Long Khiếu Thiên sửng sốt, khóe miệng cong lên cười lạnh nói : “Cô nương biết ta là ai ?”
“Ha ha, công tử thật biết đùa, vừa rồi ở Túy Nguyệt Lâu va phải chẳng lẽ không phải là công tử sao? Công tử tướng mạo xuất chúng, Cơ Nhi muốn quên cũng phải mất tám mười ngày.” Cơ Nhi cười duyên nói , đôi mắt to linh động cong cong nhìn Long Khiếu Thiên, trong lòng thì mắng to hắn là xú nam nhân, giả bộ khốc cái gì, rõ là đạo đứa giả .
Khóe miệng Long Khiếu Thiên không nhịn đươc co rút, mắt nhìn sang Hồng ma ma đứng cạnh Cơ Nhi, Hồng ma ma lập tức mỉm cười nói: “Long bảo chủ, Cơ Nhi còn nhỏ không biết đại danh của người, người chớ trách ha.”
“Long bảo chủ? Ma ma, ngươi là nói hắn chính là Vân Thiên bảo Long Khiếu Thiên ?” Cơ Nhi giả bộ kinh ngạc kêu lên, sau đó một ngón tay còn chỉ thẳng vào Long Khiếu Thiên .
“Cơ Nhi, hắn chính là Long Bảo Chủ a .” Hồng mụ mụ không biết Cơ Nhi có ý gì , chỉ có thể mỉm cười gật đầu, trong lòng nói thầm nha đầu này không biết lại giở trò quỷ gì nữa đây .
“Nếu là Long Bảo chủ vậy thì thật xin lỗi, Cơ Nhi sẽ không phụng bồi!” Cơ Nhi nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn trầm xuống, lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn Long Khiếu Thiên một cái rồi xoay người muốn đi, khiến Hồng ma ma một lần nữa kinh sợ .
“Tiểu nha đầu , đứng lại!” Long Ngũ lắc mình một cái thân thể ngay lập tức đứng chắn trước mặt Cơ Nhi .
“Thế nào? Bổn cô nương không muốn gặp hắn không được ư?” Cơ Nhi lạnh lùng nhìn Long Ngũ .
“Bảo chủ của chúng ta còn chưa nói xong !” Hai mắt Long Ngũ sắc bén nhìn nàng , nhưng khóe mắt lại nhìn Liễu Tinh Kim tay đang đặt lên chuôi kiếm của hắn .
“Chuyện cười ! Ai quy định bổn cô nương nhất định phải nghe hắn nói xong? Hắn là hoàng thượng sao? Hừ ! Chẳng lẽ bổn cô nương phải vì kẻ thù là hắn mà phải chủ động hiến thân sao?” Cơ Nhi châm chọc quay đầu nhìn Long Khiếu Thiên cả người ngập trong hơi lạnh .
“Tiểu cô nương, hai chữ kẻ thù này, bổn bảo chủ không dám nhận !” Long Khiếu Thiên mặc dù rất tức giận Cơ Nhi không có thái độ thỏa đáng, như lại rất tò mò vì sao nàng gọi hắn là kẻ thù, chính hắn bị tỷ tỷ của nàng cự hôn, chẳng lẽ là sai ở hắn sao?
“Oa, ngươi thật sự là bỉ ổi không ai sánh bằng, ngươi vì trả thù tỷ tỷ của ta không chịu gả cho ngươi, liền thầm hủy hoại việc làm ăn của Vũ gia chúng ta, cuối cùng bức bách hai tỷ muội chúng ta lưu lạc kỹ viện, tỷ tỷ của ta còn ngậm oan mà chết ,chẳng lẽ tất cả những việc này không liên quan tới ngươi sao?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cơ Nhi căng thẳng , gằn từng tiếng nghiến rắng nghiến lợi nói cho hắn nghe
“Càn rỡ ! Long Khiếu Thiên ta luôn dám làm dám chịu, tiểu cô nương ngươi đừng ngậm máu phun người! Bổn bảo chủ lúc nào thì hoại việc buôn bán của Vũ gia các ngươi, Vũ lão gia bản lĩnh không bằng người cũng đừng có đổ oan cho người khác, còn nữa năm đó mặc dù tỷ tỷ của ngươi không chịu gả cho tại hạ, nhưng ta cũng không còn làm khó dễ cho các ngươi, lại còn thêm chuyện các ngươi lưu lạc kỹ viện liên quan gì đến ta! Ngươi nói những lời này có thể là chứng cớ sao !” Long Khiếu Thiên cũng tức giận đứng dậy, đôi mắt sáng như sao hưng ác nham hiểm vô cùng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn tinh khiết của Cơ Nhi .
“Cái gì ! Ngươi, ngươi còn dám nhiều lời, Long Khiếu Thiên, ngươi là xú nam nhân, ta nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà ngươi!” Cơ Nhi tức giận tăng cao, nhất thời nhảy dựng lên chỉ vào đầu mắt mắng to. “Tỷ tỷ của ta năm đó đi Vân Thiên Bảo cầu ngươi , ngươi lại vô tình cự tuyệt, còn nói cả đời không qua lại với nhau, trơ mắt nhìn tỷ tỷ và ta bị bán vào kỹ viện, ngươi còn không thừa nhận là mình làm !”
“Câm miệng, tiểu nha đầu, ngươi đừng nói hưu nói vượn, tỷ tỷ ngươi đến van cầu qua ta lúc nào chứ, ta căn bản không biết chuyện này, càng không biết hai người tỷ muội các ngươi lưu lạc kỹ viện, ngươi còn nói lung tung thì đừng trách ta không khách khí với ngươi!” Long Khiếu Thiên tức giận như sấm nổ, rống tới mức khiến cả gian nhã phòng đều ong ong vang, Hồng ma ma thì sợ tới mức chạy ra ngoài, nàng phải đi kêu quốc cữu gia , hai người này không đánh nhau mới là lạ, trời ạ .
“Cái gì ! Bây giờ ngươi còn chối sao, Long Khiếu Thiên , ngươi quả không phải là nam nhân ! Còn dám làm mà không dám nhận ? Ta khinh, Vũ Tuyết Cơ ta khinh bỉ cả nhà ngươi !” Cơ Nhi nhổ từng ngụm nước bọt về phía hắn bay đến chính giữa vai Long Khiếu Thiên .
Long Khiếu Thiên tức giận đến cả người phát run, đời này hắn chưa từng gặp phải một nữ nhân vô lý như vậy, kiêu ngạo như vậy, còn không sợ chết như vậy .
“Thế nào, không nói được, biết sai rồi sao? Long Khiếu Thiên, cẩu còn có lương tâm, người như ngươi ngay cả cẩu cũng không bằng, khiến người ta nhà tan cửa nát không tính, còn chết không thừa nhận, ta cảm thấy xấu mặt thay ngươi đấy, ngươi nói ông trời vì sao cho ngươi gương mặt tuấn mỹ như vậy chứ, đáng lẽ phải cho phân vào mặt ngươi mới đúng !” Cơ Nhi căn bản không sợ hắn , dù sao cũng có Cương Thi ở đây ,đánh cũng không chết, hơn nữa còn có quốc cữu gia ở đây nên nàng có lý do áp chế hắn .
“Nha đầu chết tiệt , ngươi không muốn sống nữa !” Long Ngũ một chưởng đánh về phía Cơ Nhi, Liễu Tinh Kim tức khắc hừ lạnh một tiếng, khí lưu toàn thân tỏa ra, kéo Cơ Nhi về phía sau hắn, ưỡn ngực một cái vững vàng đỡ một chưởng của Long Ngũ, nhưng hắn một chút cũng không sao ngược lại Long Ngũ bị hất văng đi, có thể thấy được nội lực thâm hậu của Liễu Tinh Kim, hắn không rút kiếm mà chọn việc dùng nội lực cũng là bởi vì muốn cho Long Khiếu Thiên biết bọn họ không dễ chọc đến.
Long Ngũ rút kiếm, Long Thất cũng rút kiếm tiến vào, Liễu Tinh Kim cười lạnh một tiếng, trường kiếm xuất ra .
“Dừng tay!” Tức giận đến mức chưa phục hồi lại tinh thần Long Khiếu Thiên vội vàng ngăn cản .
“Bảo chủ , xú nha đầu này quá kiêu ngạo ! Để thuộc hạ giáo huấn bọn chúng !” Long Ngũ chịu thiệt, trong lòng không phục .
“Chậm đã , bên trong nhất định có hiểu lầm, nói rõ ràng rồi sau đó tính toán cũng không muộ “ Long Khiếu Thiên bị oan uổng đương nhiên cần tra rõ ràng .
“Hừ, ngươi đừng giả mù sa mưa, làm không thừa nhận, còn muốn nói ngươi cái gì cũng không biết phải không? Chấm dứt việc đó đi , ngươi đừng hòng gạt được ta , cho rằng ta dễ bắt nạt nha !” Cơ Nhi trong lòng kỳ thật đã nghĩ đến điểm này, hai năm trước khi nàng cùng tỷ tỷ đi tìm Long Khiếu Thiên căn bản chưa từng thấy qua Long Khiếu Thiên, thủ vệ kia nói là Long bảo chủ không muốn có bất kỳ quan hệ nào với Vũ gia , chẳng lẽ trong truyện này có tin vịt? Nếu vậy không phải mình đã hiểu lầm rồi sao? Mặc kệ, coi như hắn không biết rõ tình hình, dù sao Vũ gia xuống dốc cũng là do hắn, nhìn việc hắn có bộ dạng không ai bì nổi thì biết không phải người tốt rồi !
“Hừ ! Bổn bảo chủ khinh thường việc ấy, bây giờ ngươi đem sự tình nói hết ra , xem lúc đó rốt cuộc sai ở đâu, bổn bảo chủ tự nhiên sẽ cho ngươi công đạo ! Nếu như việc này căn bản không quan hệ với bổn bảo chủ, hôm nay ngươi nhục mạ bổn bảo chủ như thế, ta cũng nhất định lấy lại công đạo!” Ánh mắt Long Khiếu Thiên sắc bén nhìn vào cái đầu nhỏ tránh đằng sau Liễu Tinh Kim .