Ba bóng đen cùng ngẩn người, rồi nhanh chóng xuất hiện. Mặc dù, bọn đến từ những hướng khác nhau nhưng chỉ trong nháy mắt khoảng cách giữa ba người đều thu ngắn lại.
Cả ba đều là những người có nhiều kinh nghiệm nên nhận ngay ra sự do dự của Hạ Nhất Minh. Thậm chí họ còn đoán được Hạ Nhất Minh có ý muốn trở về nên vẫn kiên nhẫn đợi.
Tuy nhiên, bọn họ lại không thể ngờ được sau khi Hạ Nhất Minh lấy ra một viên đá nhỏ loay hoay một lúc liền thay đổi chủ ý. Hắn lại còn dùng hết sức phóng vào Quỷ Khốc lĩnh.
Biến hóa đó làm cho ba người không kịp phản ứng. Bọn họ chẳng thèm ẩn nấp, dùng tốc độ cực nhanh lao tới đỉnh núi mà Hạ Nhất Minh vừa đứng.
Áp lực phô thiên cái địa toát ra từ ba vị tôn giả nhằm ép Hạ Nhất Minh phải dừng lại.
Trên đường đi, ba vị tôn giả vừa giám thị vừa có chút kiêng kỵ lẫn nhau. Phải tới tận lúc này cả ba mới biết được rằng mình có cùng một mục tiêu.
Tuy nhiên, ngay vào lúc quan trọng nhất, Hạ Nhất Minh lại đột ngột biến mất.
Cả ba đều không tin vào mắt mình. Mặc dù, bọn họ cũng có người biết được Hạ Nhất Minh có Toản Địa chi thuật nhưng không một ai biết được hắn còn có cả thân pháp ngộ ra do nắm giữ được phong chi áo nghĩa.
Nguồn: http://truyenfull.xyzSau khi Hạ Nhất Minh dốc hết sức thi triển thân pháp lĩnh ngộ được từ Phong hệ, tốc độ của hắn đạt tới một mức độ không thể tin được. Chỉ trong khoảng một cái hô hấp, hắn đã tới được làn sương mù màu đen. Đột nhiên, hắn chợt dừng lại, quay đầu lại nhìn.
Hắn đảo mắt nhìn qua ba người mặc áo đen phía sau, như muốn ghi nhớ bọn họ vào trong đầu.
Mặc dù cả ba đều che mặt bằng một cái khăn đen, nhưng khi thấy ánh mắt của Hạ Nhất Minh tất cả cùng giật mình. Bọn họ đều có một cảm giác như bị người thanh niên đó nhìn thấu.
Sau đó, Hạ Nhất Minh chỉ tay về phía ba người rồi quay đầu lại, chui vào trong sương mù.
Cả ba vị tôn giả đều cảm thấy trong lòng có một chút nặng nề. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau đều thấy được sự ảo não trong mắt đối phương.
Cả ba ẩn nấp ngoài thành vốn có ý định hạ sát giữa đường. Với thực lực ba người hiển nhiên có thể qua mặt được bọn Kim Chiến Dịch nhưng không thể giấu được cao thủ cùng đẳng cấp. Vì vậy sau khi đi theo đám người Hạ Nhất Minh, cả ba đều phát hiện ra sự tồn tại của nhau.
Trước đó, cho dù thế nào thì họ cũng không thể ngờ được rằng lại có cùng mục tiêu. Vì vậy, cả ba đều đề phòng lẫn nhau. Mặc dù cùng bám theo nhưng vẫn giữ một khoảng cách nhất định. Không một ai dám phá vỡ khoảng cách đó.
Dù sao, đối với cao thủ cùng đẳng cấp, ngoại trừ Hạ Nhất Minh và Kim Chiến Dịch ra thì chẳng ai dám lấy một địch hai.
Cứ như vậy, bọn họ chần chừ cho tới tận lúc này khi muốn ra tay thì mới biết được mục tiêu của họ chẳng khác gì nhau. Trong phút chốc, cả ba đều cảm thấy ảo não. Dù sao, thì bọn họ cũng không phải là người bình thường, nhanh chóng tiếp nhận sự thật. Nhưng trong lòng có giữ được bình tĩnh hay không thì cũng chẳng ai biết.
Cả ba dừng lại trước làn hắc vụ, cũng chẳng đuổi theo. Trong mắt của ba người có một sự sợ hãi nào đó, giống như trong làn hắc vụ có thứ gì đáng sợ vẫn ám ảnh trong lòng. Một lúc sau, cả ba đưa mắt nhìn nhau rồi nhanh chóng xoay người bỏ đi.
Quả thật, lấy thân phận tôn giả đi ám sát một tiểu bối mới đạt tới cảnh giới tam hoa đã là chuyện rất xấu hổ. Nếu để cho người ta biết cả ba vị tôn giả cùng ra tay mà thất thủ họ chẳng còn biết giấu mặt vào đâu. Vì thế, khi cả ba rời đi cũng chẳng hề hỏi tới thân phận của đối phương.
Làn hắc vụ đó chính là cấm địa của tôn giả. Mặc dù trước kia, bọn cũng từng đi vào đó mà đột phá. Nhưng ba người đều biết nếu tiến vào đó lần nữa thì bọn họ chết là điều chắc chắn.
Tốc độ của Hạ Nhất Minh cũng không nhanh. Sau khi hắn vào trong làn hắc vụ liền xuất ra một đóa hoa. Năng lượng vân vụ bốc lên nhanh chóng che lấp đóa Kim chi hoa, chỉ để lại chút ánh sáng nhàn nhạt.
Hạ Nhất Minh ngẩn người. Mặc dù nhìn không thấy Kim chi hoa nhưng mây mù xung quanh vẫn chẳng có gì thay đổi. Hắn dở khóc dở cười biết bản thân quên mất mình đang đứng sẵn ở trong làn sương mù. Chỉ cần hắn điều khiển vân vụ chi lực che lấp Kim chi hoa là đủ rồi. Lắc đầu, Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần đứng im tại chỗ. Hai tai hắn hơi run run tập trung sự chú ý về phía trước.
Tuy nhiên, một lúc sau, vẫn hoàn toàn không có chút âm thanh nào phát ra. Điều đó khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy hết sức nghi hoặc.
Nếu ở bên ngoài làn sương mù, chỉ cần một vị tôn giả, Hạ Nhất Minh cũng chỉ có nước chạy trối chết. Nhưng khi vào trong Quỷ Khốc lĩnh Hạ Nhất Minh không cam tâm chạy trốn. Cho dù không thể giết chết ba người đó thì hắn cũng phải khiến cho bọn họ đau khổ. Có điều, đến giờ phút này lại chẳng có người nào dám đi vào đây.
Hạ Nhất Minh thầm đoán có lẽ ba người đó kiêng kỵ thứ gì nên mới không dám tiến vào trong làn hắc vụ. Tất nhiên, Hạ Nhất Minh cũng chẳng nghĩ bọn họ sợ một người như hắn. Cho dù hắn có mạnh hơn nữa thì ba vị tôn giả cũng chẳng quan tâm.
Quay đầu nhìn lại một chút, Hạ Nhất Minh chợt giật mình, cảm giác ớn lạnh sống lưng. Vừa rồi, hắn tập trung hết sự chú ý vào đám tôn giả nên không chú ý tới xung quanh. Không khí trong làn hắc vụ hết sức âm lãnh nhưng khi hắn không để ý tới thì nó chẳng có gì ảnh hưởng tới hắn. Còn bây giờ, khi sự chú ý của hắn chuyển qua nó liền cảm nhận được uy lực của làn hắc vụ.
Trong làn hắc vụ ẩn chứa một luồng hơi thở. Đó là một loại âm khí, quỷ khí rất mạnh. Hạ Nhất Minh biết rằng không thể để cho chúng tới gần người.
Chân khí Hỏa hệ tỏa ra từ người Hạ Nhất Minh. Hai bàn tay hắn nhanh chóng thi triển Khống hỏa công pháp. Xung quanh người hắn chợt xuất hiện một bức tường đẩy quỷ khí ra ngoài một trượng. Đến lúc này, Hạ Nhất Minh mới không còn cảm nhận được sự xâm nhập của quỷ khí vào trong cơ thể.
Thở ra một hơi thật dài, Hạ Nhất Minh vừa thả lỏng toàn thân liền thấy quanh người có vô số điểm sáng xuất hiện. Nét mặt hắn thay đổi, nhớ tới lời cảnh cáo của Kim Chiến Dịch rằng trong Quỷ Khốc lĩnh cấm sử dụng Hỏa hệ công pháp.
Không phải do Hỏa hệ công pháp có hạn chế mà do khi thi triển nó thì tòan thân sẽ tỏa sáng, thu hút sự chú ý của người khác.
Nếu gặp phải người không muốn sinh sự thì chẳng sao. Nhưng trong này có đủ loại người. Bọn họ lại chịu sự tác động của quỷ khí thì chắc chắn sẽ bị công kích. Hắn nhanh chóng dò xét xem bản thân có bị người khác chú ý hay không.
Cũng may, chỗ hắn đứng ở ngay ngoài Quỷ Khốc lĩnh. Ở đây chẳng có người nào chọn làm địa điểm tu luyện nên không bị ai phát giác. Nếu hắn mà đứng ở sườn núi trong Quỷ Khốc lĩnh thì chắc chắn đã biến thành mục tiêu cho kẻ khác.
Từ từ thu liễm năng lượng hỏa hệ lại, quỷ khí âm u cũng theo đó lan tới gần. Nhưng lúc này, Hạ Nhất Minh đã có sự chuẩn bị phát ra một tầng năng lượng Thổ hệ. Mặc dù nó không có tác dụng giống như Hỏa hệ nhưng cũng là năng lượng có tính phòng ngự mạnh nhất trong Ngũ hành. Xung quanh người hắn xuất hiện một không gian rộng lớn cách ly quỷ khí ra khỏi người hắn. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hạ Nhất Minh mới thở ra một hơi, xoay người đi vào bên trong. Dọc đường đi, hắn vẫn cầm trên tay Kim chi hoa được bao phủ trong vân vụ.
Đóa hoa này vốn hắn định tặng cho ba vị tôn giả không biết liêm sỉ. Nhưng nếu bọn họ không vào thì Hạ Nhất Minh cũng chẳng lãng phí.
Tầm nhìn trong hắc vụ rất hạn chế. Cho dù Hạ Nhất Minh có cố đến mấy thì cũng chỉ nhìn thấy trong phạm vi mười thước. Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy vui mừng chính là kỳ công Thuận Phong nhĩ vẫn giữ được hiệu quả.