Vũ Thần

Chương 1031: Vượt giai



Vi Cẩm Thuận ánh mắt trầm xuống, ngay cả không khí quanh người lão cũng lạnh lẽo thấu xương. Câu hỏi vừa rồi của lão bất quá chỉ là thuận miệng, trong đó ý trào phúng nhiều hơn ý hỏi. Hơn nữa không chỉ lão, ngay cả Thần đạo cường giả cùng Thần thú nơi này cũng không nghĩ tới việc Hạ Nhất Minh chủ động khiêu khích như vậy.
Sau hồi lâu, Vi Cẩm Thuận lạnh lùng mở miệng:
- Hạ trưởng lão muốn khiêu chiến Vi mỗ sao?
Hạ Nhất Minh sắc mặt không đổi, tựa hồ như không cảm nhận được biến hóa đầy áp lực xung quanh.
- Hạ mỗ muốn cùng Vi huynh luận bàn một phen. Nếu Vi huynh không dám ứng chiến thì thôi.
- Không dám?
Vi Cẩm Thuận giận dữ cười, nói:
- Từ xưa tới này không từng có Ngụy thần cảnh cường giả nào né tránh Hư thần cảnh khiêu chiến.
Hai tay buông xuống dọc thân, lão lẫm liệt nói:
- Nơi này gần thông đạo không tiện luận bàn, Vi mỗ xin đợi đại giá cách đây ba trăm dặm.
Thân thể lão nhoáng lên đã bay tới giữa không trung, hóa thành một luồng quang mang giây lát đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Ngao Mẫn Hành đôi mắt mang theo vẻ tức giận, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Đi.
Ngao Bác Duệ ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Nhất Minh sau đó đi theo Ngao Mẫn Hành. Ba vị cường giả Tây phương có chút hả hê theo sau.
Mưu Tử Long thở dài một tiếng, nói:
- Hạ huynh đệ. Vừa rồi ngươi thật lỗ mãng.
Hạ Nhất Minh bình tĩnh nói:
- Mưu huynh. Bọn họ khinh người quá đáng.
Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, nói:
- Hạ huynh đệ. Ngươi còn trẻ, thành tựu sau này còn vượt xa bọn họ. Bởi thế lúc này không thể trở mặt với họ.
Lão nhìn đám người Vi Cẩm Thuận rời đi, cười khổ nói:
- Vi Cẩm Thuận đã tiến giai Ngụy thần cảnh, thực lực của hắn hơn xa Hư thần cảnh có thể so sánh. Ngươi thật sự không nên khiêu chiến hắn.
Hạ Nhất Minh khoát tay nói:
- Lúc này ta nhún nhường, bọn họ cũng không từ bỏ ý đồ. Ngày sau khẳng định dây dưa không tha. Đã như thế không bằng thẳng tay cho họ biết, Hạ mỗ cũng không phải dễ chọc. Không phải bọn họ muốn làm gì cũng được.
Mưu Tử Long không đồng ý lắc đầu, nói:
- Ở nơi này. Chỉ bằng vào việc ngươi có thể đoán tạo biến dị Phích Lịch Thương, bọn họ tuyệt đối không dám hạ thủ.
Lão lạnh lùng cười, nói:
- Trừ khi trăm năm tiếp theo bọn họ không muốn sử dụng nó, nếu không bất luận thế nào bọn họ cũng không thể quá phận.
Hạ Nhất Minh trong mắt hiện lên vẻ khổ não.
Ý của Mưu Tử Long hắn đương nhiên hiểu rõ. Nếu có khả năng, với tu vi Hư thần cảnh hắn tuyệt đối sẽ không trêu chọc một vị Ngụy thần cảnh cường giả.
Cũng như Mưu Tử Long nói, nếu bọn họ ở lại nơi này, ba người Ngao Mẫn Hành không có khả năng lấy mạng hắn.
Nhưng nếu những người này trở lại thế giới kia?
Hạ Nhất Minh hiểu rõ, một khi những người đó rời khỏi nơi này, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp trả thù. Mà bản thân hắn nếu nhẫn nại nhún nhường, cuối cùng sẽ bị bọn họ chèn ép. Thậm chí mấy vị cường giả Đông Tây liên thủ cuốn lấy đám người Lưu Mục sau đó đánh chết hắn không phải không có khả năng.
Bởi thế hắn muốn bộc lộ toàn bộ thực lực bản thân để bọn họ biết, bản thân hắn mặc dù không phải Ngụy thần cảnh cường gia nhưng không phải tu luyện giả mới tấn cấp.
Mà muốn làm được điều này không nghi ngờ Vi Cẩm Thuận là đối tượng tốt nhất.
Hạ Nhất Minh mặc dù tự phụ nhưng cũng không ngốc tới độ chọc vào Ngao Mẫn Hành, Lô Khắc cùng Lý Áo Ba Đặc đám Ngụy thần cảnh lão cường giả. Bởi vậy Vi Cẩm Thuận trở thành lựa chọn duy nhất.
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh thì thào nói:
- Không còn thời gian.
Thân thể hắn bay lên, đuổi theo những người vừa rời đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mưu Tử Long không hiểu hắn nói gì nhưng lão mơ hồ nghe ra trong đó có ẩn ý.
Hạ Nhất Minh không phải tuổi còn rất trẻ sao? Thế nào mà không có thời gian?
Nhìn đám người Hạ Nhất Minh lần lượt rời đi, Thần long quay đầu nhìn lại thông đạo dẫn về thế giới cũ, đôi mắt lớn lóe lên quang mang.
Từ phương xa Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được một cỗ khí tức khiến người ta phát lạnh trong lòng.
Đây là một cỗ nộ hỏa, là nộ hỏa của Ngụy thần cảnh cường giả.
Chênh lệch trong Thần đạo vô cùng khó tin, chỉ cách một giai nhưng tựa như một trời một vực, bởi thế cho tới nay chưa có Hư thần cảnh cường giả nào có dũng khí khiêu chiến Ngụy thần cảnh cường giả.
Đám người Mưu Tử Long mặc dù đứng cùng Hạ Nhất Minh nhưng bọn họ bị ép buộc mà chiến đấu, không có gì gọi là chủ động.
Biểu hiện như vậy trong mắt Ngụy thần cảnh cường giả cũng còn có thể chịu được. Dù sao Ngụy thần cảnh cường giả có lợi hại hơn cũng không thể khiến người ta cúi đầu quy phục, thậm chí luồn cúi.
Phải biết rằng mỗi một cường giả có thể tiến giai Thần đạo tự tôn rất lớn. Bọn họ có thể nhẫn nhịn nhún nhường nhưng cũng có giới hạn.
Dưới Thần đạo tất cả chỉ là kiến hôi nhưng có thể tiến giai Thần đạo hoàn toàn khác biệt.
Nhưng Hư thần cảnh cường giả chủ động khiêu chiến Ngụy thần cảnh, chuyện như vậy trong trí nhớ mọi người chưa từng xảy ra. Hành vi này quả thực đã chạm tới tôn nghiêm cường giả, ngay cả Mã Dự trong lòng cũng cảm thấy bất mãn.
Thân thể khẽ đảo, Hạ Nhất Minh đã rơi xuống, phía sau hắn đám người Lưu Mục không thiếu một ai, ngay cả tân Thần đạo cường giả cùng Thần thú trừ Thần long đều có mặt đông đủ.
Thần đạo nhân loại chiến đấu tại đây năm trăm năm qua chưa từng phát sinh. Bất quá lúc này hai bên giao chiến lực lượng cũng không cân bằng. Dù cho bọn họ đều biết trong tay Hạ Nhất Minh nắm giữ chiến kỹ mạnh mẽ nhất Đông Tây nhưng chưa ai xem trọng hắn.
Dù sao hai loại vũ kỹ này cũng chỉ vô địch đồng giai mà không phải vô địch vượt cấp.
Huống hồ chênh lệch giai vị trong Thần đạo cảnh giới không nhỏ chút nào, thậm chí không cách nào vượt qua.
- Vi trưởng lão. Chờ một chút. Chỉ nên cấp cho hắn chút giáo huấn, không nên giết chết.
Ngao Mẫn Hành lớn tiếng nói.
Vi Cẩm Thuận khẽ gật đầu, lão do dự một chút nói:
- Tông chủ. Người này tuổi còn trẻ, nếu không áp chế chỉ sợ ngày sau trở thành mối họa trong lòng.
Ngao Mẫn Hành lạnh lùng nói:
- Mấy vị Tây phương cường giả mới chân chính hận hắn thấu xương. Đợi khi đối phó xong với Tử vong sinh vật, bọn họ khẳng định sẽ âm thầm xuống tay. Hắc hắc, để xem tiểu tử này còn có thể bình an qua trăm năm nữa không?
Vi Cẩm Thuận hai hàng chân mày nhíu lại, rốt cuộc cũng không nói thêm.
Phương Tây có được hai vị Ngụy thần cảnh cường giả, nếu bọn họ bỏ đi thể diện liên thủ ra tay? Vi Cẩm Thuận đột nhiên phát hiện, thiên tài như Hạ Nhất Minh đến nơi này là một sai lầm.
Thân thể khẽ động, vị Thần đạo cường giả trẻ tuổi kia đã đáp xuống trước mặt lão. Ánh mắt không chút yếu thế nhìn lại. Từ trên thân thể hai người khí thế bạo phát cực độ.
Hai cỗ khí thế vô hình như thực thể va chạm, hung hăng đối chọi lẫn nhau.
Trong không gian nhất thời xuất hiện dao động mãnh liệt.
Đây chính là kết quả của khí thế Thần đạo đối kháng. Nếu lấy uy lực so sánh, nó cũng không kém hơn hai vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả toàn lực công kích.
Thần đạo chi uy quả nhiên không thể so sánh.
Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ động, hai cỗ khí thế sau khi va chạm lập tức phân ra thắng bại. Khí thế Hạ Nhất Minh trong nháy mắt bị đánh bật trở lại, cơ hồ chỉ va chạm thoáng chốc đã khiến nó thu nhỏ phân nửa.
Hiển nhiên trên phương diện dối kháng khí thế, Hạ Nhất Minh đã rơi xuống hạ phong.
Lưu Mục khẽ nhíu mày, trong lòng thầm than.
Tu vi võ đạo đạt tới cấp độ này, nói đại khái, bất kỳ công pháp vũ kỹ nào đã không còn tác dụng quá lớn. Bởi vì trong cảnh giới Thần đạo, so đấu chính là thiên địa lực lượng nắm trong tay cùng cách vận dụng.
Có thể trong thời gian ngắn nắm trong tay càng nhiều thiên địa lực lượng, hi vọng chiến thắng càng lớn.
Về phần công pháp Thần đạo tu luyện trên cơ bản chỉ có một vài công pháp, về phần đao pháp, kiếm pháp,...trừ một vài hoàn cảnh đặc biệt đã không dùng tới nữa.
Dù sao người ta chỉ tùy tiện tung chưởng cũng tạo ra thiên địa chi uy, ngươi còn muốn dùng công pháp Nhân đạo đối phó không khác gì tìm chết.
Lúc này sau lượt đầu giao thủ, chênh lệch giữa Ngụy thần Cảnh cùng Hư Thần cảnh đã biểu hiện rõ ràng. Mà đây căn bản không khác gì kết quả cuối cùng.
Vi Cẩm Thuận khẽ cười, rốt cuộc cũng yên tâm.
Kỳ thực trong lòng lão mặc dù tức giận nhưng khi Hạ Nhất Minh mở lời khiêu chiến cũng có chút lo lắng. Chỉ là lúc này sau khi giao thủ đã biết chênh lệch thực lực khó bù lấp khiến trong lòng nhẹ nhõm rất nhiều.
Đưa một tay lên, lão cứ thế mang theo vẻ mặt khinh thường cách không đánh ra.
Trước mặt lão có vô số cát bụi bị chưởng phong cuốn vào, hợp thành một cơn lốc xoáy ùa tới Hạ Nhất Minh.
Cảm nhận được trong cơn lốc cát bụi ẩn chứa uy lực cường đại, Hạ Nhất Minh không kinh sợ ngược lại lấy làm mừng.
Mới vừa rồi so sánh khí thế rơi xuống hạ phong nhưng càng khiến hắn tự tin hơn.
Bởi vừa rồi hắn thi triển chỉ là Thổ hệ lực lượng thông thường, mà ẩn nặc hai đại kỳ công Đông Tây. Mà lúc này đối phương chủ động công kích, càng khiến hắn cảm nhận rõ ràng thiên địa lực lượng cùng thủ đoạn của lão.
Vi Cẩm Thuận mặc dù là Ngụy thần cảnh cường giả nhưng tu vi so với Lý Áo Ba Đặc rất nhiều, so sánh với Quang minh lực lượng Ngụy thần cảnh cũng thua kém phân nửa.
Đây là sự khác nhau lớn nhất giữa cường giả mới tiến giai cùng lão cường giả.
Hai hàng chân mày Hạ Nhất Minh nhíu lại, theo đó vung tay, trên tay hắn lóe lên quang mang sáng rực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.