Vũ Thần

Chương 847: Quang Ám thân thể



Quang Ám thân thể? - Thanh âm của Phất Lan Khắc Lâm có chút khác thường, chỉ có điều này mới giải thích nổi chuyện vừa xảy ra. Nhưng hai thể chất đối lập nhau cùng tồn tại quả thật không có khả năng tồn tại a.
Đám người Kim Chiến Dịch hít một hơi khí lạnh, dù bọn họ không biết nhiều về thế giới phương Tây, nhưng bọn họ biết Quang Ám thân thể là đại biểu cho cái gì.
Nếu như ở phương đông khiến người ta hâm mộ chính là Ngũ Hành thân thể, thì ở phương Tây lại chính là Quang Ám thân thể. Hai loại thân thể chung cực trong truyền thuyết.
Trong thần đạo, cường giả phương Đông lập ra Ngũ Hành môn cầm trong tay năm khối thần thú nội đan và Ngũ Hành Hoàn đánh khắp thiên hạ vô địch thủ - Ngũ Hành lão tổ.
Còn cường giả mạnh nhất phương Tây chính là người sáng lập lên Thiên Đường Địa Ngục, sở hữu Quang Ám thân thể. Hơn nữa, bản thân còn lĩnh ngộ được bổn nguyên lực lượng trở thành siêu cấp cường giả.
Trong truyền thuyết, vị đó có công đức vô lượng, nắm giữ thực lực cường đại trong Thần đạo trở thành người mạnh nhất trong thế giới phương Tây.
Đây là chí cường giả duy nhất của phương Tây, cũng là người nắm giữ cả hai loại lực lượng Quang Minh và Hắc Ám.
Mặc dù vị chí cường giả này cả đời không rời khỏi lãnh địa phương Tây, nhưng hắn có địa vị rất cao đối với người phương Tây.
Có người từng nói, nếu như Ngũ Hành lão tổ sinh cùng thời với vị cường giả này thì cái danh đánh khắp thiên hạ vô địch thủ chắc chắn sẽ bị phá vỡ.
Cho nên khi Phất Lan Khắc Lâm nói ra bốn từ Quang Ám thân thể, ánh mắt mọi người đều trở nên không tự chủ được.
Ngũ Hành thân thể và Quang Ám thân thể cùng xuất hiện trong một người, người này chẳng lẽ là quái vật sao?
Đến tận đây các tôn giả của phương Đông mới dần trở nên bình tĩnh lại.
Có thể chất khó tin như thế, cho nên hắn dù tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu cao tựa hồ là chuyện dễ dàng lý giải được.
Hạ Nhất Minh khẽ hừ một tiếng, khi phát hiện ra chùm quang mang của đối phương không thể phá vỡ được áo giáp do chân khí mình tạo ra trong lòng của hắn càng tự tin hơn.
Ngũ Hành Hoàn trong tảy nổi lên quang mang cường đại hơn nữa.
Lần này, hắn bất đầu không hề giữ lại một chút nào mà phóng xuất ra uy lực lớn nhất có thể của Ngũ Hành Hoàn.
Năm lần tăng phúc lực lượng ầm ầm bạo phát, chúng lao về phía đối phương với tốc độ không hề kém hơn tốc độ của chùm ánh sáng lúc nãy.
Trên không trùng vang lên tiếng ầm ầm thật lớn, khi Hạ Nhất Minh kiệt lực xuất chiêu, chân khí mênh mông như biển rộng phát ra làm cho các tôn giả đang xem cuộc chiến khó có thể thừa nhận được áp lực.
Phất Lan Khắc Lâm bình tĩnh đưa tay lên, trên tay lão lúc này đột nhiên xuất hiện thêm một cây trượng ngắn ngủi.
Vô số các hoa văn được khắc trên cây trượng đồng thời phát sáng, trong nháy mắt, hai loại lực lượng có thuộc tính khác nhau hung hăng va chạm một chỗ.
Trong lòng Hạ Nhất Minh bỗng hiện lên cảm giác không tốt, cơ hồ không kịp nghĩ thân hình hắn đã nhanh chóng nhảy lên cao.
Ngay lúc thân hình vừa nhảy lên cao, thì một cỗ lực lượng cường đại hơn cả năm lần tăng phúc của hắn ập tới.
Tại vị trí Hạ Nhất Minh vừa đứng nổi lên trận ầm ầm liên tục, sau đó một cái rãnh kéo dài mấy trượng xuất hiện.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh thay đổi, Ngũ Khí đại tôn giả xuất ra toàn lực công kích, cộng thêm vào đó là năm lần tăng phục cho lực lượng.... Đây là một cỗ lực lượng tới mức nào?
Cho dù đích thân hai người Hoàng Tuyền lão tổ cùng Vũ gia lão tổ tuy có thể đem loại lực lượng đó phá giải, nhưng cũng phải vận lực để phản kích.
Vậy mà lão nhân trước mắt này lại không cần làm như thế, đây quả thật là chuyện độc nhất vô nhị.
Nhìn thanh đoản trược trên tay lão, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Bệ hạ tôn kính. Đây là thần binh gì vậy?
Phất Lan Khắc Lâm không chút nào để ý tới vẻ mặt thất thố của Hạ Nhất Minh, lão chậm rãi nói:
- Đây là kiện vũ khí phảng chế từ kiện thần khí Quang Mi chi trượng.
Ánh mắt lão nhân dừng lại trên Ngũ Hành Hoàn của Hạ Nhất Minh, lão cảm khái nói:
- Trong bảng thần khí của phương Đông và phương Tây, Ngũ Hành Hoàn có thể giúp cho người sử được tăng phúc năm lần. Nhưng thần khí phương Tây của chúng ta là Quang Minh chi trượng cùng Hắc Ám Xiềng Xích lại có thể giúp cho người sử dụng được tăng phúc ba lần.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh đại biến, trong lòng hắn không ngừng kêu khổ, Ngũ Khí đại tôn giả sử dụng năm lần lực lượng tăng phú mới có thể chống cự lại một chút với cường giả Nhân đạo đỉnh cao.
Nhưng nếu cường giả Nhân đạo đỉnh cao sử dụng thần binh có thể tăng phúc, cho dù là hai lần thì Hạ Nhất Minh cũng khó có thẻ chống nổi chứ không nói tới ba lần.
Nhìn sắc mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên khó coi, Phất Lan Khắc Lâm cười nhẹ nói:
- Ngươi chỉ cần lưu lại nơi này chờ đến khi Đế Thích Thiên của vùng Tây Bắc Đến, ta sẽ không làm khó dễ ngươi.
Ngữ khí của lão mặc dù rất bình thản, nhưng lại mơ hồ mang theo cỗ lực lượng mê hoặc nhân tâm.
Trong đầu Hạ Nhất Minh đột ngột xuất hiện một tia mơ hồ, hắn cơ hồ định thốt lên tiếng đáp ứng, nhưng chỉ trong nháy mắt thần trí lập tức lại minh mẫn
Không biết vì sao, trong lòng hắn luôn có một loại cảm giác, nếu bản thân rơi vào tay lão nhân này, như vậy kết quả cuối cùng của hắn sẽ vô cùng thê thảm.
Đương nhiên, nếu hắn giống như các Ngũ Khí đại tôn giả khác, thì đứng trước mặt Nhân đạo đỉnh phong cao thủ đều không có cơ hội chạy thoát.
Nhưng trên người Hạ Nhất Minh nhiều lắm thì cũng chỉ lo lắng một chút mà thôi, còn bản thân vẫn tràn ngập tin tưởng.
Ngay lúc này hắn bị một loạt âm thanh dao động hấp dẫn, đoàn quang mang chợt từ phía dưới vọt tới.
Cờ hồ theo bản năng, ngũ thải quang mang trong tay Hạ Nhất Minh đại phát, hắn liều mạng bay lên cao.
Đồng thời ngũ hành quang mang nhanh chóng ngưng tụ thành một một phù văn thần kỳ.
Mặc dù Quang chi lực của Phất Lan Khắc Lâm không thể xuyên qua áo giáp chân khí, nhưng lão dù sao cũng là Nhân đạo đỉnh phong cường giả, lực lượng đánh ra không phải người như Hạ Nhất Minh có thể chịu nổi.
Nếu bị cỗ lực lượng đó đánh trúng, áo giáp của Hạ Nhất Minh có thể kiên trì chống đỡ được hay không lại là một vấn đề khác.
Phù văn ở trên không trung thoáng hiện hữu, sau đó nó cùng chùm ánh sáng của Phất Lan Khắc Lâm va chạm với nhau rồi tan biến.
Phất Lan Khắc Lâm cảm thấy run sợ, hắn không rõ đây là loại lực lượng gì mà có thể hóa giải lực lượng cường đại do lão phát ra.
Cách lão không xa đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang đang xé gió lao về phía lão, đoản trượng trong tay lão được vung lên điểm một cái. Quang mang nọ lập tức chậm lại, giống như một đứa trẻ nghe lời.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên khó coi, người này đối với khống chế lực lượng đã đạt tới tình trạng khó tin nổi, làm cho hắn vừa muốn sử dụng phù văn để khắc địch thì đã thất bại.
Khẽ hừ một tiếng, Hạ Nhất Minh cong ngón tay lại giống như đang đạn tấu đàn tỳ bà một cách điên cuồng, mỗi một lần búng ra là lại xuất kích ra một loại lực lượng.
Trong long nhất thời, ngũ thải quang mang phát xuất thành vô số các sợi chân khí hình châm hướng về phía đối thủ lao tới.
Phất Lan Khắc Lâm lúc đầu còn không thèm để ý tới, nhưng khi ý niệm này của lão đã bị những hành động của hắn đánh bay đi. Trong lòng lão bắt đầu dần coi trọng thanh niên Ngũ khí đại tôn giả này.
Trong những ngọn chân khí hình kim đang lao tới có hàm chứa rất nhiều các loại lực lượng có tính chất bất đồng.
Có đóng băng, thạch hóa, Ngưng Huyết Thuật, hơn nữa trong đó còn có cả một số đạo rất khác thường, giống như có cả hiệu quả của Thất Chân Thuật.
Những lực lượng này cho dù chỉ xuất hiện qua một loại cũng đủ khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, vậy mà giờ phút này lại nhiều như ong vỡ tổ.
Cho dù với thực lực của Phất Lan Khắc Lâm cũng cảm thấy phải sợ hãi.
Bất quá, những chân khí hình kim đó ở trong mắt hắn bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Quang Minh chi trượng trong tay nhẹ nhàng điểm lên không một cái, một tầng quang mang rất lớn xuất hiện trước mặt lão. Ngay sau đó, những chân khí hình kim chạm vào tầng quang mang rồi lập tức tan rã, không còn chút tác dụng nào.
Tuy nhiên, khuôn mặt đang tươi cười của Phất Lan Khắc Lâm đột nhiên cứng đờ, thân hình của lão theo đó nhanh rời khỏi vị trí, để lại chỗ đó một cái tàn ảnh.
Từ lúc bắt đầu cùng Hạ Nhất Minh giao thủ, lão luôn đứng yên tại chỗ, mặc cho Hạ Nhất Minh tấn công thì lão vẫn bất động như núi, không chút nào tỏ ý di động.
Lúc vừa rồi, sau lưng lão đột ngột xuất hiện một ngọn phi kiếm đang xé gió lao tới, trong nháy mắt nó đâm xuyên qua tàn ảnh của Phất Lan Khắc Lâm.
Chỉ là ở trên không trung truyền tới tiếng gió rít nhưng lại không nhìn thấy thanh phi kiếm nào.
Một đạo quang mang chợt từ hư không giống như quỷ mị xuất hiện, lấy tốc độ như thiểm điện lao về phía Phất Lan Khắc Lâm.
Sắc mặt lão hơi thay đổi, Quang Minh chi trượng trong tay giống như sống lại, nhẹ nhàng điểm về phía quang mang đó.
Quang mang lập tức giống như độc xà bị điểm trúng bảy thốn khiến cho nó ở giữa không trung lóe lên một cái rồi biến mất.
Biến cố xảy ra một cách thần kỳ như vậy làm cho đám người Kim Chiến Dịch trợn mắt cứng lưỡi nhìn.
Hạ Nhất Minh cùng Nhân đạo đỉnh phong giao thủ dĩ nhiên có thể bức bách người ta rời khỏi chỗ đứng. Điều này trong lòng bọn họ căn bản là điều không tưởng nổi.
Đến lúc này, bọn họ mới thật sự cảm nhận được, Hạ Nhất Minh nắm giữ thực lực vượt qua sự hiểu biết của bản thân rất nhiều. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sắc mặt Phất Lan Khắc Lâm rốt cục cũng hiện lên một tia tức giận, ánh mắt trước kia luôn bình tĩnh nhìn Hạ Nhất Minh, nhưng giờ đã được thay vào đó là sự nghiêm túc.
Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi dậy sóng, lần đầu tiên cùng với Nhân đạo đỉnh phong cường giả gặp mặt, hắn cùng Bách Linh Bát, Bạch Mã lôi điện cùng Bảo Trư liên thủ còn phải chạy dài.
Đến lần thứ hai là đối đầu với Vu gia lão tổ, hắn cùng Bách Linh Bát, Bảo Trư liên thủ đánh một trận kinh còn có thể chống đỡ.
Còn lần này, hắn một mình nghênh chiến, mặc dù đã chính thức đạt được sự coi trọng của đối phương, nhưng trong lòng hắn vẫn có vô vàn cảm khái.
Phất Lan Khắc Lâm hơi gật đầu, nói:
- Tốt lắm.
Y bào trên người lão bắt đầu lay động, kỳ dị quang mang nhất thời phát tán ra xung quanh.
Hạ Nhất Minh giật mình, trong lúc nhất thời hắn cảm thấy được nguy cơ trùng trùng, trong lòng hắn không khỏi thầm kêu bất hảo.
Nghĩ không ra, đường đường là thân phận mà cũng sử dụng thủ đoạn đánh lén.
Trên người hắn chợt nổi lên một tầng quang mang mờ nhạt, cơ hồ không ai có thể phát hiện được, bộ áo giáp được tạo bằng ngũ hành chân khí của hắn vừa được gia tăng thêm lực lượng phòng hộ.
Ngay lúc này, một cỗ lực lượng cường đại không gì có thể so sánh được ập đến, trong nháy mắt nó biến ngũ hành áo giáp thành từng mảnh nhỏ, hơn nữa vẫn còn dư lực đánh lên lưng hắn....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.