Vũ Thần

Chương 586: Ngũ hành đại luân hồi



Cánh cửa phòng từ từ mở ra, Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu sóng vai bước đi. Khi bọn họ xuất hiện liền thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Tuy nhiên lúc này, đứng ngoài cửa đợi cũng không phải là đám tôn giả mà chính là mười mấy tên người hầu do hoàng thất Đại Thân bố trí.
Khi thấy cửa phòng mở ra, hiển nhiên có người đi báo ngay cho Vũ Mạc Phi. Nhưng khi hắn tới nơi này, thì hai người Hạ Nhất Minh đã đi đâu từ lúc nào không biết.
Vũ Mạc Phi không biết nên làm thế nào chỉ còn cách hỏi lại chi tiết. Sau khi biết nét mặt Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu rất vui vẻ, hắn thầm tính toán trong lòng.
Có điều nhìn quan hệ hòa hợp giữa Sở Hao Châu và Hạ Nhất Minh, Vũ Mạc Phi lại cảm thấy đau đầu. Muốn kéo Sở Hao Châu khỏi Hạ Nhất Minh chỉ sợ là một nhiệm vụ bất khả thi.
Trong lúc đó, Hạ Nhất Minh và Sở Hao Châu đã đi ra khỏi kinh thành. Mặc dù bọn họ muốn tỉ thí với nhau, nhưng cũng không muốn ở kinh thành để làm trò mua vui cho kẻ khác.
Khi đi ra, Hạ Nhất Minh cũng chẳng kinh động tới bạch mã và Bách Linh Bát. Nếu để cho người ta biết hai người rời đi, chắc chắn có thể đoán được phương hướng.
Một lúc sau, hai người bọn họ xuất hiện nơi sơn cốc mà bạch mã đã giao phong với thánh hổ.
Nơi này khôgn chỉ là vị trí giao đấu rất tốt cho thánh thú, mà cũng là chỗ để cho đám tôn giả luận võ. Mặc dù lúc này mặt đất khôgn còn bằng phẳng nữa, nhưng hai người Hạ Nhất Minh cũgn chẳng để ý.
Vừa vào trong sơn cốc, Hạ Nhất Minh khôgn hề khách khí. Từ bàn tay hắn bốc lên một đám sương mù, ngũ hành hoàn nhanh chóng xuất hiện.
Sở Hao Châu nhìn ngũ hành hoàn, ánh mắt hết sức nghiêm túc, cũng có chút mong đợi. Lão trầm giọng nói:
- Hạ lão đệ! Ngũ hành môn sáng lập hơn ngàn năm trước vẫn là thiên hạ đệ nhất đại phái. Mặc dù qua mấy ngàn năm đã phân chia thành nhiều nhánh nhưng vẫn còn có Động THiên Phúc Địa và Vũ gia. Bọn họ vẫn là những thế lực to lớn ở phương Đông. - Lão dừng lại một chút, hít một hơi thật sâu nói:
- Khi lão ca còn trẻ từng tới Động Thiên Phúc Địa, muốn lãnh giáo kỳ công đệ nhất trong thiên hạ - Ngũ Hành Đại Luân Hồi. Nhưng đáng tiếc, côgn pháp này đã sớm thất truyền, cho dù là Động Thiên Phúc Địa cũng không có người nào có thể tu luyện thành công.
Hạ Nhất Minh giật mình nói:
- Lão ca! Theo tiểu đệ biết thì Kỳ Liên song ma có thể chât rất đặc biệt. Bọn họ có năng lực hỗ trợ lẫn nhau. Lúc còn đỉnh túc, bọn họ cũng đã tu luyện thành công Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa.
Sở Hao châu khoát tay ngăn lại, bất đắc dĩ nói:
- Lão đệ! Lúc đó, Kỳ Liên song ma chưa trở thành tôn giả. Chẳng lẽ ngươi muốn lão ca đi khiêu chiến bọn họ?
Hạ Nhất Minh cũng chẳng biết nói thế nào. Kỳ Liên song ma là bảo bối của Động Thiên Phúc Địa, cho dù Sở Hao Châu muốn khiêu chiến thì mấy người Phiền Thạc cũng chưa chắc đã đồng ý.
Trong mắt Sở Hao Châu chợt lộ ra nét vui vẻ nói:
- Hôm nay, lão ca đã đạt tới cảnh giới Ngũ Khí Triều NGuyên thì Kỳ Liên song ma mới trở thành tôn giả. Cho dù mặt có dày đến mấy thì lão ca cũng không thể đọng thủ với bọn chúng.
Hạ Nhất Mnh trợn mắt, tức giận lắc đầu nói:
- Nói nhiều vô ích. Xem chiêu.
Cổ tay hắn khẽ lắc một cái, ngũ hành hoàn nhất thời tỏa ra quang mang năm màu. So với trước kia, bất kể là thời gian ngưng tụ hay tốc độ của năm luồng ánh sáng đó cũng tăng lên một cấp độ mới. Mặc dù khôgn thể sánh với tốc đọ của Lôi điện, nhưng kẻ khác cũng khó có thể trón tránh.
Sở Hao Châu miệng thì nói, nhưng động tác của lão lại không hề chậm chút nào. Long tiên nhanh chóng xuất hiện trên tay. Hoàn toàn tự nhiên, một luồng ánh màu trắng chợt bốc lên trước mặt lão.
Chùm sáng năm màu, giống như sao chổi lao thẳng về hướng Sở Hao Châu. Nhưng khi nó chạm phải luồng bạch quang của Long tiên liền nhất thời tiêu tán.
Có điều trong ánh mắt hai người đều hết sức kinh ngạc.
Cầm ngũ hành hoàn trong tay, Hạ Nhất Minh có chút cuống quít. Hắn chợt phát hiện sau khi có đủ ngũ hành chi lực, ngũ hành hoàn đã có một sự thay đổi.
Vừa rồi, hán ra tay chỉ có hai thành, theo lý mà nói thì ngũ hành hoàn cũng chỉ cấp ra hai thành năng lượng tương ứng. Nhưng vào lúc này, năng lượng do ngũ hành hoàn phát ra không phải gấp đôi mà là gấp năm lần.
Nói cách khác, chỉ cần hắn nắm giữ ngũ hành hoàn, sử dụng hai thành năng lượng của bản thân để công kích thì tương đương với một vị tôn giả toàn lực tấn công.
Chênh lệch quá lớn như vậy khiến cho niềm tin của Hạ Nhất Minh tăng lên nhanh chóng.
Dù sao thì Sở Hao Châu cũng là cao thủ Ngũ Khí Triều Nguyên. Trong cơ thể lão lại luyện hóa hai thanh thần binh, có được nguồn chân khí dồi dào, nên cũng chẳng coi công kích đầu tiên của Hạ Nhất Minh vào đâu.
Tuy nhiên, điều khiến cho lão kinh ngạc chính là Hạ Nhất Minh công kích phát ra năng lượng cực mạnh, không hề kém một kích toàn lực của tôn giả bình thường chút nào.
Long tiên vung lên, trong hư không nhất thời xuất hiện vô số bóng trắng. Mỗi một bóng trắng đều là hư ảnh của long tiên. Tất cả những hư ảnh đó đầu áp về phía Hạ Nhất Minh, không thể coi thường được.
Hạ Nhất Minh nhướng mày, quát khẽ một tiếng nói:
- Cẩn thận.
Dứt lời, ngũ hành hoàn trong tay hắn chợt phát ra tiếng nổ.
Hai người giao chiến với nhau mục đích chỉ để thử uy lực của ngũ hành hoàn chứ không phải là một cuộc chiến đấu sinh tử. Vì vậy mà hạ Nhất Minh nhanh chóng đem những gì cảm nhận trong quá trình luyện khí, phóng thích ra.
Năm tia sáng diễm lệ chợt lóe lên trong khôgn trung, hóa thành năm đóa hoa xoay quanh Hạ Nhất Minh. Năm đóa hoa dao động một cách hết sức tự nhiên, khiến cho người ta có cảm giác kỳ lạ.
Hạ Nhất Minh cũgn ngẩng đầu nhìn năm đóa hoa, đang bay quanh người.
Sở Hao Châu biến sắc, ánh mắt của hắn có chút hưng phấn hỏi:
- Hạ lão đệ! Đây chính là Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa phải không?
Hạ Nhất Minh suy nghĩ một chút nói:
- Tiểu đệ đã từng nhìn thấy huynh đệ Kỳ Liên song ma thi triển, cũng giống như thế này. - Nói xong, hắn thở dài một tiếng nói:
- Đáng tiếc tiểu đệ khôgn có bí tịch điều khiển Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa nên không thể phát ra uy lực mạnh nhất của nó.
Sở Hao Châu cười hắc hắc:
- Chỉ cần ngươi có thể ngưng tụ được Ngũ Hành đại Luân Hồi chi hoa là được. Còn làm thế nào để vận dụng nó thì cứ từ từ mà tìm hiểu. Bí tịch của tiền nhân cũng chỉ là một cách để tham khảo mà thôi.
Miệng hắn chậm rãi nói, nhưng khí thế trên người nhanh chóng phóng thích.
Áp lực cực lớn từ SỞ Hao Châu phát ra. Thân hình hắn thoáng động, long tiên liền đánh xuống từ trên cao.
Hạ Nhất Minh vẫn đứng bất động nhưng năm đóa hoa trên đầu hắn lại nhanh chóng di động.
Thổ chi hoa chớp lên một cái như chợt biến mất sau đó liền xuất hiện trên đỉnh đầu hạ Nhất Minh. Long tiên của Sở Hao Châu đánh thẳng xuống Thổ chi hoa.
Năng lượng khổng lồ giống như một ngọn núi từ trên cao ép xuống, khiến cho màu sắc của Thổ chi hoa trên đỉnh đầu Hạ Nhất Minh nhạt dần có phần lung lay chực biến mất.
Tuy nhiên đúng vào lúc đó, bốn đóa hoa khác chợt sáng lên, tỏa ra vô vàn tia sáng trong không trung. Những luồng ánh sáng đó trong nháy mắt đã bao toàn bộ năm đóa hoa lại một chỗ. Mà ngay cả Hạ Nhất Minh cũng biến mất trong luồng sáng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyz
Bàn tay của Sở Hao Châu cảm nhận được một nguồn năng lượng phản chấn bắn ngược lên.
Thổ chi hoa đột nhiên bộc phát khiến cho hắn không thể tưởng tượng được uy lực của nó.
Nét mặt của Sở Hao Châu đại biến. Trong lòng lão thầm hỏi một cường giả tam hoa tụ đỉnh làm sao có thể phát ra được uy lực mạnh như vậy. Uy lực của nó giống hệt như có năm vị tôn giả hợp lực đánh ra vậy.
Dậm chân một cái, Sở Hao Châu nhanh chóng tránh ra, Long tiên trong tay lão nhanh chóng vụ hóa.
Một tiếng quát khẽ từ miệng Sở Hao Châu phát ra:
- Cẩn thận.
Quang mang từ người lão tỏa ra nhanh chóng bao phủ cơ thể, dùng một tốc độ cực nhanh bay quanh người Hạ Nhất Minh.
Đây là năng lực phi hành của tôn giả Ngũ Khí Triều Nguyên. Sau khi có được năng lực này, tốc độ bọn họ cực kỳ nhanh, thay đổi phương hướng một cách linh hoạt. Đối mặt với tôn giả tam hoa tụ đỉnh không thể bay lượn một cách tự do, bọn họ hoàn toàn chiếm ưu thế.
Hạ Nhất Minh nhíu mày. Vào lúc này, hắn nhớ tới tốc độ của bạch mã.
Nếu cưỡi Lôi điện, với tốc độ của nó thì ứng phó với Sở Hao Châu vô cùng dễ dàng. Nhưng lúc này, chỉ có một mình nên hắn hết sức chật vật.
Trong khoảng thời gian ngán ngủi, Sở Hao Châu đã công kích mấy chục lần. Uy lực của long tiên quá mạnh. Nếu không phải có ngũ hành chi hoa thì nó đã công phá thành công phòng ngự của hắn.
Cũng may, tốc độ điều khiển ngũ hành chi hoa của Hạ Nhất Minh cực nhanh, đủ đón đỡ kịp thời, không cho Sở Hao Châu thành công.
Hai người cứ như vậy dây dưa với nhau. Trong khoảng thời gian ngắn, không ai làm gì được đối phương.
Sở Hao Châu cao giọng nói:
- Lão đệ! Ngũ Hành Luân Hồi còn có tác dụng gì khác hay không?
Hạ Nhất Minh cười khổ nói:
_ Lão ca! Tiểu đệ vừa mới ngưng luyện được ngũ hành chi hoa, lại không có bí tịch nào khác thì chỉ làm thế nào là cố gắng lắm rồi.
Thân hình Sở Hao Châu thoáng đọng, nhất thời dịch chuyển ra xa. Hạ Nhất Minh cũng không truy kích, vẫy tay một cái, năm đóa hoa liền ngưng tụ thành ngũ hành hoàn.
Than nhẹ một tiếng, Sở Hao Châu nói:
- Ngũ Hành Đại Luân Hồi chi hoa quả nhiên lợi hại. Không có thủ pháp nào vậy mà ngươi vẫn có thể chống đỡ được long tiên của lão phu mà không rơi vào thế hạ phong. Nếu có được phương pháp thì... hắc hắc...
Lão lắc đầu, hâm mộ nói:
- Thiên hạ đệ nhất kỳ công trong ngàn năm qua có lẽ sẽ có cơ hội tái hiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.