Thiên biến vạn hóa, thần thông bí pháp áp đáy hòm của Hoa đạo nhân. Lấy đạo hạnh pháp lực của Hoa đạo nhân, hắn thật sự có thể làm đến trình độ trong một ý niệm sinh diệt, ức vạn hóa thân trải rộng hồng hoang tinh không.
Thần thông pháp lực của Cơ Hạo so với Hoa đạo nhân tự nhiên thua rất xa. Hắn hao hết toàn bộ lực lượng, cũng chỉ có thể mượn dùng sợi tóc dài của bản thân, phân hoá ra bảy mươi hai phân thân. Một luồng phân thần, một tia bản mạng chân khí, lại lấy bí pháp cắn nuốt lượng thiên địa linh khí khổng lồ ngưng tụ pháp thể, mỗi một phân thân của hắn đều có ba thành thực lực của bản thân hắn.
Nay Bàn Cổ chi thể của Cơ Hạo tiểu thành, càng đem Cửu Chuyển Huyền Công tu luyện đến tầng thứ bảy, hắn đơn thuần dựa vào lực lượng thân thể đã có thể chính diện đối đầu bất cứ một cường giả Vu Thần cảnh nào mà không rơi xuống thế yếu. Tuy chỉ có ba thành lực lượng của bản thể, phân thân của Cơ Hạo vẫn có thực lực Bàn Cổ chi thể gần tiểu thành, Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ sáu.
Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ sáu, trực tiếp tăng lên sáu mươi tư lần lực lượng thân thể, phân thân của Cơ Hạo vẫn có thực lực dựa vào lực lượng thân thể cứng rắn chống đỡ đại năng Nhật Nguyệt cảnh bình thường.
Mười tám vị phủ trượng trưởng lão không kịp đề phòng, trong chớp mắt đã bị phân thân Cơ Hạo bao vây tầng tầng lớp lớp. Bảy mươi hai phân thân dựa theo phương vị bảy mươi hai Địa Sát tinh quân bày trận thế, đồng loạt niệm tụng thần chú Vu Điện bí truyền, đến từ tinh quân của thượng cổ thiên đình, mắt thấy từng hồng hoang tinh thần trên bầu trời sáng lên, bảy mươi hai Địa Sát tinh phun ra các luồng ánh sao không ngừng rót vào trong cơ thể phân thân của Cơ Hạo.
Các loại thần ma dị tượng bảy mươi hai con chim bay cá nhảy thần thái khác nhau, khí tức hung mãnh dữ tợn ở đỉnh đầu phân thân Cơ Hạo hiện ra, trong chớp mắt các thần ma dị tượng chim bay cá nhảy đó hóa thành các vị kim giáp cổ thần lơ lửng hư không, cầm các loại vũ khí sắc bén hướng mười tám vị phủ trượng trưởng lão ùn ùn đánh xuống.
Bản thể Cơ Hạo không để ý phân thân của mình chiến đấu một chút nào, hắn đứng ở cạnh cánh cửa đồng xanh câu thông U Minh thế giới, hướng các quyền lực trưởng lão điên cuồng dùng một chút sức lực cuối cùng phản kháng kia đánh loạn đâm bừa một phen, đánh cho bọn họ phun máu đầy mồm, đánh cho bọn họ đứt gân gãy xương không ngừng rú thảm.
Vốn đã trải qua trọng thương, càng bị U Minh chi khí quấn quanh toàn thân, ba mươi ba vị quyền lực trưởng lão chỉ cần ngăn cản lực kéo của U Minh giáo chủ đã chật vật đến cực điểm, càng bị Cơ Hạo bỏ đá xuống giếng đánh đòn hiểm một trận, càng đánh cho bọn họ rú thảm liên tục, thân thể chợt hướng U Minh thế giới trầm luân một khoảng cách lớn.
Cơ Hạo xuống tay cực nặng, mắt thấy các quyền lực trưởng lão kia bị hắn đánh cho phun máu đầy mồm, xương khớp toàn thân hầu như nát hơn phân nửa, trong cánh cửa đồng xanh truyền đến tiếng kêu dồn dập của U Minh giáo chủ: “Tiểu hữu, tiểu hữu, xuống tay lưu tình! Giữ lại cho bọn họ một phần nguyên khí đi! Giờ đánh nát, muốn sửa thân thể bọn họ, phải tốn bao nhiêu công phu?”
Cơ Hạo cười to ‘Ha ha’ một tiếng, xách lên một quyền lực trưởng lão lâm vào trạng thái ngất, một tay đem hắn ném vào U Minh thế giới.
Da Ma Thiên cười to ‘Ha ha’ một tiếng, tám cánh tay dị thường to lớn của Hủy Diệt Võ Trang vung kiếm ánh sáng màu đen, hung hăng đối chọi một lượt với mấy chục phủ trượng trưởng lão. Kiếm ánh sáng màu đen trong tay Hủy Diệt Võ Trang không tổn hao gì, thần binh trong tay các phủ trượng trưởng lão ùn ùn phát ra tiếng kêu dài cao vút thê lương, không ít binh khí bị bổ ra vết mẻ thật sâu.
Bảy mươi hai phân thân của Cơ Hạo cũng phát ra cười to ‘Ha ha’, bọn họ bày ra Tru Ma Thiên Trận của Địa Sát tinh quân thái cổ thiên đình, bao vây mười tám vị phủ trượng trưởng lão số lượng ít hơn xa mình đánh bừa một trận. Lực lượng đại trận làm thực lực các phủ trượng trưởng lão trong mười thành không phát huy ra được một thành, các loại ánh sao ngưng tụ thành binh khí hạ xuống như mưa rơi, ở trên người bọn họ cắt ra vô số vết thương sâu thấu xương.
Một quyền lực trưởng lão còn đang dốc sức giãy dụa rít lên thê lương: “Bà La Đóa, ngươi đang làm gì? Đi, phát động phòng ngự cấm chế cuối cùng, tiêu diệt tất cả kẻ địch của tộc ta... Chỉ có cấm chế cuối cùng, mới có thể đối kháng Hủy Diệt Võ Trang này.”
Đứng ở đỉnh chóp bậc thang Đại Nghị Chính sảnh, Bà La Đóa hướng vị quyền lực trưởng lão lâm vào khốn cảnh này cúi đầu thật sâu hành lễ: “Trưởng lão tôn kính, ta tuy có thể tiến vào mắt trận trung tâm phòng thành đại trận, nhưng muốn phát động phòng ngự cấm chế cuối cùng, ta cần ít nhất mười hai vị quyền lực trưởng lão liên danh trao quyền, cộng thêm quyền hạn bản thân ta, mới có thể thuận lợi kích phát cấm chế.”
Tên quyền lực trưởng lão này thét dài một tiếng, hắn mở ra con mắt dựng thẳng ở mi tâm, một đạo huyết quang phun ra, vẽ ra một đường cong bay về phía Bà La Đóa.
Phòng ngự cấm chế ngoài Đại Nghị Chính sảnh vỡ ra một khe hở, để đạo huyết quang này thông suốt bay đến trước mặt Bà La Đóa. Bà La Đóa tóm lấy huyết quang, trên mu bàn tay hắn lập tức xuất hiện một huy chương con mắt dựng thẳng màu máu.
Ba mươi hai tên quyền lực trưởng lão khác còn giãy dụa bên cạnh cánh cửa đồng xanh lần lượt thét dài, con mắt dựng thẳng ở mi tâm bọn họ ùn ùn mở ra, từng luồng hào quang màu sắc khác nhau phun ra, vẽ ra các đường cong mượt mà hướng Bà La Đóa bay đi.
Da Ma Thiên kinh sợ giận dữ đan xen rít gào một tiếng: “Phòng ngự cấm chế cuối cùng? Cái gì là phòng ngự cấm chế cuối cùng? Phòng ngự cấm chế nào, cần mười hai vị quyền lực trưởng lão trao quyền, cộng thêm quyền hạn đại thẩm phán mới có thể mở ra?”
Da Ma Thiên quả thực nổi trận lôi đình nhảy lên, hắn nhảy một cái, Hủy Diệt Võ Trang cũng theo đó nhảy loạn. Các làn sóng màu đen hầu như ngưng tụ thành thực chất hướng bốn phía khuếch tán ra, nơi đi qua cả mảng lớn kiến trúc hóa thành tro bụi, vô số bí vệ Đại Thẩm Phán Đình cùng tộc nhân dị tộc bị làn sóng màu đen cắn nuốt toàn bộ tinh khí thần, thân thể hóa thành mảng lớn tro bụi tiêu tán.
Mắt thấy Bà Đà Phệ Lực cũng sắp ở trong làn sóng màu đen này hóa thành tro bụi, Cơ Hạo xoay người, Thái Cực Tạo Hóa Đỉnh phun ra một đạo thần quang mắt thường không thể thấy hướng trên người gã quét một cái, nhẹ nhàng đem gã quét vào đại đỉnh giam cầm lại.
Da Ma Thiên còn đang thẹn quá hóa giận rít gào, hắn thật sự đặc biệt phẫn nộ rồi.
Ở trước khi hắn và Đế Thích Sát kết nối, ở trước khi hắn biết nhiệm vụ của Đế Thích Sát cùng toàn bộ đại kế của cha ruột hắn, hắn chính là con trai trưởng tôn quý nhất của Da Ma gia tộc—— hắn có thể theo ý thích ra vào bất cứ nơi cơ mật nào của Lương Chử thành, đây là đặc quyền thân phận tôn quý của hắn đem tới cho hắn!
Nhưng ngay tại dưới mí mắt hắn, ở trong thành Lương Chử, còn có cơ mật hắn không biết!
Da Ma Thiên có một loại cảm giác khuất nhục con dâu nuôi từ bé hắn tỉ mỉ nuôi dạy mười tám năm, còn chưa kịp động phòng, lại đột nhiên mang về cho hắn đứa con to béo tiện nghi. Hắn cảm thấy, hắn bị đám quyền lực trưởng lão chết tiệt kia, hắn bị đám lão bất tử chết tiệt đó vũ nhục thật sâu.
Bỏ lại các phủ trượng trưởng lão luống cuống tay chân, Da Ma Thiên rống giận hướng Đại Nghị Chính sảnh phóng đi. Tám cánh tay thật dài vung kiếm ánh sáng màu đen dài đến trăm trượng, hung hăng bổ về phía phòng ngự cấm chế ngoài Đại Nghị Chính sảnh.
‘Ông’ một tiếng vang lớn, phòng ngự cấm chế của Đại Nghị Chính sảnh bộc phát ra ánh sáng mạnh chói mắt, phòng ngự kết giới ban đầu hình tròn bị cứng rắn đánh thành hình bầu dục. Một mảng lớn khói bụi từ xung quanh Đại Nghị Chính sảnh xông lên bầu trời, nền vô số cung điện lầu các xung quanh ùn ùn sụp đổ, bản thể Đại Nghị Chính sảnh không tổn hao gì.
Bà La Đóa mỉm cười hướng Da Ma Thiên gật gật đầu, mi tâm hắn một đóa hoa sen màu vàng dần dần nở rộ ra.
Mang theo một tia ý cười vi diệu, Bà La Đóa không nói một tiếng xoay người, bước nhanh về phía cửa chính của Đại Nghị Chính sảnh.
“Này, ngươi có ý tứ gì? Trên đầu của ngươi, sao lại nở một đóa hoa?” Da Ma Thiên nói năng lộn xộn thét chói tai, hắn theo bản năng phát hiện sự tình có chút không chịu khống chế nữa!
Tựa như trừ Vinh Quang Chúa Tể Hội của hắn cùng đám lão bất tử đại biểu Ngu triều chính thống, còn có thế lực khác nhúng tay?