Vũ Thần

Chương 1085: Bị tập kích



Thủy Tinh Cung khi vào có chút khó khăn nhưng khi ra rất dễ dàng.
Ngao Mẫn Hành đi trước, mọi người tay cầm Tị thủy châu theo đường cũ trở lại mặt biển.
Sau vài tháng ở tại động phủ đột ngột đi tới mặt biển mênh mông, mọi người cảm giác trước mắt vô cùng trống trải.
Bảo trư không nhịn được hung hăng hống lên một tiếng, đám sinh vật đại dương gần đó lập tức trốn xa.
Ngao Mẫn Hành sắc mặt khẽ biến, lão lo lắng tiến hống của bảo trư sẽ mang tới phiền phức ngoài ý. Nếu để đám người Hạ Nhất Minh vô tình xác định vị trí Thủy Tinh Cung, sẽ không ít phiền phức sau này.
Lão lấy ra Ngũ Hành Hoàn, quang mang mỹ lệ nhất thời khuếch tán khắp mặt biển.
Chỉ trong chốc lát, dưới đáy biển nhất thời xuất hiện đạo quang mang đồng dạng, theo sau quang mang này như có linh tính bắt đầu lưu động trên mặt biển.
Hạ Nhất Minh nhìn lại, trong đôi mắt ánh lên vẻ kinh hãi.
Quang mang lưu động hình thành trên mặt biển một trận đồ lớn.
Thần đạo Truyền tống trận không ngờ có thể xuất hiện với phương thức này. Nếu truyền ra ngoài e rằng không ai có thể tin tưởng.
Bất quá trận đồ do Thiên hạ đệ nhất nhân Ngũ Hành Lão tổ tự tay sắp xếp rõ ràng có hiệu quả không thể tưởng tượng. Sau năm ngàn năm tẩy lễ vẫn hoàn mỹ như trước.
Vô số quang mang từ trung tâm trận đồ lóe lên vây quanh mọi người. Quang mang trên mặt biển như ngân xà loạn vũ, dưới ánh nắng chói chang lay động lòng người.
Theo mảnh quang mang chói mắt cuối cùng tiêu tán, mặt biển đã trở lại bình thường, đám người Hạ Nhất Minh cũng biến mất không còn dấu vết.
Quang mang chợt lóe lên trên một hòn đảo tại Ngoại hải. Chỉ giây lát sau độ sáng quang mang tăng lớn cực hạn, khuếch tán khắp nơi.
Trung tâm đảo nhỏ đột ngột xuất hiện vài thân ảnh. Chính là đám người Hạ Nhất Minh vừa rời khỏi Thủy Tinh Cung. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Bất quá bọn họ vừa xuất hiện trong hư không, chưa kịp ổn định thân thể đã nghe một âm thanh tràn ngập phẫn nộ vang lên. Theo âm thanh, một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng bắn thằng về phía mọi người.
Đám người Hạ Nhất Minh vô cùng kinh ngạc. Bọn họ đã cảm nhận cỗ lực lượng này do một đầu linh thú thổ tức. Hơn nữa cỗ lực lượng này đã đạt tới tiêu chuẩn Thần thú.
Nhưng vấn đề trong trung tâm trận đồ không phải chỉ có một vị Thần đạo cường giả mà tới năm vị cùng một người thâm sâu khôn lường là Bách Linh Bát.
Bởi thế trong lòng tuy kinh ngạc nhưng bọn họ không chút lo sợ.
Vài đạo quang mang phóng ra, trong những quang mang này có Ngũ hành thần lực, có Hỏa hệ lực lượng, Mộc hệ lực lương, còn có Lôi điện lực lượng.
Những lực lượng cường đại này không hẹn cùng phản kích lực lượng thổ tức kia.
Mặc dù mỗi người không xuất toàn lực thậm chí ngay cả một phần lực lượng cũng không dùng tới, phối hợp không chút ăn ý. Nhưng số lượng lớn như vậy đủ đề bù đắp tất cả.
Năm vị Thần đạo hợp lực công kích, nhất thời đạo thổ tức kia hoàn toàn tiêu tán.
Ánh mắt mọi người không hẹn cùng nhìn lại một phía.
Trên biển rộng một đầu quái thú kỳ dị thân thể dài chừng mười trượng đang lơ lửng. Trên thân thể khủng bố của nó có bốn cự trảo to lớn, lân giáp dày đặc, sống lưng xuất hiện vô số lân phiến sắc nhọn như trường mâu, dưới ánh nắng lóe lên quang mang quỷ dị.
Bất quá vẻ mặt đầu quái thú này vô cùng cổ quái.
Đôi mắt nó trợn tròn tựa như dùng ánh mắt công kích mọi người.
Vừa rồi nó công kích năm vị Thần đạo cường giả cùng một người không rõ thực lực.
Là một vương giả tại hải vực này, tôn nghiêm của nó không thể bị khiêu khích. Ba tháng trướng trên đảo đột nhiên xuất hiện quang mang, phiến quang mang này dẫn dắt thiên địa lực lượng vô cùng cường đại.
Đối với nó đây là sự vũ nhục, là tín hiệu người khác khiêu khích nó.
Nhưng sau khi nó tới đây không phát hiện được gì, bất đắc dĩ phản hồi. Hôm nay đạo quang mang kia lại dẫn dắt thiên địa lực lượng, nhất thời khiến nó vô cùng phẫn nộ. Thân thể bay trên không trung, nó lập tức thổ tức như trút lửa giận.
Bất quá nó kinh ngạc cơ hồ như rớt tròng mắt.
Đạo thổ tức của nó không ngờ dễ dàng bị phá vỡ, trong quang mang kia xuất hiện năm người, ai nấy cường đại không kém nó.
Mặc dù những người kia nhỏ bé hơn nó rất nhiều nhưng thực lực cao thấp không phải lấy thân thể quyết định.
Khi cảm nhận rõ ràng năm luồng khí tức kinh khủng, nó muốn mở miệng ngưng tụ lực lượng cường đại hơn tiếp tục công kích.
Bất quá cuối cùng thân thể nó nhanh chóng lùi lại, trong nháy mắt đã dung nhập lòng nước, hơn nữa không chút do dự quay đầu bỏ chạy.
Nói đùa, nếu chỉ có một vị Thần đạo cường giả, nó chắc chắn sẽ dốc toàn lực giao chiến. Nhưng đối mặt với năm vị Thần đạo, nó căn bản không có bất cứ cơ hội chiến thắng nào. Hơn nữa nó có thể khẳng định, khi giao thủ kết quả duy nhất chính là bị người liên công đánh chết, rút gân lột da, vô cùng thê thảm.
Đám người Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn quái thú bỏ chạy. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau không hiểu vì sao lọt vào công kích bất ngờ này.
- Đuổi.
Ngao Mẫn Hành nói một từ, thân thể như bay phóng ra.
Mặc dù Ngao Mẫn Hành không nghĩ ra nguyên nhân trong đó nhưng trên đảo nhỏ lão bày Truyền tống trận, lúc này lọt vào công kích hiển nhiên khiến lão vô cùng phẫn nộ. Hơn nữa lão lo lắng đầu Thần thú này còn có mục đích khác.
Đám người Hạ Nhất Minh cũng không cam lòng yếu thế, bọn họ đề thăng tốc độ cực hạn, sau giây lát đã tiến vào biển rộng.
Trong tay mọi người đều nắm một khỏa Tị thủy châu, bất quá rõ ràng tốc độ phân tách của nước không thể sánh với tốc độ di chuyển của họ. Còn chưa chờ nước biển tách ra, thân thể bọn họ đã như thủy tiễn bắn đi.
Đầu Thần thú sau khi cảm nhận truy binh phía sau nhất thời hồn phi phách tán, thân thể cao lớn vùng vẫy phát huy tận lực ưu thế sinh vật đại dương. Dưới áp lực tử vong, tốc độ của nó đề thăng một bậc, chỉ giây lát đã tạo ra khoảng cách với mọi người.
Ngao Mẫn Hành hừ lạnh một tiếng, cổ tay khẽ động Ngũ sắc quang mang bắn đi với tốc độ nhanh hơn.
Thần thú đang trốn chạy mặc dù cảm nhận được uy áp cường đại phía sau nhưng nó càng biết rõ hơn, nếu tránh né sẽ khiến tốc độ chậm lại, cuối cùng sẽ bị đối phương cuốn lấy. Bị năm vị Thần đạo giáp công, nó căn bản không còn đường sống.
Những lân giáp như trường mâu trên lưng nhanh chóng dựng lên, hơn nữa điều chỉnh phương hướng không chút do dự bắn ra.
Hơn mười cốt mâu như tia chớp công kích quang mang ngũ sắc, âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên. Một bên là tuyệt kỹ Ngũ Hành Môn, bên kia dùng năng lực đặc biệt của Thần thú chống chọi. Hai bên liều mạng va chạm khiến hải vực nổi sóng nghiêng trời lệch đất.
- Xẹt...xẹt...
Một đạo lôi điện với tốc độ chóng mặt nhanh chóng công kích thân thể Thần thú.
Nó lập tức kêu gào thảm thiết, chiếc đuôi phía sau đã cháy đen, lân giáp phía trên mặc dù cường đại nhưng không cách nào chống đỡ lôi điện trùng kích, nước biển nhất thời đen đặc.
Bất quá đạo lôi điện này như kích phát tiềm lực Thần thú, tốc độ nó không ngờ đạt tới cực hạn, thân thể như tia chớp phóng đi.
Quang mang chậm rãi sáng lên trong lòng nước, Tị thủy châu trong tay mỗi người chậm rãi khuếch tán trong phạm vi nhất định.
Khi nhìn thấy đầu Thần thú bỏ chạy như chó nhà có tang trong nháy mắt đã không còn bóng dáng, mọi người biết cơ hội đuổi kịp rất nhỏ.
Thần thú chính là Thần thú. Cho dù tốc độ Lôi điện có thể so sánh với sinh vật đại dương di chuyển trong nước nhưng sau khi tiến giai Thần thú, trong môi trường đặc biệt không thể ngang hàng. Huống hồ Thần thú kia liều mạng bỏ chạy, không phải Thần đạo trong đất liền có thể đuổi kịp.
Mọi người nhìn nhau trong lòng cảm giác chút bất mãn.
Bất luận người nào chịu công kích mơ hồ như vậy đều không thể cao hứng, huống hồ nhiều vị Thần đạo cường giả.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Nó là Thần thú gì? Ngoại hải không phải không có Thần thú sao?
Ngao Bác Duệ cười khổ một tiếng, nói:
- Hạ huynh. Lúc này thiên địa lực lượng khôi phục bình thường. Trong thiên hạ có không ít Thánh thú huyết mạch Thần thú. Trong hai năm Thần thú lục địa xuất hiện vài đầu, Ngoại hải càng nhiều hơn.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu. Nếu nhân loại có Ngao Bác Duệ, Đế Thích Thiên,...trong hoàn cảnh thiên địa lực lượng dồi dào tiến giai Thần đạo thành công, đám siêu cấp Thánh thú cũng có thể làm được.
Đặc biệt siêu cấp Thánh thú huyết mạch Thần thú, cơ hội tiến giai thành công không kém nhân loại.
Nhìn phía đầu Thần thú biến mất, Hạ Nhất Minh nói:
- Nó là Thần thú gì? Vì sao công kích chúng ta?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.