Vu Thần Kỷ

Chương 608: Nguy cơ tới gần



Thiên đạo pháp tắc đỉnh của một thế giới bị mạnh mẽ nhét vào linh hồn của mình là cảm giác gì?

Không biết người khác có kỳ ngộ như vậy sẽ cảm thấy thế nào, Cơ Hạo cảm thấy mình là một hạt giống cỏ non, loại nhỏ yếu nhất, non mềm nhất, sau đó có người đem toàn bộ sinh mệnh lực của một gốc thái cổ đại thụ khi thiên địa mở đã sinh ra, tích tụ vô cùng lực lượng, hung hăng rót vào trong cơ thể mình.

Vì thế thân thể cùng linh hồn Cơ Hạo nháy mắt nổ bùng, hắn không cảm thụ được thân thể tồn tại, không cảm thụ được linh hồn tồn tại, bốn phía tất cả đều là hư không, chỉ có vô cùng vô tận ánh sáng, vô cùng vô tận nhiệt độ đang điên cuồng dâng trào quay cuồng, như một vùng biển ánh sáng với nhiệt độ đang điên cuồng nhấc lên từng đợt sóng thần.

Hắn chỉ còn lại có một chút ‘linh’ căn bản nhất, một chút linh tính lúc ban đầu cũng là nguyên thủy nhất đó lơ lửng ở trong biển ánh sáng với nhiệt độ, lẳng lặng nhìn vùng biển do ánh sáng và nhiệt độ tạo thành đang rống giận rít gào, nhìn vô cùng vô tận biến hóa kỳ diệu không thể nói bằng lời trong đó.

“Quả nhiên vẫn quá miễn cưỡng chút.” Vạn vật đều yên tĩnh. Trong thiên địa hư vô, một chút linh hỗn độn kia của Cơ Hạo nghe được hư ảnh thấp giọng lẩm bẩm: “Thật sự quá miễn cưỡng chút… Nhưng ta thấy tiểu lão nhi kia hấp thu thiên địa đại đạo trong Hỗn Độn Ngọc Điệp, tựa như rất nhẹ nhàng vui vẻ mà!”

Tiểu lão nhi? Đó là ai?

Hấp thu thiên địa đại đạo trong Hỗn Độn Ngọc Điệp? Hỗn Độn Ngọc Điệp?

Ai? Trong đầu Cơ Hạo hơi có một chút ký ức ảm đạm hiện lên, sau đó lại bị vô cùng vô tận ánh sáng và nhiệt độ đánh vỡ.

Hắn luôn cảm thấy chuyện hư ảnh nói, tựa như có chút quen thuộc, hắn hẳn là ở kiếp trước hoặc là kiếp này, hoặc là vô số thời đại luân hồi trước, từng nghe nói chuyện xưa cùng loại. Một tiểu lão đầu nhi, từ trong Hỗn Độn Ngọc Điệp hấp thu thiên địa đại đạo?

Tràng cảnh này, thật sự có chút quen thuộc.

Nhưng tiểu lão nhi đó và Cơ Hạo có thể so sánh sao? Người ta là tu vi gì? Cơ Hạo mới bao nhiêu tu vi?

Trong vô tri vô giác, Cơ Hạo cảm thấy có các luồng lực lượng dinh dính nặng nề không biết từ đâu mà đến, chậm rãi rót vào trong một chút ‘Linh’ cuối cùng còn sót lại kia của hắn. Vì thế linh của Cơ Hạo ở trên một vùng biển ánh sáng và nhiệt độ tạo thành đó dần dần sinh trưởng lớn mạnh, trong một vùng biển ánh sáng và nhiệt độ đó dần dần có một chút gợn sóng nhỏ vụn ngưng tụ thành đạo văn màu vàng, lặng yên dung nhập ‘Linh’ của Cơ Hạo.

Trên Huyền Vũ chiến xa, thân thể Cơ Hạo đã biến thành một mảng kim quang mãnh liệt, nhiệt độ cao đáng sợ thiêu đốt mai rùa của Huyền Vũ chiến xa cũng sắp phải hòa tan, từng đạo vu trận kết giới không ngừng từ trong mai rùa phun ra, sau đó không ngừng ở dưới kim quang ập vào sụp đổ.

Huyền Vũ chiến xa có linh, nó thong thả tự khởi động, chậm rãi rời xa Cơ Hạo.

Nếu có ai đang ở cạnh Cơ Hạo, hơn nữa hắn có đủ thực lực nhìn trộm thân thể Cơ Hạo hiện tại, hắn có thể nhìn thấy máu thịt trong thân thể Cơ Hạo hầu như hoàn toàn đổ, chỉ có những đạo văn màu vàng cổ xưa, mạnh mẽ tung hoành lui tới, là những đạo văn màu vàng này miễn cưỡng ngưng tụ thành thân thể Cơ Hạo.

Trong máu thịt hầu như sụp đổ, chỉ có một đám hỗn độn huyết mạch to bằng đầu người tản mát ra ánh sáng dữ dội, mặc cho đạo văn màu vàng xung quanh lui tới đánh sâu vào, lại mãi không thể phá hủy đám hỗn độn huyết mạch này.

Đây là Cơ Hạo được hư ảnh giúp đỡ, dung hợp huyết mạch long tộc, phượng tộc, nhân tộc, một lần nữa ngưng tụ thành ‘Bàn Cổ tinh huyết’ nguyên thủy nhất. Thái dương đại đạo của thế giới này tuy mạnh mẽ dị thường, nhưng muốn phá hủy một quầng Bàn Cổ tinh huyết này trong cơ thể Cơ Hạo lại còn chưa đủ sức.

Không chỉ có thế, mảng Bàn Cổ tinh huyết này còn đang bá đạo cắn nuốt lực lượng khổng lồ những đạo văn màu vàng tản mát ra, không ngừng nảy sinh lớn mạnh. Ở trong một mảng huyết mạch hỗn độn màu sắc đó, một hình người nho nhỏ giống Cơ Hạo như đúc đang cấp tốc sinh trưởng.

“Có chút chơi quá tay rồi.” Thanh âm hư ảnh lặng yên từ trong cơ thể Cơ Hạo truyền đến.

“Ô, Bàn Hi thế giới vốn không phải nhỏ yếu như vậy. Khí vận cùng tài nguyên thế giới này đã từng bị cướp đoạt một lần, cho nên thế giới này nhìn như nhỏ yếu, nhưng bổn nguyên của nàng thực ra cực kỳ cường đại, cho nên lực lượng của thiên đạo pháp tắc nó có được vượt qua tính toán của ta.”

“Phù ấn này của Ngu tộc, là một cái phù ấn trấn áp, càng là một tọa độ truy tung, dùng để ở trong hỗn độn truy tung Bàn Hi thế giới. Khó trách bọn Ngu tộc kia có thể biết rõ thời gian Bàn Hi thế giới tới gần Bàn Cổ thế giới. Bọn hắn đã sớm cảm nhận được phù ấn này tồn tại.”

“Ừm, mặc kệ bọn hắn có âm mưu gì, tóm lại lần này bọn hắn phải xui xẻo rồi. Đi theo Cơ Hạo tiểu tử này nhiều năm như vậy, ta cũng học cái xấu rồi, đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây? Hắc hắc! Dù sao là chuyện thú vị.”

“Được rồi. Được rồi, trước đem thái dương đại đạo này trấn áp xuống. Bàn Hi thế giới tuy mạnh, nhưng ở trước mặt ta, ngươi vẫn ngoan ngoãn nghe lời mới tốt.”

Từng đạo hỗn độn khí tức từ trong cơ thể Cơ Hạo uốn lượn chảy ra, hóa thành các hỗn độn ấn tỳ như thực chất khắc mạnh ở trên người Cơ Hạo nho nhỏ kia. Thân thể hầu như hòa tan của Cơ Hạo nhất thời được củng cố, nguyên thần tiếp cận sự tan rã của hắn cũng trở nên càng thêm kiên cố, càng bắt đầu không ngừng hấp thu các tia sáng màu vàng trong đạo văn màu vàng bên ngoài phóng ra.

Được đạo văn màu vàng tản mát ra kim quang bổ sung, tu vi nguyên thần Cơ Hạo tăng vọt, bốn mươi chín luồng Vũ Dư đạo khí ánh vàng rực rỡ xoay quanh bay múa ở bên nguyên thần hắn, mỗi một luồng đạo khí đều có kích cỡ trăm mẫu, toàn thân trong suốt như nước, bên trong có vô số phù văn màu vàng lóe lên, mỗi một luồng đạo khí đều phát ra ánh sáng vàng rực, giống như các mặt trời nhỏ rực rỡ huy hoàng.

Nếu có ai ở đây nhìn thấy Cơ Hạo tu thành Vũ Dư đạo khí, nhất định sẽ kinh hãi nói không ra lời.

Vũ Dư đạo khí hiện tại Cơ Hạo có được mỗi một ngụm đều nặng như núi, nhiệt độ bên trong càng thêm kinh người, cho dù là vu bảo cấp Vu Vương bình thường bị Vũ Dư đạo khí của hắn khẽ vặn cũng sẽ nháy mắt tan thành nước thép, cho dù vu bảo cấp Vu Đế bị đạo khí của hắn rèn luyện một đoạn thời gian, cũng sẽ bị nhiệt độ cao nung chảy hủy hoại.

Ngay cả nguyên thần Cơ Hạo cũng là toàn thân kim quang vạn trượng, bên trong như có vàng nấu chảy đang không ngừng quay cuồng, toàn thân nhiệt độ cao bức người.

“Không nên chơi lớn như vậy.” Hư ảnh lẩm bẩm: “Ta giúp hắn trấn áp thái dương chi đạo của thế giới này thì được, nhưng muốn đi đường tắt, trực tiếp để nguyên thần hắn và thái dương chi đạo này dung hợp, hiện tại thì hay rồi, ngược lại tốn thêm khí lực gấp trăm lần.”

“May mắn có hỗn độn nguyên linh sụp đổ của Bàn Hi bổ sung linh hồn ta tiêu hao, nếu không ta thực muốn khóc.”

Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, tử khí linh hồn Bàn Hi tan vỡ biến thành ở xung quanh không ngừng bị hắn hút vào trong cơ thể, thân thể hắn đã khôi phục nguyên dạng, nhưng tựa như so với trước kia cao hơn khoảng nửa thước. Ánh lửa màu vàng trên thân hắn đã hoàn toàn nội liễm, nhưng da cùng đôi mắt hắn đều mang theo một tầng màu vàng nhàn nhạt, toàn thân như pho tượng đúc từ vàng.

“Được rồi, dưỡng tinh thần cho tốt chút rồi tỉnh lại đi!” Hư ảnh uể oải lẩm bẩm.

Cơ Hạo phun ra một hơi thật dài, hơi thở hắn thở ra cũng biến thành ngọn lửa màu vàng nhạt, ngọn lửa nhiệt độ cao phun ra xa mấy chục trượng, nơi đi qua đủ để nấu chảy kim loại.

Xa xa đột nhiên truyền đến tiếng quát bén nhọn: “Bên này có động tĩnh! Thiên ngoại tà ma chết tiệt, bọn chúng thế mà lại xông đến trung tâm thánh địa.”

“Đừng buông tha, nhất định không thể buông tha, giết bọn chúng, giết sạch bọn chúng!”

Theo tiếng quát phẫn nộ, mấy trăm thánh linh dân bản xứ kết trận cuồn cuộn xung phong tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.