Công Tôn Thiên Mệnh bị thần lôi đánh cho toàn thân bốc khói, hai tay hắn chống Hiên Viên kiếm, hổn hển gắng chống đỡ thân thể khàn giọng rống giận.
Thanh Vi Thần Lôi Cơ Hạo phát ra uy lực quá lớn, Công Tôn Thiên Mệnh tuy là Liên Hoa Pháp Thể, có được thần thông gần như vạn pháp bất xâm, vẫn bị bổ đến mức lục phủ ngũ tạng đảo loạn, thân thể hầu như ở bên bờ sụp đổ.
Thập Vĩ Thiên Hồ kia phản ứng lại đầu tiên, thân thể nàng nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, một đạo khí tức vi diệu nhộn nhạo ra, bóng đêm bao phủ đỉnh núi đột nhiên trở nên tươi sáng, bốn phương tám hướng truyền đến hương thơm trăm hoa, một xuân – quang tươi mới lưu loát bao phủ xuống, làm người ta vui vẻ thoải mái, cả người đều trở nên ngứa ngáy mềm nhũn.
Đổi thành người khác, có lẽ đã trúng sát chiêu Thập Vĩ Thiên Hồ giấu ở trong khí tức tường hòa này, toàn thân mềm yếu mặc người ta chém giết.
Nhưng Cơ Hạo từng trực diện vực ngoại thiên ma cấp Ma tôn, càng có chí bảo hộ thân, ảo thuật công kích của Thập Vĩ Thiên Hồ còn chưa tới gần thân thể hắn, trên Cửu Dương Vô Cấu Y mặt trời chói chang bốc lên, chín quầng sáng vàng lửa nóng bốc lên cao hơn trăm trượng, ánh vàng dữ dội chiếu rọi hư không, ảo thuật của Thập Vĩ Thiên Hồ run nhè nhẹ một cái, đột nhiên kịch liệt cháy lên.
Trong không khí một mảng ánh lửa màu bạc trắng loá mắt, đó là ánh lửa đặc hữu ảo thuật công kích của Thập Vĩ Thiên Hồ sau khi bị thái dương tinh hỏa dẫn cháy.
Thập Vĩ Thiên Hồ hú lên quái dị, chấn kinh bật về phía sau một chút, nhanh chóng rời xa Cơ Hạo, trốn tránh đến phía sau lão chúc long kia. Nàng kinh hoảng nhìn Cơ Hạo cả giận nói: “Tiểu oa nhi đến từ đâu? Thái dương tinh hỏa… Hắc, vừa lúc là khắc tinh của cô nãi nãi ta, lão chúc long, ngươi lên!”
Lão chúc long cuộn lên thân rồng to lớn run nhè nhẹ một cái, vảy toàn thân ảm đạm loang lổ dựng thẳng lên từng miếng. Hắn ngẩng đầu, nghiêm ngặt nhìn về phía Cơ Hạo: “Tiểu gia hỏa, vì sao muốn tập kích tộc trưởng tương lai của Hữu Hùng nhất tộc ta?”
Công Tôn Thiên Mệnh thấy rõ bộ dáng Cơ Hạo. Hắn ngạc nhiên mở to mắt nhìn, há há mồm muốn nói chút gì đó, lại có chút chột dạ ngậm miệng lại.
Mấy chục dũng sĩ Hữu Hùng nhất tộc trung với Công Tôn Mạnh tay trái cầm khiên nặng, tay phải xách trường thương giáo dài, bước chân nặng nề hướng Cơ Hạo ép tới.
Trừ những người này, vô luận là nhân tộc đại thần phía sau Đế Thuấn, hoặc là các trưởng lão long tộc phượng tộc, lại hoặc là trưởng lão chi nhánh tông mạch khác của Hữu Hùng nhất tộc, không ai hé răng. Bọn họ vui vẻ trông mong đối với chuyện Công Tôn Thiên Mệnh bị sét đánh!
Cơ Hạo tiến lên hai bước, cười hướng lão chúc long kia hành một lễ: “Ngài lão mạnh khỏe? Tiểu tử và Chúc Long Quỹ trưởng lão của Chúc Long nhất tộc quan hệ không tệ, nương tử tương lai của tiểu tử, có một người còn là thân truyền đệ tử của lão nhân gia.”
Lão chúc long kinh ngạc mở to mắt nhìn: “Người Chúc Long Quỹ nhìn trúng sao? Vậy, ngươi đứa nhỏ này khẳng định sẽ không là người xấu… Ừm, ngươi dùng sét đánh tộc trưởng tương lai của Hữu Hùng nhất tộc làm gì chứ? Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn còn có thể là Nhân Hoàng nhân tộc! Ngươi tiểu tử này, làm việc quá lỗ mãng rồi!”
Cơ Hạo nhếch miệng cười, Đế Thuấn còn có các thần tử phía sau hắn cũng đều cười, các trưởng lão long tộc, phượng tộc, Hữu Hùng nhất tộc tất cả cũng đều cười lên.
Lão chúc long này hiển nhiên quen biết với Chúc Long Quỹ, hơn nữa giao tình cá nhân xác định vững chắc rất tốt, bằng không hắn sẽ không nói ra lời như vậy.
Hắn vừa mới bắt đầu còn khí thế hùng hổ rít gào chỉ trích Cơ Hạo, nhưng sau khi vừa nghe nói Cơ Hạo và Chúc Long Quỹ có quan hệ, giọng điệu lão chúc long này lập tức thay đổi —— hắn chỉ trích Cơ Hạo làm việc lỗ mãng, dụng ý cũng chỉ là đang trách cứ Cơ Hạo làm xằng làm bậy, Cơ Hạo tự trêu vào phiền toái.
Hắn trong lời ngoài lời, loại ngữ khí bảo vệ chu toàn đó, mọi người đều nghe được rõ ràng.
Công Tôn Mạnh phẫn nộ rít gào một tiếng, hắn nhìn lão chúc long quát: “Chúc long trưởng lão, ta…”
Lão chúc long thâm trầm nhìn Công Tôn Mạnh một cái, hắn nghiêm túc nói: “Đứa nhỏ này tập kích thiếu tộc trường, quả thật là nó không đúng. Nhưng người trẻ tuổi Chúc Long Quỹ tán thành sẽ không cố ý làm xằng làm bậy. Cho nên tiền căn hậu quả chuyện này, chúng ta vẫn cần cẩn thận biện bạch rõ ràng mới được.”
Công Tôn Mạnh há há mồm, bị lão chúc long nói một phen bịt họng không mở miệng được.
Lão chúc long thái độ rất rõ ràng, nếu Cơ Hạo và Chúc Long Quỹ không có quan hệ, lão chúc long đã ra tay tự mình bắt hoặc là chém giết Cơ Hạo.
Nhưng Cơ Hạo đã có quan hệ với Chúc Long Quỹ, hơn nữa Thiếu Ti lại còn là môn nhân của Chúc Long Quỹ, như vậy Cơ Hạo đã là người một nhà của Chúc Long nhất tộc. Mà Chúc Long nhất tộc nhân đinh thưa thớt, lão chúc long thuần huyết thống này, tất nhiên là hướng tới người một nhà!
Tuy hắn hiện tại là cung phụng của Hữu Hùng nhất tộc, nhưng hắn chỉ là ngưỡng mộ công tích cùng danh vọng của đế Hiên Viên, do đó mới gia nhập Hữu Hùng nhất tộc. Đế Hiên Viên sớm đã chẳng biết đi đâu, chỉ Công Tôn Mạnh hậu sinh vãn bối này còn chưa đủ để ra lệnh cho lão chúc long.
Nếu Công Tôn Mạnh hảo hảo tâm bình khí hòa thương lượng với lão chúc long, như vậy cái gì cũng dễ nói chuyện. Nếu Công Tôn Mạnh thật muốn ỷ vào thân phận bản thân là tộc trưởng Hữu Hùng nhất tộc, cưỡng chế lão chúc long bắt hoặc chém giết Cơ Hạo…
Ha ha, thực cho rằng các lão bất tử Chúc Long nhất tộc đều là ông ba phải sao? Chúc Long nhất tộc giống như rồng mà không phải rồng, chính là hồng hoang dị chủng, ở thời đại hồng hoang bọn họ càng nhiều bị coi là thái cổ ma thần di tộc, có tiếng tính tình bạo ngược không nói lý!
Lão chúc long thái độ rõ ràng, Thập Vĩ Thiên Hồ cũng liền không nói thêm một tiếng, một đôi trung niên nam nữ thân người đuôi rắn kia mỉm cười, cũng đứng ở cùng trận doanh với lão chúc long không nói một lời. Bốn vị tinh quái lãnh tụ cường đại nhất này không hé răng, các sơn tinh thủy quái Hữu Hùng nhất tộc thu nạp cũng đều ngoan ngoãn ngậm miệng, ánh mắt sáng ngời nhìn Cơ Hạo đánh giá cao thấp.
Công Tôn Mạnh hít sâu một hơi, oán độc dị thường nhìn Cơ Hạo.
Cơ Hạo ở thánh địa Hữu Hùng nhất tộc, ở trước tổ miếu của bọn họ công kích tộc trưởng đời tiếp theo do Công Tôn Mạnh nhận định, nội bộ Hữu Hùng nhất tộc còn có nhiều người như vậy bảo vệ hắn, điều này làm Công Tôn Mạnh vô cùng nghẹn khuất.
“Bảo hắn qua đây!” Công Tôn Mạnh cắn răng lớn tiếng quát: “Ngươi là người phương nào? Vì sao công kích Thiên Mệnh con ta!”
Mấy chục chiến sĩ trọng giáp dừng bước, Cơ Hạo mang theo nụ cười thoải mái xuyên qua bọn họ, đầu tiên là theo đại lễ nhân thần triều kiến Nhân Hoàng, hướng Đế Thuấn nghiêm túc chào, sau đó lấy lễ tiết chính thức vãn bối khấu kiến trưởng bối, không sót một ai hướng các trọng thần nhân tộc phía sau Đế Thuấn, còn có đám người lão chúc long, bao gồm các trưởng lão long tộc phượng tộc lần lượt chào.
Cơ Hạo lễ pháp nghiêm ngặt, cử chỉ có độ, toàn bộ mọi người từ Đế Thuấn trở xuống cười gật đầu.
So sánh với Công Tôn Thiên Mệnh đứng một bên vẻ mặt dữ tợn, mọi người đều cảm thấy, Cơ Hạo và Công Tôn Thiên Mệnh thật là chênh lệch một trời một vực. Đương nhiên ở trong lòng bọn họ, Cơ Hạo là trời, Công Tôn Thiên Mệnh chính là vực.
Công Tôn Mạnh cố nén cơn nóng giận, chờ Cơ Hạo lần lượt bái kiến hoàn thành, hắn mới lớn tiếng quát: “Thì ra ngươi chính là Nghiêu Bá Cơ Hạo? Hắc hắc, lão phu nhiều năm không ra khỏi Hữu Hùng chi khư, không ngờ được nhân tộc lại xuất hiện ngươi loại cả gan làm loạn này!”
“Nói, ngươi vì sao công kích Thiên Mệnh hài nhi?” Công Tôn Mạnh lạnh lùng nói: “Cho lão phu một lý do, nếu không lão phu sẽ tự tay chém giết ngươi, mặc cho ai cũng không thể nào cứu được tính mạng ngươi!”
Cơ Hạo cười nhìn Công Tôn Mạnh, hắn thản nhiên nói: “Ta vì sao công kích Chúc Dung Thiên Mệnh, chuyện này để sau nói sau.”
Cười lạnh, Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Trái lại là ngươi, ngươi cắn nuốt linh hồn bổn nguyên chân linh của Công Tôn tộc trưởng, đoạt thân thể hắn, giả mạo Công Tôn tộc trưởng ở đây gây sóng gió… Đồ vô liêm sỉ, thực cho rằng Bàn Cổ đại thế giới ta không có người làm gì được ngươi sao?”
Hét một tiếng giận dữ, Cơ Hạo lấy ra Bàn Hi Thần Kính nhắm Công Tôn Mạnh nhoáng lên một cái.