Vu Thần Kỷ

Chương 642: Khống chế thiên đạo



“Phá cho ta!” Cơ Hạo tế ra Thiên Địa Pháp Ấn, từng luồng lực lượng to lớn hung hăng tấn công ở trên không khí trạng thái cố định vây khốn Kim Từ.

Tiếng ‘Răng rắc’ không dứt bên tai, không khí trạng thái cố định màu xanh thẳm cấp tốc vỡ vụn, từng khối lớn không khí rơi xuống đất, thế mà như khối gạch phát ra tiếng vang nặng nề. Hơn nữa không khí đó cho dù sau khi vỡ vụn rơi xuống đất cũng chưa hoá khí, vẫn duy trì trạng thái cố định.

Gạch đất quảng trường biến thành sâu bọ như dịch nấu chảy, bị lực lượng khổng lồ Thiên Địa Pháp Ấn thi triển từ trong thất khiếu Kim Từ kéo ra từng luồng một. Kim Từ bị nghẹn đến mức mặt đỏ tai hồng, dịch nấu chảy kia vừa mới phun ra, hắn liền hai tay ôm yết hầu bắt đầu thở dốc từng ngụm từng ngụm.

Cơ Hạo búng ngón tay, Thiên Địa Pháp Ấn khẽ chấn động, không khí quanh thân thể Kim Từ đột nhiên ngưng tụ thành năm khối khiên khí vuông vức đem hắn bảo hộ ở chính giữa. Vết nứt không gian do Xi Tra triệu hồi ra đánh vào trên khiên khí, chỉ nghe vài tiếng vang thanh thúy, vết nứt và khiên khí đồng thời biến mất vô hình.

“Có ý tứ!” Xi Tra nheo mắt nhìn Cơ Hạo, pháp trượng trong tay hắn không ngừng phát ra u quang âm u, con mắt dựng thẳng lơ lửng ở đầu trượng chậm rãi xoay qua, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Cơ Hạo.

Từng vòng mộc linh khí màu xanh lục đột ngột sinh ra, giống như vật còn sống không ngừng chui vào thân thể Xi Tra. Hai vết thương cực lớn giữa ngực bụng hắn cấp tốc khép lại, ngay cả một chút vết sẹo cũng không có. Càng nhiều mộc linh khí không ngừng từ trong hư không trào ra, gắt gao dán ở trên người Xi Tra, dần dần biến thành một tầng lân giáp màu xanh lục nhỏ dày.

Búng ngón tay, Xi Tra cười đắc ý, lân giáp do mộc linh khí ngưng tụ thành trên người hắn nhất thời hóa thành từng ánh điện tinh tế. Ánh điện rậm rạp quay quanh Xi Tra xoay tròn thật nhanh, đem toàn thân hắn đều biến thành màu lam bạc đặc trưng của ánh điện.

Càng nhiều mộc linh khí thì vờn quanh ở bên người Xi Tra, mộc linh khí màu xanh lục nồng đậm chợt chìm chợt nổi, giống như một con bạch tuộc tám chân to lớn lơ lửng ở đỉnh đầu Xi Tra, khi xúc tua đảo qua không khí cũng mơ hồ phát ra tiếng vang nặng nề.

Càng làm người ta kinh hãi là, mộc linh khí đặt ở trên người Xi Tra cứu mạng chữa thương, có năng lượng sinh mệnh rất mạnh, giờ phút này lại biến thành khí độc đáng sợ. Ở dưới sự khống chế của Xi Tra, một dải mộc linh khí màu xanh lục đảo qua quảng trường thánh điện, độc tính kịch liệt để lại một vệt đen sì thật sâu trên đất gạch.

“Thế nào, ta không biết pháp thuật, nhưng bản lĩnh này so sánh với pháp thuật của các ngươi thì thế nào?” Xi Tra cười ha ha nhìn đám người Cơ Hạo, ánh điện nhỏ bé trên người đã giống như vật còn sống, ở trên thân hắn phác họa ra vài cái cổ triện phù văn cực lớn, đại biểu pháp tắc chí cao của thiên địa tồn tại.

Hơn trăm chiến sĩ Già tộc võ trang hạng nặng bước nhanh tiến lên, bước chân nhẹ nhàng không phát ra nửa điểm thanh âm, bọn hắn nhanh chóng hướng đám người Cơ Hạo bên này lao tới, một lại một ánh lửa sáng ngời không ngừng từ trong không khí trào ra. Ánh lửa ngưng tụ thành phù văn nhỏ bé dày đặc như thủy tinh màu đỏ, một viên tiếp một viên được khảm chỉnh tề ở trên áo giáp của các chiến sĩ Già tộc.

Một nhiệt độ cao đáng sợ từ trên áo giáp của các chiến sĩ Già tộc đó phát ra, nhiệt độ cao đó mãnh liệt như thế, nơi bọn hắn đi qua, nơi đặt chân đều nhanh chóng tan thành nham thạch nóng chảy.

Thiên Cơ trưởng lão giơ tay phải. Thiên Cơ La Bàn sau lưng hắn từ từ hiện lên, từng luồng khí tức huyền diệu không ngừng hướng bốn phía khuếch tán.

Mấy trăm thánh linh Thuỷ tộc từ trên cao hiện thân. Bọn họ nhìn chiến sĩ Già tộc quanh thân ánh lửa hừng hực, đồng thời quát to một tiếng, trên không một mảng sóng nước màu xanh thẳm chợt trào ra, thủy long cuồn cuộn mang theo hàn khí kinh người cấp tốc hướng các chiến sĩ Già tộc đó cọ rửa tới.

Thủy có thể khắc hỏa, đây là thiên đạo, thiên đạo pháp tắc của Bàn Hi thế giới cũng là như vậy.

Mấy trăm thánh linh Thuỷ tộc liên thủ, bọn họ thúc dục lại là bản mạng thánh lực mình vất vả tu luyện ra, ‘Tiên Thiên Nịch Thủy’ cường đại nhất trong thủy hệ lực lượng của Bàn Hi thế giới. Lấy Tiên Thiên Nịch Thủy rửa trôi ngũ hành hỏa diễm bình thường trên thân các chiến sĩ Già tộc đó. Cái này giống như dùng núi lớn đập trứng gà, tuyệt đối đập cái nào chuẩn cái đó.

Thiên Cơ trưởng lão lộ ra một nụ cười, sau đó nụ cười chợt trở nên thê thảm.

Tiên Thiên Nịch Thủy đánh ở trên thân chiến sĩ Già tộc, nhưng Xi Tra cầm pháp trượng màu đen nhẹ nhàng quát một tiếng, ánh lửa trên người chiến sĩ Già tộc cũng chưa tắt, ngược lại là Tiên Thiên Nịch Thủy xanh thẳm kia như dầu hỏa hừng hực cháy lên.

Trong tiếng ‘Vù vù’, sóng nước đầy trời hóa thành ánh lửa đầy trời, mấy trăm thánh linh Thuỷ tộc thân hình dung nhập sóng nước hoa chân múa tay từ trong ánh lửa lao ra, lửa lớn điểm hỏa thân thể bọn họ, đốt bọn họ sứt đầu mẻ trán, đốt lông tóc toàn thân bọn họ trụi lủi không sót lại một sợi nào.

Cơ Hạo ngửi thấy một mùi thịt nướng nồng đậm. Tay hắn chỉ Thiên Địa Pháp Ấn, đang muốn mạnh mẽ điều động lực thiên địa khổng lồ dập tắt lửa lớn, mấy trăm thánh linh Thuỷ tộc đã đồng loạt rú thảm một tiếng, ở trong ánh lửa hóa thành một làn khói bị triệt để luyện hóa.

“Các ngươi không biết đang tác chiến với ai!” Xi Tra cầm pháp trượng màu đen, rất uy nghiêm nhìn đám Cơ Hạo: “Kẻ địch của các ngươi không phải ta, mà là thế giới này, thế giới này chỗ các ngươi mới là kẻ địch thật sự của các ngươi! Sinh vật dân bản xứ ngu xuẩn chưa khai hóa, vô luận là nhân tộc, hay là các ngươi những thứ càng thêm ngu xuẩn này.”

Cười to ngông cuồng, hơn trăm chiến sĩ Già tộc giơ lên binh khí ánh lửa quấn quanh, hung tợn hướng vào đầu đám người Cơ Hạo bổ xuống.

Thiên Địa Pháp Ấn lơ lửng ở đỉnh đầu Cơ Hạo, từng lực tràng vô hình hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, triệu tập lực thiên địa khổng lồ muốn ngăn cản đám chiến sĩ Già tộc xung phong. Nhưng nơi lực lượng Thiên Địa Pháp Ấn đi qua, hư không một mảng hư vô. Lấy thực lực Cơ Hạo, lấy phẩm giai Thiên Địa Pháp Ấn, thế mà lại không thể cảm giác bất cứ thiên địa linh khí nào, không thể cảm giác bất cứ thiên địa pháp tắc nào.

Toàn bộ linh khí, toàn bộ pháp tắc đều tránh Cơ Hạo, tránh Thiên Địa Pháp Ấn, hoàn toàn chỉ nghe một mình Xi Tra sai sử.

Các chiến sĩ Già tộc giống như mãnh hổ nổi điên lao vào đội ngũ đám thánh linh dân bản xứ, bọn hắn vung mạnh binh khí, một đám thánh linh liền ở trong ánh lửa bị chém giết thành tro. Tiếng rú thảm thê lương không dứt bên tai, các thánh linh dân bản xứ dùng hết sức bú mẹ công kích những chiến sĩ Già tộc, nhưng công kích của bọn họ còn chưa tới gần kẻ địch đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Các thánh linh dân bản xứ Bàn Hi thế giới, căn nguyên toàn bộ thần thông pháp lực của bọn họ đều ở thiên địa linh khí của Bàn Hi thế giới, mất đi thiên địa linh khí ủng hộ, bọn họ chỉ là một đám sinh vật bình thường thân thể gầy yếu.

Tan tác, các thánh linh dân bản xứ một lần nữa tán loạn, lấy Thiên Cơ trưởng lão cầm đầu, bọn họ chật vật bay lên trời, ùn ùn chạy khỏi thánh điện.

Các chiến sĩ Già tộc nhìn chằm chằm các thánh linh dân bản xứ ra sức chém giết, lại coi như không thấy đối với đám người Cơ Hạo.

Xi Tra cầm pháp trượng màu đen, nhìn Cơ Hạo nghiêm trang nói: “Nghiêu Bá Cơ Hạo, chúng ta tuân thủ lời hứa, ở trước đánh cược sinh tử chính thức, chúng ta sẽ không ra tay với các ngươi… Thậm chí, ta sẽ không mượn dùng lực lượng thiên địa pháp tắc thế giới này đánh chết con Cùng Kỳ cự thú vô sỉ kia!”

Cười cười, Xi Tra vung tay, một đạo cuồng phong nổi lên, đem đám người Cơ Hạo mạnh mẽ nâng lên trời cao, đem bọn họ đuổi đi xa khỏi thánh điện.

Thanh âm Xi Tra xa xa truyền đến, rõ ràng lọt vào tai: “Nhưng, đừng quấy rầy chúng ta chấp hành nhiệm vụ… Chúng ta chỉ là trinh sát thám báo, chúng ta chỉ là đến dò đường! Ha ha ha, mặc kệ các ngươi tin hay không, dù sao ta tin!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.