Trong thông đạo một đám quái vật khí tức cường đại đang chậm rãi di chuyển.
Trong đội ngũ này không ngờ có hơn mười lăm đầu quái vật vàng kim. Hơn nữa hai tên một nhóm phân ra cẩn thận đánh giá xung quanh như tìm kiếm thứ gì.
Chỉ là chúng không phát hiện được nên nhanh chóng rời đi.
Trên đỉnh thông đạo, Mưu Tử Long thở thật dài một hơi nói:
- Hạ huynh. Khẩu vị của ngươi lớn thật? Nhưng tổ đội này không phải chúng ta có thể nuốt trôi.
Cách đó không xa Hạ Nhất Minh cuống quít cười khổ, nói:
- Mưu huynh. Năng lực giám sát của Quang Ám Chi Đồng có hạn, nó cũng không thể thấy tình huống cụ thể cùng số lượng cường giả. Hơn nữa những tên này đứng chung một chỗ, ta chỉ biết trong đó có quái vật vàng kim chứ không nghĩ chúng nhiều như vậy.
Kỳ thực năng lực Quang Ám Chi Đồng không chỉ có vậy nhưng nơi này tựa hồ bị lực lượng kỳ dị nào đó bao quanh, bởi thế tác dụng của bảo khí suy giảm không thể thấy rõ tình huống.
Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, nói:
- Cũng may vừa rồi ngươi không manh động. Nếu không hôm nay sợ rằng mạng giả này cũng để lại nơi đây.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, tới lúc này nghĩ lại trong lòng hắn vẫn chưa thôi kinh hãi.
Bọn họ từng liên thủ giết chết bốn, năm đầu quái vật vàng kim khi sử dụng biến dị Phích Lịch Thương.
Bất quá số lượng càng nhiều, uy hiếp càng lớn. Hạ Nhất Minh cho dù tự phụ hơn nữa cũng không thể ứng phó một lúc mười lăm đầu quái vật.
Mưu Tử Long than nhẹ một tiếng, nói:
- Nếu có một vị Ngụy thần cảnh cường giả ở đây, cho dù có hai mươi tên cũng không phải vấn đề.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động. Mặc dù hắn chưa từng chứng kiến thực lực Ngụy thần cảnh cường giả nhưng từ trong giọng nói tôn sùng của Mưu Tử Long cũng có thể tưởng tượng ra.
Tâm thần ngưng lại, sắc mặt hắn khẽ đổi, trong Quang Ám Chi Đồng đột nhiên xuất hiện một đốm sáng xanh biếc.
Phát hiện đột ngột này khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy không hiểu.
Mưu Tử Long mặc dù nói qua, thứ bảo khí này có thể giám sát chu vi trăm dặm nhưng ở nơi này rõ ràng không thể. Có lẽ nó hiển thị cường giả trong vòng trăm trượng đã là rất phi thường.
Mà trong ba ngày nay, phạm vị hoạt động của hai người bọn họ không lớn, vì tận lực tránh va chạm nên bọn họ chỉ công kích những huyệt động phía ngoài.
Tuy thu hoạch ba ngày nay khá lớn, nhưng lúc này đám quái vật vàng kim đã đi thành đàn, không hề phân tán.
Khi số lượng quái vật vàng kim vượt quá tám đầu, Hạ Nhất Minh tuyệt đối sẽ không mạo hiểm công kích. Nhưng cũng bởi vì thế, bọn họ chậm rãi xâm nhập lúc này mới ngoài ý phát hiện ra quang mang khác.
- Mưu huynh. Ta phát hiện có chút kỳ lạ.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Nguồn: http://truyenfull.xyz- Có điểm quang mang xanh biếc.
Mưu Tử Long đã từ nghe Hạ Nhất Minh nói qua về hiệu quả sử dụng Quang Ám Chi Đồng, lão nhướng mày, sắc mặt khẽ biến, nói:
- Có lẽ là Tử vong sinh vật biến dị.
Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, hắn đã liệp sát hơn trăm đầu quái vật vàng kim, hiểu rất rõ thực lực của chúng nên cũng không còn háo hức ban đầu. Bởi vậy hắn rất mong chờ đám quái vật biến dị này.
Tựa hồ cảm nhận được suy nghĩ trong đầu Hạ Nhất Minh, Mưu Tử Long vẫn chưa khuyên can chỉ nói:
- Hạ huynh đệ. Đám quái vật biến dị này mỗi tên đều nắm giữ một năng lực đặc biệt. Nếu gặp chúng ngàn vạn lần lên cẩn trọng.
Những lời này của Mưu Tử Long đã nói không ít lần, rõ ràng lão vô cùng kiêng kị đám quái vật biến dị này.
Đương nhiên Hạ Nhất Minh cũng không vì thế mà lui bước, trái lại hắn vô cùng mong chờ, muốn lập tức nhìn xem thứ này nắm giữ năng lực gì khiến Thần đạo cao thủ kiêng kỵ.
Ba người vô thanh vô tức tiến tới, dưới tình huống không huy động thần lực, bọn họ di chuyển bất luận ai cũng không thể phát hiện.
Vòng qua mấy thông đạo, mặc dù trên đường phát hiện hai đàn quái vật quy mô, trong đó một đàn có bốn đầu quái vật vàng kim nhưng Hạ Nhất Minh vẫn áp chế không ra tay. Bởi lúc này hắn không thể chờ đợi muốn xem bộ dạng quái vật biến dị có mạnh như trong truyền ngôn không?
Thông đạo càng lúc càng sâu, càng lúc càng rắc rối hơn, cho dù có người dụng tâm ghi nhớ cũng không thể.
Bất quá hai người Hạ Nhất Minh cũng không lo lắng, dù sao vách thông đạo này cũng không thể chịu nổi công kích của thiên địa chi uy. Chỉ cần họ muốn tùy thời có thể từ đây thoát ra.
Càng tới gần điểm quang mang xanh biếc trong Quang Ám Chi Đồng, tốc độ của Hạ Nhất Minh càng chậm rãi hơn. Bởi trong lòng hắn mơ hồ xuất hiện dự cảm xấu.
Khẽ nhíu mày, năng lực Quang Ám Chi Đồng hắn hiểu rõ. Trước khi hắn động thủ, đám quái vật căn bản không thể phát hiện ra. Nhưng lúc này cảm giác bất an mãnh liệt khiến Hạ Nhất Minh không khỏi đề phòng.
- Oa...
Phía trước đột nhiên truyền tới âm thanh như ếch kêu, hơn nữa âm thanh này vang vọng chói tai khiến kẻ khác trong lỏng run sợ.
Hai hàng chân mày của Hạ Nhất Minh nhíu lại. Hắn chậm rãi đi qua khúc quặt, rốt cuộc cũng thấy được sinh vật Mưu Tử Long nhiều lần nhắc tới.
Đây là một đầu quái vật toàn thân phủ đầy lông xanh bóng, thể tích cùng đôi mắt kép căn bản không cùng chủng loại với những tên khác. Lúc này bên cạnh quái vật lông xanh có hai tên màu vàng cùng một vài tên màu khác thủ hộ.
Mà khiến Hạ Nhất Minh kinh ngạc hơn ánh mắt đám quái vật này đang chăm chú nhìn nơi hắn bước vào như đề phòng.
Hạ Nhất Minh trong lòng phát lạnh, hắn lập tức hiểu ra, tên kia đã phát hiện ra tung tích của hắn nên lập sẵn trận địa nghênh đón.
Nắm chặt biến dị Phích Lịch Thương trong tay, Hạ Nhất Minh cũng không lỗ mãng hành động. Bởi hắn phát hiện ra, những tên kia bày ra bộ dạng công kích nhưng không có bất kỳ dấu hiệu nào sẽ công kích. Hơn nữa quái vật mắt kép kia ánh mắt đảo loạn, căn bản không có tập trung tại một nơi.
Hạ Nhất Minh nhất thời hiểu ra. Đám quái vật này biến hắn tới nhưng bản thân đang được Quang Ám Chi Đồng che giấu bởi vậy chúng không thấy được hắn.
- Oa...
Âm thanh vang dội từ giữa đám quái vật vang lên. Lúc này Hạ Nhất Minh mới biết thì ra âm thanh của tên quái vật mắt kép kia khác biệt tới vậy.
- Ra tay.
Âm thanh Mưu Tử Long ở sau không chút do dự truyền tới.
Cổ tay Hạ Nhất Minh run lên, biến dị Phích Lịch Thương lập tức phóng ra, trên không trung hóa thành thiểm điện đâm thẳng tới quái vật biến dị.
Trong không gian vang lên âm thanh chói tai, hai đầu quái vật vàng kim mang theo thần sắc sợ hãi cực đô, xem ra giao chiến trăm năm chúng đã biết lợi hại của vật này.
Nhưng chuyện khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy ngoài ý nhất đã xảy ra.
Ngay khi Phích Lịch Thương lách qua hai đầu quái vật vàng kim, chuẩn bị đâm thẳng vào quái vật lông xanh đột nhiên ngừng lại. Mũi thương bén nhọn dừng trước mặt quái vật chừng một tấc, sát khí tỏa ra mãnh liệt.
Thân hình Hạ Nhất Minh thoáng hiện ra, hắn kinh dị không ngừng, đối với lần thất thủ này, hắn cảm thấy rất khó tin.
Trong cảm giác của hắn, biến dị Phích Lịch Thương lúc này đang bị một cỗ ý niệm âm hàn ngăn cản.
Không ngờ năng lực ý niệm này cường đại như vậy.
Tức giận hừ một tiếng, biến dị Phích Lịch Thương nhất thời bạo liệt.
Nếu như Phích Lịch Thương thông thường đừng nói trong lúc di chuyển có thể bạo liệt, cho dù thành công bạo liệt cũng đừng mong Quang minh lực lượng bên trong có tác dụng với đám quái vật kia.
Nhưng biến dị Phích Lịch Thương trong tay Hạ Nhất Minh rõ ràng khác biệt, ở bên trong phong ấn lực lượng Quang Ám hợp bích cường đại.
Lực lượng này tại phương Tây cũng chỉ có Quang minh Giáo hoàng cùng Hắc ám Nghị trưởng liên thủ mới có thể tạo ra.
Trong nháy mắt vô số mảnh vỡ bắn ra, hai tên quái vật màu vàng xui xẻo thân thể khảm đầy mảnh vỡ chứa Quang Ám lực lượng.
Âm thanh thê thảm không chút che giấu đau đớn vang lên, hai tên này giãy giụa một chút sau đó mất mạng.
Đương nhiên chúng chết bởi phần đầu đột nhiên xuất hiện lỗ thủng lớn.
Đám quái vật thực lực thấp kém đương nhiên không thoát tai ương, thân thể chúng bắn ngược ra sau. Ngay cả quái vật lông xanh cũng phải gánh chịu đa phần lực lượng Quang Ám hợp bích bạo phát này.
Một tiếng kêu lớn vang lên, thân thể quái vật lông xanh bắn ngược vào vách thông đạo phía sau, bất quá đôi mắt Hạ Nhất Minh ngưng lại.
Phích Lịch Thương bạo liệt nhanh chóng hủy diệt đám quái vật kia nhưng vô số mảnh nhỏ chứa Quang Ám lực lượng vẫn không thể tạo thành thương tích trên thân thể quái vật lông xanh. Thân thể nó ngã xuống từ vách thông đạo, theo sau hống lên một tiếng đầy phẫn nộ.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, đột nhiên ngửi được mùi hương ngọt ngào, thân thể hắn lay động thiếu chút nữa ngã xuống.
Thân thể nhoáng lên, Mưu Tử Long đã tiến tới. Bất quá hắn không công kích quái vật biến dị mà túm lấy Hạ Nhất Minh bay ngược ra sau.
Thẳng tới khi rời xa quái vật kia mười trượng, Hạ Nhất Minh mới tỉnh táo lại.