Vũ Tôn

Chương 8: Chương 8: Đánh Đập .



Hàn quang trong mắt lóe lên, cố gắng kìm chế tức giận Vũ Tôn gằn giọng đáp:
" Ta phế vật hay không không đến lượt ngươi định đoạt. Ngươi là thứ gì mà đòi giáo huấn ta ? Các trưởng bối trong gia tộc còn không đuổi ta đi, ngươi tính là gì mà dám vượt quyền ? "
" Ồ phế vật hôm nay điên rồi sao? Hắn dám cùng Vũ Lương ca ca tranh cãi không sợ bị ăn đòn hay sao? Tiểu Vân Nhi đâu có ở đây? Hay hắn định đợi Vân Nhi quay lại rồi nhờ tiểu muội bảo vệ mình. Haha."
Tiếng nghị luận vang lên khắp nơi cùng với 1 số lời châm biếm làm sắc mặt Vũ Tôn đỏ bừng như máu còn Vũ Lương thì âm trầm xám lại. Hắn đường đường là 1 Luyện Khí cảnh tầng 5 lại bị 1 phế vật không có chút huyền lực nào làm mất mặt. "Đáng chết, thằng này mọi khi nhẫn nhịn tại sao hôm nay lại mọc ra gan lớn như vậy. Đang muốn phát tiết 1 hồi lại bị làm mất mặt thêm. Vũ Tôn ngươi đây là muốn ăn đòn đấy đừng trách ta."
"Ngươi hỏi ta là gì, ta có tư cách gì đúng không? Ta nói cho ngươi biết tư cách của ta là thực lực. Ta 15 tuổi 7 tháng, hơn ngươi 3 tháng nhưng ta đã là Luyện khí tầng 5, tương lai hoàn toàn có thể đạt tới cảnh giới Tiên Thiên . Như vậy đã đủ chưa? Theo ngươi, gia tộc sẽ chọn ta hay 1 kẻ phế vật nhu ngươi ??? "

Vũ Lương khuôn mặt đắc ý cười nhạo Vũ Tôn nói. Vốn hắn cũng mới tấn thăng Luyện khí tầng 5 vài ngày và còn định giữ bí mật chuyện này tới " gia tộc Vũ hội " để gây bất ngờ cho mọi người nhưng hôm nay trong lúc nóng giận lại buột miệng nói ra. Tuy nhiên lời nói của hắn lại như sét đánh bên tai những thiếu niên khác.
" Cái gì, Lượng ca đã tấn thăng tới tầng 5 rồi sao. Nếu ta nhớ không nhầm thì huynh ấy mới đạt tới tầng 4 được 2 năm à nha. Mới 2 năm đã tăng 1 cảnh giới rồi. Đúng là tư chất xuất chúng "
" Không hổ là Vũ Minh đệ đệ, huynh đệ họ đều là thiên tài. Giá như tư chất của ta tốt như vậy a ..."
" 15 tuổi Luyện khí tầng 5, trong toàn bộ gia tộc có thể xem như là Cao đẳng rồi. Chắc chắn sẽ được gia tộc trọng điểm bồi dưỡng."
" Thật mơ ước, từ nay Vũ Lương ca ca sẽ là thần tượng của ta " .
Một thiếu nữ hét lên .
..............................................
Quanh sân lời nghị luận ầm ĩ làm Vũ Lương đắc ý ra mặt. Trở thành mọi người chú mục chính là dự định trước đây của hắn. Dù bây giờ không đông đúc như " gia tộc Vũ hội " nhưng vừa sỉ nhục chết thằng phế vật này, vừa làm tâm điểm cho mọi người cũng tốt rồi.

" Luyện khí tầng 5 thì sao. Dù sao cũng chỉ là 1 Luyện khí cảnh mà thôi. Cho dù ngươi tiến vào trọng điểm bồi dưỡng thì thế nào? Ngươi quên rằng các trưởng lão trong gia tộc có ai không phải Tiên Thiên kì. Ngươi 1 Luyện khí kì cũng đòi so sánh với họ sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi có tư cách đại diện hơn Trúc cơ trưởng lão sao? " Vũ Tôn không nhanh không chậm, không bị áp lực từ Vũ Lương mang đến đáp trả.
" Khốn kiếp. Ý ngươi là 1 phế vật như ngươi còn có giá trị hơn ta sao? Được rồi, ngươi đã muốn ăn đòn ta sẽ tác thành cho ngươi, để xem gia tộc sẽ chọn ta hay 1 phế vật như ngươi. " Sắc mặt Vũ Lương hết sức khó coi gằn giọng nói.
Dứt lời hắn nắm tay thành quyền nhảy tới muốn đấm vào mặt Vũ Tôn. Dù đang nóng giận nhưng không đến mức mất đi lí trí nên hắn không dám vận dụng huyền lực và cũng không dám dùng võ kĩ mà chỉ dùng sức mạnh thân thể . Hắn sợ nếu dùng tới huyền khí sẽ không cẩn thận mạnh tay quá thì có thể đánh chết 1 kẻ không có huyền lực như Vũ Tôn.
Nhưng Vũ Tôn không đứng yên để hắn đánh. Dù không có huyền lực nhưng hắn vẫn có thể luyện thể, luyện thân pháp đơn giản. Vũ Lương tuy có Luyện khí tầng 5 nhưng trong điều kiện chỉ dùng sức mạnh cơ bản thì tốc độ của hắn không phải là nhanh đến mức Vũ Tôn không thể né được.
“ Ngươi dám né sao. Tốt, tốt, tốt.”
3 chữ tốt vang lên, Vũ Lương lại vọt tới, bàn tay phải khom lại như lợi trảo vồ sượt qua cổ Vũ Tôn. Vũ Tôn ngửa đầu ra đằng sau, 2 tay nhanh như cắt túm lấy tay phải Vũ Lương. Không để Vũ Lương kịp phản ứng, Vũ Tôn lùi về đằng sau dùng sức kéo mạnh cánh tay Vũ Lương về phía trước sau đó lấy đầu gối thúc mạnh vào bụng Vũ Lương. Vũ Lương oằn người xuống rên lên 1 tiếng đau đớn nhưng ngay lập tức lưng lại bị cùi chỏ của Vũ Tôn thúc mạnh vào khiến hắn nằm vật xuống đất. Không để Vũ Lương hoàn hồn để dùng Huyền lực, Vũ Tôn liên tục đấm đá vào lưng, đầu, bụng của Vũ Lương. Không những vậy, hắn còn túm lấy 1 cây côn gần đó vụt lia lịa khắp người Vũ Lương. Vũ Lương quằn quại gào thét nhưng không thể tránh được trận mưa đòn. Hắn không có thời gian hoặc đủ sức chịu đựng để vận Huyền lực.

“ Đồ khốn kiếp. Phế vật nhà ngươi dám đánh ta. Ta đứng dậy được thì ngươi đừng trách. Á Á Á. Khốn kiếp con mẹ nhà ngươi. Á . Phụ mẫu ngươi và ngươi đều là lũ khốn kiếp, là lũ phế vật. Năm xưa phụ mẫu ngươi gây họa cho gia tộc, giờ đẻ ra tên tạp chủng nhà ngươi. AAAAAA....”
Vũ Tôn càng ngày càng vụt mạnh hơn. Nghe được Vũ Lương mắng chửi phụ mẫu mình, hắn càng điên cuồng. Cự côn nhè đầu, bụng, cánh tay của Vũ Lương vụt túi bụi .
“ Ngươi chửi đi, ngươi mắng đi. Không phải ngươi luôn tự cho mình là thiên tài sao? Nếu không có Huyền lực ngươi chẳng là cái gì trong mắt ta hết. Dám chửi mắng phụ mẫu ta này, phụ tử các ngươi mới là đồ khốn kiếp.”
“ Các ngươi còn ngẩn ra đó làm gì , mau bắt thằng chó chết này lại cho ta. Nhanh, nếu không kẻ nào cũng đừng hòng sống vui vẻ với ta”. Vũ Lương điên cuồng gào lên. Hắn đã không chịu thêm được nữa.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.