Hắc động không chỉ đem Sở Nam hút vào mà ngay cả cự thạch trên mặt đất cũng bị hút, những cự thạch này vừa tiến vào lỗ đen đã hoàn toàn trở thành bột phấn.
Thân thể cường hãn vượt qua Thánh Khí của Sở Nam ở trong hắc động cũng bị xé ra một vết nứt nhìn mà giật mình.
Cho dù Ngũ Hành nguyên dịch vận chuyển toàn thân cũng không ngăn cản được chút nào.
Lực lượng xoay tròn cũng trực tiếp bị đánh tan.
Sở Nam kích phát Ngũ Hành phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ, nhưng quang quyển phòng ngự vừa mới xuất hiện liền bị hắc động nghiền nát thành mảnh vụn, ép thành hư vô. Trong lòng Sở Nam kinh hãi, sau khi tấn giai Võ Tôn chi cảnh, quang quyển của Ngũ Hành phòng ngự lại lần nữa tăng cường, lực phòng ngự không phải bình thường, thế nhưng, ở trong hắc động này, quang quyển Ngũ Hành phòng ngự lại không thể tạo nên chút tác dụng nào.
- Năng lượng của hắc động này thuộc về nơi nào? Thuộc về cái gì? Dường như có phần giống lực lượng thiên địa, không đúng, càng tiến vào sâu trong lỗ đen, uy năng thiên địa của nó càng mạnh hơn, hắc động này…
Trong lúc Sở Nam đang suy tư, lại có một thân ảnh xông vào hắc động, khiến hắn bị ngắt mạch suy nghĩ.
Thân ảnh đó, chính là Tiểu Lam.
- Tiểu Lam, rời khỏi đây, rời khỏi đây…
Sở Nam điên cuồng hét lên, thanh âm của hắn cũng bị hắc động hút vào trong, căn bản không thể truyền đến tai Tiểu Lam. Ngay cả Sở Nam dùng thần niệm để truyền đi cũng không được hồi đáp, thần niệm trong hắc động không truyền đi được chút nào.
- Hắc động thật quỷ dị.
Sở Nam không kịp cảm thán sự quỷ dị của hắc động, lập tức rống lên, muốn đuổi Tiểu Lam ra. Nhưng Tiểu Lam lại xông vào trong hắc động, tiến thẳng về phía trước.
Thoạt nhìn, khoảng cách của Tiểu Lam và Sở Nam chỉ chừng chưa đến 100 mét, nhưng ở trong hắc động này, khoảng cách 100 mét chính là lộ trình vĩnh viễn không thể tiếp cận được.
Tiểu Lam không biết, nó chỉ liều mạng xông về phía trước, mặc cho thân thể của nó bắt đầu tan vỡ.
Vù vù vù ù ù ù….
Lực lượng của hắc động càng lúc càng mạnh, tinh huyết “Long Kỳ Lân” trên người Sở Nam cũng bị hút ra từ trong vết nứt trên người.
- Grào…
Tiếng long ngâm của tiểu Hắc xuyên qua một khoảng trong hắc động, thân thể vốn chỉ nhỏ ba trượng của nó lập tức biến thành mười trượng, hai mươi trượng, ba mươi trượng…
Trong nháy mắt đã đạt đến trăm trượng.
Hào quang cửu sắc trong hắc động rực rỡ vô cùng.
Mười cái long trảo cùng hắc động tiến hành so đấu.
Long thân khổng lồ vẫn không ngừng biến lớn, giống như muốn phá vỡ hắc động, thân thể tiểu Hắc cuộn tròn lại, đem Sở Nam bảo hộ ở trung tâm. Nhưng tiểu Hắc chỉ giữ vững được không đến chín giây, sau đó lân phiến cửu sắc bên trên long thân bắt đầu tróc ra, long huyết bắn tung tóe.
Lại trôi qua bảy giây nữa, long thân như dải ngân hà của tiểu Hắc bắt đầu co lại, càng lúc càng nhanh chóng, sau khi bị co lại còn ba trượng vẫn tiếp tục co.
Đến cuối cùng, tiểu Hắc chỉ còn lại ba thước.
Cửu sắc trên long thân đã biến mất, mười cái long trảo cũng không còn cái nào.
Lúc trước, tiểu Hắc đem Sở Nam thủ hộ ở bên trong. Lúc này, Sở Nam lại đem tiểu Hắc ôm vào ngực. Sở Nam còn muốn bảo hộ Tiểu Lam, thế nhưng không được, Tiểu Lam lúc này đã sắp bị nghiền nát hoàn toàn.
Lực lượng của hắc động xuyên qua thân thể, như muốn xé rách Sở Nam ra vậy.
- Ta phải sống sót, ta phải sống sót!
Trong lòng Sở Nam không ngừng lẩm bẩm, trong đầu hiện lên lần lượt hình ảnh.
Chính lúc này, Hắc Bạch ngư trong đan điền đột nhiên phát ra hào quang rực rỡ, lực lượng của hắc động cũng bị cuốn vào trong đó, lực lượng của hắc động vừa cuốn vào, tốc độ xoay tròn của Hắc Bạch ngư liền chậm lại.
Hắc Bạch ngư đối với lực lượng của hắc động, có thể tạo nên chút tác dụng, chỉ có điều, Hắc Bạch ngư này vẫn còn quá yếu.
Lực lượng hắc động càng lúc càng tràn vào nhiều hơn, tốc độ xoay tròn của Hắc Bạch ngư gần như đình trệ.
Sau ba giây, Hắc Bạch ngư đang xoay tròn đã đình trệ hoàn toàn.
Trong khoảnh khắc Hắc Bạch ngư đình trệ, Sở Nam lâm vào bất tỉnh, nhưng mặc dù bất tỉnh, hắn vẫn theo tiềm thức ôm chặt lấy tiểu Hắc, đem tiểu Hắc bảo vệ, đó là con gái của hắn, cho dù muốn hủy diệt thì cũng phải hủy diệt hắn trước rồi mới có thể hủy diệt tiểu Hắc.
Sở Nam bất tỉnh, lực lượng của hắc động càng không kiêng nể tràn ra khắp các nơi.
Ngay lúc lực lượng hắc động trải rộng khắp toàn thân, cũng là lúc Sở Nam sắp bị hủy diệt thì một đạo hào quang đột nhiên tán phát bên trong hắc động, đạo hào quang này giống hệt đạo băng quang lúc trước ở trong băng mộ lăng viên dưới chân Huyền Băng Sơn bắn lên trời, chính là đạo băng quang có một không hai.
Băng quang không chỉ đem Sở Nam bao phủ mà còn đem Tiểu Lam ở phía xa cũng bao phủ, Tiểu Lam lúc này sớm đã bất tỉnh.
Ngay sau đó, trên người Sở Nam lại trồi lên một thứ gì đó.
Năng lượng thần bí chính là phát ra từ vật này, đó chính là… quan tài thủy tinh.
Từ khi quan tài thủy tinh nhập vào trong thân thể Sở Nam, đều chưa từng xuất hiện lại, Sở Nam cũng chưa bao giờ cảm giác được, điều này cũng khiến hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải quan tài thủy tinh đã biến mất hay không. Thế nhưng không ngờ, lúc tình thế vạn phần nguy hiểm này thì quan tài thủy tinh lại xuất hiện.
Quan tài thủy tinh cũng đem Sở Nam và tiểu Hắc thủ hộ bên trong, ngoài ra còn có năng lượng thần bí không ngừng vờn bên trong quan tài thủy tinh…
Phía xa, Y lão, Đế Tôn, ba người Điệp Y Tiên Tử nhìn hắc động kia, ngây ngẩn đến thất thần, bên dưới hắc động đã không còn vật gì, Đế Tôn tin rằng, nếu như lúc trước hắn chậm vài bước, gặp phải hắc động kia thì hắn khẳng định cũng biến mất khỏi thế giới này.
Sau khi hoảng sợ, trên mặt Đế Tôn càng tràn đầy hỉ sắc, nói:
- Cái gì mà thiên tài trong thiên tài, cái gì mà sát thần, cuối cùng cũng không phải chỉ có một con đường là bị hủy diệt sao, Sở Nam chết rồi, mảnh đại địa này còn ai có thể cản được bước chân của trẫm!