Vu Thần Kỷ

Chương 963: Dã tâm của Long Vương



Phía nam Nghiêu Sơn, cách nhau đất phong của mấy trăm bá hậu, có một cái hồ lớn tên gọi Vân Mộng.

Vân Mộng hồ khói sóng mịt mờ, rộng lớn khôn cùng, quanh thân Tứ Thủy, Lật Thủy, Lăng Thủy… mấy trăm con sông lớn nhỏ cuối cùng đều hội tụ trong Vân Mộng hồ, cuối cùng quy về hai dòng sông lớn Vân Giang, Mộng Giang, tiếp tục cuồn cuộn chảy về hướng đông.

Cho nên Vân Mộng hồ, là đầu mối then chốt trung tâm của mấy trăm thuỷ vực xung quanh, thời thượng cổ, thiên đình ở đây bố trí Vân Mộng Hồ Bá, quản lý Tứ Thủy, Lật Thủy… mấy trăm con sông lớn nhỏ xung quanh, Tứ Thủy Hà Bá cũng chỉ là một trong các thần tử của Vân Mộng Hồ Bá.

Nhưng thời thượng cổ dị tộc xâm nhập, thiên đình thần linh tụ tập đại quân luân phiên đại chiến với dị tộc, Vân Mộng Hồ Bá lẫn một đám thần tử phụ thuộc ngã xuống, Vân Mộng hồ cũng trở thành nơi vô chủ. Sau này Vân Mộng hồ kéo theo mảng lớn lãnh địa xung quanh đều bị nhân tộc phân phong cho mấy chục vị bá hậu, thành lãnh địa tư gia của bọn họ.

Cũng không biết từ khi nào, có một long tộc thực lực mạnh mẽ xâm chiếm thủy phủ Vân Mộng Hồ Bá năm đó, tự xưng Vân Mộng Long Vương, tụ tập một đám thủy quái cự yêu hoành hành một phương.

Vị Vân Mộng Long Vương này rất không an phận, ngày thường thường xuyên bùng nổ xung đột với bá hậu nhân tộc láng giềng, hôm nay cướp của ngươi ba năm đồng tử nuốt chửng, ngày mai đoạt ngươi năm sáu thiếu nữ làm thị nữ, hoặc là hôm nay vơ vét của ngươi ba năm trăm con sơn dương rượu ngon, sang năm trực tiếp từ trong chuồng gia súc của ngươi cướp đi hơn ngàn con trâu khỏe...

Đủ loại sự tình không ngừng xảy ra, bá hậu xung quanh không chịu được phiền nhiễu, liên thủ khởi binh tấn công, sau một phen đại chiến thủy yêu dưới trướng Vân Mộng Long Vương bị đánh cho sứt đầu mẻ trán không hội thành quân, mắt thấy lúc Vân Mộng Long Vương sắp trở thành tù binh, long tộc hạ một phần chiếu thư, bá hậu nhân tộc bất đắc dĩ chỉ có thể thu binh đình chiến.

Nuốt không trôi cơn giận này, nhân tộc bá hậu phát động nhân mạch của mình, đem gốc gác vị Vân Mộng Long Vương này hỏi thăm hết, về sau bọn họ mới biết, vị Vân Mộng Long Vương này thế mà lại là con tư sinh của đương đại long hoàng đại thái tử!

Làm cháu ruột long hoàng long tộc, theo lý thuyết Vân Mộng Long Vương nên ở trong đại dương Đông Hoang hưởng thụ vinh hoa phú quý, ngại là mẫu thân hắn thân phận rất xấu hổ. Mẹ đẻ hắn là một thiếu nữ Già tộc long hoàng đại thái tử cướp về, vị Vân Mộng Long Vương này có một nửa huyết mạch đến từ Già tộc, loại con tư sinh dị tộc hỗn huyết này, long hoàng chưa tự tay chặt đầu hắn đã là may mắn, sao có thể để hắn ở lại long cung làm mất mặt xấu hổ?

Cho nên Vân Mộng Long Vương bị biếm đến Vân Mộng hồ làm xằng làm bậy, ỷ vào thân phận cha hắn là long tộc đại thái tử, hắn làm việc gần như không kiêng nể gì, những năm gần đây thật sự là khiến nhân tộc bá hậu quanh Vân Mộng hồ ăn không ngon, ngủ không yên.

Cơ Hạo ngồi ở trên đầu đại bạch tuộc quái, mấy chục cái xúc tu của đại bạch tuộc quái quẫy nước lớn, nhanh chóng lướt qua đại quân tiên phong, đi tới trước mặt Vân Mộng Long Vương.

Cơ Hạo nhìn Vân Mộng Long Vương từ trên xuống dưới. ‘Mỹ danh’ vị long vương này hắn cũng nghe nói lâu rồi, ở trên đại điển triều kiến Đế Thuấn, Cơ Hạo cùng các nhân tộc bá hậu trao đổi lẫn nhau, có cả đám nhân tộc bá hậu bị Vân Mộng Long Vương gây họa sâu đậm nói lời oán hận, Cơ Hạo đã sớm đem tư liệu tên ôn thần này ghi tạc trong lòng.

Tóc bạc trùm vai, da trắng như tuyết, cao ba trượng sáu thước, thân hình khôi ngô dị thường, Vân Mộng Long Vương khoác một bộ long lân giáp màu bạc, hai cánh tay loã lồ ở ngoài, từng cái mạch máu như quái mãng ở dưới làn da màu trắng không an phận nhảy lên.

Long tộc huyết mạch tôn quý. Vân Mộng Long Vương bộ dạng dị thường anh tuấn, chỉ có trên hai hàng lông mày của hắn có hai vết rách rất nhỏ, bên trong mơ hồ chảy ra các tia tinh quang. Cơ Hạo biết, đây là món quà huyết mạch mẹ đẻ của hắn cho hắn.

“Vân Mộng Long Vương, ngưỡng mộ đại danh đã lâu!” Cơ Hạo đứng ở đỉnh đầu đại bạch tuộc, hướng Vân Mộng Long Vương đứng trên không chắp chắp tay!

“Nghiêu Bá Cơ Hạo, ta biết ngươi!” Vân Mộng Long Vương hung hăng chỉ chỉ Cơ Hạo, lớn tiếng cười lên quái dị ‘Cạc cạc’: “Cửu thúc rắm chó kia của ta, tựa như câu kết làm bậy với ngươi không biết đang làm cái hoạt động ** gì? Hắc hắc, Phượng Cầm Tâm con nhãi kia cũng đi lại gần gũi với ngươi?”

Thân thể nhoáng lên một cái, Vân Mộng Long Vương trực tiếp xé gió thuấn di đến trước mặt Cơ Hạo, hắn đặt một bàn tay lên trên vai Cơ Hạo, cười ha ha đem khuôn mặt to ghé đến trước mặt Cơ Hạo cười vui nói: “Không bằng như vậy, ngươi giúp ta xử lý Ngao Lễ ngu xuẩn kia, giúp ta bỏ thuốc Phượng Cầm Tâm, để ta hung hăng chơi cô ta cả đêm, ta đáp ứng không đụng vào Nghiêu Sơn lĩnh của ngươi, thế nào?”

Bỗng dưng, đầu Vân Mộng Long Vương hung hăng hướng đầu Cơ Hạo húc tới.

Trong lòng Cơ Hạo nổi hung, nghẹn đủ chân khí cũng hung hăng hướng đầu gã húc tới.

‘Thùng’ một tiếng nổ, giữa đầu Cơ Hạo và Vân Mộng Long Vương bật ra một mảng lớn ánh lửa, hai người đều nhe răng trợn mắt cố nén đau đớn, mở to mắt nhìn hung tợn nhìn chằm chằm đối phương.

“Hảo tiểu tử, đầu cứng quá!” Vân Mộng Long Vương nghiến răng cười dữ tợn nói: “Tốt, tốt, ngươi có tư cách đối thoại công bằng với lão tử. Đầu cứng quá, khí lực lớn lắm, tốt, tốt!”

Phun ra một ngụm khí lạnh, Vân Mộng Long Vương nhìn chằm chằm Cơ Hạo nói: “Cẩn thận cân nhắc một chút? Ừm? Giết chết Ngao Lễ, giúp cha đẻ vương - bát - đản kia của ta xử lý một tên huynh đệ ngu xuẩn tranh đoạt ngai báu long hoàng, Phượng Cầm Tâm con nhãi đó lẳng lơ lắm, ta lần đầu tiên nhìn thấy ả, đã luôn muốn chơi ả, giúp ta hai việc này, về sau chúng ta chính là huynh đệ, Nghiêu Sơn lĩnh của ngươi, lão tử tuyệt đối không động vào một ngọn cỏ một cành cây của ngươi, thế nào?”

Cơ Hạo nổ đom đóm mắt, vừa rồi một phát cụng đầu cứng đối cứng kia, đầu Vân Mộng Long Vương thật sự là quá cứng, Cơ Hạo bị va cũng có chút mơ hồ.

Gắng gượng tinh thần, Cơ Hạo cười lạnh nói: “Vân Mộng Long Vương, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Nhân tộc gặp lũ lụt, long tộc và nhân tộc ta chính là minh hữu, ngươi dẫn theo nhiều thủy tộc như vậy, rốt cuộc muốn làm gì?”

Vân Mộng Long Vương cười to ‘Ha ha’ một tiếng, lại lao đầu hướng Cơ Hạo húc tới.

Cơ Hạo tức giận, hắn vận đủ khí lực, vu lực khổng lồ trong cơ thể chợt co rút nội liễm thành một điểm cực nhỏ, hắn dùng chiêu thức Ích Địa Nhất Kích ngầm vận vu lực, đem toàn bộ lực lượng trong cơ thể vận đến trên đầu, hung hăng hướng Vân Mộng Long Vương húc tới.

Nổ vang một tiếng, hoa máu văng khắp nơi, máu thịt trên trán Cơ Hạo bay tứ tung, cả mảng lớn xương sọ bị chấn động vỡ nát.

Vân Mộng Long Vương rú thảm một tiếng, trên trán hắn càng thêm vô cùng thê thảm, từng khối xương sọ lớn bị nổ nát bét, thậm chí lộ ra óc đang cấp tốc nhảy lên. Hai người chợt tách ra, phân biệt ôm đầu vội lui về phía sau.

Vu Đế có khả năng sống lại từ giọt máu. Cơ Hạo thét dài một tiếng, máu thịt tan vỡ ùn ùn bay trở về, trong chớp mắt đã về tới trên vết thương, không lâu sau thương thế của hắn liền khép lại như lúc ban đầu.

Vân Mộng Long Vương cũng hét lớn một tiếng, một mảng lớn ánh sáng bạc lóe ra ở cái đầu rách nát của hắn, ngắn ngủn một nhịp thở, thương thế của hắn cũng nhanh chóng khép lại.

Nhe răng trợn mắt nhìn Cơ Hạo, Vân Mộng Long Vương cười lên quái dị ‘Cạc cạc’, trong mắt chợt lóe một mảng kinh ngạc.

“Ta muốn làm gì? Đương nhiên là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!”

“Nhân tộc các ngươi gặp thủy tai, cơ hội tốt như vậy, ta muốn cướp thêm chút tinh kim mỹ ngọc, cướp thêm một ít thiếu nữ mỹ mạo làm ấm ổ chăn!”

“Hắc hắc, ta cũng không gạt ngươi, ta còn muốn xử lý các nhân tộc bá hậu hàng xóm của ta, ta sau khi xử lý bọn họ, lãnh địa của bọn họ liền là lãnh địa của ta, con dân của bọn họ sẽ là con dân của ta! Toàn bộ mọi người đềi phải cúng bái Vân Mộng Long Vương ta!”

“Có người đã đáp ứng ta, chỉ cần ta có thể thu liễm đủ con dân, bọn họ hứa ta vĩnh sinh bất diệt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.