Vũ Thần

Chương 1170: Ngụy thần cảnh



Tại Đông Hải khắp nơi đều là đảo nhỏ. Ở nơi này có đảo thích hợp cho nhân loại cư trú, cũng có đảo mãnh thú hung bạo sinh sống không nhân loại nào nguyện ý tiếp cận. Trừ hai loại đảo này, vẫn có vô số nhưng đảo nhỏ chưa từng được nhân loại phát hiện. Đám người Hạ Nhất Minh đang ở trên hòn đảo như vậy. Sau khi rời khỏi Thủy Tinh Cung, bọn họ đã ở đây suốt ba năm.
Trong ba năm này trừ Bách Linh Bát hai lần trở về Tây Bắc cùng một lần lẻn vào Thủy Tinh Cung lấy thêm Tiên dịch thần dược, Hạ Nhất Minh, bảo trư cùng Lôi điện chưa từng ra ngoài.
Ba người bọn họ khi tới đảo đã tìm ngọn núi cao nhất kiến tạo động phủ. Theo sau ở tại nơi này hoàn toàn đắm chìm vào lĩnh ngộ.
Bởi quan hệ bạn sinh, ba người họ bất luận ai phục dụng Tiên dịch thần dược hai người còn lại đều có được cảm ngộ tương tự.
Tiên dịch thần dược vốn là linh dược trời sinh, tác dụng lớn nhất của nó chính của nó chính là giả lập câu thông thiên địa lực lượng.
Thậm chí có thể mô phỏng câu thông cùng bổn nguyên lực.
Đây chính là tác đụng trực tiếp đối với linh hồn của thứ thiên địa chí bảo này.
Cổ tịch có ghi chép, muốn phục dụng Tiên dịch thần dược, ít nhất phải đạt tới Tôn giả cảnh giới. Những lời này không chút khoa trương. Nếu cấp cho cường giả thông thường, mặc dù không phát sinh chuyện bạo thể nhưng quả thật quá lãng phí. Hạ Nhất Minh có nhiều Tiên dịch thần dược bởi thế hắn sẽ không keo kiệt.
Ba người thay phiên phục dụng, mỗi lần bọn họ đều có cảm ngộ sâu hơn một chút.
Ba người bọn họ mới tiến giai Thần đạo, bất luận thiên phú ra sao cũng không thể đột phá cảnh giới cao hơn trong trăm năm trở lại. Nhưng nắm giữ nhiều Tiên dịch thần dược như vậy đủ để phá vỡ chướng ngại thời gian này.
Không ngừng phục dụng Tiên dịch thần dược, không ngừng đề thăng cảm ngộ, không ngừng cùng bổn nguyên thiên địa câu thông, kết quả ba năm thực lực bọn họ đề thăng mạnh mẽ.
Mặc dù Tiên dịch thần dược là dược vật đề thăng lực lượng linh hồn cực phẩm nhưng hiệu quả với thân thể cũng không kém.
Trong ba năm nay không chỉ cảnh giới bọn họ đề thăng, ngay cả lực lượng thân thể cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tới hôm nay Hạ Nhất Minh đã mơ hồ cảm giác bản thân sắp đột phá. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ngược lại bảo trư cùng Lôi điện, thực lực mặc dù đề thăng rất lớn nhưng khó khăn khi Thần thú tiến giai hơn xa nhân loại. Bởi vậy chúng cũng không có được cảm giác đặc biệt như Hạ Nhất Minh.
Bất quá bởi quan hệ tâm ý tương liên, nếu Hạ Nhất Minh ngoài ý tiến giai đồng dạng chuyện này năm trong tầm tay hai đầu Thần thú.
Lúc này Hạ Nhất Minh khoanh chân ngồi trong động phủ, xung quanh thân thể thiên địa lực lượng chậm rãi lưu chuyển. Một cỗ lực lượng kỳ dị tràn ngập thân thể hắn.
Bởi tồn tại lực lượng này, linh hồn Hạ Nhất Minh mới có thể tiến vào hoàn cảnh như ảo mộng. Thậm chí trong hoàn cảnh đó, linh hồn hắn đang câu thông cùng giao tiếp với thiên địa bổn nguyên lực.
Bên cạnh hắn, bảo trư cùng Lôi điện cũng vậy. Bọn họ như ba pho tượng bất động. Đột nhiên thiên địa lực lượng trong động phủ tựa hồ xuất hiện biến hóa kỳ dị.
Thiên địa lực lượng phảng phất như bất biến lúc này chậm rãi vận chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh. Tựa hồ có người nào cố tình khuấy động thiên địa lực lượng.
Bảo trư cùng Lôi điện cảm nhận được điều gì, chúng không hẹn cùng mở mắt. Theo sau cả hai cùng cảm nhận được biến hóa kỳ dị này. Hai đầu Thần thú liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng nhìn lại Hạ Nhất Minh. Lúc này quanh thân thể Hạ Nhất Minh mơ hồ tản ra ngũ sắc quang mang mỹ lệ.
Đây là Lĩnh vực lực lương, bất quá không phải Hỏa hệ lĩnh vực thông thường mà chính là Ngũ hành lĩnh vực. Đương nhiên cường đại nhất cũng quen thuộc nhất với Hạ Nhất Minh chính là Hỏa hệ lĩnh vực. Bốn lĩnh vực lực lượng khác mặc dù tồn tại nhưng như ẩn như hiện, như có như không, phảng phất như hắn chưa thể nắm giữ.
Bảo trư cùng Lôi điện trong đầu không che giấu sự kinh hỉ, chúng đã rõ, thời khắc quan trọng nhất với Hạ Nhất Minh đã tới.
Không hẹn thân thể cả hai cùng chớp động, thoáng chốc đã rời xa Hạ Nhất Minh.
Mặc dù bọn họ đã trải qua nghi thức cao giai bạn sinh nhưng thời điểm tiến giai Ngụy thần cảnh, thiên địa chi uy vô cùng khủng bố.
Với thể chất Thần thú của bảo trư cùng Lôi điện, hơn nữa được Tiên dịch thần dược không ngừng cải tạo có lẽ sẽ chống đỡ được lần thiên địa chi uy này. Nhưng chỉ cần đầu chúng chưa hỏng tuyệt đối sẽ không chủ động đối kháng.
Hơn nữa có trời mới biết chúng nó đứng đây sẽ ảnh hướng thế nào tới Hạ Nhất Minh? Nếu vì liên quan tới chúng khiến Hạ Nhất Minh không thể tiến giai, chúng có hối cũng không kịp.
Sau khi rời đi với tốc độ cực hạn, cả hai ngoáy đầu nhìn lại đã thấy cả hòn đảo biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đám sinh vật trên đảo kinh hoàng chạy ra đại dương.
Trong đám sinh vật này có mãnh thú cường đại, cũng có động vật ăn cỏ yếu ớt. Ngày thường quan hệ giữa chúng là thợ săn cùng con mồi, lúc này thân mật như bằng hữu, liều mạng chạy ra xa căn bản không dám dừng lại.
Đám động vật yếu nhược chỉ cần vấp ngã lập tức sẽ chịu vô số giẫm đập, thậm chí bỏ mạng.
Không chỉ đám động vật trên đảo, ngay cả đám sinh vật đại dương tại hải vực này cũng cảm nhận nguy hiểm mãnh liệt, chúng liều mạng bỏ chạy. Dao động trên mặt biển để lại cảnh tượng vô cùng quỷ dị.
Bảo trư cùng Lôi điện nhìn nhau cười khổ, bất quá khi chúng ngẩng đầu nhìn lên đồng dạng kinh hoảng. Trên đỉnh đầu mây đen điên cuồng kéo tới.
Chỉ trong giây lát ánh nắng chói chang đã hoàn toàn bị che lấp, phạm vi mười dặm xung quanh không còn chứng kiến bất cứ quang mang nào.
Trong tầng mây phát ra những tiếng sấm động cùng lôi điện loạn vũ.
Không gian này tựa hồ như thế giới tới hồi tận thế. Đám sinh vật đại dương hoặc trốn rất xa, hoặc lặn sâu xuống đáy biển không dám ngóc đầu.
Đám sinh vật trên đảo ngược lại thê thảm hơn rất nhiều.
Vài đầu mãnh thú ngày thường trên đảo xưng vương xưng tướng lú này như đám động vật ăn cỏ phủ phục trên cát, liều mạng cuộn mình.
Bản năng cho chúng biết, tại nơi thiên địa lực lượng biến hóa cường đại này, chúng cơ bản không có bất cứ cơ hội tồn tại nào. Khi không thể thoát ly hòn đảo, hi vọng xa vời của chúng chỉ là phủ phục trên mặt đất cầu khẩn tránh được tai kiếp này.
Không biết từ khi nào Bách Linh Bát đã tới cạnh bảo trư cùng Lôi điện, gã ngẩng đầu nhìn bầu trời, thấp giọng nói:
- Hạ Nhất Minh muốn trùng kích Ngụy thần cảnh?
Bảo trư kiêu ngạo cố gắng ưỡn ngực, tựa hồ lúc này không phải Hạ Nhất Minh mà là bản thân nó.
- Có nắm chắc không?
Bách Linh Bát đối với điệu bộ của tiểu tử này làm như không thấy, bình tĩnh hỏi tiếp. Bảo trư chớp chớp mắt, cao giọng nói:
- Ngươi yên tâm. Hẳn không có vấn đề.
Bách Linh Bát ngẩng đầu nhìn bầu trời, đôi mắt phát sáng.
Đột nhiên từ tầng mây truyền ra âm thanh bạo liệt, từng tia chớp chiếu sáng cả bầu trời.
Bách Linh Bát thấp giọng nói một câu, thân thể đã lập tức bay đi.
- Động tĩnh quá lớn. Ta ra ngoài xem xét một chút.
Bách Linh Bát vừa nói xong rất nhanh đã xuất hiện ngoài phạm vi bao phủ của đám mây.
Bảo trư cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nhau, người này rốt cuộc muốn ra ngoài cảnh giới hay sợ hãi sấm sét đây?
- Ầm...ầm...
Âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên, từng đợt mưa lớn trút xuống, cả hòn đảo như tới hồi tận thế. Thiên địa lực lượng dao động không ngờ có xu thế bạo liệt như vậy.
Khung cảnh như tận thế này kéo dài suốt mấy canh giờ bầu trời mới dần yên bình trở lại.
Chỉ giây lát một luồng quang mang từ giữa tầng mây chiếu xuống động phủ trên núi, một cỗ khí tức bình thản phảng phất như đại dương tràn ngập không gian.
Cơ hồ cùng lúc trong lòng bảo trư cùng Lôi điện tràn ngập cảm giác vui sướng.
Hai đầu Thần thú ngẩng đầu phát ra âm thanh hưng phấn của chính mình.
Cả không trung vang vọng âm thành ù ù, động phủ nổ tung khiến vô số cự thạch bắn thẳng tới đại dương. Hạ Nhất Minh bay lên không trung, trên thân thể hắn lĩnh vực đỏ tươi không ngừng lóe sáng.
Lĩnh vực lực lượng này không phải kết hợp lực lượng hai kiện Thần khí mà hoàn toàn thuộc về hắn.
Ngụy thần cảnh, Lĩnh vực lực lượng...
Hắn ngẩng đầu huýt dài một tiếng như cộng minh cùng âm thanh hai đầu Thần thú đang vang vọng thiên địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.