Vu Thần Kỷ

Chương 18: Bạo lực



“Ha, ha ha, ha ha ha!” Cơ Hạo giơ hai tay lên cao cao cất tiếng điên cuồng rống lên, con ngươi chợt biến thành một mảng đỏ bừng.

Đáng sợ, thiên phú tu luyện của Cơ Hạ quả thực cường hãn giống như yêu ma.

Cơ Hạo nhớ rõ, năm đó ngay tại tổ mị Kim Ô lĩnh, lúc Cơ Hạ và Thanh Phục bị Hắc Thủy Huyền Xà bộ ám toán đánh lén, hai mươi mấy chỗ vu huyệt Cơ Hạ mở giữa ngực bụng đều bị vu khí ác độc của Hắc Thủy Huyền Xà bộ xuyên thủng.

Đổi thành tộc nhân khác, một vu huyệt bị phá, từ đó về sau cả đời không gượng dậy nổi.

Nhưng Cơ Hạ ngủ đông mười năm, lại tránh ra các vu huyệt bị hủy giữa ngực bụng, đi con đường riêng, ở tứ chi một lần nữa mở bốn mươi tám chỗ vu huyệt, một thân vu lực không chỉ có chưa suy sụp, ngược lại so với mười năm trước cường đại hơn rất nhiều.

Cơ Hạ không hổ là bị Hắc Thủy Huyền Xà bộ tử địch nhiều thế hệ của Hỏa Nha bộ coi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, bị các vu tế cùng trưởng lão Hắc Thủy Huyền Xà bộ xưng là kẻ địch đáng sợ nhất ngàn năm qua. Hai mươi mấy chỗ vu huyệt bị phá, vậy mà còn có thể một lần nữa quật khởi, hơn nữa thực lực càng thêm mạnh mẽ!

“Hạ đại huynh, ngươi là chiến sĩ mạnh nhất Hỏa Nha bộ chúng ta!”

“Rống, rống rống, Hạ mới có tư cách trở thành thủ lĩnh của chúng ta!”

“Đánh chết hắn, đánh bẹp đầu hắn! Hạ, đánh gãy lưng hắn, bẻ gãy cổ hắn!”

Giống với Cơ Hạo, vô số chiến sĩ thủ hộ thánh địa trấn thủ Kim Ô lĩnh của Hỏa Nha bộ nhảy nhót rít gào, vung binh khí rống to. Vô số tộc nhân khí huyết quay cuồng, khuôn mặt biến thành một mảng đỏ bừng, càng có người kích hoạt lực lượng huyết mạch, từng mảng ánh lửa vờn quanh thân, miệng càng phát ra tiếng quạ kêu ‘quạ quạ’.

“Khốn, khốn kiếp!” Cơ Xu vừa mới một cước giẫm chết con mình, tâm tình đang kịch ̣liệt phập phồng, chợt nhìn thấy Cơ Hạ cuồng dã triển lãm ra toàn bộ uy thế bản thân như thế, dưới khí cơ va chạm, trong lòng hắn nóng từng đợt, một ngụm máu ngược thiếu chút nữa phun ra.

“Cơ Hạ! Ngươi đã bị phá vu huyệt, ngươi sao còn có thể...” Trong đầu Cơ Xu mê muội từng đợt, trên người Cơ Hạ ước chừng có bốn mươi chín chỗ vu huyệt mở ra, hơn rất nhiều so với ba mươi hai vu huyệt trên người hắn, thực lực tự nhiên cũng mạnh hơn một mảng lớn.

Hắn muốn mưu tính chức thủ lĩnh chiến sĩ Hỏa Nha bộ, hiện tại thoạt nhìn đã có chút giống như chuyện cười!

“Huyết mạch tổ tiên ban cho chúng ta lực lượng!” Cơ Hạ hít thở từng ngụm từng ngụm, làn da khô quắt, kề sát gân cốt giống như dung nham rạng rỡ sáng lên: “Dụng tâm thể ngộ tổ linh kêu gọi, chỉ cần huyết mạch còn chảy ở trong cơ thể chúng ta, chỉ cần chúng ta còn sống, chúng ta sẽ có vô tận hy vọng!”

“Nói rất hay, Hạ!” Cơ Khuê đứng ở lối vào tổ miếu, tán thưởng gật gật đầu: “Huyết mạch lực, là thứ quý giá nhất của tộc nhân chúng ta. Chỉ cần còn sống, chỉ cần huyết mạch còn kéo dài, thì có vô tận khả năng.”

Cơ Hạo trừng lớn mắt nhìn Cơ Hạ, đây là sự thần kỳ của huyết mạch lực sao?

Lấy nhận thức của Cơ Hạo kiếp trước đối với công pháp tu luyện, không cần nói mấy chục chỗ yếu huyệt giữa ngực bụng một người bị triệt để hủy hoại, chỉ nói một kinh mạch bình thường đứt gãy, y cũng tuyệt đối sẽ biến thành một phế nhân. Nhưng ở thế giới này, có được huyết mạch lực thần kỳ, Cơ Hạ bị thương thành bộ dáng đó, thế mà cũng có thể ở trong mười năm trùng tu trở về!

“Lực lượng huyết mạch?” Khí huyết trong cơ thể Cơ Hạo quay cuồng một trận, ánh sáng năm màu không ngừng lóe lên, lực lượng cơ thể thong thả tăng lên từng đoạn, từng đoạn. Thân thể hắn giống như biến thành một cái hắc động, thiên địa linh khí chung quanh không ngừng hướng thân thể hắn hội tụ lại.

Ngọn lửa năm màu trong bụng chợt bành trướng gấp đôi, toàn bộ thiên địa linh khí đều bị ngọn lửa năm màu cắn nuốt vào, sau đó chuyển hóa làm từng luồng sáng cấp tốc lưu chuyển toàn thân Cơ Hạo. Chỗ cực sâu của thân thể Cơ Hạo mơ hồ truyền đến tiếng rồng ngâm thanh thúy, cơ thịt dưới làn da phập phồng giống như sóng nước.

“Bớt nói những lời nhảm ù ù cạc cạc đó, chiến đi!” Cơ Xu điên cuồng rống lớn một tiếng, thân thể chợt hóa thành một ánh lửa phóng lên cao, kéo theo một đường cong chói mắt hướng một mảng núi rừng ngoài mấy chục dặm hạ xuống.

“Chiến!” Cơ Hạ cười to một tiếng, cũng tung người nhảy lên, một bước vượt qua mấy chục dặm, đáp xuống trong cùng một mảng núi rừng với Cơ Xu. Thân thể hắn còn chưa đáp xuống đất, Cơ Xu đi trước một bước đã hét to một tiếng, hai chân dùng sức đạp mặt đất, thân hình hóa thành một quầng lửa nóng hướng hắn đánh tới.

Bốn cánh tay tráng kiện va chạm mạnh với nhau, sau đó trong nháy mắt vung lên, nắm đấm hai người đan xen lẫn nhau mấy trăm lần.

Mặt đất kịch liệt chấn động một cái, núi rừng phạm vi mười mấy dặm bị một mảng ánh lửa cuồng dã bao vây, vô số cây cổ thụ mười mấy người ôm ở nháy mắt cháy thành tro tàn. Mặt đất không chịu nổi gánh nặng rên rỉ, khối đất lớn bị nhiệt độ cao đốt thành nham thạch nóng chảy, nham thạch nóng chảy sôi trào ở dưới quyền kình đánh vào giống như sóng triều hướng bốn phía hắt ra, mảng nham tương lớn thậm chí bay qua mấy chục dặm, hắt vào chân núi Kim Ô lĩnh.

Tiếng vang lớn ‘Bốp bốp bốp’ không dứt bên tai, đây là nắm đấm Cơ Hạ và Cơ Xu đang điên cuồng oanh kích thân thể đối phương.

Không có bất cứ kỹ xảo nào, không có bất cứ sự né tránh nào, Đại Vu Nam hoang chiến đấu là cuồng dã mà trực tiếp như vậy, mặt đối mặt đứng thẳng, không tránh né, không chạy trốn, không có bất cứ sự sợ hãi nào, dùng lực lượng thuần túy nhất cuồng bạo nhất oanh kích kẻ địch, nổ nát kẻ địch, đánh giết kẻ địch!

Gò má Cơ Hạ nứt ra, mảng lớn máu tươi phun ra, từng cái răng giống như châu ngọc loang loáng bay ra, nhưng ở trên lợi lập tức lại có răng mới sinh trưởng ra.

Gò má Cơ Xu vỡ ra tương tự, thậm chí lõm xuống, nắm đấm của Cơ Hạ so với hắn nặng hơn nhiều, xương gò má hắn vỡ ra, sau đó mảnh lớn xương vỡ bay ra. Nhưng sinh mệnh tinh khí của Đại Vu khôn cùng giống như thủy triều, xương khớp vỡ vụn bay ra trọng sinh, máu thịt bắn tung tóe cũng đang nhanh chóng sinh trưởng ra.

Hai người cùng ra từ một mạch, mở ra đều là huyết mạch lực Hỏa Nha nhất tộc tổ truyền, ánh lửa màu đỏ vàng bao vây lấy bọn họ, ánh lửa mãnh liệt làm đau mắt tộc nhân không đủ thực lực, tộc nhân lấy hàng vạn để tính chỉ có thể nhìn thấy một quầng sáng, chỉ có thể nhìn thấy khắp bầu trời đều là lửa lớn sôi trào.

Chợt vang lớn một tiếng, Cơ Hạ sau khi hít sâu một cái tuôn ra gần một trăm quyền rơi ở trên người Cơ Xu.

Hai khối cơ ngực của Cơ Xu nổ tung, mười mấy cái xương sườn ầm ầm nổ tung, thân thể giống như ra đạn pháo ra khỏi nòng mang theo một ánh lửa thẳng tắp bay vút đi về phía sau.

Mặt đất chấn động một lần nữa, thân thể Cơ Xu nặng nề đập vào trên một ngọn núi lớn cao hơn ba trăm trượng ngoài mười mấy dặm. Đỉnh núi rừng rậm rậm rạp ầm ầm nổ tung, vô số đá núi nháy mắt bị nhiệt độ cao đốt thành nham thạch nóng chảy sôi trào. Cơ Xu phun từng ngụm từng ngụm máu, nằm ở giữa nham thạch nóng chảy không thể động đậy.

Nơi hai người chiến đấu đã biến thành một hồ nham thạch nóng chảy đường kính hai mươi dặm, Cơ Hạ chân đạp một mảng ánh lửa, lơ lửng ở trên nham thạch nóng chảy, lạnh lùng nhìn Cơ Xu ngoài mấy chục dặm không ngừng hộc máu.

“Cơ Xu... a đệ, ngươi còn chưa phải đối thủ của đại huynh, chức vị thủ lĩnh chiến sĩ Kim Ô lĩnh xem ra vẫn là của ta!”

Lửa nóng hừng hực thiêu đốt, gò má Cơ Hạ bị đánh vỡ vụn cấp tốc khép lại, trong chớp mắt toàn bộ thương thế đều khôi phục như lúc ban đầu.

“Cơ Hạ... Đại huynh, không thử, ta làm sao cam lòng?” Cơ Xu cười điên cuồng ‘hắc hắc’, trên cánh tay trái hắn phun ra một ánh lửa, đôi tay hắn cầm chặt một cây mộc trượng tạo hình kỳ dị, bị từng đám lửa nóng vờn quanh.

“Ta mới đạt được một món truyền thừa vu bảo, đại huynh, thử tiếp ta một chiêu!”

Thân thể Cơ Xu từ từ bay lên, thương thế trên người cũng đang cấp tốc khép lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.