Lúc Sở Nam xông vào Thập Vạn Đại Sơn thì Thanh Phượng cũng đã đến dưới chân Thập Vạn Đại Sơn.
Đối với việc Thanh Phượng đến, Sở Nam tất nhiên là không biết được.
o0o
Ở một nơi tại Thập Vạn Đại Sơn, Đế Tôn còn đang nói:
- Bây giờ tin tức hẳn là cả thiên hạ đều biết, không rõ lúc nào Sở Nam sẽ đến.
- Hắn đến sớm một bước thì chết sớm một bước, chậm một bước thì chết chậm một bước. Chúng ta không hề xem thường hắn, nhưng xuất toàn lực để đối phó với hắn thì hắn sớm muộn cũng không thể thoát khỏi cái chết!
Trong đầu Huyền Vô Kỳ còn đang nghĩ đến tồn tại có thể hủy diệt được "Pháp tắc" của hắn là gì.
Trong lòng Hoàng Phủ Diệp bỗng nhiên dâng lên một cảm giác bất an.
o0o
Trong lúc bọn hắn nghị luận, Sở Nam đã thâm nhập vào căn cứ bên trong của Đại Chu.
Căn cứ của Đại Chu mặc dù ở dưới đất, nhưng khí thế vô cùng, thoát nhìn khá khổng lồ, nhưng Sở Nam không hề dừng lại, đi thẳng đến nơi mình muốn, tại một nơi bên dưới Thập Vạn Đại Sơn, bên ngoài viện tử có tinh binh canh gác, những tinh binh này tu vi thấp nhất cũng là Võ Hoàng, tất nhiên, những Võ Hoàng này cũng không phải là tu luyện bình thường, dù cho như vậy thì cũng có thể thấy được thực lực của Đại Chu quả thật cường hãn.
- Thật đáng tiếc, có được thế lực như vậy lại không đi con đường chính đạo! Hay là mưu đồ của hoàng đế Đại Chu càng sâu hơn?
Sở Nam âm thầm nghĩ, cũng không suy nghĩ quá nhiều, đi ngang qua những Võ Hoàng hộ vệ, bọn hắn vẫn không phát giác ra chút nào.
Lúc Sở Nam đi đến nơi ở của Đế Hạo, Đế Hạo đang thầm nghĩ:
- Sở Nam quả thật cường hãn, cổ chiến trường bên dưới Thập Vạn Đại Sơn theo ghi chép lại là một nơi cực kỳ hung hiểm, không ngờ hắn vẫn còn có thể sống sót đi ra.
- Nếu ta không còn sống thì không phải ngươi thất vọng rồi sao?
- Ai? Là ai?
Đế Hạo kinh hãi, hét lên, thân ảnh Sở Nam hiện ra, Đế Hạo vừa trông thấy không tự chủ mà thối lui ba bước, dùng ngón tay chỉ Sở Nam, lắp bắp nói:
- Ngươi… ngươi… làm sao biết nơi này?
- Lão Cửu nói cho ta biết.
- Đáng chết! Ngươi… muốn… làm...
Đế Hạo nói xong, ngón tay dời đến một bức tranh trên vách tường, đồng thời còn muốn hô lớn. Đáng tiếc tay của hắn vừa chạm vào bức tranh và lời vừa lên đến cổ thì Sở Nam đã ngăn cản tất cả động tác của hắn, sau khi lấy ra một giọt tinh huyết của hắn liền thi triển Sinh Tử Quyết.
Đế Tôn kinh hãi, hai mắt lóe lên vẻ không thể tin nổi.
- Ngươi hẳn biết cha mẹ, sư phụ của ta bị giam ở nơi nào?
- Ta không biết.
- Có cốt khí, đáng tiếc ta không có tính nhẫn nại.
Sở Nam vận chuyển Sinh Tử Quyết, toàn thân Đế Hạo lập tức thập phần thống khổ, Sở Nam lại nói:
- Đế Ma đã hợp tác với ta…
- Thập Vạn Đại Sơn chính là điểm dừng chân cuối cùng của ngươi, mục đích của lão Cửu sẽ không thực hiện được.
- Có sống hay không thì chuyện này bàn sau, nhưng bây giờ ta có thể giết ngươi, còn có thể giết tất cả người nhà họ Đế, lúc đó chỉ còn lại một mình Đế Ma!
Sở Nam lạnh lùng nói, trái tim Đế Hạo như rơi vào hầm băng, Sở Nam lại tiếp tục nói:
- Biết nơi giam giữ khẳng định không chỉ có mình ngươi, ngươi không nói thì tự nhiên sẽ có người khác nói! Mà ngươi không nói, vậy thì ngươi không còn tác dụng đối với ta nữa…
Sở Nam nói đến đây, Đế Hạo lập tức cảm giác mình đã mất đi nửa cái mạng, vội vàng hét lên:
- Ta nói, ta nói, bọn họ bị giam ở phòng chữ Thiên số mười!
Đế Hạo dưới áp bách tinh thần và thể xác, cuối cùng cũng thỏa hiệp.
- Có lực lượng gì hộ vệ?
- Không rõ lắm, tùy thời đều thay đổi.
Đế Hạo vội vàng nói, Sở Nam cũng không nghi ngờ, dù sao thì những người kia cũng là phần cán phải nắm chắc, đám người Huyền Vô Kỳ tất nhiên sẽ không để xảy ra sai sót gì.
- Bây giờ, ngươi có thể sống lâu một chút, về phần sau này thì lão thiên cũng không biết.
Dứt lời, Sở Nam dùng một quyền đánh hắn ngất, tiếp đó lại khoác lên người "ẩn thân y", hướng đến mục tiêu tiếp theo.
Nửa canh giờ sau, tất cả mọi người trong viện tử đều bị Sở Nam khống chế.
Sau khi hít một ngụm lãnh khí, Sở Nam tiếp tục đi đến phòng chữ Thiên, hộ vệ thủ hộ phòng chữ Thiên là một đám Võ Đế, càng đi vào trong thì lực lượng thủ vệ càng mạnh, đồng thời cũng có trận pháp dày đặc.
Cũng may là Sở Nam tinh thông trận pháp, có thể trong lúc vô thanh vô tức vượt qua những trận này, mặc dù hắn có "ẩn thân y", nhưng nơi này trận pháp dày đặc, nếu tùy tiện tiến vào thì chắc chắn sẽ bại lộ.
Rất nhanh, Sở Nam đã đến gian phòng chữ Thiên số mười, nơi đó có bốn tên Võ Đế cao cấp, trong đó có một tên Võ Đế cao cấp hàng thật giá thật, Sở Nam vốn định xuyên tường mà vào. Thế nhưng, không biết vách tường phòng chữ Thiên số mười này làm bằng chất liệu gì, không thể xuyên qua được, Sở Nam mặc dù có thể phá tường mà vào, nhưng như vậy sẽ gây ra động tĩnh.
Sở Nam không muốn đánh rắn động cỏ, liền tiếp tục tiến về phía trước, đi thẳng đến gian phòng chữ Thiên số ba thì ngừng lại, bởi vì Sở Nam cảm thấy phía trước có tồn tại có thể nhìn xuyên "ẩn thân y" của hắn.
- Dựa theo thực lực mà suy đoán, đằng sau gian phòng số bảy chắc có lẽ đều là tộc nhân hoặc là đám thủ hạ của Tư Đồ Dật Tiêu. Cha mẹ, lão tổ, sư phụ, huynh đệ có lẽ đều bị giam ở phòng số ba.
Ánh mắt Sở Nam nheo lại, tâm niệm cấp tốc xoay chuyển, thầm nghĩ:
- Bây giờ phải làm thế nào đây?
Ánh mắt hắn xoay vài vòng, Sở Nam thầm nghĩ:
- Căn cứ Đại Chu hẳn là có đại trận thủ hộ.
Dứt lời, Sở Nam liền lui ra ngoài, sau đó di chuyển dưới lòng đất, tìm được hộ sơn đại trận của căn cứ Đại Chu.
Công phu không phụ lòng người, tìm kiếm dưới mặt đất suốt một canh giờ, Sở Nam rốt cuộc cũng tìm thấy dấu vết của đại trận, Sở Nam nhìn những tài liệu trận pháp được bố trí chặt chẽ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà.