Vũ Thần

Chương 478: Thiên Hạ Trân Bảo Kỳ Thư



Sáng sớm ngày thứ hai , Hạ Nhất Minh cũng đã bước chân ra khỏi phòng, ngửa mặt vươn vai , đón ánh nắng sớm mai vừa hé lộ trên đường chân trời , sau đó hướng về phòng đối diện của Kim Chiến Dịch đi vào .
Lão Kim từ đêm qua tới giờ luôn lật đi lật lại quyển sách mà Hạ Nhất Huynh giao phó cho vùi đầu vào nghiên cứu , trải qua một đêm dày công suy nghĩ , đối với quyển sách này cũng đã nắm rõ nội dung tám chín phần rồi .
"Hạ huynh, cuốn sách quý này của ngươi thật không đơn giản." Ngay khi vừa thấy mặt Hạ Nhất Minh , Kim Chiến Dịch đã tán dương: "Có thể từ thi thể cảu một người mà tìm thấy được một quyển sácvh quý như vậy , vận số của ngươi cũng thật là quá tốt đi ."
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói: "Chỉ là may mắn mà thôi."
Kim Chiến Dịch vô cùng đồng ý gật đầu, nói: "Thật không rõ những tên như vậy rốt cuộc là ăn cám heo hay sao ??? Tiến vào nơi hiểm nguy như Quỷ Khốc Lĩnh mà vẫn còn mang bên mình một quyển sách quý như vậy , chẳng lẻ hắn không sợ bản thân sẽ rơi vào cửa tử ???"
Hạ Nhất Minh dáng tươi cười hơi cứng đờ, Gabri cũng không phải không có đầu óc, mà là quá tự tin vào chính bản thân mình mà thôi , đường đường là một vị Tôn Giả có ai sẽ ngờ rằng mình sẽ chết bất đắc kỳ tử như thế đâu .
May mà Kim Chiến Dịch đối với việc này cũng không truy hỏi cặn kẽ lắm , mà là nói thẳng ra : "Ta đêm qua đã xem qua tòan bộ nội dung bên trong , cuốn sách này ghi lại môn công pháp tên là "Tinh Nguyên Pháp " , với lại môn công pháp này chỉ có thể từ cấp bậc Tôn Giả trở lên mới có thể tu luyện được."
Hạ Nhất Minh vẻ mặt khẻ nhúc nhích, nói: "Công pháp tu luyện này có công dụng như thế nào?"
Kim Chiến Dịch ngay lập tức giải thích: "sau khi Tôn giả đem thần binh hoàn toàn luyện hóa thu vào trong cơ thể , sau đó được chân khí trong đan điền ân cần chăm sóc . Loại phương pháp tu luyện này , chính là đem chân khí bản thân và khí tức thần binh kết hợp lại , hình thành Tinh Nguyên dự trữ ở bên trong đan điền." Kim Chiến Dịch vẻ mặt hâm mộ nói tiếp : " Thần Tinh Nguyên này mặc dù bình thường thì không có một công hiệu gì , nhưng khi cùng với người khác chiến đấu có thể phát huy ra công dụng cực đại."
Hạ Nhất Minh trong nháy mắt nghĩ tới một chuyện , hắn từng sử dụng Khai Sơn Thập Lục Thức đem tấm chắn của Gabri đánh cho nứt toát ra , cho dù là Gabri bản thân muốn sử dụng chân khí tại đan điền để phục hồi , hơn nữa còn muốn hòan tòan sửa chữa nó , cũng nhất định phải tốn mười ngày tới nữa tháng thời gian .
Nhưng hắn lại sử dụng một lọai năng lực đặc thù nào đó , chỉ trong vòng ngắn ngủi mấy nhịp thở thời gian , cũng đã đem tấm chắn trở nên hòan hảo y như lúc ban đầu .
Loại năng lực thần kỳ này, làm cho Hạ Nhất Minh kinh ngạc không thôi . Mà bây giờ nghe Kim Chiến Dịch nói tới công dụng của Tinh Nguyên Pháp , Hạ Nhất Minh trong lòng lại kích động vạn phần, chẳng lẽ vận số của mình lại thật sự lại tốt đến như vậy sao ???.
"Kim huynh, ngươi nói công dụng của nó phải chăng đem thần binh lợi khí bị tổn hại trong thời gian ngắn có thể đem nó hoàn toàn sửa chữa phục hồi hay không ?"
Kim Chiến Dịch rất ngạc nhiên, nhìn Hạ Nhất Minh liếc mắt, hỏi: "Làm sao ngươi biết ?"
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói: "Kim huynh ngươi quá coi thường ta, tiểu đệ cũng từng đọc qua hơn vạn quyển sách , đoán được điểm công dụng này cũng chẳng có gì lạ."
Kim Chiến Dịch nghe thấy thế cũng không có hoài nghi cái gì cả , Hạ Nhất Minh nói đúng là không sai, nếu như là nếu trước kia đã đọc qua phương diện này , chắc chắn có thể rất dễ dàng suy đóan ra được .
Nhẹ nhàng than thở một tiếng , Kim Chiến Dịch nói: "Tu luyện ra Tinh Nguyên như thế , hơn nữa còn có phương pháp dự trữ rất tốt , cũng rất thực dụng , nhưng đáng tiếc là đối với chúng ta tất cả cũng khó mà thực hiện được .
Hạ Nhất Minh giật mình , hỏi : "
Vì sao???"
Kim Chiến Dịch bất đắc dĩ nói: "
Hạ huynh, muốn đem chân khí cùng thần binh kết hợp điều đó thì rất dễ dàng, nhưng mà muốn ngưng tụ ra Tinh Nguyên , hơn nữa đem khí tức của thần binh ghi nhớ lại để phục hồi , quả thực rất khó khăn , ít nhất ở chúng ta Đại Thân , người có thể làm được điểm này căn bản là không có ."
Hạ Nhất Minh đôi lông mày khẽ nhúc nhích, hỏi ngược lại : "
Như vậy người phương Tây bọn họ làm như thế nào có thể tu luyện được."
"
Ở phương Tây, có một loại tu luyện giả đặc biệt , bọn họ từ nhỏ ở trong tòa Thánh Điện đến lúc trưởng thành , chuyên môn tu luyện một loại công pháp được gọi là Âm Ba Công. Mà Âm Ba Công chính là phương pháp dùng để kích thích Tinh Nguyên sao lưu khí tức thần binh."
Kim Chiến Dịch nghiêm mặt nói: "
Phương Tây cao thủ sau khi ngưng tụ ra Tinh Nguyên , có thể tiến về phía Thánh Điện , tốn một chi phí nhất định nào đó ,sẽ được những tu luyện giả vì bọn họ mà phát huy ra Âm Ba Công , kích thích Tinh Nguyên chân khí trong đan điền từ đó dẫn đến việc có thể sao lưu khí tức của thần binh ."
Hạ Nhất Minh giờ mới hiểu được, không tránh khỏi trong lòng xuất hiện một trận thất vọng.
Kim Chiến Dịch hơi cười , nói: "
Hạ huynh, ngươi cũng không cần thất vọng, mặc dù Tinh Nguyên không có cách nào tu luyện được , nhưng mà loại phương pháp tu luyện này đối với thần binh lợi khí cũng có một lợi ích nhất định , với lại khi cùng người khác đánh nhau , có thể kéo dài một chút sức lực , đối với đồng giai cao thủ đôi khi cũng mang lại một tác dụng trọng yếu ."
Hạ Nhất Minh cười thành tiếng, chính mình vừa rồi chứng thật là quá mức tham vọng đi….. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Hai người kề vai mà tiến vào cao tầng của Bảo Tháp , rất nhanh đã đi tới bên ngòai phòng của Hác Đồng tôn giả .
Bọn họ vừa mới đi đến tới cửa phòng , ngay lập tức cánh cửa đã tự động mở, từ trong đó Hác tôn giả đã bước đi ra .
Lúc này, nét mặt lo âu và đau buồn của lão đã tan biến đi không còn dấu vết .cả khuôn mặt bây giờ chỉ tràn ngập mùa xuân , tươi vui rạng rỡ
Hạ Nhất Minh hai người nhìn một chút , thầm nghĩ không cần hỏi đến tình huống của Trương sư huynh , chỉ cần nhìn sắc mặt lão nhân gia , đã biết thương thế Trương Trọng Cẩn nhất định đã có biến chuyển tốt.
Quả nhiên, còn không có chờ bọn hắn mở miệng, Hác Đồng đã trực tiếp nói ra: "Nhất Minh, Kim sư điệt, Trọng Cẩn đã tỉnh táo lại rồi ."
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời cười cung kính tiếng nói : "
Chúc mừng Hác sư thúc ."
Hách Đồng không chút nào che dấu sự vui sướng của chính mình , hắn cất tiếng cười to thật dài rồi nói: "
Nhất Minh! Đi , ta mang ngươi đi tới tàng kinh các."
Dưới sự dẫn dắt của vị lão nhân gia , ba người tiến về hướng Tàng Kinh Các mà đi .
Ban đầu Tàng Kinh Các được đặt ở tầng hai của Bảo Tháp , nhưng bởi vì sau sự kiện thích khách Hòang Tuyền Môn lẻn vào ăn trôm công pháp ( ^_^ tên Hạ Nhất Minh chứ ai .) cho nên bây giờ nó đã được chuyển đến tầng năm
Mà bất kể là kho vũ khí hay nơi lưu trữ tàng thư đều có một vị Tôn Giả trấn thủ .
Hách Đồng tự nhiên là đem Hạ Nhất Minh hai người dẫn tới nơi lưu trữ tang thư.
Ở bên trong này, có một vị lão giả , hắn nghe thấy được tiếng mở cửa , ánh mắt tùy ý đảo qua, khí thấy được những kẻ trước mặt đang đi tới là ai , dưới chân ngay lập tức như được lắp đặt lò xo phóng ngay vê phía trước cửa . khuôn mặc điềm tĩnh không có bộ dáng cảm xúc ,chợt hiện lên bộ dang tươi cười tha thiết .
"Hác sư huynh, ngài làm sao mà tự mình phải đến đây." Hắn dừng một chút, lại nói: "Huynh nếu như là muốn tìm tư liệu gì , chỉ cần phái một vị tiểu điệt đến nói với ta . Ta sẽ đưa cho hắn ngay thứ huynh cần tìm thôi mà ."
Hạ Nhất Minh liếc mắt đánh giá vị tôn giả đang trấn thủ này , lập tức nhận ra ngay được người quen cũ ,đây chính là người ngày xưa phát hiện hắn đang ăn trộm công pháp mà đuổi theo , làm hắn xém bị lộ tẩy , tự nhiên vào khỏanh khắc này , hăn đương nhiên sẽ làm một bộ dáng không quen biết .
Hách Đồng khẽ gật đầu, nói: "
Trác sư đệ, vi huynh hôm nay tiến đến không phải là mượn đọc tàng thư."
Trác tôn giả xoay chuyển ánh mắt. nhìn sang Hạ Nhất Minh , cười nói: "
Tiểu đệ hiểu rồi , ngài là dẫn hắn tiến đến đọc tàng thư."
Hách Đồng lên tiếng, nói: "
Làm phiền Trác sư đệ mở phòng sách, để cho hắn tiến vào tự do đọc những thứ mà hắn cần."
Trác tôn giả hơi sửng sốt, chần chờ một chút, nói: "
Sư huynh, Huynh nói thì tiểu đệ nào không dám nghe , nhưng mà dựa theo quy định : muốn tiến vào tự do đọc tàng thư , ít nhất cấp bậc phảo đạt được cảnh giới Tôn Giả"
Mặc dù hắn đã quy ẩn thối lui đã nhiều năm , nhưng mà đối với sự tích của Hạ Nhất Minh lại không hề lạ lẫm, cùng với việc một lần đại chiến với Kỳ Liên song ma , hắn cũng điều đã nghe thấy , với lại Kim Chiến Dịch từng mang Hạ Nhất Minh tới nơi đây , hắn chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra . Cho nên hắn mới khẳng định ,Một người chỉ mới đạt cấp bậc Tam Hoa thật sự không có khả năng chỉ trong vòng nửa năm thời gian có thể tấn giai lên cấp bậc tôn giả được .
Hách Đồng mỉm cười, nói: "Nhất Minh biểu diễn cho Trác sư đệ thấy một chút đi"
Hạ Nhất Minh giật mình, lập tức hiểu ý của lão , không tránh khỏi hơi buồn cười , cánh tay chợt đưa ra . Sau một khắc , đã xuất hiện một màn sương mù đâm đặc quay cuồng , từ từ biến thành Ngũ Hành Hòan lấp lánh kim quang .
Trác Thần Đỉnh ngay lập tức trở nên cực kỳ biến sắc , khuôn mặt hắn như hóa đá nhìn về Hạ Nhất Minh, dường như là hoài nghi chính đôi mắt của mình phải chăng đã nhìn lầm .
Sau một lát, ánh mắt của hắn cuối cùng chuyển qua Kim Chiến Dịch ,lật ngửa lòng bàn tay hướng về phía Hạ Nhất Minh , cuối cùng hỏi : "Kim sư điệt, vị…này có phải đúng là Hạ Nhất Minh đến từ Tây Bắc Thiên Trì sơn ?"
Kim Chiến Dịch cất cao giọng nói: "
Trác sư thúc, chính là Hạ huynh đệ"
Trác Thần Đỉnh sắc mặt trở nên quái dị, nói: "
Nếu là Hạ Nhất Minh, hắn lại làm sao có thể thăng cấp tôn giả ???"
Những lời như thế này nếu đối với người khác có lẽ là sự vô lễ cực kỳ , nhưng bất kể là Hách tôn giả , hay Kim Chiến Dịch trên mặt điều hiện lên một chút cười ngượng , chính bọn họ còn không biết nguyên nhân là làm sao nữa . Thì lấy cái gì mà giải thích .
Hạ Nhất Minh dở khóc dở cười lắc lắc đầu, nói: "
Trác huynh , Tiểu đệ chẳng lẽ đã không thể thăng cấp tôn giả hay sao??" Giọng nói của hắn tuy vẫn còn mang một chút khách sáo,nhưng trong mắt cũng đã hiện lên một chút sắc thái không vừa lòng .
Trác Thần Đỉnh vội vàng xua tay, nói: "
Hạ Nhất….àh không , người huynh đệ nếu như là lão phu chưa từng nhớ lầm, cộng với một lần tiếp xúc qua , ngươi ngay cả đóa hoa thứ ba hữu hình chi hoa cũng chưa xuất ra thành công cơ mà??."
Hạ Nhất Minh tức giận nói: "
Trác huynh , tiểu đệ tốc độ tu luyện hơi nhanh một chút , dường như không có gì kỳ quái cả ."
Trác Thần Đỉnh sững sờ một chút, liên tục cười khổ, nói: "
Không kỳ quái!!!!!."
Nhưng mà, bất kể là hắn, hay Hách Đồng và Kim Chiến Dịch, đều thầm nghĩ trong lòng, không kỳ quái mới là lạ......
Hạ Nhất Minh cổ tay run lên, Ngũ Hành Hoàn lần nữa hóa làm một đoàn sương mù , sau đó tan biến không thấy tung tích.
Mà giờ khắc này ,thái độ Trác Thần Đỉnh đối với Hạ Nhất Minh có biến chuyển cực lớn, bây giờ hắn không còn coi Hạ hất Minh như một vị vãn bối mà đối xử , mà hòan tòan dành cho hắn một vị trí ngang hàng với chính mình .
Hạ Nhất Minh trẻ tuổi như thế cũng đã trở thành tôn giả , bất kể hắn giờ phút này tu vi cao thấp ra sao ,thì ngày sau tiền đồ nhất định là không có giới hạn, cho dù là có thể tiến vào thần đạo , cũng không phải là không có khả năng.
Đã như vậy, chỉ cần là hơi có nhãn lực một chút , chắc chắn sẽ không đắc tội với hắn .
Đi tới khu vực Tàng Thư , thấy ở nơi đây có trên mấy vạn pho sách , Hạ Nhất Minh ngay lập tức cảm thấy hơi bối rối .
Hắn suy nghĩ một chút, nói: "Trác huynh ! Tiểu đệ muốn tìm một pho sách giới thiệu về các kỳ trân dị bảo trong khắp thiên hạ , xin ngài có thể giới thiệu một hai ."
Trác Thần Đỉnh đang do dự, đã nghe Hác Đồng nói: "
Trác sư đệ, đem nội khố mở ra, lấy Thiên Hạ Trân Bảo kỳ thư cho hắn xem đi."
Nhấp môi một chút , Trác Thần hơi khẽ chần chờ nói: "
Sư huynh, nội khố tàng thư, không phải bổn môn đệ tử không thể đọc, "
Hách Đồng khẽ lắc đầu nói: "
Nhất Minh không phải người ngoài, tất cả có ta chịu trách nhiệm , không cần ngươi lo lắng."
Trác Thần Đỉnh lập tức là thở dài một hơi,cuối cùng cũng chấp nhận quay đi vào nội khố.
Hạ Nhất Minh thế mới biết, hóa ra ở Linh Tiêu bảo điện , nếu không có người đứng sau lưng thì việc cũng khó mà trôi trãi được.
May mắn lần này là Hách Đồng tự mình dẫn hắn đến đây , nếu như là không có vị lão nhân gia này đại diện, như vậy hắn cũng đừng hòng đọc được kỳ thư trong nội khố.
Rất nhanh , Trác Thần Đỉnh cũng đã quay lại , ở trong tay của hắn đang cầm một chiếc rương , đem cái rương khẽ phóng tới Hạ Nhất Minh rồi nói :"Hạ huynh đệ đây là Thiên Hạ Dị Bảo kỳ thư , ngươi có thể từ từ mà xem đi"
Nhìn vào chiếc rương cực lớn này , Hạ Nhất Minh mơ hồ ngẩn ra , hắn liền tiện tay mở bên trong những pho sách được sắp xếp chồng chồng lớp lớp một cách chỉnh tề , tính ra chắc cũng phải hơn một ngàn quyển .
Hạ Nhất Minh ngỡ ngàng ngẩng đầu, hóa ra trong thiên hạ dị bảo dĩ nhiên lại nhiều như thế, mình kiến thức quả thực quá nông cạn.
Mọi người vào đây cùng bàn luận về Vũ Thần :

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.