Vu Thanh - Hoa Quyển

Chương 83



Giang Vu Thanh bị hắn vừa hôn vừa cắn làm cho ngứa ngáy, mặt cũng đỏ lên, khi hắn đột nhiên ngậm gáy y liếm mút, động tác giãy giụa né tránh của Giang Vu Thanh dừng lại, khỏi cần nghĩ cũng biết trên cổ sẽ lưu lại vết đỏ.

Trước đây mỗi lần hai người về nhà luôn kiềm chế, dù sao cũng phải cẩn thận không để ông bà Lục và những người khác phát hiện, nhưng hôm nay họ đã công khai, Lục Vân Đình chỉ hận không thể cắn má y để lại mấy dấu răng cho người khác thấy tình ý mập mờ giữa họ.

Hiếm hoi lắm Giang Vu Thanh mới nhạy cảm một lần, nhận ra tính chiếm hữu lộ liễu của Lục Vân Đình trong nụ hôn này, y nuốt khan rồi nắm áo Lục Vân Đình, lí nhí gọi: "Thiếu gia."

Lục Vân Đình cụp mắt nhìn vết đỏ trên cổ y, hôn thêm mấy cái rồi mới ngẩng đầu nhìn Giang Vu Thanh, kết quả vừa ngẩng lên thì một nụ hôn đưa tới. Giang Vu Thanh cọ xát môi hắn, da thịt chạm nhau, gặm cắn như thú nhỏ rồi nói: "Ta đồng ý. Đương nhiên là ta đồng ý thành thân với thiếu gia rồi."

Y nói quá thẳng thắn làm Lục Vân Đình giật mình, ngoại hình hắn thanh tú, đôi mắt lạnh như băng, vì hôm nay ở nhà nên mái tóc đen mượt như lụa xõa ra, chỉ đeo đai trán rộng cỡ hai ngón tay, từ trên cao nhìn xuống quả thực đẹp mê hồn khiến người ta chỉ muốn chết chìm trong đó. Giang Vu Thanh cảm thấy tim mình đập loạn xạ, nghĩ thầm thiếu gia là của mình.

Thiếu gia xinh đẹp này là của y.

Giang Vu Thanh yêu cực kỳ, bị ma xui quỷ khiến chồm tới hôn lên mắt mũi và môi hắn, Lục Vân Đình nhịn không được giữ chặt gáy y rồi bắt nạt y bằng môi, lưỡi cũng nôn nóng vươn ra khỏi miệng, liếm mút quấn quýt triền miên. Giờ hai người đã dứt bỏ mọi nỗi lo lắng nên cảm thấy dục vọng càng mãnh liệt hơn những lần thân mật trước đây, tình yêu xen lẫn tính chiếm hữu mạnh mẽ tựa như ngọn lửa hừng hực bao trùm hai người, chỉ một nụ hôn đã nóng đến nỗi mồ hôi chảy ròng ròng, trong mắt tràn ngập ham muốn.

Khá lâu rồi Giang Vu Thanh và Lục Vân Đình chưa thân mật.

Đầu tiên là chuyện huynh đệ nhà họ Giang, sau đó lại xảy ra hiểu lầm, ngoại trừ nắm tay thì chẳng còn gì khác, giờ dục vọng trỗi dậy tất nhiên là nhịn không được.

Hai người đều không muốn kiềm chế.

Lục Vân Đình chỉ hận không thể nuốt sống Giang Vu Thanh.

Trong phòng đốt than ấm áp, hai người môi lưỡi dây dưa, Lục Vân Đình luồn tay vào áo Giang Vu Thanh nắm lấy đầu vú nho nhỏ xoa nắn mân mê. Giang Vu Thanh tập võ với Lục Đao nên thân hình săn chắc dẻo dai, giờ chỉ lợi cho Lục Vân Đình, hắn say sưa vuốt ve xoa bóp, cực kỳ gợi tình. Giang Vu Thanh bị hắn mơn trớn thì đỏ bừng cả mặt, đè lại tay Lục Vân Đình dưới áo, Lục Vân Đình bóp mạnh núm vú cương cứng khiến thân thể Giang Vu Thanh vô thức kéo căng, gọi một tiếng như nài nỉ, "Thiếu gia."

Lục Vân Đình hỏi: "Không cho sờ à?"

Đây rõ ràng là muốn trêu ghẹo Giang Vu Thanh. Trong bụng người này đầy ý xấu, khi chọc người lại toát ra vẻ tự phụ từ trong xương tủy, còn có một gương mặt đủ để ỷ đẹp mà kiêu, thực sự khiến người ta ngăn không nổi.

Giang Vu Thanh lại càng ngăn không được, ấp úng nói: "...... Cho mà."

Lục Vân Đình hỏi: "Cho gì cơ?"

Giang Vu Thanh vò mẻ không sợ nứt nói: "Cho thiếu gia sờ," y lí nhí nói thêm, "Nhưng...... thiếu gia đừng chỉ sờ một bên, bên kia cũng...... cũng sờ đi."

Nghe y thành thật nói vậy khiến tay Lục Vân Đình nổi gân xanh, nắm chặt núm vú còn lại rồi hỏi: "Muốn bóp thế này à? Giang Thừa Tuyển, sao ngươi dâm thế hả, còn cầu xin nam nhân bóp vú mình nữa sao?"

Động tác của hắn không nhẹ, Giang Vu Thanh vừa đau vừa ngứa, còn hơi sảng khoái nhưng lại bị lời hắn nói làm thẹn thùng cuộn tròn ngón chân: "Ta không dâm."

"Không dâm mà sao vú ngứa?"

Tai Giang Vu Thanh đỏ bừng, cãi lại hắn: "Thiếu gia đừng nói nữa——"

"Ta thấy ngươi có vẻ thích lắm mà," Lục Vân Đình búng nhẹ núm vú nhỏ làm Giang Vu Thanh thở dốc, dứt khoát ôm cổ Lục Vân Đình chặn miệng hắn. Y thừa biết khi làm chuyện này miệng thiếu gia nhà mình rất hư, chỉ có chiêu này mới trị được. Ai ngờ làm vậy lại càng thuận tiện cho Lục Vân Đình, hắn đã luyện được kỹ thuật hôn với Giang Vu Thanh, đầu lưỡi xâm nhập vào chỗ sâu như giao hợp, hôn đến khi hai người đều ngạt thở vẫn không nỡ tách ra, nước bọt kéo tia hết sức dâm mỹ.

Sổ sách không ai đoái hoài chẳng biết đã rơi xuống đất từ lúc nào, áo Giang Vu Thanh bị lột ra, Lục Vân Đình hôn từ môi xuống cổ y rồi lại hôn hai núm vú đứng thẳng kia. Da thịt Giang Vu Thanh trắng như sữa làm nổi bật quầng vú hồng hào, đầu vú cũng rất xinh, thích hợp để ngậm trong miệng nhấm nháp. Lục Vân Đình ăn núm vú chưa đã thèm nên cắn cả quầng vú làm Giang Vu Thanh chịu không nổi níu tóc hắn, lúc này mới hài lòng ngẩng đầu lên hôn môi y.

Vật kia của Lục Vân Đình cũng cứng ngắc, trong lúc hôn chĩa vào người Giang Vu Thanh. Y thuần thục đưa tay dỗ dành vật kia cho hắn, ngón tay thon dài tinh xảo, lòng bàn tay chai sần ma sát càng thêm sảng khoái, nhưng không hiểu sao hôm nay Lục Vân Đình hơi bất mãn, hắn cũng tuốt dương vật Giang Vu Thanh, sau đó hôn y rồi khàn giọng hỏi: "Chúng ta thử trò khác nhé?"

Ánh mắt Giang Vu Thanh thất thần, phản ứng hơi chậm, "Gì...... Gì ạ?"

Chớp mắt tiếp theo, hai ngón tay ẩm ướt lướt qua đáy chậu sờ soạng khe mông y, Lục Vân Đình nói: "Ta muốn làm chỗ này."

"...... À." Mặt Giang Vu Thanh đỏ tới mang tai, khi tình đến lúc nồng hai người từng định làm chỗ này, trong sách tranh Lục Vân Đình mang về cũng có vẽ cảnh đó. Nhưng trước đây vì vật kia của Lục Vân Đình quá to, Giang Vu Thanh lại sợ đau, hai người chưa từng trải qua chuyện này nên cũng hơi ngại, cùng lắm Lục Vân Đình chỉ cọ xát khe mông để xuất tinh. Khi Lục Vân Đình nói rõ muốn cắm chỗ này, Giang Vu Thanh xấu hổ run lên, hồi lâu sau mới ấp úng nói: "Vậy, vậy thì làm đi ạ."

Lục Vân Đình nháy mắt cười nhạo y, "Không sợ đau à?"

Giang Vu Thanh nói: "Sợ chứ."

"Thiếu gia có cho ta chơi lại không?" Có lẽ nguy hiểm gần kề khiến Giang Vu Thanh càng lúc càng bạo, nảy ra một ý nghĩ lớn mật.

Lục Vân Đình nghe y hỏi thì sửng sốt giây lát, sau đó tức quá hóa cười, đưa tay tét mông y mấy cái: "Mơ đi."

Giang Vu Thanh kêu lên, "Mơ...... Mơ cũng được mà," y nhìn mặt Lục Vân Đình, cả gan tưởng tượng ra cảnh mình đè Lục Vân Đình dưới người, thiếu gia banh rộng hai chân...... Khoan khoan, không được nghĩ nữa, càng nguy hiểm lại càng quyến rũ, Giang Vu Thanh bị hình ảnh kia kích thích mạnh, chỉ hận không thể ôm mặt hét lên.

Lục Vân Đình thấy Giang Vu Thanh mơ thật thì tức tối lật người y lại, lột quần y ra rồi quất mạnh một cái lên mông: "Giang Vu Thanh, ngươi phản rồi!"

Giang Vu Thanh kêu lên một tiếng, bị người khác thấy mông trần thật quá xấu hổ, y che mông nài nỉ Lục Vân Đình: "Thiếu gia, ta sai rồi! Ta không tưởng tượng nữa đâu!"

Lục Vân Đình: "Muộn rồi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.