Vũ Tôn

Chương 21: Chương 21: Về Nhà



Chương 21:Về Nhà
“ Kim huyết. Có cả máu kim sắc sao? Năng lượng hùng hậu thật đáng sợ. Có lẽ đây là máu huyết của một cường giả khủng bố Thượng giới như sư phụ ” Xích Huyết Hoàng cảm khái nói.
Vũ Tôn lúc này ngồi khoanh chân dưới đất điều tức. Sau khi bức ra mười giọt kim huyết hắn liền cảm thấy suy yếu vô cùng. Quả nhiên Thiên đạo vô thường, cái gì tự mình sinh ra nếu cố gắng bỏ đi chắc chắn sẽ nghịch Thiên, phải chịu áp chế. Tuy nhiên, hắn làm vậy cũng vì cảm thấy có lỗi với Xích Huyết Hoàng, cho bản tâm không bị tội lỗi ám ảnh chứ cũng không có ai lại muốn lấy máu huyết của mình ra.
“Như vậy đã đủ để ngươi khôi phục được 1 phần chưa?” Vũ Tôn mệt mỏi hỏi.
“Đủ, đủ. Không thể tin nổi máu huyết ngươi cường đại đến vậy. Xem như ta nợ ngươi một mạng. Chuyện lúc trước ngươi không cần phải để bụng. Ta nếu là ngươi cũng làm vậy thôi. Không ngờ Trời không tuyệt đường ta, trời vẫn chưa tuyệt ta.” Xích Huyết Hoàng gấp gáp nói. Nói xong hắn lập tức nhảy vào Xích Huyết Châu.

1 vòng sáng đỏ nhạt chợt bao lấy linh hồn Xích Huyết Hoàng. Linh hồn ảm đạm gần tiêu biến của hắn khẽ rung lên rồi ổn định trở lại, không hề hư ảo thêm được nữa sau đó chậm rãi, chậm rãi khôi phục.
“ Theo lời ngươi nói, ngươi chưa từng tu luyện qua Công pháp gì. Vậy ngươi định sẽ thế nào? Đế Hoàng quyết chung quy không phải là Công pháp tu luyện mà chỉ là Chiến kỹ, thân pháp. Ngươi muốn mạnh hơn tất nhiên không thể dựa vào chúng được.”
“ Ngươi nói ta nên làm thế nào?” Vũ Tôn trầm mặc. Quả thực hắn chưa nghĩ tới chuyện này. Lão chú khùng khùng điên điên này dù sao cũng là Võ Hoàng, biết đâu sẽ giúp được cho mình thì sao.
“ Ta nghĩ phúc duyên ngươi thâm hậu không lường, tốt nhất hãy chờ thời gian tìm được công pháp thích hợp. Thân thể, huyết nhục ngươi cường đại, tu luyện công pháp thấp kém chỉ làm tổn hại nó mà thôi. Đến cả vô thượng thần công U Linh thần điển mà sư phụ ta để lại cho ta thì ta cũng thấy không đáng để ngươi tu luyện. Có thể ngươi hãy tới thượng vị diện sẽ tìm thấy công pháp thích hợp cho mình. Đương nhiên, trong thời gian đó ngươi hoàn toàn có thể cảm ngộ hoàn toàn Đế Hoàng quyết tầng 1. Tuy vậy, kinh nghiệm thực chiến của ngươi gần như không có. Nếu tới thượng vị diện sẽ vô cùng nguy hiểm. Tất nhiên ngươi cũng có thể ở lại tiềm Long đại lục này để làm chúa tể, nhưng nam tử hán không nên chấp nhận những gì đang có. Đi tới thượng vị diện, tung hoành thiên địa mới thực sự là điều ngươi nên làm. Phụ mẫu của ngươi sẽ có lúc thọ nguyên cạn kiệt, ngươi hiện tại có thể giúp họ sống lâu thêm trăm năm, nhưng sau đó thì sao? Tài nguyên nơi này nghèo nàn, đâu thể cung cấp cho ngươi vĩnh viễn. Chỉ có đi tới thế giới cao hơn mới có thể làm được những điều lớn hơn. Chỉ có càng mạnh mẽ hơn ngươi mới thủ hộ được thân nhân của ngươi.”
“ Vậy ý ngươi ta nên làm sao là tốt nhất?” . Quả thực Xích Huyết hoàng nói đúng vào nỗi lo của Vũ Tôn. Mọi thứ hắn có được quá mức đường đột làm hắn không có chuẩn bị gì. Có thể xem như hắn là Vũ Hoàng có tiếng mà không có miếng. Công pháp không, thân pháp, vũ kỹ tuy có nhưng mới học được da lông, thân nhân của hắn thọ nguyên không thể dài bằng hắn được...

“ Tu luyện phân thân, mài giũa thực chiến”. Xích Huyết Hoàng hờ hững đáp
“ Phân thân ???”
“Đúng vậy. Chân thân không nên tu luyện công pháp thấp nhưng phân thân thì có thể. Chân thân cảm ngộ Đế Hoàng quyết, còn phân thân tu luyện công pháp khác, dùng thiên hạ này mài giũa bản thân. Sau khi đến lúc thích hợp ngươi có thể phi thăng thượng giới. Đó là cách tốt nhất. Vừa không ảnh hưởng gì lại có lợi với mình. Phân thân bị tiêu diệt vẫn còn có bản tôn. Xem như đó là cái mạng thứ hai của ngươi. Hơn nữa, khi bản tôn ngươi gặp đại nạn nếu chạy thoát có thể thôn phệ phân thân để hồi phục. Trường hợp chỉ còn linh hồn thể như ta thì có thể đoạt xác phân thân sống lại. ”
“ Ngươi có công pháp tu luyện phân thân?” Vũ Tôn hỏi. Hắn cảm thấy rất có hứng thú.
“ Đương nhiên. Xích Huyết hoàng đắc ý nói. “ Thực ra vị diện này vốn không có tài nguyên để có thể tạo phân thân nhưng sư phụ ta đã chuẩn bị sẵn mọi thứ. Trước kia ta vốn định tu luyện thì gặp phải biến cố đó. Giờ nghĩ lại thấy thật hối tiếc a. Giá như ta có phân thân thì đâu bị ép đến cảnh này.”

“ Đúng là tiếc thật. Nếu ngươi tu luyện thì đâu đến mức như bây giờ. Tại sao ngươi không tạo ra phân thân bây giờ rồi đoạt xác?”
“Ngươi nghĩ đơn giản vậy sao. Luyện ra một phân thân bình thường đã khó, đừng nói đến phân thân có đẳng cấp cao. Thứ nhất là tài nguyên. Nếu chỉ đoạt xác 1 phân thân như phàm nhân không thể tu luyện thì đoạt xác để làm gì. Để linh hồn ngươi suy tàn xuống như một người phàm sao? Với niềm kiêu hãnh của ta, thà chết chứ ta không làm một kẻ phế vật. Thứ 2 là ta chỉ còn là linh hồn thể, tạo ra phân thân gần như là điều không thể.”
“...” Vũ Tôn
“Đây là Phân thân quyết và tài nguyên ngươi cần thiết. Giới chỉ kia ngươi chỉ cần dùng thần niệm truyền vào là có thể sử dụng được.?” Xích Huyết hoàng lấy từ bên trong Xích Huyết Châu một cuốn sách nhỏ và một chiếc giới chỉ giao cho Vũ Tôn.
Vũ Tôn nhận lấy giới chỉ, dùng thần niệm đảo qua. Bên trong nó là một không gian rộng bằng một căn phòng lớn chứa một số đồ vật và tài liệu luyện chế phân thân. Hắn mở Phân thân quyết ra đọc qua một lượt. Phân thân quyết không quá dài nhưng nói rất chi tiết về phân thân. Người viết nên nó chắc chắn phải tìm hiểu rất kĩ về việc này. Từ giới thiệu về phân thân, tài nguyên cần thiết, cách để tạo một phân thân “ yếu kém” đến “ khủng bố” ...

Vì mọi thứ được giới thiệu hết sức tỉ mỉ nên để tạo ra một phân thân không phải khó, chẳng qua tài liệu luyện chế không đơn giản mà có được nhưng Vũ Tôn lại không phải lo vấn đề này vì sư phụ Xích Huyết hoàng đã chuẩn bị đầy đủ, thậm chí có thể chế tạo 2 cụ phân thân.
“ Trước tiên ta muốn trở về nhà, ta mất tích đã lâu chắc phụ mẫu sẽ rất lo lắng cho ta.” Vũ Tôn nói. “ Ngươi định tính sao?”
“Ta tất nhiên sẽ tạm thời ở trong Xích Huyết Châu khôi phục. Ngươi hãy cầm theo Xích Huyết Kiếm đi. Bên cạnh ngươi an toàn hơn rất nhiều, có thể ta sẽ hút được chút khí vận cứt chó của ngươi thì ta ngủ 1 giấc phục hồi lại cũng nên. Có việc gì ngươi cứ dùng thần niệm gọi ta. Đúng rồi, ngươi mới tấn thăng Võ Hoàng, đây là một chút kinh nghiệm, cảm ngộ của tiền nhân, trong đó có cả sư phụ ta về từng cảnh giới. Nó sẽ hướng dẫn ngươi những kiến thức cơ bản về các cảnh giới và những gì ngươi có thể làm được trong cảnh giới đấy. Tất nhiên cũng chỉ là tương đối chứ không hoàn toàn như vậy. Trong đó còn hướng dẫn ngươi cảm ngộ Thiên địa pháp tắc để phi hành. Nếu không nói cho ngươi chắc ngươi sẽ đi bộ mất. Ngươi nên đọc qua trước khi trở về gia tộc. Phụ mẫu ngươi mà biết chắc chắn sẽ sợ đái ra quần mất.”
Xích Huyết Hoàng nói xong, một cuốn sách mỏng nữa lại từ Xích Huyết Châu bay ra lao tới Vũ Tôn. Sau đó Xích Huyết hoàng không nói thêm câu nào, chui tọt vào bên trong biến mất không thấy tăm hơi. Xích Huyết Kiếm khẽ ngâm, rồi nhẹ nhàng bay lượn xung quanh rồi hạ xuống bàn tay hắn.
Sorry, sorry mọi người. Mình đang ốm nặng quá nên không có chương nào mấy hôm nay. Thông cảm chút ạ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.