ Đế trung cấp xuất ra một thanh bảo đao dài trăm thước, quát:
- Bắn không chết ngươi thì lão phu sẽ chém chết ngươi, Thiên Cương Vạn Trảm!
Tên Võ Đế cao cấp thì xuất ra một mảnh Kim Cương Phong bạo, điên cuồng xông đến Sở Nam.
Nụ cười trên mặt Sở Nam không đổi, lại đem ấn tích trên Xạ Nhật Tiễn tiêu trừ, đồng thời dung hợp Nhật Vẫn dị kim và lực lượng vào bên trong Xạ Nhật Tiễn, đúc mới Xạ Nhật Tiễn, lúc Thiên Cương Vạn Trảm và Kim Cương Phong Bạo còn cách Sở Nam chưa đến hai mươi mét thì Sở Nam đem Xạ Nhật Tiễn ném ra ngoài, sau đó nói:
- Mũi tên này, ta trả lại cho các ngươi!
Xạ Nhật Tiễn lúc này liền xuyên qua Thiên Cương Vạn Trảm dày đặc, đâm thủng phòng ngự của tên Võ Đế trung cấp, bắn trúng ngực hắn, tiếp đó, Xạ Nhật Tiễn kéo theo tên Võ Đế trung cấp, bắn xuống đất.
Muốn rơi xuống đất thì phải vượt qua Kim Cương Xạ Nhật trận.
Mặc dù Kim Cương Xạ Nhật trận đã bị Sở Nam phá hơn ba mươi trận nhãn, thế nhưng Kim Cương Xạ Nhật trận vẫn không bị hủy, uy lực vẫn còn. Chỉ có điều lúc Xạ Nhật Tiễn mang theo thân thể Nhiếp gia lão tổ bắn trúng trung tâm trọng yếu nhất của Kim Cương Xạ Nhật trận, Kim Cương Xạ Nhật trận chợt giống như miếng băng mỏng dưới ánh mặt trời chói chang, cứ như vậy nứt vỡ ra.
- Rắc…
Xạ Nhật Tiễn cuối cùng bắn lên tòa kiến trúc cao nhất Nhiếp gia, thân thể Nhiếp gia không ngừng chảy xuống máu tươi đầm đìa, nhưng hắn vẫn chưa chết, đương nhiên đó là bởi vì Sở Nam chưa muốn hắn chết bây giờ.
Vị lão tổ Võ Đế trung cấp của Nhiếp gia lúc này, trong mắt tràn đầy khiếp sợ vạn phần, đến bây giờ hắn vẫn chưa hồi thần lại, không biết đến cùng là chuyện gì xảy ra, nhưng hắn là Võ Đế trung cấp, là cường giả, tại sao lại có thể bị một mũi tên bắn cho gần chết?
Tất cả phát sinh thật quá mức đột ngột, sau khi Sở Nam ném Xạ nhật Tiễn ra, liền nắm chặt quyền, trực tiếp nghênh đón Kim Cương Phong bạo, tên lão tổ Nhiếp gia còn lại không dám có nửa phần khinh thị, lập tức phun ra vài ngụm máu tươi lên Kim Cương Phong Bạo, đem thực lực đề thăng đến mười hai thành, đề thăng đến mức không thể đề thăng hơn.
Ngay lập tức, Kim Cương Phong bạo lập tức mở rộng đến 30 mét, một viên cầu kim cương đường kính 30 mét tạo thành phong bạo, nắm quyền Sở Nam so với nó thì quá nhỏ bỏ, hoàn toàn không đáng kể.
- Viên cầu? Nếu như ta cũng đem lực lượng nén thành viên cầu, thai nghén phong bạo thì hẳn lực công kích sẽ tăng lên không ít.
Sở Nam giống như ngộ ra điều gì, đường kinh mạch lực lượng tràn vào mười lăm lớp lực lượng, khí tức Thánh Sát hỏa diễm tản mát ra, cùng lực lượng dung hợp một chỗ, uy áp mênh mông nhiếp người từ trên nắm quyền nhỏ nhanh chóng tràn ra đến cả ngàn dặm.
Kim Cương Phong Bạo cùng nắm quyền Sở Nam va vào nhau, hai cỗ uy năng từ bên trong tràn ra, không khí truyền đến tiếng phá không “xoẹt xoẹt”, ngay cả mặt đất cũng bị ảnh hưởng, không ít cát đá bị cuốn bay.
Đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết phá không vang lên.
Tiếng hét thảm chính là từ trong miệng tên Võ Đế trung cấp phát ra.
Tên Võ Đế trung cấp rốt cuộc cũng hồi thần lại, cũng nhận ra tình huống bi thảm của mình, thảm trạng này khiến hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận, một giây trước còn cao cao tại thượng, bây giờ lại ngã gục xuống đất, sống không bằng chết.
Tiếng kêu thảm thiết khiến cho tên lão tổ Võ Đế cao cấp của Nhiếp gia toàn thân run lên, tiếp đó vô cùng bi phẫn, hắn rất muốn quay đầu lại, dùng thần niệm thăm dò xem tình huống của tộc nhân mình thế nào, thế nhưng, đối diện với uy áp của Sở Nam, hắn không dám có nửa phần sai lầm, chỉ có thể cưỡng chế nhịn xuống, điên cuồng hét:
- Mặc kệ ngươi là ai, mặc kệ ngươi bối cảnh gì, từ trên xuống dưới Nhiếp gia đều muốn giết ngươi!
- Thật sao?
Sở Nam tiếp tục hỏi:
- Trong số mặc kệ đó, kể cả Kim Lăng Sở gia? Kể cả thiếu chủ Sở gia?
- Kim Lăng Sở gia? Thiếu chủ Sở gia?
Những lời này chấn vang trong đầu Nhiếp gia lão tổ, Nhiếp gia lão tổ từ thần niệm của mình có thể cảm giác được tất cả đều hoảng sợ. Quả thật, quyền thế của Nhiếp gia không nhỏ, thanh danh cũng lớn, thực lực càng không tệ. Thế nhưng, tất cả so với Sở gia mà nói, ngay cả cặn bã cũng không phải, không cách nào có thể sánh nổi, Nhiếp gia lão tổ hoảng sợ nói:
- Ngươi là thiếu chủ Sở gia? Làm sao có thể?
- Không có gì là không thể.
- Cho dù ngươi có là thiếu chủ Sở gia, ngươi dựa vào cái gì đến đánh Nhiếp gia ta, dựa vào cái gì giết tộc nhân Nhiếp thị?