Vu Sư Chi Lữ

Quyển 1 - Chương 37: Khinh thường



Dịch: trongkimtrn

Sau khi bổ sung Ma lực lần thứ hai, Grimm dứt khoát không tiếp tục để ý những cái bí cảnh khác, mà tùy ý đi về một phương, đồng thời luôn duy trì liên hệ với Thủy Tinh Cầu, hy vọng có thể cảm nhận được tín hiệu từ những thành viên khác trong tiểu đội của mình.

Tuy hắn đã thu bớt lại dao động ấn ký trên thân, nhưng cho dù cường độ dao động chỉ phát ra giá trị cỡ mười, nó vẫn khiến cho hắn giống như là bó đuốc trong đêm tối, bị những vu sư học đồ khác nhận ra mà tránh né rất xa.

Nửa ngày sau.

Ầm!

Sau khi sóng lửa qua đi, dao động ấn ký của Grimm cũng không ẩn giấu được nữa, hừng hực bạo phát tỏa ra bốn phía. Mà đầu báo đen đánh lén kia, tựa hồ cũng ý thức được hắn là kẻ không dễ chọc, sau khi cơ thể oai vệ linh hoạt trốn khỏi hỏa diễm bùng nổ, nó hoảng loạn chạy trốn mất.

Chẳng qua là, lúc này hắn lại đột nhiên cười gằn liếc nhìn về một chỗ đất trống ở phương xa, rồi ngồi xếp bằng bổ sung Ma lực ngay tại chỗ.

Thông qua Cải Tạo Khứu Giác, Grimm có thể rõ ràng cảm nhận được, ở ngay vị trí đó, có một tên vu sư học đồ sử dụng vu thuật tương tự như vu thuật ẩn hình vẫn đang theo dõi hắn, đã đủ thời gian một Sa Lậu. Chỉ là người này cũng rất cẩn thận, chưa bao giờ tới phạm vi cách hắn gần năm mươi mét, khiến cho hắn không cách nào thông qua sóng siêu âm từ Mặt Nạ xác định vị trí chính xác của y, chỉ có thể cảm nhận được phương vị đại khái.

Cái cười gằn của hắn quả nhiên có tác dụng, ở trong cảm ứng nhạy bén bởi Cải Tạo Khứu Giác, mùi vị của tên đó đã biến mất rồi.

"Lại một cường giả tới thăm dò, cũng không biết là học đồ của học viện nào?"

Không quá để ý tới, hắn hết sức chuyên chú hấp thu Ma pháp thạch trung cấp trong tay. Trải qua việc bị hắn hấp thu nhiều lần, ánh sáng trên khối Ma pháp thạch này đã mờ đi rất nhiều.

Sau thời gian một Sa Lậu, chính lúc Grimm đang ở trong một rừng cây để tìm kiếm thành viên trong đội, Thủy Tinh Cầu đột nhiên cảm ứng được một chút tin tức. Vui vẻ, bước chân của hắn không khỏi nhanh hơn, chạy đến địa phương cảm ứng được tin tức.

Lúc ẩn lúc hiện, hắn xác định, đầu bên kia hẳn là York Liana.

Một mảnh rừng toàn nấm mọc, ở trong rừng cây gai thì nó cũng là địa hình rất bình thường. Nhưng trong nháy mắt ngay khi Grimm bước vào, cái nấm dưới chân vậy mà "Phốc" một tiếng nổ tung, bào tử phấn phun ra đầy trời. Cùng lúc đó Grimm cảm thấy đầu váng mắt hoa, hình ảnh xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo, lay động, không chân thực.

"Đây là công kích Huyễn Hình thuật bằng mùi khơi gợi? Nguy rồi, loại Huyễn Hình thuật này chẳng những có thể vô hiệu hóa kháng tính của khuyên tai Vĩnh Hằng, hơn nữa trên người mình, do Cải Tạo Khứu Giác thì tác dụng của loại Huyễn thuật này sẽ được nhân lên gấp mấy lần nữa!" Trong nháy mắt, trong lòng Grimm lập tức biết mình lại một lần nữa đã tiến vào cạm bẫy thiên nhiên trong rừng cây gai.

Không thể không nói; tuy rằng trong lớp tân sinh năm thứ ba, hắn dựa vào lượng lớn Ma thạch mà mua được nhiều vật phẩm quý giá, tăng lên thực lực bản thân; nhưng bởi vì chưa bao giờ thám hiểm trong rừng cây gai như những vu sư học đồ khác, cho nên trong địa phương tràn ngập nguy hiểm này, đối với hắn thì những trở ngại này cũng khó vượt qua hơn xa so với những vu sư học đồ khác.

Grimm dùng Ma lực không ngừng thôi phát Phối Hợp trùng trong cơ thể, đám Manh Loa (ấu trùng ruồi trâu) đông đảo ở trong thân thể tựa hồ phát sinh một tràng tiếng ong ong. Vốn Grimm không hề nghe thấy được tiếng kêu tần số thấp như vậy vào lúc bình thường, thì vào lúc này, ở trong tai hắn, nó lại giống như là một tiếng nổ kịch liệt, khiến hắn tỉnh táo lại trong nháy mắt.

"Hô... Nguy hiểm thật!"

Sự mê muội tuy rằng chỉ kéo dài trong nháy mắt, chỉ khoảng chừng 0,5 giây, lại làm cho hắn hầu như không có bất kỳ phòng bị nào trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, thậm chí ngay cả Mặt Nạ cũng không thể sử dụng. Chẳng qua cũng may là, trong nháy mắt khi kích phát Ma lực, dấu ấn trên trán hắn đã bùng nổ ra dao động mạnh mẽ có tác dụng uy hiếp hữu hiệu, nếu tồn tại khả năng bị người đánh lén.

Hắn vội vàng lui về phía sau, cẩn thận từng li từng tí mới đi ra mảnh đất toàn nấm này.

Cùng lúc đó, Grimm có cảm giác, thời điểm trong khi những chú Manh Loa được hắn thúc giục, ngoài tác dụng cố hữu của Phối Hợp trùng là kháng Huyễn thuật ra, tựa hồ còn phát sinh một chút tác dụng nào đó. Tuy rằng hắn không biết cụ thể tác dụng đó là gì, nhưng theo bản năng hắn cảm giác được đó hẳn là sự tình có ích cho thân thể, đồng thời cộng thêm từng trận cảm giác đói bụng.

"Lẽ nào một tia vi diệu biến hóa vừa mới xảy ra kia, chính là năng lực đặc thù của Manh Loa sao?"

Trong sự mừng rỡ, trước tiên hắn từ trong túi tùy ý lấy ra hai khối thịt khô dự trữ rồi đưa vào miệng nhai nghiền ngẫm, sau đó liền bắt đầu cẩn thận từng li từng tí một thu thập mấy cái nấm Nổ* nguyên vẹn để cất trữ lại. Nếu như có thể phát hiện năng lực đặc thù chân chính của Manh Loa, nói không chừng hắn có thể có đột phá trọng đại về nghiên cứu vùng cấm mật mã sinh mệnh!

(*) Biên: tạm đặt tên như thế (^_-)

Ngay khi đang mừng rỡ thu hồi nấm Nổ, Grimm đột nhiên biến sắc mặt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía sau nơi rừng rầm xa xa.

Một luồng dao động ấn ký hoàn toàn không thấp hơn Grimm đang kịch liệt toả ra xung quanh, cùng dao động ấn ký của hắn hô ứng lẫn nhau, tạo thành một không gian dao động kỳ dị.(Cộng hưởng đây mà)@@

"Là cường giả của mấy học viện kia à? Ngươi là người thứ nhất có giá trị dao động ấn ký vượt quá ba mươi mà ta gặp được ở trong sân thí luyện này đấy." Thong dong, một thân ảnh cô độc đi ra từ rừng rậm nơi xa, khuôn mặt y trắng bệch đến đáng sợ. Người này tuy rằng đang nói chuyện với Grimm, nhưng sau khi nhìn thoáng qua hắn một chút, y lại không thèm để ý đến nữa, mà bắt đầu gảy gảy chú chuột bạch nhỏ ở trên vai. (Tên này đang bắt rận chăng, hahaha)

Nhìn chú chuột bạch trên vai người này, dưới lớp mặt nạ con ngươi Grimm co rụt lại, hắn dò hỏi: "Meteorite Li?"

Câu thăm dò của Grimm quả nhiên có hiệu quả, người này ngẩng đầu lên, cau mày nói: "Người của học viện Black Tower? Nhưng là... Ba năm nay ngoại trừ thầy, Billily Leona, Somme cùng mấy người sư huynh sư tỷ, ta chưa từng gặp qua những người khác a, ngươi là ai?"

Grimm đeo mặt nạ, che kín ấn ký trên trán, Meteorite Li tự nhiên không cách nào nhận biết Grimm thuộc vu sư học viện nào.

Grimm định đáp, nhưng Meteorite Li lại cắt đứt, nói: "Quên đi, ngươi cũng không cần nói! Thầy bảo ta không thể giết vu sư học đồ trong cùng học viện của mình, vạn nhất ngươi là người của học viện Black Tower, vậy xem như chơi không vui. Nghĩ đến chuyện dao động ấn ký của ngươi mạnh mẽ như vậy, sẽ không nói chết thì liền chết đó chứ? Hiện tại mang mặt nạ lại rất tốt, chúng ta cùng nhau chơi..."

Chỉ một lát công phu như thế, sự tình Meteorite Li nói chuyện, thì Grimm đã nghe nhiều hơn so với hơn một tháng ở trên tàu trước đây. Thời điểm ngay lúc Grimm nghe thấy đối phương nói tới vui đùa một chút, con ngươi hắn đột nhiên co rụt lại!

Két...

Đột nhiên, lồng phòng ngự trước người hắn vặn vẹo, giống như bị một cái dùi vô hình mạnh mẽ đâm một phát, xuất hiện sự biến dạng uốn lượn.

Phốc...

Tới cũng nhanh đi cũng nhanh, sau khi mất một chút Ma lực, lồng phòng ngự lần thứ hai khôi phục hình dạng vỏ trứng gà, nhưng Grimm cũng kinh ngạc chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, không dám tin nói: "Công kích vô hình tính như thế, vậy mà đạt tới cường độ khoảng 80~90 độ năng lượng!"

Cường độ của công kích này, đã vượt xa cường độ công kích mà Grimm có thể thi triển ra.

"Ồ!... Cường độ lồng cường ngự của vu khí này cũng không tệ lắm, để thử dùng cách này xem nó có còn phòng ngự được không?" Meteorite Li tựa hồ phát sinh hứng thú, sau khi thì thầm đọc vài câu thần chú, lần thứ hai chỉ tay về phía Grimm.

Grimm căn bản phản ứng không kịp, thậm chí hắn còn không nhận ra được bất kỳ dị động nào, chỉ cảm thấy lồng phòng ngự giống như bị một con Tê Giác xông tới húc vào. Theo việc Ma lực đột nhiên tiêu hao một lương lớni, thân thể hắn nhất thời bị một luồng lực lượng trùng kích đánh bay, lùi về phía sau bảy, tám bước mới miễn cưỡng chống đỡ được, nội tạng truyền đến từng trận khó chịu gay gắt.

"Chuyện này... Công kích đó vậy mà vượt qua 100 độ năng lượng!" Hắn không dám tin tưởng nhìn Meteorite Li, sắc mặt trắng bệch dị thường.

Chỉ cần nhận thêm hai lần công kích như vậy, cho dù nhờ có Ma lực trước đó đã được bổ sung kiên nhẫn chống đỡ, hắn chỉ có nước đợi Ma lực tiêu hao hết mà chết.

Cùng lúc đó, Meteorite Li cũng có chút không dám tin nhìn hắn rồi nói: "Có vu khí mạnh như thế sao? Hẳn là vu khí cao cấp nhất trong vu sư học đồ đi, thực sự là một cái mai rùa mà!"

Grimm cắn răng một cái, trên đầu ngón tay bốc cháy lên một cái Hỏa Cầu, theo chỉ tay, hỏa cầu hóa thành một con hỏa điểu, mở ra hai cánh lao tới Meteorite Li. Meteorite Li không thèm để ý chút nào, cũng tương tự chỉ tay về hỏa điểu. Không gian vặn vẹo một trận, sau đó con hỏa điểu vậy mà biến mất không còn tăm hơi, đồng thời cách hai người ngoài trăm thước bỗng nổ tung.

Grimm liên tưởng đến thời gian ở trên tàu trước đây, lúc Meteorite Li dùng phương thức quỷ dị đánh giết những Hải yêu, nhất thời có một cái suy đoán, khuôn mặt hắn không khỏi lần thứ hai biến hóa.

"Chẳng trách y được gọi là thiên tài trăm năm mới thấy trong thế giới vu sư, nguyên là vì y có thiên phú Tiên Thiên* hiển hiện như vậy, vậy mà là sức mạnh khiến không gian bị vặn vẹo. Đối với vu sư học đồ, thì loại sức mạnh này quả thực chính là thứ nghịch thiên a!"

(*) Sinh ra đã có

Mà bên kia, Meteorite Li thấp giọng nói: "Hai vu thuật mạnh nhất của ta cũng không có cách nào phá được lồng phòng ngự đó, xem ra cái mặt nạ kia thực sự là một vu khí ghê gớm. Nhưng là, thầy của hắn chẳng lẽ không biết, cho hắn loại vu khí mạnh mẽ như thế, là trái với quy định của Thất Hoàn Thánh tháp sao?"

Meteorite Li đương nhiên cho rằng, cái vu khí mặt nạ kia là do thầy dạy của Grimm tặng cho.

"Lại thử công kích vật lý đi, nếu như lại không được, coi như trong cuộc thi này, đối mặt vu khí vu sư học đồ cao cấp nhất xem ra vẫn chưa đủ."

Lẩm bẩm xong, từ phía sau Meteorite Li lấy ra một cái chủy thủ (Con dao) phổ thông bằng kim loại, không gian phía sau của y bỗng vặn vẹo, y vậy mà trực tiếp xuất hiện ở trước người Grimm, dùng Chủy thủ đâm mạnh.

Keng!

Một tiếng nhỏ vang lên, lồng phòng ngự gắt gao chặn lại chủy thủ, đồng thời thân hình Meteorite Li lại lóe lên lần nữa, biến mất không còn tăm hơi, khiến Đằng Mạn thuật vồ hụt y.

Ngoài hơn ba mươi mét, Meteorite Li chậm rãi thu hồi chủy thủ, lắc lắc đầu vô vị nói: "Xem ra sức mạnh của ngươi, đều là dựa vào vu khí kia, không có vu khí này thì trình độ của ngươi cũng là bình thường thôi, không đáng chú ý gì!" Dừng một chút, Meteorite Li nói tiếp: "Mặt khác, tình huống này ta sẽ nói cho thầy của ta, thầy của ngươi vậy mà lại tặng ngươi một vu khí mạnh như thế, điều này đã trái với quy tắc thí luyện. Ngươi hãy chuẩn bị tiếp nhận trừng phạt đi!"

Căn bản không thèm quan tâm về Grimm nữa, y vừa đi vừa nói: "Vu khí chỉ là thủ đoạn phụ trợ dòn bẩy của vu sư thôi, quan trọng nhất vẫn là thực lực bản thân. Bằng thực lực dựa vào vu khí như ngươi, sự tình tranh đoạt tiến vào tu luyện ở Thánh tháp vào mười bảy năm sau, e rằng ngươi ngay cả tư cách tham dự tranh đoạt cũng không có. Người thầy đứng sau lưng ngươi thực sự là ngu xuẩn!"

Không gian vặn vẹo một trận, dao động ấn ký của Meteorite Li biến mất không còn tăm hơi, tựa hồ là lợi dụng lực lượng không gian truyền tống đến dịa phương ngoài trăm mét.

Grimm cũng không để ý việc bị đối phương khinh thường, chỉ là chú ý tới một tin tức mà đối phương nói đến: "Tiêu chuẩn tiến vào Thánh tháp tu luyện vào mười bảy năm sau."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.