Trong phòng Tư Đồ Dật, Nhan Nguyệt nhăn mặt nhíu chặt mày nhìn Tư Đồ Dật bị thương thấy cả xương.
” Vết thương quá sâu, Tư Đồ xem ra phải tịnh dưỡng một tháng” Nhan Nguyệt tuy là thần y nhưng thương nặng vầy thì hắn cũng chịu, tối đa chỉ có thể giúp hắn không đau đớn, nhanh hồi phục hơn.
” Tiểu tử Long Ngũ thật hung hãn, nếu ta không chạy nhanh thì chân chắc bị phế luôn, thật không ngờ võ công Long Ngũ và Long Thất cao như thế” Trong lòng Tư Đồ Dật vẫn hơi sợ.
“Haiz, chúng ta đều đánh giá thấp đối phương, người giỏi bên cạnh Long Khiếu Thiên quá nhiều, ngay cả lão bản Cổ Hạc của cửa hàng gỗ kia cũng là cao thủ hạng nhất, lần này có thể chạy trốn thật sự là đại hạnh trong bất hạnh, bây giờ Long Khiếu Thiên đang phái người tìm kiếm chung ta quanh đây, xem ra lần này chúng ta phải quầy rầy Liễu huynh rồi.” Sắc mặt Nhan Nguyệt trầm trọng, nói xong thì nhìn sang Liễu Tinh Kim.
” Nguyệt, ta thấy không ổn, chúng ta nên tìm chỗ khác đi, ta sợ quấy rầy Cơ nhi tiểu thư” Tư Đồ Dật hơi xấu hổ, hắn biết Liễu Tinh Kim nhất định không thích bọn họ ở lại.
” Tư Đồ, kỹ viện là nơi Long Khiếu Thiên không ngờ tới nhất, tương đối an toàn, vả lại ở đây có Liễu huynh và Cơ nhi, cũng tương đối thuận tiện” Nhan Nguyệt so với Tư Đồ Dật mặt dày hơn.
” Cái này..” Tư Đồ Dật khó xử nhìn sang Liễu Tinh Kim lạnh lùng.
Đúng lúc này Cơ nhi đẩy cửa vào, trên người đã thay bộ đồ màu canh biếc, mái tóc được cột bằng dây lụa xanh lá kết cái nơ con bướm, cả người nhìn thật nhẹ nhàng khoan khoái mà lại quyến rũ cực kỳ.
” Tư Đồ ca ca, tiểu Lục nấu xong canh bổ huyết rồi, huynh uống đi” Cơ nhi cầm trên tay một chén canh lớn nóng hôi hổi.
Thân ảnh Liễu Tinh Kim lập tức di chuyển cầm lấy chén canh, hai tay Cơ nhi liền xoa xoa dái tai, cười nói ” Nóng quá, haha” Liễu Tinh Kim nhìn nàng đầy trách cứ, không biết kêu hắn tới bưng sao? đáng đời.
” Đa tạ Cơ nhi, thật sự đã quấy rầy Cơ nhi rồi” Tư Đồ Dật vội vàng nói cám ơn.
” Cơ nhi, Tư Đồ và ta muốn ở lại đây một thời gian được không?” Nhan Nguyệt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sinh động của Cơ nhi hỏi thẳng, hắn nghĩ dù sao Liễu Tinh Kim cũng không phải chủ nhân.
” A, được chứ, đương nhiên rồi, Tư Đồ ca ca bị thương nặng như vậy, còn đi đâu được chứ? Ở lại đi, dù sao trong viện này cũng chỉ có ta, Tinh Kim và tiểu Lục thôi” Cơ nhi vừa nói vừa nhìn Liễu Tinh Kim đầy thâm ý, khóe miệng Liễu Tinh Kim dựt một cái.
” Ha ha, vậy cảm ơn Cơ nhi, sẽ không quấy rầy Cơ nhi chứ?” Khuôn mặt tuấn tú của Nhan Nguyệt lộ ra nụ cười thoải mái.
“Không đâu, Cơ nhi phải hơn tháng nữa mới gặp khách, một tháng tới Cơ nhi phải luyện vũ đạo, đến lúc đó chỉ sợ ầm ĩ tới Nhan ca ca và Tư Đồ ca ca thôi” Cơ nhi cau mày.
” Cơ nhi phải, phải tiếp khách?” Nhan Nguyệt kinh ngạc vô cùng.
” Cơ nhi sẽ không nhận khách” Liễu Tinh Kim liền phản bác lạnh lùng, trong ánh mắt chứa đầy hàn ý.
“À, ta không phải tiếp khách, là gặp khách, Cơ nhi là vũ nương cho nên phải lên đài biểu diễn, không cần tiếp khách, Cơ nhi muốn làm vũ nương cao cấp chứ không phải loại tiếp khách” Cơ nhi giải thích.
” Vũ nương cao cấp?” Nhan Nguyệt rất tò mò.
” Ha ha, tới lúc đó Nhan ca ca nhìn là hiểu, được rồi, nếu hai người cần gì thì ta sẽ kêu tiểu Lục mua, còn nữa, không ai biết ta đã trở về cho nên chúng ta ra vào chỉ có thể leo tường” Đôi mắt Cơ nhi nhìn Nhan Nguyệt và Tư Đồ Dật.
“Không sao hết, Cơ nhi, kỳ thật ngươi không cần làm vũ nương” Nhan Nguyệt nhìn vẻ thanh thuần của nàng, có chút hy vọng nàng không làm nghề này.
” Ha ha, nữ nhân không thể dựa vào nam nhân, Cơ nhi muốn tay làm hàm nhai, có vậy nam nhân mới không thể hô to gọi lớn với ta, hờ hờ, với lại ta thích nhảy múa cho nên quyết định làm vũ nương, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ Cơ nhi là nữ nhân hèn hạ nhưng tự mình hiểu mình trong sạch là được, cần gì quan tâm tới người ngoài. Huống hồ Cơ nhi cũng chẳng muốn làm thánh nữ, đi con đường của mình, ai thích nói gì cứ nói” Cơ nhi nhìn hai người cười thật tiêu sái.
Nhan Nguyệt và Tư Đồ Dật đều giật mình, mở to mắt nhìn khuôn mặt nàng đầy, đây là một tiểu cô nương mười bốn tuổi sao? Trình độ tự tin, thong dong và thoải mái này sợ là bọn họ chưa từng đạt tới.
” Cơ nhi nhảy múa khẳng định rất đẹp, ha ha” Tư Đồ Dật cười khẽ đánh vỡ trầm mặc.
“Dĩ nhiên, ở Dương Châu này, Cơ nhi tự xưng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất, há há” Cơ nhi định nói toàn quốc nhưng sợ họ nghĩ mình quá tự cao giống mấy đứa điên.
Nhan Nguyệt và Tư Đồ Dật đưa mắt nhìn nhau, sau đó rất ăn ý nhìn về phía Liễu Tinh Kim đang nhếch miệng cười.
“Ừm” Liễu Tinh Kim không thể làm gì khác hơn là gật đầu, hai nam nhân kia liền lộ ra chút ý thưởng thức.
” Cơ nhi, buổi chiều Phạm công tử kia tới, ngươi nói với Hồng ma ma chứa?” Liễu Tinh Kim thấy hai người có vẻ hứng thú với Cơ nhi, trong lòng thấy khó chịu liền nghĩ biện pháp phá ngang.
“Ý chết xém quên, giờ ta phải đi kêu tiểu Lục tìm Hồng ma ma, Tư Đồ ca ca, huynh chậm rãi dưỡng thương nhé” Cơ nhi nói xong vội vã chạy ra.
“Liễu huynh, ngươi sống chung với Cơ nhi chắc là rất hài lòng, Cơ nhi là một nữ hài tử thật vui tươi.” Khóe miệng Nhan Nguyệt vẽ ra nụ cười hơi gian tà.
“Không bị dọa thành bệnh tim là tốt rồi” Liễu Tinh Kim chép mội, không dám đồng ý.
……
Sau bữa trưa, Nhan Nguyệt ra ngoài thám thính tin tức Long Khiếu Thiên, Tư Đồ Dật hành động bất tiện nên chỉ có thể nằm nghỉ, Liễu Tinh Kim nhìn Cơ nhi luyện công trong viện, trong lòng nghĩ trong viện càng ngày càng nhiều người, đây cũng không phải chuyện tốt, sớm muộn gì cũng bị phía trước phát hiện.
Ý nghĩ của Liễu Tinh Kim hoàn toàn chính xác, lúc tiểu Lục đi tìm Hồng ma ma thì đụng phải Họa Mi hôm nay dậy sớm.
“Ai nha, Ma ma, hai người đi đâu sớm thế?” Họa Mi một thân đỏ rực, chuẩn bị đi ra luyện hát.
“Họa Mi, sao hôm nay dậy sớm vậy? Tối hôm qua không có khách sao?” Hồng ma ma vừa thấy nàng lập tức nhăn mày.
“A, ta, mấy hôm nay người thấy khó chịu cho nên không tiếp khách”Họa Mi thấy ánh mắt lợi hại của Hồng ma ma, nhất thời sợ tới mức cà lăm, đã nhiều ngày không có người khách quen nào tới tìm nàng, đều bị mấy tiểu nha đầu đoạt đi rồi, hại nàng không có khách cho nên hôm nay mới dậy sớm.
“Hừ! Ngươi nha, ngay cả nha đầu đều kém hơn, tiếp không được khách thì hạ giá đi, người ta mười hai bạc mà ngươi hai mươi hai, khách quen đều chơi chán rồi, tân khách chê ngươi quý, tiểu nha đầu vừa tiện nghi vừa non, ngươi lấy gì so với chúng. Còn nữa, ngươi cứ hát mãi mấy bài cũ rích, phải bắt chước Lan Chi đi, nàng vừa học được hai bài hát mới. Họa Mi, nếu ngươi còn tiếp tục không kiếm được tiền thì đừng trách Ma ma” Giọng Hồng ma ma càng ngày càng lạnh, dù sao mở cửa buôn bán nghề này, nàng cũng không tính dưỡng phế vật.
“Ma ma, người đừng tức giận, Họa Mi đã biết” Nhất thời Họa Mi tối sầm mặt, cuối thấp đầu.
“Hừ! Tiểu Lục, chúng ta đi” Hồng ma ma hừ lạnh một tiếng, mang theo tiểu Lục đi tới Tuyết Viện của Cơ nhi.
Họa Mi ngẩng đầu nhìn bóng lưng các nàng mà chau mày, Hồng ma ma đi Tuyết Viện làm gì? Lẽ nào nha đầu chết tiệt kia đã trở về? Từ lúc nha đầu chết tiệt kia giẫm lên trên đầu, mình sống chẳng dễ chịu chút nào, thiệt xui xẻo!