Không cho các cao tầng nhân tộc bất mãn đối với Cơ Hạo, có thù oán với Cơ Hạo bất cứ cơ hội nào, Tự Văn Mệnh bắt đầu điều binh khiển tướng.
Không cần đại đội nhân mã, lần này hướng tới Bàn? thế giới, chỉ cần tinh nhuệ, chỉ cần nhân tuyển tinh anh chiến lực cá nhân cường đại, trang bị hoàn mỹ. Mà tinh nhuệ các đại thị tộc được tài nguyên bồi dưỡng nhiều nhất, thực lực cá nhân mạnh nhất, gia truyền vu bảo mạnh nhất, tự nhiên chính là tộc trưởng cùng các trưởng lão các đại thị tộc.
Tự Văn Mệnh cầm một khối mai rùa, ngữ khí vững vàng niệm ra một lại một cái tên.
Phàm là các đại thị tộc từng ở chín đại long môn làm khó Cơ Hạo, phàm là tộc trưởng cùng trưởng lão đại thị tộc có ý kiến đối với Tự Văn Mệnh tiếp nhận vị trí Nhân Hoàng, phàm là đồ ba gai Thần Nông thị, Hiên Viên Thánh hoàng ra mặt mới áp chế xuống, toàn bộ bọn họ có tên trên bảng.
Mấy chục siêu cấp đại thị tộc, góp lại vừa vặn không đến một vạn nhân thủ, đây là toàn bộ nhân mã viễn chinh Bàn? thế giới của Cơ Hạo.
Những người này, cũng chính là những kẻ trong nhân tộc hiện nay bất mãn nhất đối với Tự Văn Mệnh, bất mãn nhất đối với Cơ Hạo, hận không thể mọi chuyện đối nghịch với bọn họ. Bọn họ là thủ lĩnh toàn bộ người đối đầu Tự Văn Mệnh, một khi bọn họ có điều gì ngoài ý muốn, Tự Văn Mệnh ở trong nhân tộc hầu như sẽ không gặp sự chống đối nữa.
Một trưởng lão Quỷ Xa nhất tộc tính tình như lửa nhảy dựng lên lớn tiếng rống to: “Quả thực hoang đường, viễn chinh một cái... Thế giới chưa bao giờ nghe nói? Vẻn vẹn hơn vạn người, làm được cái gì? Còn lấy lý do vì chiến lược nhân tộc ta? Hai thằng nhãi...”
‘Keng’ một tiếng, Cơ Hạo chợt cầm chuôi Hiên Viên kiếm Tự Văn Mệnh dựa chéo bên người. Hiên Viên kiếm phát ra tiếng kiếm ngân cao vút chói tai chấn động ra khỏi vỏ, Cơ Hạo một kiếm đảo qua cổ trưởng lão Quỷ Xa nhất tộc, một luồng huyết quang phóng lên cao, đầu người to bằng cái sọt ‘Huỵch’ rơi xuống đất, từ sâu trong đại điện lăn mãi đến cửa đại điện, để lại ở trên sàn bóng loáng một vết máu thật dài.
“Ta nói rồi, kẻ nào không theo, thiên địa diệt.” Cơ Hạo mỉm cười, thật cẩn thận đem Hiên Viên kiếm trả về vỏ kiếm, tán thưởng từ đáy lòng: “Quả nhiên là vô thượng thần kiếm, chém đầu người như giết gà, rất sảng khoái.”
Hiên Viên kiếm phát ra một tiếng ngân lên đáp lại Cơ Hạo. Tự Văn Mệnh lạnh lùng vung tay áo, lớn tiếng quát: “Đem thi thể lôi xuống, bêu đầu thị chúng. Nhân tộc ta đại nạn trước mặt, kẻ nào không muốn cùng vượt cửa ải khó khăn, chém hết.”
Thẳng lưng lên, hai tay đặt trên đầu gối, Tự Văn Mệnh thân hình cường tráng như một ngọn núi lớn, tản mát ra khí tức dị thường trầm trọng đè trong lòng toàn bộ cao tầng nhân tộc chống đối ở đối diện.
Một người áo đen chậm rãi từ sau đại điện đi ra, trên người hắn mơ hồ có lực lượng hồng hoang tinh thần nồng đậm hướng bốn phía khuếch tán. Tuy không rõ ràng như trên người Đế Thuấn, nhưng người áo đen này rõ ràng đã đem hồng hoang tinh thần dẫn dắt đến trong cơ thể, đang dùng thần hồn của mình rèn luyện hồng hoang tinh thần, một khi lực lượng thần hồn hắn thay thế bản ngã ý thức hồng hoang tinh thần...
Một vị Vu Thần mới, sắp xuất hiện!
Mà người áo đen này hành động linh hoạt, không thấy chút cứng ngắc tê dại, thần thái trên mặt tự nhiên, con mắt linh động thanh linh, rõ ràng lực lượng thần hồn hắn đủ để đối kháng với bản ngã ý thức của hồng hoang tinh thần, hắn có xác suất rất lớn thành tựu Vu Thần chi tôn.
Lại một người áo đen đi ra, giống người áo đen thứ nhất, bọn họ lẳng lặng đứng ở phía sau Tự Văn Mệnh.
Ssau đó là thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu.
Cuối cùng cả thảy mười hai người áo đen quanh thân tản mát ra hồng hoang tinh lực rất yên tĩnh đứng ở phía sau Tự Văn Mệnh, trên người bọn họ đều tản mát ra hồng hoang tinh thần lực dao động mạnh mẽ nồng đậm, hơn nữa thuộc tính tinh lực trên người bọn họ đủ cả ngũ hành, phong lôi quang ám đều có, các loại thuộc tính dao động nối liền một thể, đè nặng trịch trong lòng toàn bộ mọi người.
Mười hai cường giả rất có khả năng bước vào Vu Thần cảnh!
Mười hai tâm phúc của Tự Văn Mệnh có thể thành tựu Vu Thần!
Bọn họ giờ phút này tất nhiên còn chưa hoàn toàn nắm giữ lực lượng một hồng hoang tinh thần, nhưng bọn họ tuyệt đối có được cảnh giới nửa bước Vu Thần.
“Ha ha!” Cơ Hạo ngồi tứ bình bát ổn ở bên người Tự Văn Mệnh, hùng hồn cười nói: “Ta nói rồi, thiên địa cùng diệt... Hiện tại tình hình này, ta đại biểu thiên, Tự Văn Mệnh a thúc đại biểu địa, nghĩ hẳn mọi người sẽ không phản đối.”
Ánh mắt như đao, hung hăng đảo qua các cao tầng nhân tộc thần thái cứng ngắc trong đại điện, Cơ Hạo thản nhiên nói: “Lần này viễn chinh, Tự Văn Mệnh a thúc cũng sẽ cùng đi theo, nhưng có Đế Thuấn tọa trấn Bồ Phản, ta nghĩ Bồ Phản tất nhiên là an ổn như núi.”
Đế Thuấn cười cười, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, vạn phần vui vẻ nhìn mười hai người áo đen phía sau Tự Văn Mệnh.
Cơ Hạo đem Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh chuyển giao cho Tự Văn Mệnh, Tự Văn Mệnh lập tức đem phần luyện hồn bí pháp này hiến cho nhân tộc. Đám người Đế Thuấn, Hiên Viên thánh hoàng lập tức tự mình chọn lựa người trung thành tin cậy tu luyện bí pháp, ngắn ngủn mấy tháng thời gian, trong những người đã chọn lựa, đã xuất hiện rất nhiều người có hi vọng.
Nếu nhân tộc có trăm vạn Vu Thần!
Nghĩ đến đây, trái tim Đế Thuấn liền nhảy lên mãnh liệt —— nếu nhân tộc có thể có trăm vạn Vu Thần, kế hoạch Phục Hy Thánh hoàng năm đó từ con số không sáng tạo hệ thống tu luyện Đại Vu của nhân tộc chế định kia có thể thực hiện hoàn mỹ nhỉ?
Ho khan một tiếng nặng nề để che dấu sự kích động trong lòng, Đế Thuấn ngữ khí nghiêm ngặt nói: “Ta tọa trấn Bồ Phản, Tự Văn Mệnh, Cơ Hạo dẫn dắt tinh nhuệ các tộc viễn chinh Bàn? thế giới, vì tiền đồ đại kế của nhân tộc ta mà vất vả. Chuyện này, cứ quyết định như vậy, ba ngày sau, đội ngũ viễn chinh xuất phát, ai dám trốn tránh do dự, lâm trận bỏ chạy, giết!”
Tay phải như đao, nhẹ nhàng bổ về phía trước, Đế Thuấn mỉm cười nói: “Mặt khác, mọi người đều biết, nhân tộc ta sắp gặp phải đại địch trước nay chưa từng có, cho nên chuyện quân giới cần phải chú ý hơn nữa. Ta đã lệnh cho Cao Đào chọn lựa ức vạn thợ thủ công, lấy ngũ kim tinh hoa của Bàn Cổ mỗ đại lục, hướng Cơ Hạo đại đế mượn Thái Dương Giới, ở trong Thái Dương Giới mượn dùng thái dương chân hỏa vô biên rèn binh khí giáp trụ, các gia các tộc phải dốc hết sức trợ giúp, khai thác đủ ngũ kim, tinh luyện tinh hoa sử dụng.”
Chẳng qua là rèn binh khí giáp trụ mà thôi, không có ai đem nhiệm vụ này của Cao Đào đặt trong lòng.
Nhưng ba ngày sau đã phải xuất chinh, Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh hai tên độc ác liêm sỉ này, bọn hắn là hoàn toàn không cho mọi người đường sống!
Tộc trưởng, trưởng lão nhiều đại thị tộc sắc mặt cực kỳ khó coi, bọn họ nghiến răng nhìn chằm chằm Cơ Hạo, cũng không biết bọn họ đang nghĩ cái gì.
Cơ Hạo mỉm cười, lạnh nhạt nói: “Đương nhiên, nói là chỉ lấy tinh anh hướng tới Bàn? thế giới, nếu các vị tộc trưởng, trưởng lão nguyện ý góp sức nhiều hơn cho nhân tộc ta, mang thêm một ít tộc nhân cấp dưới cũng nên thế. Chỉ là, mong các vị tỉ mỉ chọn lựa người đi theo, những đứa nhỏ thực lực thấp kém, thì đừng dẫn đi chịu chết.”
Có thể mang người đi theo sao?
Nhiều người ánh mắt lóe lên, cúi đầu cũng không biết đang thương lượng những gì.
Ba ngày sau sẽ xuất chinh, cái thời gian này cũng quá gấp một chút. Nhưng lấy nội tình của các đại thị tộc, cùng với nhân mạch và thủ đoạn của các tộc trưởng, trưởng lão, bọn họ vẫn có thể làm rất nhiều rất nhiều chuyện.
Cơ Hạo không xen vào thảo luận kế tiếp, hắn bước ra khỏi đại điện thảo luận chính sự, trực tiếp tìm tới Vô Chi Kỳ.
“Làm xong chuyện này, tội lỗi của ngươi trước kia liền xóa bỏ. Nhưng vì bịt mồm người trong thiên hạ, ngươi về sau không thể dùng danh hiệu Vô Chi Kỳ nữa... Ngươi, còn cần trả giá một khối phân thân, mang tính tượng trưng bị trấn áp trọn đời!”
Cơ Hạo thâm trầm nhìn Vô Chi Kỳ: “Chuyện này, cứ quyết định như vậy?”
Vô Chi Kỳ thâm trầm nhìn Cơ Hạo, chậm rãi gật gật đầu.