Vu Thần Kỷ

Chương 1744: Loạn độc



Đau tim, tâm mạch nứt ra ba sợi.

Đau gan, chín phần mười gan héo rũ.

Đau phổi, cả mảng lớn lá phổi tan nát.

.........

Một hơi đánh chết mười mấy miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn, trong cơ thể Cơ Hạo truyền đến từng đợt đau đớn. Hắn cũng chưa cảm giác được bất cứ lực công kích nào tồn tại, lục phủ ngũ tạng lại thật sự phải chịu thương tổn đáng sợ.

Đau đớn ập tới, dù là lấy cảnh giới đạo tâm của Cơ Hạo, lấy sức thừa nhận của thân thể hắn, cũng thiếu chút nữa đau đến mức rú thê thảm. Loại đau đớn này không chỉ bắt nguồn từ thân thể, càng trực tiếp từ sâu trong linh hồn bùng nổ. Như có vô số người tí hon mang theo lưỡi cưa thật nhỏ, ở trên linh hồn chém lung tung một chập, loại đau đớn này có thể khiến người ta đau đến mức ngất đi.

Mồ hôi lạnh từ trên trán Cơ Hạo chảy ra, theo gò má chảy đến trên cằm, như mưa nhỏ tí tách rơi xuống.

Đổi thành thời điểm khác, Cơ Hạo biểu hiện ra dị trạng như thế, đã sớm bị người ta phát hiện hắn không thích hợp. Giờ này khắc này, mấy chục vạn quý tộc dị tộc ở đây đều mặt đầy mồ hôi lạnh, đều mặt lộ vẻ kinh hãi. Nhiều người thậm chí đang run rẩy, khớp xương toàn thân không ngừng ra tiếng vang thanh thúy ‘Rắc rắc’.

‘Keng keng keng’ nhiều thị nữ tuột tay đánh rơi cái khay cực lớn, các loại đồ uống tinh mỹ hắt đầy đất. Nếu là ngày thường, các thị nữ này đã sớm bị kéo ra ngoài loạn côn đánh chết, nhưng hôm nay, đám quý tộc dị tộc hà khắc kia cũng chẳng lòng dạ nào truy cứu các nàng thất lễ, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn di vật mười mấy vị thánh tôn chết thảm lưu lại ở trên mặt đất.

Mười mấy món tiên thiên chí bảo, mấy chục món tiên thiên linh bảo lơ lửng ở không trung, toàn bộ bảo vật đều kịch liệt run rẩy, không ngừng tràn ra áp lực đáng sợ làm người ta hít thở không thông, cũng khiến quý tộc dị tộc ở đây cả người cứng ngắc không thể động đậy.

Các chí bảo, dị bảo giàu linh tính này, tựa như tòa Kim Tự Tháp nho nhỏ kia trong cơ thể Ngu Thuẫn, đã lâm vào trạng thái điên cuồng. Ở dưới sự bảo vệ của bọn chúng, chủ nhân của chúng thế mà lại không chút sức phản kháng, ngay cả kẻ tập kích rốt cuộc là ai cũng chưa phát hiện, đã ù ù cạc cạc ngã xuống như vậy.

Đối với các chí bảo, linh bảo này mà nói, đây là sự sỉ nhục to lớn. Đặc biệt chúng nó phần nhiều đều là truyền gia chi bảo của các miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn này nhiều thế hệ truyền thừa, trừ sự kiêu ngạo làm chí bảo và linh bảo đứng đầu, bọn chúng càng có cảm tình nồng hậu với gia tộc của những kẻ ngã xuống. Các chí bảo, linh bảo linh trí không thua gì con người, giờ phút này đã đứng bên bờ sự điên cuồng.

“Rốt cuộc là ai?” Một thanh âm bén nhọn vang lên, một nam tử trung niên Ngu tộc đầu đội mũ miện hoa mỹ mất hồn mất vía từ trong đám người đi ra, một cái mũ lông vũ màu tím tinh xảo hoa mỹ to bằng bàn tay lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, phóng ra các dải ánh sáng cầu vồng mỹ lệ cuộn xuống bảo vệ toàn thân hắn.

Đây là một vị miện hào thánh tôn vừa chạy tới hội trường, cái mũ lông vũ màu tím đỉnh đầu hắn là một món tiên thiên chí bảo lực phòng ngự rất mạnh, vô số phù văn tinh tế ở ngoài cái mũ lông vũ xoay tròn bay múa, như vô số con đom đóm kéo theo những cái đuôi ánh sáng mông lung.

Cơ Hạo cảm thụ một phen khí tức cái mũ lông vũ này, rất thú vị, đây là một món tiên thiên chí bảo có lực phòng ngự rất mạnh đối với các loại thuật nguyền rủa. Rất hiển nhiên, đám quyền quý đỉnh cấp Ngu tộc này không ngu, bọn họ đã đoán được thủ đoạn Cơ Hạo sử dụng, hơn nữa đã chuẩn bị thi thố ứng đối chính xác nhất.

“Chẳng qua, cho dù có chuẩn bị, muốn giết ngươi, cũng dễ như trở bàn tay. Nơi này là Bàn Cổ thế giới, trong nháy mắt các ngươi tiến vào nơi này, đã bị thiên đạo Bàn Cổ thế giới áp chế, tiên thiên chí bảo của các ngươi, có thể đánh ra được một phần mười uy lực sao?”

Cơ Hạo ở trong lòng cười vài tiếng trào phúng, hắn muốn một lần nữa phát động Đinh Đầu Thất Tiễn Thư, nhưng lục phủ ngũ tạng ập tới đau đớn, trước mắt Cơ Hạo tối sầm, hắn đau đến mức thiếu chút nữa ngất ngã xuống đất.

Vội vàng hít ngược một hơi, Cơ Hạo kinh hãi mở to mắt. Được rồi, Đinh Đầu Thất Tiễn Thư lực cắn trả quá khủng bố, cái này tựa như là một loại cắn trả tác dụng bởi quy luật nhân quả, không hề có đạo lý đáng nói, không có phương pháp phòng ngự, lấy cường độ thân thể Cơ Hạo cũng dễ dàng bị thương nặng, giờ phút này muốn tiếp tục dùng nó để giết người, chính Cơ Hạo gánh vác không nổi hậu quả cắn trả.

Khẽ hừ lạnh một tiếng, trong lòng Cơ Hạo có vô số ý niệm trào lên, nhiều ý niệm không thể tưởng tượng không có khả năng thực hiện giây lát hủy diệt, các loại ý niệm khả năng thành công đủ cường đại không ngừng nảy sinh.

Đúng lúc này, chí bảo phòng ngự hình Kim Tự Tháp kia của Ngu Thuẫn tích góp đủ lửa giận, tích tụ đủ lực lượng, chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa, vô số luồng sáng màu vàng từ trong Kim Tự Tháp phun ra, toàn bộ mọi người ở đây đều cảm nhận được lửa giận ngập trời của tòa Kim Tự Tháp này.

Toàn bộ mọi người đều cảm nhận được ý chí của tòa Kim Tự Tháp này: giao ra hung thủ giết chết Ngu Thuẫn, nếu không nó sẽ không tha cho bất luận kẻ nào ở đây!

Kim quang nóng rực bắn phá không gian, một đám quý tộc Ngu tộc hoảng sợ điên cuồng rống to, mấy ngàn tên quý tộc Ngu tộc gần Kim Tự Tháp nhất bị kim quang đánh trúng, thân thể bọn họ trong nháy mắt nổ thành vô số cát bụi màu vàng rải đầy đất.

Lại một đợt kim quang từ trong Kim Tự Tháp phun trào ra, ý chí lạnh thấu xương truyền khắp trong lòng toàn bộ mọi người: giao ra hung thủ, nếu không nó sẽ không chút do dự xử lý toàn bộ người ở đây báo thù cho Ngu Thuẫn!

Một món tiên thiên chí bảo không khống chế được, cho dù uy năng chủ yếu của nó ở trên phòng ngự, tiên thiên chí bảo chính là tiên thiên chí bảo, cho dù không có ai khống chế, lực sát thương nó nháy mắt tuôn ra cũng là cấp bậc Vu Đế, hơn nữa là lực sát thương cấp bậc Vu Đế đỉnh phong.

Đáng thương trong quý tộc Ngu tộc ở đây, có lượng lớn loại hoàn khố công tử, thiên kim tiểu thư như Lan Hi, Lan Dục, bản thân bọn họ thực lực không quá mạnh mẽ, chỉ là dựa vào thế lực gia tộc tới tham gia tiệc rượu, mạ một lớp vàng lên trên người mình.

Đám công tử, tiểu thư này có thể có thực lực cấp Vu Vương, đã chứng minh bọn họ ngày thường đã rất dụng công tu luyện. Đối mặt tòa Kim Tự Tháp này tuôn ra lực sát thương cấp Vu Đế đỉnh phong, các công tử, tiểu thư đó không chút sức chống trả, hơi bị kim quang chạm phải sẽ là kết cục tan xác.

Càng khiến người ta hoảng sợ hơn là, bởi vì tòa Kim Tự Tháp không khống chế được này dẫn đầu, những tiên thiên chí bảo, tiên thiên linh bảo trong cơ thể miện hào, tỳ hào, trượng hào thánh tôn ngã xuống bay ra rất có tư thế rục rịch. Nhất là bên trong có vài món sát lục chí bảo chuyên trách chém giết, bọn chúng phóng ra khí tức đặc biệt sắc bén, lạnh lẽo, bọn chúng còn chưa phát động công kích, chỉ riêng khí tức tiết ra ngoài đã khiến mấy ngàn dị tộc nổ tan xác mà chết.

Cơ Hạo nở nụ cười, tay áo hắn khẽ chớp lên, mấy chục viên bảo châu năm màu vô thanh vô tức rơi xuống đất.

Khắp nơi đều là đám người bôn tẩu lung tung, những hạt châu không chút bắt mắt kia bị người ta đá mấy cái lung tung đã không thấy bóng dáng nữa.

Từng làn sương khói năm màu từ trên những viên bảo châu đó mau chóng phóng ra, sương khói vừa tiếp xúc không khí liền nhanh chóng trở nên vô hình vô tích, sương khói không có chút mùi ở trong đại điện cấp tốc khuếch tán ra, trong mấy nhịp thở đã trải rộng toàn trường.

Miện hào thánh tôn cái mũ lông vũ đỉnh đầu rạng rỡ tỏa sáng còn đang kiệt lực muốn khống chế trật tự trong đại điện, hắn rống giận khàn cả giọng, đột nhiên tiếng rống giận dữ của hắn biến thành tiếng gầm gừ kinh hoảng: “Khí độc? Cẩn thận, mau mau dùng linh dược giải độc.”

Còn chưa dứt lời, đã có mấy vạn người mặt mũi đen sì, nặng trịch ngã xuống đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.