Vũ Thần

Chương 1048: Phiêu phù vật



Phía dưới là một mảnh đất cát hỗn hợp, trong hoàn cảnh này bất kỳ sinh mệnh nào cũng không thể trưởng thành.
Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu ra, bản thân hắn vì sao không thích nơi này, không muốn tại đây thi triển Toản địa thuật, chính là bởi hoàn cảnh nơi này kém xa thế giới của hắn. Khẽ thở dài, thân thể Hạ Nhất Minh giống như một đầu cá không ngừng di chuyển về phía trước.
Xung quanh hắn vô số ánh mắt khiến người ta lạnh lẽo tới xương tủy đang nhìn lại. Đám quái vật kia rõ ràng biết hai gã đồng bọn của chúng đi sai đường nhưng từ đầu tới cuối cũng không tên nào ngăn cản hay vặn hỏi. Đối với đám sinh vật cấp thấp này mà nói, mục đích của chúng chỉ là đi tới, đi tới, tiếp tục đi tới, đến khi chúng bao phủ toàn bộ thế giới này mới ngừng.
Về phần hai tên đồng bọn đi sai hướng kia, muốn làm gì chúng không cần quan tâm.
Di chuyển xuống sâu hơn, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng thoát khỏi hoàn cảnh kinh hiểm kia. Dưới độ sâu này chỉ còn Thần long cùng Hạ Nhất Min hắn.
- Nhiệt độ dưới đây rất thấp.
Âm thanh Thần long đột ngột vang lên, không phải nó mở miệng nói chuyện mà sử dụng ý niệm truyền đạt thông tin. Hạ Nhất Minh khẽ ngẩn ra, nói:
- Nhiệt độ dưới lòng đất?
- Đúng vậy. Đám Tử vong sinh vật kia không ngừng cắn nuốt sinh mệnh trên tinh cầu, tới một lúc nào đó ngay cả nhiệt độ dưới đất cũng biến mất, tinh cầu này chỉ sợ khó có thể duy trì.
Thần long chậm rãi nói. Hạ Nhất Minh mặt mày nhăn nhó, hắn thật sự không nghe ra ý tứ Thần long.
Thần long khẽ cười một tiếng, nói:
- Ngươi còn chưa biết, bất quá ta tin tới lúc nào đó ngươi sẽ hiểu được.
Hạ Nhất Minh hai mắt sáng ngời, vội vàng hỏi:
- Tới khi nào?
Thần long nhất thời im lặng, sau một lát khẽ nói:
- Cố gắng lên. Chừng nào ngươi vượt qua Ngụy thần cảnh.
Thần long tựa hồ cười ha ha vài tiếng, theo sau mạnh mẽ đề thăng tốc độ.
Hạ Nhất Minh không dám chậm trễ lập tức triển khai tốc độ đuổi theo, bất quá trong đầu không ngừng suy nghĩ. Thần long nói chuyện kỳ lạ như vậy, chẳng lẽ ngay cả Ngụy thần cảnh cũng không thể lĩnh ngộ điều này?
Khi nghĩ tới điều này trái tim hắn không khỏi đập mạnh hơn, vượt qua Ngụy thần cảnh chẳng phải Chân thần cảnh sao? Chẳng lẽ phải có thực lực Chân thần cảnh mới có thể lĩnh ngộ hàm ý kia.
Hắn nghĩ sẽ cố tình gặng hỏi nhưng nhớ lại thân phận Thần long cuối cùng buông tha ý định này.
Di chuyển dưới lòng đất quá thật chậm hơn phi hành trên không trung rất nhiều. Hơn nữa với thực lực của mình, Hạ Nhất Minh còn có thể nghe rất rõ âm thanh đám Tử vong sinh vật di chuyển phía trên. Những âm thanh này vang lên không ngớt, một đợt lại một đợt, phảng phất như vĩnh viễn không ngừng. Cho dù với định lực cùng tu vi võ đạo của Hạ Nhất Minh bị vây trong hoàn cảnh này cũng không khỏi sởn tóc gáy. Hắn tình nguyện ra mặt dốc toàn lực giao chiến cũng không muốn trà trộn làm đồng bọn với đám quái vật này. Bất quá nhìn Thần long phía trước, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng bỏ qua ý định này. Ngay cả Thần long còn không ngại hạ mình như vậy, bản thân hắn có tư cách gì phản đối?
Cũng không biết qua bao lâu Thần long rốt cuộc ngưng lại, nhất thời Hạ Nhất Minh cảm nhận được một cỗ ý niệm cường đại phóng lên cao.
Giao chiến với đám quái vật nhiều lần, Hạ Nhất Minh biết chúng mặc dù có số lượng cùng lực lượng cường đại nhưng không nắm giữ ý niệm. Bởi thế thần đạo cường giả phóng xuất ý niệm chúng hoàn toàn không thể phát hiện.
Chỉ là số lượng của chúng quá nhiều, nhiều tới độ giết mãi không hết, bởi thế hai bên dây dưa tới tận bây giờ.
- Chúng...quả nhiên đã tới.
Âm thanh Thần long lần nữa vang lên trong đầu Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh không kìm chế được phóng xuất ý niệm. Xuyên qua lòng đất cùng ngàn vạn Tử vong sinh vật, ý niệm của hắn rốt cuộc cũng tới được mặt đất, theo sau một cố khí tức âm hành đột nhiên ùa tới.
Hạ Nhất Minh cảm nhận được trên không trung có một vật cực lớn phiêu phù.
Từ trên phiêu phù vật ngàn vạn mảnh màu đen bay ra. Đám Tử vong sinh vật cấp thấp thậm chí còn nhiều hơn, chúng trượt xuống với tốc độ vô cùng mau lẹ, giống như đã được huấn luyện bài bản một chút hỗn loạn cũng không thấy.
Đồng thời trên phiêu phù vật vô số Tử vong sinh vật màu sắc khác nhau bay ra, chúng chia ra bốn phía hộ vệ, phần tiến vào sào huyệt bên dưới, phần trực tiếp bay đi. Về phần chúng bay tới đâu không cần hỏi cũng biết.
Phiêu phù vật cấp cho Hạ Nhất Minh cảm giác duy nhất chính là to lớn. Sự to lớn của nó đã vượt qua sức tưởng tượng của nhân loại, cho dù Thần long biến hóa hình dạng lớn nhất so với nó cũng chỉ như trẻ con so với người trưởng thành.
- Thần long đại nhân. Chúng nó từ thứ kia tới sao?
Ý niệm Hạ Nhất Minh sau khi chứng kiến cảnh này không nhịn được dò hỏi. Đây cũng không phải do hắn khiếp sợ mà thuần túy là phản ứng bản năng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thần đạo cường giả mặc dù nắm giữ thực lực cường đại nhưng khi gặp phải sự việc quá sức tưởng tượng cũng không tránh khỏi kinh hãi.
- Không sai. Chúng tới từ vật này, hơn nữa trăm năm tới một lần.
Thần long bình tĩnh nói.
Hạ Nhất Minh cố gắng áp chế tâm tình, hỏi:
- Thứ này có lực công kích không?
- Đương nhiên là có. Lần đầu gặp được thứ này ngoài cung cấp Tử vong sinh vật, nó còn hướng chúng ta công kích.
Trái tim Hạ Nhất Minh nhất thời đập mạnh, hắn biết đám người Thần long khẳng định đã đánh bại thứ này, nhưng hắn nghĩ không ra bọn họ làm cách nào đánh bại nó?
Chỉ cần nhìn cũng biết, thể tích thứ này mang lại uy áp ra sao. Muốn ứng phó với nó chỉ sợ không phải Ngụy thần cảnh cường giả có thể làm được.
- Thần long đại nhân. Các ngài làm sao đánh bại nó?
- Đánh bại?
Thần long bật cười nói:
- Chúng ta cùng Tử vong sinh vật chỉ có sinh tử không có thắng bại.
Dừng một chút nó nói tiếp:
- Lần đầu tiên gặp thứ này chúng ta cũng bất ngờ không kịp phòng ngự, hơn mười Thần đạo cao thủ đều chết bởi nó. Bất quá nó không thể rời khỏi tinh cầu, cuối cùng bị chúng ta phá hủy, biến thành một vật hư hỏng.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng có chút hoài nghi. Chẳng lẽ phải hi sinh mười vị Thần đạo cao thủ mới có thể phá hủy thứ này? Thần long đột nhiên nói:
- Ngươi đoán xem thứ này hiện giờ ở đâu?
Hạ Nhất Minh sửng sốt hồi lâu, linh quang chợt lóe nói:
- Sào huyệt quái vật?
- Không sai. Ngươi rất thông minh.
Thần long vui mừng nói:
- Ta có thể xác định đã tiêu diệt nó nhưng thi thể nó hóa thành sào huyệt quái vật khiến ta dùng vô số phương pháp đều không thể luyện hóa. Bất quá lúc này có thể thực hiện được.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến vài lần, nhẹ giọng hỏi:
- Không biết tại sao ngài nhất định phải luyện hóa nó?
Thần long trầm ngâm một chút, nói:
- Dù sao đợt lát nữa cũng phải nói cho ngươi không bằng nói luôn bây giờ. Trong sào huyệt kia có một khỏa nội hạch, chỉ có luyện hóa sào huyệt kia khỏa nội hạch này mới xuất hiện. Mà nội hạch này đối với ta vô cùng quan trọng, ngươi đã rõ ràng chưa?
Hạ Nhất Minh chần chừ một chút, nói:
- Thần long đại nhân. Ngài cam đoan Cửu Long Lô không thể tiêu hủy khỏa nội hạch kia?
- Ngươi yên tâm. Khỏa nội hạch kia đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, cho dù là Cửu Long Lô cũng không thể phá hư nó.
Thần long hãnh diện nói.
Hạ Nhất Minh im lặng không nói, trong lòng hắn mặc dù không biết vật kia có tác dụng gì với Thần long nhưng cũng biết thứ này vô cùng quan trọng, nếu không nó cũng không tiêu hao quá nhiều tinh lực cho việc này.
- Trên kia khẳng định có một đầu Tử vong sinh vật vương giả bởi vậy đám quái vật hành động vô cùng quy củ.
Thần long cười lạnh nói:
- Bất quá nếu đã gặp ta muốn chúng phải hỗn loạn một phen.
Hạ Nhất Minh giật mình, hắn lập tức nghĩ tới tình cảnh giao chiến, vội nói:
- Trong đám quái vật kia khẳng định tồn tại những tên có trí tuệ, nếu chúng nó trốn phía sau chỉ huy đại quân tiến công. Hơn nữa chúng tuyệt đối không phải chỉ có một tên.
Thần long cười ha hả nói:
- Ngươi nói rất đúng. Đám quái vật kia mỗi lần tiến công khi tiêu hao hai phần ba lực lượng sẽ buông tha mục tiêu chờ ngày báo phục.
Âm thanh nó mang theo vài phần khổ não:
- Bất quá cũng vì vậy nên chúng ta không thể hoàn toàn tiêu diệt chúng.
Hạ Nhất Minh chợt hiểu, bất quá cách làm này của lũ quái vật là không thể tránh khỏi.
Sau khi viện quân trăm năm một lần đổ bộ, đám quái vật không sợ chết phát động công kích, quá trình trải qua thời gian không ngắn. Bất quá khi tiêu hao quá hai phần ba lực lượng chúng sẽ không cách nào vây hãm, buộc lòng phải lùi về chờ viện binh.
Mà trong quá trình chúng nghỉ ngơi, Thần đạo cường giả tận lực diệt sát nhằm giảm bớt áp lực cho lần tiếp theo, cứ như vậy hình thành một vòng luân hồi suốt năm trăm năm không kết thúc. Thân thể Thần long run lên, uy áp phóng thích vô cùng tự nhiên.
- Ngươi chuẩn bị ra tay, ta sẽ hộ pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.