Vu Thần Kỷ

Chương 1638: Thương vong không sao cả



“Tiến lên, tiến lên, tiến lên!”

Cứng rắn chống đỡ đám đông thạch quái và thụ yêu trên tường thành oanh kích cuồng mãnh, chiến sĩ dưới trướng Công Tôn Lang vẫn xếp đội ngũ chỉnh tề, sải bước hướng tường thành Nghiêu Sơn tới gần. Từng tấm khiên tháp bị chấn động vỡ nát, vô số sĩ tốt người đầy máu quay cuồng dưới đất, các chiến sĩ bước qua thân thể chiến hữu bị thương, không ngừng chút nào tiếp tục tới gần.

Đây là liên quân Công Tôn thị và mười mấy đại thị tộc khác, là chiến sĩ tinh nhuệ nhất bộ tộc bọn họ, một chút thương vong không dọa được bọn họ.

Cả mảng lớn đá tảng gào thét rơi xuống, vô số cây gỗ lớn lăn lung tung đầy đất, đá tảng, cây gỗ đỏ bừng toàn thân, không ngừng phun trào ra mảng lớn ánh lửa, rất nhanh đã phát nổ mãnh liệt. Đã có Vu Vương, Vu Đế tu vi cường đại lao tới phía trước, bọn họ tế lên các loại phòng ngự vu khí, cứng rắn chống đỡ công kích hạ xuống như mưa trên tường thành.

Đại đội nhân mã đi tới cách tường thành không đến năm dặm, Nghệ Địa đứng ở trên tường thành giơ cao cao tay phải, sau đó chợt vung xuống phía dưới.

Vô số Đông Di tiễn thủ từ sau tường thành thò đầu ra, bọn họ kéo trường cung, phù văn tiễn được rèn hoàn mỹ phát ra tiếng xé gió bén nhọn, kéo theo từng luồng sáng chói mắt, giống như cơn lốc từ trên tường thành gào thét rơi xuống.

Tiếng ‘Phập’ không dứt bên tai, trong liên quân Công Tôn thị vô số chiến sĩ xung phong dẫn đầu hoặc yếu hầu, hoặc hốc mắt bị mũi tên bắn trúng, mũi tên lực xuyên thấu kinh người cắm thật sâu vào đầu bọn họ, phù văn bạo phá trên đầu mũi tên nổ tung, ‘Oành’ một tiếng đem nửa thân thể bọn họ nổ vỡ nát.

Từng cái thi thể tàn phá nặng nề ngã xuống đất, trong đó bao gồm mấy trăm Vu Vương xung phong ở phía trước, thậm chí có ba Vu Đế cũng bị tiễn thủ cấp Vu Đế dưới trướng Nghệ Địa dùng một đòn mai phục giết chết.

Các tiễn thủ cấp Vu Đế này sử dụng, là mũi tên cường đại Cơ Hạo dùng Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh làm riêng cho bọn họ, phối hợp tiễn thuật sắc bén của bọn họ, ba vị Vu Đế của Công Tôn thị bị mũi tên xuyên thủng cổ, còn chưa chờ bọn họ rút mũi tên khôi phục thương thế, đầu mũi tên đã bùng nổ, lực sát thương khủng bố trực tiếp phá nát linh hồn bọn họ, làm bọn họ không còn cơ hội khôi phục nữa.

Thi thể Vu Đế nặng nề ngã xuống đất, trái tim sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh của bọn họ còn đang kịch liệt nhảy lên, lượng lớn máu tươi không ngừng từ trong mạch máu vỡ vụn của bọn họ phun tung toé. Thân thể Vu Đế quá cường đại, huyết tương trong mạch máu của bọn họ phun ra mang theo tiếng xé gió ‘Xẹt xẹt’, giống như vô số bánh xe đao hướng bốn phía quét loạn, trong vài dặm quanh thân thể bọn họ đám đông chiến sĩ thân thể bị huyết tương xuyên thủng, sau đó nhanh chóng nổ thành bột phấn.

Chiến sĩ bình thường, ngay cả lực lượng chất chứa trong một giọt máu tươi của Vu Đế cũng không thể thừa nhận, khẽ chạm sẽ bị sinh mệnh tinh nguyên khổng lồ làm phát nổ thân thể.

“Chết tiệt, công thành, công thành!” Công Tôn Lang đứng xa xa ở phía sau đốc chiến, nghe nói có ba vị Vu Đế nhà mình bị xử lý, hắn hổn hển hướng trên mặt đất nhổ ra mấy ngụm nước bọt, sau đó suy yếu vô lực tuyên bố mệnh lệnh công thành.

Đảo tròng mắt, Công Tôn Lang đè thấp thanh âm, hạ đạt một cái mệnh lệnh có thể xưng là xấu xa: “Bảo các huynh đệ thông minh một chút, đừng ngu ngốc xông lên đằng trước nhất. Để người của Cao Tân thị, Vân Dương thị, Hoa Tư thị bọn họ lên trước, phải chết chết người của bọn họ trước!”

Cầm lên một vò rượu nhỏ đắc ý uống một ngụm rượu, Công Tôn Lang cười ‘Hì hì’ nói: “Tộc nhân của bọn họ, chết bao nhiêu, ta cũng không sao cả. Đi, mau nói cho các huynh đệ tộc ta biết, phải thông minh một chút, đánh trận loại chuyện này... Tốt nhất chính là người khác đi chịu chết!”

Mấy tướng lĩnh Công Tôn thị ngầm hiểu gật gật đầu, bọn họ nhanh chóng hướng đại quân công thành phía trước chạy tới.

Đại quân tiên phong đã tới dưới thành Nghiêu Sơn, vu tế đi theo quân đội niệm tụng chú ngữ, muốn ở trên sông đào bảo vệ thành rộng lớn mà chảy xiết bắc cầu từ hư không. Nhưng mặc cho bọn họ niệm rách mép, hao hết toàn bộ vu lực, bọn họ không thể ở ngoài thành Nghiêu Sơn điều động cho dù một chút thiên địa nguyên khí nào, căn bản không thể thúc dục vu thuật, không thể dựng cầu ở trên sông đào bảo vệ thành.

Trong phạm vi mấy ngàn vạn dặm quanh Nghiêu Sơn thành, toàn bộ thiên địa nguyên khí đều bị Thiên Địa Đại Trận khóa chết, người ngoài đừng hòng ở nơi này điều động một chút lực lượng thiên địa, trừ phi bọn họ có thể lấy sức một người đè ép toàn bộ Thiên Địa Đại Trận.

Một đám vu tế trợn tròn mắt, nhiều tướng lĩnh thị tộc sốt ruột lập công đã mang theo các thị tộc lớn tiếng gào thét, không để ý tất cả nhảy xuống sông đào bảo vệ thành, nhanh chóng hướng tường thành bơi đi.

Cùng là Thiên Địa Đại Trận áp chế, ở trong phạm vi Nghiêu Sơn lĩnh, chỉ cần là kẻ địch của Nghiêu Sơn lĩnh, cho dù là Vu Đế cũng không thể bay lên phi hành. Bọn họ cực lực nhảy nhót, nhiều nhất có thể nhảy lên cao mười mấy trượng, đừng mơ nhảy lên tường thành cao tới mấy trăm trượng.

Bọn họ chỉ có thể dùng phương thức truyền thống nhất tấn công Nghiêu Sơn thành, trong đó tự nhiên bao gồm bơi qua sông đào bảo vệ thành!

Rất nhanh trong sông đã có ngọn sóng thật lớn nổi lên, đại đệ tử Hạ Mễ của Cơ Hạo thống lĩnh thuỷ quân ẩn thân ở đáy sông đào bảo vệ thành, các loại cung nỏ chuyên môn vì thủy chiến đặc chế vô thanh vô tức kích phát, mũi tên nỏ tinh tế rậm rạp xuyên thấu sóng nước, vừa nhanh vừa hiểm cắm ở trên thân các chiến sĩ muốn mạnh mẽ qua sông.

Bên trên những mũi tên nỏ đó đã bôi nọc độc hỗn hợp của mấy chục loại thủy tộc kịch độc. Các độc vu Bàn Cổ thế giới đều biết, kịch độc trong cơ thể độc trùng cổ quái trong biển, động cái là độc tính gấp mười, gấp trên trăm lần nọc độc trong cơ thể các loại độc trùng độc thú trên đất liền. Các nọc độc Hạ Mễ điều phối, độc tính càng thêm kinh người, một giọt nọc độc nho nhỏ, ngay cả người nước Long Bá thân thể khổng lồ cũng khó thừa nhận.

Chiến sĩ mạnh mẽ qua sông lấy hàng vạn để tính thân thể cứng ngắc trôi nổi ở trên sông đào bảo vệ thành, vô số cự ma bạch tuộc dưới trướng Hạ Mễ vươn xúc tu thật dài, đem thi thể các chiến sĩ đó kéo xuống đáy nước.

Sông đào bảo vệ thành vẫn là sóng nước trong suốt, trong sóng trắng cuồn cuộn lại ẩn chứa sát ý âm u không nói rõ được.

“Ngu xuẩn, dựng thang trời, trực tiếp vượt qua sông đào bảo vệ thành, không được xuống nước, không được xuống nước!” Tướng lĩnh các bộ phụ trách chỉ huy chiến đấu rống giận khàn cả giọng, đem đám tướng sĩ các bộ lạc sau khi xuống nước bị mũi tên độc giết chết mắng máu chó ngập đầu.

Mấy ngàn chiếc xe có bánh thể tích cực lớn ‘Ù ù’ từ phía sau đưa lên, xung quanh những chiếc xe có bánh này đều có giáp sĩ tinh nhuệ giơ trọng thuẫn bảo vệ xung quanh. Xe có bánh dừng ở cạnh sông đào bảo vệ thành, vô số phù văn kỳ dị sáng lên ở trên xe có bánh dài rộng mười mấy trượng, chợt nghe tiếng cơ quan vang ‘Rắc rắc’, từng đoạn thang rộng rãi làm từ kim loại nhanh chóng từ trong xe có bánh vươn ra, từng đoạn hướng trên tường thành kéo dài.

Trên tường thành, Cơ Hạ cười lớn giơ lên trường kích trong tay: “Các huynh đệ, chuẩn bị sẵn sàng, để đầu những kẻ này lấp đầy sông đào bảo vệ thành, để máu những kẻ này nhuộm đỏ Nghiêu Sơn lĩnh, dùng thi thể bọn hắn bón phân một lần cho Nghiêu Sơn lĩnh chúng ta, dùng tính mạng bọn hắn rửa sạch sự sỉ nhục bọn hắn mang cho chúng ta, chuẩn bị chém giết!”

Vô số chiến sĩ Kim Ô bộ cùng cất tiếng hò hét, đều đã làm sẵn chuẩn bị cận thân chém giết!

Nhưng, rất nhanh, chuyện xấu hổ đã xuất hiện!

Thang trời kéo dài ra từng đoạn một, chiến sĩ các bộ lạc đứng ở đỉnh chóp thang trời mắt thấy đã có thể tới gần tường thành Nghiêu Sơn, nhưng cách tường thành còn có mười mấy trượng—— thang trời đột nhiên dừng, không cách nào kéo dài về phía trước một chút nào nữa!

Cách khoảng cách xấu hổ mười mấy trượng, chiến sĩ các bộ lạc trên thang trời xấu hổ nhìn chiến sĩ Kim Ô bộ nghiêm chỉnh đối đãi trên tường thành!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.