Vu Thần Kỷ

Chương 1682: Nguyên ma ngự linh



Nhân tộc Đại Vu không tu nguyên thần, linh hồn đại năng nhân tộc, chỉ là bị động theo thân thể không ngừng lớn mạnh, được tinh huyết thân thể tẩm bổ tự nhiên mà vậy sinh trưởng.

Nói chung, cường độ linh hồn đỉnh phong Vu Đế nhân tộc, đại khái chỉ tương đương đệ tử tầng dưới chót môn hạ Vũ Dư đạo nhân, vừa mới bước vào ngưỡng cửa luyện khí, tu vi không đến một giáp. Nếu không phải có hai tầng thủ hộ thân thể mạnh mẽ vô cùng với tinh huyết khí tức mênh mông như biển, càng có vu khí trọng bảo chuyên môn trấn áp, yêu ma quỷ quái tầm thường cũng có thể dựa vào linh hồn bí pháp đánh trọng thương đại năng Vu Đế của nhân tộc.

Thái thúc công cũng là như thế, hắn cũng đã bước nửa chân vào Vu Thần cảnh, nhưng cường độ linh hồn của hắn cũng chỉ mạnh hơn tộc nhân tầm thường mấy lần, so sánh với Cơ Hạo ngưng tụ đạo đài, lực lượng thần hồn của Cơ Hạo là một mảng đại dương mênh mông, linh hồn thái thúc công chỉ là một giọt nước bé nhỏ không đáng kể.

Nhưng theo thái thúc công vận chuyển ma công bí pháp khó lường, tinh huyết khí tức của hắn đang cấp tốc sụp đổ héo rút, thần hồn khí tức của hắn lại như trời long đất lở điên cuồng tiến một bước dài.

Một giọt nước hóa thành một dòng suối nhỏ, dòng suối nhỏ nháy mắt bành trướng thành sông lớn, trong chớp mắt sông lớn cỏ dại lan tràn, thần hồn chi lực của thái thúc công giống như nước lũ vỡ đê chậm rãi hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra.

Thời không xung quanh thân thể thái thúc công đã xảy ra vặn vẹo gấp gáp, thân thể hắn biến thành một tầng hư ảnh mỏng manh hình người trong quang ảnh, địa thủy hỏa phong ở bên người hắn sôi trào rít gào, toàn bộ thiên địa nguyên lực phụ cận lôi trạch đất tổ Hoa Tư thị cũng bởi vì lực lượng thần hồn khổng lồ của thái thúc công đột ngột gia nhập mà trở nên xao động bất an.

Từng đợt thủy triều năng lượng chảy xiết dâng trào hóa thành vô số luồng to bằng đấu nước gào thét hướng bốn phía phun trào bắn phá, lưu tinh bảy màu mang theo tiếng xé gió chói tai hướng bốn phương tám hướng bắn rải rác, trên vách tường tổ miếu Hoa Tư thị bộc phát ra hào quang tia sét loá mắt, trên vô số cột đồ đằng ầm ầm xuất hiện từng đạo thượng cổ lôi văn to lớn hùng hồn, lực cấm chế cường đại thủ hộ cả tòa tổ miếu, đau khổ ngăn cản thiên địa nguyên lực xao động đánh vào.

Từng ngôi sao băng chói mắt va chạm ở trên vách tường, trên trần tổ miếu, theo tiếng nổ đáng sợ, thượng cổ lôi văn trên cột đồ đằng kịch liệt lóe lên, lôi quang chói mắt tan rã héo rút từng tầng một, đại điện tổ miếu to lớn điên cuồng lắc lư, trên vách tường đá đen dày nặng bắt đầu vỡ ra vô số vết nứt như mạng nhện.

Thái thúc công hít thở thật sâu, hắn dang đôi tay, lực lượng thần hồn của hắn đã ở trong vài nhịp thở ngắn ngủn hội tụ thành một vùng biển rất khả quan. Tuy vẫn so ra kém Cơ Hạo thành tựu đạo thai, hơn nữa lĩnh ngộ nhiều môn đại đạo pháp tắc, giờ phút này thần hồn chi lực thái thúc công có được, ít nhất đã gấp trên mười vạn lần thần hồn chi lực của bản thân hắn vừa nãy.

“Nhân tộc ta không tu nguyên thần, thật sự là ngu xuẩn đến cực điểm.” Thái thúc công cười to lên ‘Ha ha’, hắn lớn tiếng quát: “Hôm nay hóa tinh huyết thành nguyên thần, lão phu mới chính thức thấy được một phương thiên địa này đặc sắc, đại đạo pháp tắc giữa thiên địa này, thì ra là thần diệu như thế, đặc sắc tuyệt luân như thế!”

Trong tiếng ‘Rắc rắc’, làn da khô quắt héo rũ của thái thúc công gắt gao cuốn lấy xương khớp khô quắt tương tự, thân thể hắn đã biến thành một bộ xương kho có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Lực lượng thần hồn của hắn đang điên cuồng rít gào sôi trào, nhưng thân thể hắn không chịu nổi lực lượng thần hồn càn quét, trên xương khớp không ngừng vỡ ra các vết nứt nhỏ bé.

Thái thúc công không chút để ý thân thể mình lúc nào cũng có thể triệt để sụp đổ, hắn nhìn Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Thằng nhãi Cơ Hạo, lão phu vừa rồi hứa hẹn vẫn hữu hiệu, ngươi nếu đồng ý đầu thuận lão phu, toàn bộ cháu gái, chắt gái, toàn bộ nữ tử trong vãn bối của lão phu, mặc cho ngươi lấy dùng!”

Đôi mắt Thái thúc công lõm xuống, trong mắt hai điểm huyết quang lóe lên, giống như hai ngôi sao màu máu nhìn chằm chằm Cơ Hạo.

“Lực lượng lão phu giờ phút này có được, là lực lượng khủng bố các ngươi vĩnh viễn không thể tưởng tượng! Cơ Hạo à, ngươi đi cũng là con đường của Đại Vu nhân tộc ta, ngươi không tu nguyên thần, ngươi sẽ không thể sáng tỏ sự cường đại của lão phu lúc này...”

Thái thúc công đang muốn thuyết giáo cho Cơ Hạo một phen hẳn hoi, Cơ Hạo đột nhiên cười lên. Hắn mở ra mi tâm đ*o mâu, bên người đột nhiên có các đóa hủy diệt hỏa liên màu đen, nhụy hoa là màu vàng sáng lạn lặng lẽ nở rộ.

Thần niệm so với thần hồn chi lực của thái thúc công giờ phút này cường đại hơn trăm ngàn lần, tinh thuần hơn trăm ngàn lần, càng đã ngưng tụ thành thực chất từ mi tâm Cơ Hạo khuếch tán ra. Như một khối ngọc bích lưu ly trong vắt bao phủ toàn bộ lôi trạch, thần niệm của Cơ Hạo kéo dài dày đặc bao trùm hư không phạm vi ức vạn dặm, hư không bị thần niệm của hắn triệt để bao bọc, không có chút tỳ vết nào.

Thái thúc công đang đắc ý phun ra một ngụm máu, hai con mắt thiếu chút nữa từ trong hốc mắt hãm sâu nhảy ra.

Một ngụm máu này của hắn thiếu chút nữa hao hết một chút nguyên khí cuối cùng trong cơ thể hắn, một ngụm máu này trực tiếp khiến tứ chi thái thúc công hóa thành khói bụi màu xám, sột soạt không ngừng rụng ra, trong chớp mắt tứ chi hắn đã vô thanh vô tức hóa thành hư ảo.

“Các vị, giúp ta một tay?” Thái thúc công xoay người sang chỗ khác, gian nan hướng các trưởng lão, gia chủ Hoa Tư thị mở miệng thỉnh cầu.

“Các ngươi, chẳng lẽ muốn ngồi xem lão phu bại vong?” Trong đôi mắt thái thúc công huyết quang đại thịnh, hắn lớn tiếng quát: “Đừng vội quên, nếu lão phu thua, các ngươi sẽ có kết cục thế nào? Giờ phút này các ngươi giúp lão phu, không chỉ có là giúp lão phu, cũng là đang giúp các ngươi!”

Trong tiếng ‘Răng rắc’, mấy trăm cột đồ đằng bị nguyên lực thái thúc công cuốn lên lưu tinh đánh ra vô số vết nứt, trở nên không chịu nổi gánh nặng ầm ầm sụp xuống, nhiều trưởng lão và gia chủ Hoa Tư thị đều thoát ly giam cầm.

Nghe được tiếng thái thúc công rống to, trong mắt đám trưởng lão, gia chủ đó lóe ra hào quang kỳ dị, đại khái có khoảng sáu phần mười số trưởng lão, gia chủ đồng thời thét dài một tiếng, bọn họ há mồm, khí tức tinh huyết mênh mông như biển trong cơ thể gào thét hóa thành các cột sáng màu máu hướng thái thúc công đánh tới.

Cơ Hạo khẽ nhíu mày —— Đám trưởng lão, gia chủ này, lại có thể đem khí tức tinh huyết của mình trực tiếp dời đi cho thái thúc công? Đây là thủ đoạn nhân tộc Đại Vu trước nay chưa từng có. Có chút ý tứ, Nguyên Thủy Ma Tôn xem ra rất khẳng khái, Nguyên Ma Bát Pháp cho bọn hắn quả thực có chút thần diệu.

Thái thúc công cất tiếng cười to, thân thể đang tan rã của hắn cấp tốc đầy đặn lên, tứ chi sụp đổ cũng đang nhanh chóng mọc lại, khí tức tinh huyết của hắn đang cấp tốc khôi phục, ở dưới tinh huyết của mấy ngàn trưởng lão, gia chủ ủng hộ, tinh huyết khí tức của hắn ở trong mấy nhịp thở ngắn ngủn đã khôi phục như lúc ban đầu, hơn nữa tăng cường gấp trăm lần, hơn một ngàn lần.

Tuy trên chất lượng chưa đạt tới, nhưng ở trên số lượng, năng lượng tinh huyết thái thúc công giờ phút này có được thậm chí có thể so với sơ giai Vu Thần vừa mới bước vào Vu Thần cảnh!

Thái thúc công lớn tiếng rít gào, tinh huyết khí tức tràn ra bốn phía của hắn cấp tốc chuyển hóa, nhanh chóng ùa vào linh hồn hắn, chuyển hóa thành thần hồn chi lực cường đại.

Từng luồng lực lượng thần hồn màu đen ngưng tụ thành điện quang phun ra từ trong đôi mắt thái thúc công, giống như vô số thanh kiếm sắc bén hung hăng bổ vào trên lưu ly ngọc bích thần niệm của Cơ Hạo biến thành. Chỉ nghe tiếng vang lớn ‘Leng keng’ không dứt bên tai, lực lượng thần hồn của thái thúc công và thần niệm của Cơ Hạo trực tiếp giao thủ va chạm, thân thể thái thúc công hơi loạng choạng, trong thất khiếu không ngừng có máu tươi chảy ra.

“Nguyên ma ngự linh, lôi đồ thương sinh!” Thái thúc công đột nhiên hét lớn một tiếng, hắn tùy tay chỉ một cái, trên bầu trời một đạo cuồng lôi màu đen đường kính ngàn dặm gào thét hạ xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.