Trong Thần Quy lâu, Đế Úc sắc mặt như đất nhìn Xi Vưu toàn thân chỉ còn một bộ khung xương và lục phủ ngũ tạng, hai tròng mắt trên gương mặt hỗn độn quay tròn vù vù.
Hắn đột nhiên dùng sức giơ lên chén rượu mỹ ngọc chạm thành trong tay, hung hăng nện ở trên sàn giáp xác con đồi mồi năm màu chế thành, chén rượu rơi vỡ nát, Đế Úc điên cuồng tức giận mắng: “Chúc Dung lão phế vật này, hắn đề cử đều là thứ ‘nhân tài’ nát bét gì vậy? Cái gì thượng cổ đệ nhất chiến sĩ, thế mà bị người ta một quyền phế đi.”
Đế Úc dậm chân mắng: “Phế vật, thật sự là phế vật, còn được xưng cơ thể bất tử bất diệt, nhìn xem bộ dáng chật vật này, đây là cái thứ rách nát gì vậy?”
Một tòa truyền tống trận trong Thần Quy lâu không ngừng lóe ra ánh sáng chói lóa, từng đám đông chiến sĩ Xi Vưu ma quân khuôn mặt thô lậu hung mãnh gào thét từ trong truyền tống trận lao ra, vung binh khí hội tụ vào trong quân trận khổng lồ ngoài lầu.
Mấy chục quân trận hình dạng cái kéo đan xen lẫn nhau, tản mát ra huyết ** khí ngập trời, quấn lấy chém giết với vô số Kim Ô đạo binh tạo thành Thuần Dương Tru Tuyệt Kiếm Trận. Từng luồng sát khí màu máu phóng lên cao, cùng kiếm quang màu vàng như vô số hạt mưa hạ xuống đâm chém lẫn nhau, trên không trung tràn đầy tiếng va chạm bén nhọn, không ngừng có nhuệ khí sắc bén tản ra.
Không trung thỉnh thoảng có từng mảng lớn thi thể rơi xuống, trên thân thể nhiều chiến sĩ ma quân rơi xuống quấn quanh Kim Ô chân hỏa màu vàng, thân thể bọn họ đang nhanh chóng cháy thành tro, từng làn khói phóng lên cao, như các cột khói báo động đứng sừng sững ở giữa thiên địa, tuyên bố sự tàn khốc của chiến tranh cùng giết chóc.
Các chiến sĩ ma quân điên cuồng chém giết này nghe được Đế Úc đánh giá đối với Xi Vưu, vốn đã lâm vào trạng thái điên cuồng bọn hắn càng thêm phát điên, trừ đám đông chiến sĩ không ngừng hội tụ vào quân trận giằng co với Kim Ô đạo binh, càng có đám đông chiến sĩ ma quân rít gào khàn cả giọng hướng Cơ Hạo xung phong.
Cơ Hạo cất tiếng cười to, hắn gọi ra Bàn Cổ Kiếm, tùy tay một kiếm đem đầu Xi Vưu chém xuống, hai tay cầm kiếm chém ngang một đòn, cả mảng lớn kiếm quang màu đen giống như sóng to quay cuồng, đem toàn bộ chiến sĩ ma quân hướng hắn phóng đi nháy mắt nuốt hết.
Kiếm quang màu đen chất chứa vô số hủy diệt chi lực, toàn bộ sự vật chạm tới đều hóa thành hư ảo. Chỉ có khung xương Xi Vưu bị kiếm quang không ngừng tấn công, khung xương hắn miễn cưỡng duy trì hoàn chỉnh, mặt ngoài khung xương quanh quẩn các tia huyết quang mơ hồ, đau khổ ngăn cản hủy diệt chi lực ăn mòn.
Trong đầu lâu Xi Vưu càng phát ra tiếng điên cuồng hét lên bén nhọn: “Cơ Hạo tiểu nhi, ngươi đừng vội càn rỡ, năm đó ta bị thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế, một thân ma công chỉ có thể phát huy một hai phần mười, cũng có thể đánh cho nhân tộc ngươi không tụ được thành quân! Hôm nay ta đã là đại tướng quân nhân tộc ngươi, chấp chưởng quân quyền nhân tộc, phụ trách chém giết chinh chiến khắp nơi, đây là chức ti Nhân Hoàng nhân tộc ngươi khâm phong.”
Xi Vưu cười đặc biệt dữ tợn: “Có Nhân Hoàng ngươi sắc phong chức ti, thiên đạo Bàn Cổ thế giới đã không thể thương tổn ta, ngươi cứ chờ ta khôi phục toàn bộ ma lực, lại đến phân cao thấp sinh tử với ngươi!”
Cơ Hạo một kiếm đánh chết mấy ngàn chiến sĩ ma quân, nghe được tiếng gầm của Xi Vưu hắn không khỏi ngẩn ngơ —— Đế Úc tên ngu xuẩn này, hắn thế mà lại dùng đặc quyền Nhân Hoàng, sắc phong Xi Vưu làm đại tướng nhân tộc?
Thời thượng cổ, Xi Vưu ma uy ngập trời, Hiên Viên thánh hoàng cũng nhiều lần chịu thiệt dưới tay hắn. Nếu không phải Xi Vưu lúc nào cũng bị thiên địa ý chí Bàn Cổ thế giới áp chế, Hiên Viên thánh hoàng thống lĩnh liên minh bộ lạc nhân tộc có lẽ không đợi được tới một ngày thắng lợi, đã sớm bị Xi Vưu tiêu diệt.
Đại địch hung tàn như thế, Đế Úc thế mà lại sắc phong Xi Vưu làm đại tướng nhân tộc, dùng khí vận nhân tộc giúp hắn che giấu thiên địa ý chí chú ý, giúp hắn tránh được thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế?
“Đế Úc, ngươi tên ngu xuẩn từ đầu tới chân này!” Cơ Hạo lại vạch ra một kiếm, kiếm quang màu đen như vô số ngôi sao băng cấp tốc xuyên qua trong hư không, hung hăng đánh ở trên khung xương Xi Vưu. Từng cái xương của Xi Vưu bị đánh thủng, bị đánh nát, sương mù máu nồng đậm không ngừng từ trong hư không trào ra, không ngừng bám vào ở trên khung xương của hắn, gần như điên cuồng chữa trị thân thể vỡ nát của hắn.
Càng làm người ta kinh ngạc hơn là, theo số lượng chiến sĩ ma quân bị Kim Ô đạo binh đánh chết càng lúc càng nhiều, huyết vụ trong hư không trào ra lại càng thêm nồng đậm, mắt thấy trên khung xương đầm đìa máu của Xi Vưu dần dần có các tia máu thịt sinh trưởng ra, hơn nữa trên các khớp xương của hắn có gai xương dày đặc nhỏ bé bén nhọn sinh ra, tự dưng khiến thân thể hắn gia tăng thêm vài phần dữ tợn.
Cơ Hạo thâm trầm nhìn Xi Vưu một cái, tay phải hắn giơ lên Bàn Cổ Kiếm, tay trái mở ra, lòng bàn tay ngắm chuẩn khung xương Xi Vưu, thấp giọng ngâm xướng một tiếng.
Trong hồng hoang tinh không Bàn Cổ thế giới, Thái Dương Tinh đột nhiên bộc phát ra hào quang loá mắt trước nay chưa từng có, vô số hồng hoang tinh thần trong tinh không đồng thời khẽ run lên. Thái Dương Tinh chính là ngôi sao đứng đầu, bọn chúng đều hưởng ứng Thái Dương Tinh kêu gọi, toàn lực phóng ra ánh sao.
Trên không Bàn Cổ mỗ đại lục, vô số tinh tú hiện hình ban ngày, ánh sao bảy màu đem bầu trời chiếu rọi màu sắc rực rỡ, khiến người ta không thể mở hai mắt.
Trong thiên địa có một tiếng nổ lớn vang lên ở trong linh hồn tất cả mọi người, lòng bàn tay Cơ Hạo hiện ra một vầng mặt trời màu đen, vô lượng ánh sao ùn ùn rót vào trong vầng mặt trời này, một áp lực khủng bố khiến Xi Vưu hoàn toàn không thể nhúc nhích từ trên trời giáng xuống.
Cảm giác tuyệt vọng trước nay chưa từng có khiến Xi Vưu thét khàn cả giọng, hắn cảm giác được sự hủy diệt ngay tại trước mắt!
Xi Vưu từng ngay cả Hiên Viên Kiếm của Hiên Viên thánh hoàng cũng không thể triệt để tru sát, chỉ có thể mượn dùng các nơi tuyệt vực của tứ hoang đại lục đem mảnh thân thể trấn áp, được xưng bất tử bất diệt đã cảm giác được ngập đầu tai ương buông xuống. Cơ Hạo tìm hiểu dung hợp hủy diệt đại đạo, phối hợp lực lượng tinh tú khắp tinh không Bàn Cổ thế giới, quả thực có được năng lượng triệt để phá diệt hắn.
Khung xương Xi Vưu kịch liệt run rẩy, hắn theo bản năng phát ra tiếng kêu bén nhọn.
Vô số chiến sĩ ma quân đang giằng co với Kim Ô đạo binh đều gào thét bỏ lại đối thủ, liều mạng hướng Cơ Hạo xung phong.
Mấy chục quân trận giống như cái kéo từ trong hư không hướng vào đầu Cơ Hạo xay xát, ma khí cuồn cuộn hóa thành tinh quang màu máu bộc lộ sắc bén, mang theo tiếng kêu chói tai trái phải đan xen chém giết hướng về phía Cơ Hạo.
Cơ Hạo hừ lạnh một tiếng, Bàn Cổ Kiếm ở tay phải tùy tay đảo qua, mười hai quân trận cái kéo ầm ầm vỡ nát, chiến sĩ ma quân lấy hàng chục vạn để tính hóa thành tro bụi.
Hắn đang muốn vung kiếm đem chiến sĩ ma quân còn lại chém giết toàn bộ, đột nhiên một cái tay nhỏ trắng trẻo non mịn vô thanh vô tức từ phía sau Cơ Hạo thò ra, cái tay nhìn như non mịn mảnh mai nhẹ nhàng đặt ở trên lưng Cơ Hạo, chỉ nghe một tiếng nổ vang, Cơ Hạo chỉ cảm thấy phía sau có một lực đạo đáng sợ đánh tới, mấy cái xương sau lưng hắn phát ra tiếng vỡ vụn ‘Răng rắc’, một cơn đau ập tới, hắn bị một chưởng đánh bay xa mấy chục dặm.
“Y?” U Minh giáo chủ đột nhiên kinh hô thành tiếng, trong U Minh chi khí xa xa vây quanh toàn bộ lâm viên truyền đến tiếng kinh ngạc của hắn: “Cơ Hạo đại đế để ý chút, Bàn Hi thánh thể... Sao lại biến thành bộ dáng như thế?”
Cơ Hạo bị đánh bay chợt quay đầu, quả nhiên, đánh lén ở phía sau hắn, chính là Bàn Hi năm đó hắn từ Bàn Hi thế giới mang về.
Bản ngã thần hồn Bàn Hi đã sớm hủy diệt, chỉ còn lại có một thánh thể không thể phá vỡ hình dạng như thiếu nữ mười sáu, đang lẳng lặng lơ lửng ở hư không, mặt không biểu cảm nhìn Cơ Hạo. Trong con ngươi của nàng lóe ra u quang bảy màu, dưới làn da trắng nõn có vô số phù văn kỳ dị như ẩn như hiện.
“Hi Cơ, giết Cơ Hạo!” Tiếng cười điên cuồng của Đế Úc không ngừng từ trong Thần Quy lâu truyền đến.