Sau khi tấn giai Thần đạo, không chỉ thần lực tràn ngập thân thể, ngay cả linh giác cùng tốc độ của hắn cũng nhanh tới khó tin.
Nếu như không phải năng lực này đề thăng, căn bản không thể thấy được dao động thiên địa từ khoảng cách xa như vậy. Đồng dạng nếu không phải tốc độ mau lẹ, hắn căn bản không có khả năng trong thời gian ngắn di chuyển tới đây.
Hạ Nhất Minh cũng không đặt mình trong trạng thái chiến đấu, ngược lại hắn chậm rãi tiến lên, khí tức trên thân thể cũng được hắn hoàn toàn thu liễm.
Trước khi tấn giai Thần đạo, hắn căn bản không thể làm được điều này. Bởi vì nếu hắn muốn phi hành trên không trung, nhất định phải sử dụng thần quang. Một khi đã động tới thần binh, khí tức căn bản không thể che giấu. Bất qua lúc này đã trở thành Thần đạo cao thủ, hắn có thể sử dụng thiên địa lực lượng phi hành. Mặc dù vì mới lạ nên chưa linh hoạt bằng sử dụng thần binh nhưng nếu không cần tốc độ mà muốn che giấu quả thật đây là phương pháp tốt nhất.
Lúc này quanh thân thể Hạ Nhất Minh cát bụi bao phủ, mơ hồ thân thê hắn đã hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh khắc nghiệt nơi đây. Nếu không phải đặc biệt chú tâm, quả thật rất khó phát hiện hành tung của hắn. Thần đạo Ngưng huyết nhân bên cạnh khí tức lại càng như hư không, so với hắn thậm chí còn bí mật hơn.
Dù sao người này vốn đã tử vong, năng lực ẩn giấu dĩ nhiên cường đại hơn Hạ Nhất Minh đang sống sờ sờ. Lúc này tại đây ba vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả đang liên thủ, bọn họ trên không trung xếp thành hình chữ phẩm, quang mang trong tay mỗi người lóe sáng vạn trượng khiến thần binh lợi khí không ngừng huy vũ.
Đối thủ của họ cường đại không kém, trên mặt đất vô tận quái vật đang tập trung xếp lên những tòa tháp cao ngất.
Mặc dù ba vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả không ngừng di chuyển nhưng đám quái vật này không chịu lùi bước, vĩnh viễn duy trì ý định tiến công.
Nếu như đám quái vật dưới mặt đất tạm thời không thể gây sức ép cho bọn họ thì đám quái vật phi hành lại khác.
Ở nơi này có hai đầu quái vật thân thể lóe lên quang mang màu bạc, dẫn theo một ngàn đầu quái vật cánh dài bao vậy bọn họ.
Trong hơn một ngàn đầu quái vật phi hành kia, Hạ Nhất Minh nhìn ra rất nhiều tên thân thể màu đỏ thực lực tương đương Nhất đường thiên cường giả, ngược lại số quái vật thực lực cường đại vô cùng thưa thớt.
Trong đám này có hai tên thân thể màu bạc đặc biệt nguy hiểm. Thực lực hai tên này ngay cả khi ba vị cường giả phối hợp cũng không rơi xuống hạ phong. Mà đám thủ hạ phía sau chúng thân thể màu lam, thực lực còn hơn đám thân thể màu đỏ rất nhiều. Ba vị cường giả nhân loại khi đánh trúng cũng không thể một kích tiêu diệt đám này.
Cũng bởi vì tồn tại đám quái vật thực lực cường hãn như vậy nên ba vị cường giả nhân loại toàn lực đối phó nhưng cũng không có hi vọng thủ thắng, Đối với ba người này Hạ Nhất Minh không xa lạ, bọn họ chính là ba người Đế Thích Thiên, Băng Tiếu Thiên cùng Tử Lỗ Li.
Ánh mắt khẽ chuyển, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu ra, cự long khẳng định đồng thời truyền tống ba người tới nơi đấy, hơn nữa trực tiếp xuất hiện xung đột với đám Tử vong sinh vật.
Chỉ cần nhìn cấp bậc đám Tử vong sinh vật này cũng đủ biết, bọn họ bị áp chế hơn Hạ Nhất Minh rất nhiều.
Đưa tay lên sống mũi vuốt nhẹ, Hạ Nhất Minh không hỏi tức cười trong lòng. Trách không được bản thân hắn chỉ phải đối phó với đám binh tôm tướng cua, thì ra đám đầu to đã bị ba người kia cuốn lấy.
Lúc này Đế Thích Thiên quát lên một tiếng, đôi tay lão liên tục run lên, theo sau quang mang như roi quất lên thân thể quái vật màu bạc.
Đầu quái vật này gào lên, thân thể như đạn bắn thẳng vào phía tháp người dựng lên từ mặt đất. Chịu lực lượng cường đại như vậy trùng kích, hơn mười đầu quái vật tan nát thân thể.
Nhưng khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy ngoài ý chính là quái vật màu bạc kia sau khi đè lên thi thể đồng bọn bỗng nhảy dưng lên.
Trên thân thể nó xuất hiện vết thương thật sâu, mặc dù không bị đánh chết nhưng rõ ràng không dễ chịu.
Quái vật màu bạc đưa tay kéo một đồng bọn trên mặt đất, nó hung hăng cắm cái miệng khủng bố vào đầu tên kia. Tên quái vật bị túm lấy không chút nhúc nhích ngoan ngoãn đứng im. Mặc dù chịu thống khổ cực độ thân thể vô thức run lên nhưng nó thủy chung không giãy giụa.
Quái vật màu bạc nhanh chóng hấp thu, thân thể đồng bọn của nó đồng dạng nhanh chóng rũ xuống. Theo sau nó vứt bỏ tên xấu số kia, tiếp tục bắt thêm một tên khác. Chỉ chốc lát ba đầu quái vật xui xẻo đã bị hấp thụ tới khô kiệt, mà tốc độ chữa trị tổn thương của quái vật màu bạc có thể quan sát bằng mắt thường. Sau khi vứt bỏ thi thể thứ ba, thân thể quái vật màu bạc đã khôi phục như thường. Theo sau nó chủ động bay lên không trung tiếp tục công kích đám người Đế Thích Thiên.
Khi quái vật màu bạc rời đi, thi thể ba tên xấu số kia lập tức bị những đồng bọn xung quanh cắn nuốt. Lúc này những tháp cao không chút chậm trễ tiếp tục di chuyển tới vị trí dưới chân đám người Đế Thích Thiên. Mà ba người Đế Thích Thiên rõ ràng trải qua thời gian dài chiến đấu, khí tức mặc dù không loạn nhưng động tác của họ xem chừng vô cùng uể oải.
Nếu như không có hai đầu quái vật màu bạc công kích, ba người bọn họ có thể nhẹ nhàng đối phó với những tên kia. Nhưng bị hai tên này kiềm hãm, tình cảnh của họ trở lên vô cùng khó khăn. Hạ Nhất Minh có chút nhíu mày, hắn cảm nhận được chút gì đó không thích hợp.
Với thực lực ba người Đế Thích Thiên, bất luận thế nào cũng không thể chật vật như vậy. Nhưng sự thật trước mắt hoàn toàn trái ngược khiến hắn cảm thấy khó tin. Thân thể khẽ động, Hạ Nhất Minh từ trong cát bụi mịt mờ xuất hiện.
Nơi này cát bụi bao trùm đều do Hạ Nhất Minh sử dụng Vân vụ chi hoa tác động. Chỉ là nơi này không có nước, bởi thế ngoài công dụng ẩn nặc hành tung, không cách nào ngưng tụ Vân vụ phân thân.
Tốc độ của Hạ Nhất Minh hiển nhiên không phải ba vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả có thể so sánh, hắn khẽ động lập tức đã xuất hiện trước mặt ba người.
Băng Tiếu Thiên, Tử Lỗ Li không chút nghĩ ngợi đồng thời phát động công kích, Băng hệ lạnh lẽo cùng Thổ hệ mênh mông theo đó ùa tới. Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không tránh né túy ý để hai cỗ lực lượng này đánh trúng thân thể.
Hai người bọn họ lập tức phát hiện ra điểm không đúng. Ánh mắt vừa nhìn trong lòng không khỏi thất kinh. Tiểu tử Hạ Nhất Minh kia không biết khi nào đã chạy tới đây, hơn nữa thình lình xuất hiện chẳng phải là tìm đường chết. Bất quá một giây sau ánh mắt họ lập tức thay đổi.
Bởi vì bọn họ đã phát hiện ra, Hạ Nhất Minh sau khi trúng hai chưởng dường như không có tổn thương nào. Mà chân khí của họ giống như hòn đá ném vào đại dương, ngay cả chút chấn động cũng không thể tạo ra.
Còn chưa chờ bọn họ kịp phản ứng, cánh tay Hạ Nhất Minh đã vung lên, theo đó như đuổi ruồi phất xuống.
Một luồng quang mang trắng mạnh mẽ bắn ra, trong nháy mắt thiên địa lực lượng ngưng tụ quanh nó với tốc độ khó tin.
Quang mang trắng này như lực lượng dẫn đầu, thiên địa lực lượng theo sau hung hăng đánh tới.
Ở phía đó có ít nhất trăm đầu quái vật, trong đó có không ít đám quái vật màu lam cấp bậc chỉ thấp hơn hai đầu quái màu bạc.
Nhưng quang mang trắng được Hạ Nhất Minh phóng ra, sau khi tiếp xúc cùng đám quái vật, khiến thân thể chúng bắn đầu nứt nẻ từng mảng, cuối cùng bị cơn gió thổi qua cuốn thành cát bụi.
Không có bất cứ âm thanh kinh thiên động địa nào cũng không có bất cứ quang mang chói mắt, khẽ phất tay lần nữa đạo quang mang trắng đơn giản phóng ra.
Theo sau một phần năm đám quái vật phi hành cứ thế tan thành mây khói, không lưu lại chút dấu vết nào.
Băng Tiếu Thiên cùng Tử Lỗ Li hai mắt trợn tròn. Cho dù tận mắt nhìn thấy bọn họ cũng hoài nghi có phải bản thân hoa mắt. Đây là chiến kỹ nào? Tiểu tử này là Hạ Nhất Minh? Hắn là người sao?
Đế Thích Thiên tiếp tục vung roi quất lên một đầu quái vật màu lam nhưng không phát hiện được động tác hai chiến hữu bên cạnh. Trong lòng lão khẽ động, bởi cảm nhận được thiên địa lực lượng khó tin phía sau mà quay đầy lại. Theo sau âm thanh kinh hô vang lên.
Âm thanh này đột nhiên ngưng lại, mặc dù lúc này bạch quang đã tiêu tán nhưng nơi nó quét qua ngay cả một đầu quái vật phi hành cũng không tồn tại.
Thấy được cảnh này Đế Thích Thiên đương nhiên hiểu rõ cần uy lực cỡ nào mới có thể tạo ra. Mà lão cũng biết vì sao hai đồng bạn đình chỉ hành động, bởi vì ở nơi này đã không còn bất cứ hiểm nguy nào uy hiếp bọn họ.
Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn bọn họ mỉm cười. Bất quá trong mắt những người này, nụ cười đó âm u lạnh lẽo tới tận xương tủy.
Theo tiếng quát nhẹ của Hạ Nhất Minh, một bóng ảnh đột nhiên vọt tới với tốc độ cực nhanh, Đế Thích Thiên chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên đã thấy một người xuất hiện trước mặt.
Người này vung hai tay cứ thế huy vũ, từng cỗ thiên địa lực lượng vô cùng vô tận theo đó ngưng tụ lại.
Thiên địa lực lượng ngưng tụ thành hai thanh trường kiếm dài trăm trượng, với tốc độ như vũ bão quét qua không trung. Hai phần ba đám quái vật phi hành chỉ trong chốc lát đã biến thành thịt vụn, trên không trung là một mảnh lục huyết. Trong đó dĩ nhiên có cả tên quái vật màu bạc kia.
Đám người Đế Thích Thiên nhiều lần toàn lực công kích cũng không thể triệt hạ tên này, không ngờ nó đột nhiên trở lên yếu ớt như vậy. Đầu quái vật màu bạc còn lại lập tức xoay người bỏ chạy.
Hạ Nhất Minh tức giận hừ một tiếng, cánh tay hắn điểm nhẹ, quang mang màu đỏ lập tức phóng ra với tốc độ nhanh hơn, cứ thế đâm vào thân thể nó.
Sau một lát thân thể quái vật màu bạc run rẩy kịch liệt, nó miễn cưỡng vung cánh bay thêm chừng mười trượng theo sau thân thể bạo liệt giữa không trung.
Khi tên này còn sống, đám quái vật phía dưới cho dù bị nó cắn nuốt cũng không dám phản kháng. Nhưng khi tên này bạo liệt, thi thể rơi xuống, đám quái vật kia không chút do dựa ùa tới cắn nuốt vị thượng cấp này, cho dù một chút dịch thể xanh biếc cũng không bị bỏ qua.
Hạ Nhất Minh có chút khó chịu. Mặc dù thực lực đám quái vật này không được hắn coi trọng nhưng sau khi chứng kiến sự tàn nhẫn này, trong lòng không khỏi cảm thấy chướng tai gai mắt.
Khẽ vung tay, Quang thần lực lần nữa phóng thích, đám quái vật phía dưới bị lực lượng này bao phủ nhất thời tiêu biến ngay cả chút tro bụi cũng không còn.
Khi Quang lực lượng bộc phát quy mô lớn, đám quái vật tưởng như không biết sợ đã bắt đầu hỗn loạn. Chúng không hẹn mà đồng thời chui xuống lòng đất. Sau một lát nơi này đã không còn bóng dáng bất cứ đầu Tử vong sinh vật nào.
Hạ Nhất Minh mặc dù rất muốn toàn diệt chúng nhưng động tác của hắn có nhanh gấp đôi đi nữa cũng không thể. Hai tay liên tục huy vũ, Quang minh lực lượng cố gắng lướt qua như quét dọn vết bẩn.
Bất quá kết quả cuối cùng cũng không đáng kể. Trừ khi nơi này có trăm vị Thần đạo cao thủ đồng thời sử dụng Quang minh lực lượng, nếu không căn bản không thể toàn diệt đám quái vật này.
Cổ cùng lưng có chút ngứa ngáy, Hạ Nhất Minh mặt mũi nhăn nhó nhưng cũng không phải tức giận.
Bởi hắn phát hiện ra ánh mắt ba người Đế Thích Thiên đang gắt gao nhìn mình. Cho dù không quay đầu lại nhưng hắn cũng có thể cảm nhận rõ ràng sự kinh ngạc cùng hoài nghi trên vẻ mặt bọn họ. Quả thật lúc này trong lòng bọn họ, Hạ Nhất Minh đã không còn là nhân loại bình thường nữa.
Lần này gặp lại, Hạ Nhất Minh như tùy ý ra tay, vung tay nhấc chân đều phóng xuất uy lực cường đại tới khó tin.
Bọn họ ngàn khó vạn khổ không có cách nào tiêu diệt quái vật màu bạc, nó lại dễ dàng chết trong tay Hạ Nhất Minh. Đặc biệt lực sát thương của Quang minh lực lượng với đám quái vật càng đạt tới độ không tưởng. Không chỉ có vậy, ánh mắt ba người đã liếc qua Thần đạo Ngưng huyết nhân một lần.
Thực lực khôi lỗi này bọn họ đã từng chứng kiến khi nó tại Bắc hải phóng thích thiên địa chi uy. Nhưng thiên địa chi uy khi đó mặc dù cường đại nhưng tuyệt đối không thể khoa trương như vừa rồi.
Trước kia bất luận Hạ Nhất Minh hay Thần đạo Ngưng huyết nhân, khi phóng thích thiên địa chi uy đều có chút miễn cưỡng. Mặc dù nháy mắt có thể hấp thu thiên địa lực lượng hơn nữa súc áp phóng đi nhưng động tác, tần suất cùng khí tức vô cùng miễn cưỡng.
Bất quá cảm giác miễn cưỡng đó lúc này không còn. Công kích vừa rồi tuyệt đối thuộc về phạm trù thiên địa chi uy, nhưng trên thân thể bọn họ không cảm nhận được chút miễn cưỡng nào, ngược lại có vẻ dễ dàng thoải máu. Đương nhiên Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo Ngưng huyết Nhân liên thủ, với thực lực đám Tử vong sinh vật kia không phải liệt sát mà là hành hạ tới chết.
Đám người Đế Thích Thiên cũng không dị nghị về điều này. Bọn họ ước mong Hạ Nhất Minh càng lợi hại hơn, có thể diệt sát toàn bộ Tử vong sinh vật.
Quay đầu, Hạ Nhất Minh nhìn ba người bọn họ tươi cười, nói:
- Ba vị Tông chủ đại nhân. Đã lâu không gặp. Hạ mỗ vừa rồi mạo muội ra tay. Xin thứ lỗi.
Ba người Đế Thích Thiên không hẹn cùng lắc đầu cười khổ. Quan hệ của bọn họ với Hạ Nhất Minh không phải tầm thường mà ngược lại vô cùng hòa hợp.
- Hạ huynh. Ngươi...
Đế Thích Thiên do dự một chút, thử dò xét:
- Ngươi đã thành công?
Băng Tiếu Thiên cùng Tử Lỗ Li sắc mặt ngưng trọng. Thật sự trong đầu bọn họ cũng có suy nghĩ này. Nếu không phải tiến giai Thần đạo, lẽ nào có thể nắm giữ uy năng như vậy? Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:
- Hạ mỗ may mắn thành công.
Đế Thích Thiên thở một hơi thật dài, trong ánh mắt mang theo vài phần phức tạp. Hạ Nhất Minh dù sao cũng xuất thân từ Thiên Trì nhất mạch, thực lực càng cường đại càng tốt. Nhưng có vài phần mất mác, bọn họ tách ra chỉ mới một ngày mà thôi. Nhưng chỉ một ngày ngắn ngủi Hạ Nhất Minh đã thành công tiến giai Thần đạo. Điều này đả kích ba người bọn họ không nhỏ. Cùng xuất hiện một thời với tên quái vật này, có lẽ chính là bi ai của các tu luyện giả.
Băng Tiếu Thiên cùng Tử Lỗ Li cũng chậm rãi lắc đầu. Bọn họ cũng có tâm trạng tương đồng như Đế Thích Thiên.
- Hạ huynh. Ngươi làm sao có thể thành công?
Tử Lỗ Li thu liễm tâm tình dò hỏi. Đế Thích Thiên cùng Băng Tiếu Thiên tinh thần chấn động, ánh mắt nhất thời nhìn Hạ Nhất Minh mang theo vài phần mong chờ.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, cảm giác này thật khó hình dung. Nếu có thể dùng từ ngữ diễn đạt nhưng vị tiền bối sớm đã lưu lại, sao còn cần một tên tiểu tử như hắn mở lời.
Nhìn vẻ mặt Hạ Nhất Minh, ba người Tử Lỗ Li trong lòng không khỏi thất vọng. Nhưng bọn họ cũng biết, chuyện này chỉ có thể gặp không thể cầu.
Ánh mắt khẽ chuyển, Hạ Nhất Minh thấy được trên mặt cát những hố lớn kinh người, một ý nghĩ lớn mật lập tức xuất hiện trong đầu.
- Ba vị. Hạ mỗ tiến giai thế nào kỳ thực cũng rất mơ hồ. Bất quá tiểu đệ có chút cảm ngộ, xin ba vị không ngại chỉ giáo.
Ba người Đế Thích Thiên ánh mắt sáng người, bọn họ đương nhiên hiểu rõ tâm ý của hắn. Về phần chỉ giáo kia thuần túy chỉ là khách sáo.
Nếu như không phải có quan hệ từ Thiên Trì nhất mạch, Linh Tiêu Bảo Điện cho tới Thất Thải Băng Cung, Hạ Nhất Minh lẽ nào dễ dàng thốt ra những lời này.
Liếc mắt nhìn nhau, ba người bọn họ lập tức hành lễ thật sâu. Cơ hội như vậy bọn họ tuyệt đối không bỏ qua, về phần ân tình, sau này có cơ hội sẽ tìm cách hoàn lại.
Hạ Nhất Minh nhìn ba người gật đầu. Từ thân thể hắn đột ngột xuất hiện dao động kỳ lạ. Theo sau ý niệm giống hắn như đúc xuất hiện trước mặt mọi người. Đưa hai tay lên, ý niệm Hạ Nhất Minh bắt đầu thu nạp thiên địa lực lượng.
Bởi vì không có bản thể trợ giúp, ý niệm Hạ Nhất Minh không có cảm giác tiêu sái điều khiển thiên địa lực lượng như trước. Nhưng phương pháp vận dụng thiên địa lực lượng như vậy không nghi ngờ là đơn giản nhất.
Thiên địa lực lượng mang theo Thủy, Thổ, Kim tam hệ thần lực chiếm phần chủ đạo cuồn cuộn mà tới. Ba người Đế Thích Thiên ánh mắt lóe sáng, bọn họ hiểu rõ ràng ý tứ Hạ Nhất Minh.
Nếu không thể dùng từ ngữ biểu đạt vậy lấy bản thân làm giáo cụ, Hạ Nhất Minh cố ý để ý niệm bản thân điều khiển thiên địa lực lượng, muốn diễn tả lại cảm giác hoàn mỹ khi hắn tiến giai Thần đạo.
Cảm nhận được trong thiên địa lực lượng những luồng thần lực, ba người Đế Thích Thiên đều như rơi vào cảm ngộ, thậm chí càng lúc càng sâu hơn.
Đối với ba vị tiến giai Cửu trọng thiên lâu năm này, phần đời còn lại của họ chỉ cầu tiến giai Thần đạo. Bởi vậy cách làm của Hạ Nhất Minh không nghi ngờ mở cho họ một con đường chạy thẳng tới cảnh giới đó.
Đương nhiên có thể lĩnh ngộ mà chính thức bước vào cảnh giới đó hay không tùy vào tạo hóa cùng vận khí của họ. Chỉ là Hạ Nhất Minh đối với việc này cũng không hoài nghi.
Ngay cả cự long cũng từng nói qua, dưới tình huống thiên địa lực lượng thưa thớt bọn họ còn có thể tu luyện tới Cửu trọng thiên cảnh giới. Huống hồ nơi này thiên địa lực lượng dư thừa, trừ khi bỏ mạng tuyệt đối có thể thành công tiến giai.
Một canh giờ sau, ý niệm Hạ Nhất Minh đã trở lại bản thể. Hắn cười dài một tiếng mang theo Thần đạo Ngưng huyết nhân rời đi, để lại ba người Đế Thích Thiên ánh mắt tự tin mãnh liệt.
Hạ Nhất Minh phi hành qua trăm dặm lúc này mới ngừng lại. Hắn thu liễm tinh thần, chậm rãi thả ý niệm cảm ứng dao động trong thiên địa.
Hắn cảm nhận rõ ràng trong lòng cát ẩn chứa vô tận Tử vong sinh vật, hơn nữa đám quái vật cường đại này hắn chưa từng gặp qua.
Nhìn về phía xa, nơi đó xuất hiện khí tức âm lãnh cường đại, khóe mắt hắn lóe lên một tia hưng phấn, thân hình khẽ động chỉ thoáng chốc đã biến mất.
Dưới ánh sáng gắt gao chiếu xuống, đám cát bụi cuốn lên theo sóng nhiệt, ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.
Ba vị cường giả nhân loại phi hành với tốc độ cực nhanh. Nhìn bộ dạng họ không ngờ có chút hoảng sợ cùng chật vật, trên thân thể mơ hồ cũng cả huyết tích. Bởi vậy có thể thấy được, bọn họ vừa trải qua trận chiến hung hiểm cỡ nào.
Ba người bọn họ chính là Cát Ma Phàm Thù, Lưu Ly Động chủ Lưu Xương Cử cùng Kỳ Lân Thánh chủ Khâu Thần Nỗ được cự long đồng thời truyền tống.
Mặc dù ba người này cùng một tổ nhưng hiển nhiên tao ngộ của họ so với ba người Đế Thích Thiên nguy hiểm hơn rất nhiều, nếu không cũng không thể có bộ dạng chật vật như vậy.
Chậm rãi ba người rốt cuộc dừng lại, Lưu Xương Cử quay đầu liếc mắt, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói:
- Đã thoát rồi chứ?
- Hẳn là đã thoát.
Kỳ Lân Thánh chủ thở dài một tiếng, nói:
- Thân thể những tên kia vô cùng cường đại, thông qua cắn nuốt đồng bọn mà phục hồi tổn thương. Dây dưa cùng chúng khẳng định không có phần thắng.
Cát Ma Phàm Thù nhìn về phía xa, đột ngột nói:
- Chúng ta còn chưa thoát được.
Hai người Lưu Xương Cử sắc mặt trở lên vô cùng khó coi. Ba người bọn họ sau khi tới đây lập tức bị đám quái vật cường đại vây công. Những tên này ban đầu số lượng tuy nhiều nhưng thực lực thấp kém, ngay cả năng lực phi hành cũng kốc. Đối với những vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả, đám quái vật này căn bản không có sức uy hiếp.
Nhưng rất nhanh đám Tử vong sinh vật cấp bậc cao hơn đã xuất hiện. Cuối cùng năm đầu quái vật màu bạc cũng tới. Chủng loại này vô cùng cường đại. Mặc dù lấy một chọi một, không thể sánh cùng Nhân đạo đỉnh cấp cường giả nhưng Tử vong sinh vật nơi này nhiều như lông trây. Bất luận bọn họ công kích thế nào, cho dù chém đứt một tay của chúng, thông qua phương thức cắn nuốt đồng bọn, chúng cũng có thể phục hồi như cũ.
Cũng bởi gặp quái vật cường đại như vậy nên bọn họ bất đắc dĩ lui bước.
Khi Cát Ma Phàm Thù vừa dứt lời, phía sau bọn họ mơ hồ xuất hiện vài trăm đầu Tử vong sinh vật. Mặc dù số lượng không nhiều nhưng trừ năm đầu quái vật màu bạc còn cả đám màu lam cùng màu đỏ.
Những tên màu đỏ thì cũng thôi nhưng đám màu lam không thể coi thường.
- Vừa đánh vừa chạy, tiêu hao bọn chúng.
Cát Ma Phàm Thù tỉnh táo nói.
Lưu Xương Cử cùng Kỳ Lân Thánh chủ nhìn nhau, bọn họ lập tức hiểu ý đối phương.
- Giữ khoảng cách, không để chúng tiếp xúc cùng những tên bên dưới.
Lưu Xương Cử trầm giọng nói.
Nếu để những tên màu bạc tiếp xúc với biển quái vật bên dưới, khẳng định chúng vĩnh viễn bất tử, cho dù bọn họ cố gắng hơn cũng không cách nào tiêu diệt. Nhưng nếu để chúng rời xa đám bên dưới, ai thắng ai thua còn chưa nói trước.
Kỳ Lân Thánh chủ liên tục gật đầu, đôi mắt lóe lên quang mang:
- Đám quái vật này thực lực rất manh. Đôi tay cùng phần đầu của chúng độ cứng không kém thần binh, chúng ta không thể để chúng tiếp cận. Lấy thần binh phi hành kiềm chế, thần lực công kích, tiêu diệt chúng.
Lão dừng một chút, nói:
- Lưu huynh. Thần hỏa của ngươi hẳn có tác dụng. Sau khi tiêu diệt đôi cánh của chúng, không cần giết chết, giữ lại xem hiệu quả Thần hỏa của ngươi.
Lưu Xương Cử bật cười tràn đầy tự tin nói:
- Ngươi yên tâm, hết thảy đã có ta.
- Cẩn thận khống chế, không nên tiêu hao hết lực lượng.
- Trên người chúng ta còn hai khỏa Tuyết hồ linh đan, tuyệt đối có thể giết chết chúng.
Kỳ Lân Thánh chủ khoát tay nói:
- Lưu huynh. Tuyết hồ linh đan là vật cứu mạng, tuyệt đối không thể lãng phí.
Lưu Xương Cử cười ha hả, nói:
- Ngươi yên tâm. Trừ khi bất đắc dĩ, ta sẽ không tùy tiện sử dụng.
Sau khi bọn họ bọn họ kéo dài khoảng cách, tốc độ phi hành lại chậm hơn đôi chút để hấp dẫn những đầu phi hành quái vật đuổi theo. Lúc này bọn họ đã có chút kinh nghiệm, sau khi tiếp xúc cùng đám Tử vong sinh vật này lập tức công kích không chút lưu tình, nhất là đám quái vật thân thể màu đỏ.
Sách lược của họ quả nhiên chính xác, sau khi đuổi theo, đám quái vật màu đỏ nhiều nhất, chiếm tới chín phần.
Trừ năm đầu quái vật màu bạc cùng hai mươi đầu màu lam, tất cả đều là đám màu đỏ.
Đám người Lưu Xương Cử tu vi võ đạo mặc dù cường đại nhưng khi đối mặt với đông đảo những tên kia, nhiều nhất chỉ có thể một chiêu đánh chết những tên màu đỏ. Đối với hai loại còn lại, tuyệt đối không thể một chiêu miểu sát. Hơn nữa công kích của chúng vô cùng sắc bén, ngay cả thân thể bọn họ cũng xuất hiện vài vết thương nhẹ.
Sau khi áp dụng sách lược mới, bọn họ lúc này đã tiêu diệt phân nửa những tên màu đỏ đuổi theo.
Trên mặt đất truyền lên âm thanh sàn sạt, Cát Ma Phàm Thù sắc mặt khẽ biến quát:
- Mau đi...
Ba người bọn họ lập tức không chút để ý tới vòng vây nhanh chóng rời đi. Bởi vì vội vàng di chuyển nên phải chịu vài công kích thấu xương từ đám quái vật màu bạc kia.
Bất quá cái giá bọn họ bỏ ra cũng không lãng phí, đám Tử vong sinh vật vừa từ lòng đất chui lên ba người bọn họ đã mất hút đằng xa.
Cứ như vậy vừa đánh vừa chạy, chỉ một ngày sau bọn họ rốt cuộc cũng tiêu diệt đám màu đỏ cùng màu lam, cùng đám màu bạc tiến hành sinh tử chiến.
Trên mặt đất không còn đám quái vật cấp thấp bổ sung sinh lực, năm đầu quái vật màu bạc kia cuối cùng bị ba người bọn họ liên thủ tiêu diệt.
Khi hoàn thành hết thảy, ba người bọn họ cất tiếng cười dài, trong tiếng cười không giấu được vẻ đắc ý.
Trong thế giới nhân loại, bọn họ đã chạm tới đỉnh cao, căn bản chưa từng dốc toàn lực như vậy.
Lúc này tình huống mặc dù nguy hiểm nhưng với bọn họ mà nói vô cùng thống khoái. Nhiệt huyết trong cơ thể lần nữa sục sôi, khiến trái tim bọn họ như trẻ lại không ít.
Bọn họ rốt cuộc cũng rõ ràng ý tứ cự long, muốn tiến giai Thần đọa chỉ có thể dung nhập thân thể vào hoàn cảnh hiểm nguy như vậy.
Đồng dạng bọn họ cũng không còn đường lui, không còn thời gian lãng phí cùng nghi ngờ.
- Đi thôi.
Cát Ma Phàm Thù sửa sang trang phục trên ngời, đồng thời bôi thuốc lên những vết thương.
Lưu Xương Cử sắc mặt già nua đỏ bừng, nói:
- Lão thích khách. Đa tạ.
Vừa rời trong lúc giao chiến, Lưu Xương Cử đại phát thần uy, Hỏa hệ thần lực vận dụng tối đa thiêu chết ba tên màu bạc. Nhưng phòng ngự của lão rõ ràng không đủ, bị một tên màu bạc tới gần, thiếu chút nữa thân thể bị đâm thủng lỗ chỗ.
Khi đó Cát Ma Phàm Thù thái độ khác thường xông tới, lập tức ra tay chém chết tên màu bạc giải nguy. Nhưng đầu quái vật màu bạc năng lực cận chiến vô cùng cường đại, thân thể cứng rắn như thần binh, mặc dù bị lão thích khách tiêu diệt nhưng cũng kịp để lại cho lão vài vết thương.
Lạnh lùng nhìn Lưu Xương Cử, Cát Ma Phàm Thù nói:
- Ta vì bản thân không vì ngươi.
Lưu Xương Cử hừ một tiếng, mặc dù không có hảo cảm với vị Thiên hạ đệ nhất thích khách này nhưng lão tuyệt đối không phải kẻ ngốc, bèn nói:
- Bất luận vì sao ngươi ra tay ân tình này ngày sau nhất định ta sẽ hoàn lại.
Cát Ma Phàm Thù thân thể thoáng ngừng lại, lặng lẽ cười, nói:
- Muốn báo đáp? Vậy nhanh chóng phát huy thực lực tiến vào Thần đạo. Nếu không thể nhanh chóng tiến vào Thần đạo, chờ đợi chúng ta chắc hẳn là tử vong.
Lưu Xương Cử cùng Kỳ Lân Thánh chủ sắc mặt nhất thời trầm xuống. Nghĩ tới thực lực cùng phương thức phục hồi của chúng, trong lòng bọn họ không khỏi phát lạnh.
Liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhận ra tâm sự đối phương, theo sau tiếp tục bay đi.
Nhưng ngay khi bọn họ rời đi dưới chân bọn họ Hạ Nhất Minh cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân chậm rãi xuất hiện.
Hắn cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân ở nơi này ngoài ý gặp được đám người Lưu Xương Cử. Sau khi thấy đám truy binh cường đại kia Hạ Nhất Minh vốn định ra tay. Nhưng sau đó lập tức bỏ qua ý định này bởi hắn thấy được phương pháp chiến đấu hiệu quả của họ.
Hơn nữa Hạ Nhất Minh càng kinh ngạc hơn bởi khí tức ba người này có biến hóa rõ rệt. Sau một hồi sinh tử chiến, khí tức ba người này biến chuyển thần kỳ, mơ hồ đã tiếp xúc cùng thần lực trong thiên địa lực lượng.
Sau khi tiến giai Thần đạo, Hạ Nhất Minh mới có thể cảm nhận điều này.
Dĩ chiến dưỡng chiến, phương pháp này quả nhiên phát huy hiệu quả tấn giai tốt nhất.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyzHắn có thể khẳng định, ba người này sau nửa năm nhất định có thể thuận lợi đặt chân vào Thần đạo.
Nhãn lực cự long kia quả nhiên cao minh, sử dụng phương pháp khiến người ta đột phá tiềm lực thân thể, quả thực không ai không thán phục.
Tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh sắc mặt biến hóa lần nữa. Sáu vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả chia ra ba người một tổ, nhưng còn vị Nhân đạo đỉnh cấp Ngao Bác Duệ?
Cự long nhãn lực cao siêu, đưa hắn cùng Thần đạo Ngưng huyết nhân kết hợp một tổ dĩ nhiên tương ứng với thực lực đám Tử vong sinh vật.
Nhưng Ngao Bác Duệ?
Trong đầu hắn chợt xuất hiện nghi vấn. Chẳng lẽ vị Cửu trọng thiên của Động Thiên Phúc Địa này lại có năng lực ẩn tàng siêu cấp? Bởi vậy thần long kia mới để lão độc hành.
Hoặc là Thần long có oán cừu với Ngũ Hành Môn khi xưa, bởi vậy sử dụng phương pháp này khiến Ngao Bác Duệ bỏ mạng?
Vô số ý nghĩ lướt qua trong đầu, sau hồi lâu Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng. Cự long quả thật cao thâm khó lường, bản thân hắn nhìn thấu.