Vũ Trụ Huyền Kỳ

Chương 31: Thành quả



Trần Phàm vốn tính cẩn thận, sau đó hắn còn luyện thêm ba đợt nữa, cuối cùng thấy tỷ lệ vẫn là như vậy hắn mới chắc chắn hài lòng.

Trải qua sáu tháng, lần này việc học tập luyện đan đã ngốn của hắn hơn bốn ngàn điểm năng lượng, hiện tại vẫn còn hơn một vạn điểm nữa, Trần Phàm đang suy nghĩ xem nên dùng số điểm này để làm gì.

"Hệ thống, lần trước ta quan sát thấy đan phương Long Hổ Cường Thân Đan có giá một vạn điểm năng lượng phải không?".

"Đúng, đan phương này trong hệ thống thư viện cần có một vạn điểm năng lượng để khai mở. Ký chủ muốn đổi lấy đan phương này sao?".

"Phải, ta muốn đổi".

Trần Phàm gật đầu xác nhận. Long Hổ Cường Thân Đan là đan dược có tác dụng tương tự như Tráng Thể Đan, tuy nhiên phẩm chất cao hơn, hiệu quả tốt hơn, do đó mà giá trị của nó cũng nhiều hơn không ít. Trước đó Trần Phàm cũng đã chú ý tới loại đan dược này, chỉ là lúc đó chưa đủ điểm năng lượng để đổi mà thôi.

Thân thể chính là căn cơ gốc rễ của con người, khi tu vi tăng lên tất nhiên trình độ thân thể cũng sẽ được tăng theo. Tuy nhiên cái này còn phụ thuộc vào thể chất của mỗi người, thể chất càng cao mỗi khi lên cấp thì lực lượng tăng theo càng nhiều, đổi lại sẽ càng khó đột phá. Thân thể phải vững chắc mới có thể chịu được các loại lực lượng khác chứa trong cơ thể, tiêu biểu như lực lượng của khí. Nếu cơ thể không đủ mạnh, khi bộc phát khí kình sẽ rất dễ dẫn tới bạo thể, lúc đó chưa làm gì được đối thủ đã tự hại chính mình rồi. Bởi vậy có thể thấy trình độ thân thể cũng là một yếu tố rất quan trọng đối với tu sĩ.

Một vạn điểm năng lượng nhanh chóng đã tiêu tan không còn, thay vào đó là một tờ đan phương dung nhập vào trong thức hải Trần Phàm, chính là phương pháp luyện chế Long Hổ Cường Thân Đan.

Vì loại đan dược này có tác dụng lớn hơn, cho nên giá cả trên thị trường cũng sẽ cao hơn nhiều so với Tráng Thể Đan mà vừa rồi hắn luyện chế, nếu đổi cho hệ thống sẽ có được hai điểm năng lượng trên một viên. Tài liệu trọng tâm là hai loại linh dược Hổ Bì Thảo kết hợp với Long Lân Thảo, cùng với năm loại thảo dược khác làm phụ trợ, cho nên mới có tên gọi là Long Hổ Cường Thân Đan.

Sau khi đổi được đan phương mới xong, Trần Phàm chỉ còn lại gần một ngàn điểm năng lượng, hắn quyết định dùng nốt số điểm để luyện chế cho thành công loại đan dược này, đạt tới tỷ lệ hoàn mỹ.

Bởi vì đã tích lũy kinh nghiệm không ít trong việc luyện chế Tráng Thể Đan, Trần Phàm có lẽ chỉ cần một hai tháng là có thể hoàn toàn nắm giữ được Long Hổ Cường Thân Đan này. Thực tế các loại đan dược, từ sơ cấp tới cao cấp đều trải qua các bước luyện chế giống nhau (khai lò, tinh lọc, hòa tan, phân tách, dung hợp, ngưng kết), chỉ khác về cách điều phối trong bước dung hợp thành phần.

Quả nhiên sau hơn một tháng, Trần Phàm lại luyện chế ra được Long Hổ Cường Thân Đan với tỷ lệ thành đan hoàn mỹ.

Hắn mở ra hai mắt, thở phù một hơi. Tám tháng "nằm mơ" quả nhiên công hiệu thần kỳ, vậy mà đã nắm giữ được thành công hai loại đan dược khá thịnh hành ở thành Vân Long. Hiện tại Trần Phàm trên cơ bản có thể coi là một đan sư rồi. Tuy nhiên hắn còn cần phải luyện chế nhiều loại đan dược hơn nữa để nâng cao tay nghề, một vị đan sư chân chính phải là người có thể luyện chế ra được trăm ngàn loại đan dược.

"Bây giờ ta phải bắt đầu luyện chế một lô Tráng Thể Đan mới được".

Rèn sắt khi còn nóng, Trần Phàm đứng dậy đi ra khỏi phòng. Hắn không có ý sẽ ở trong này làm việc đó, trong đình viện này hắn cảm thấy có chút không an toàn. Từ lần trước đã có thể thấy người của Trần gia quả thực không nói quy củ, việc luyện đan cũng giống như bế quan tu luyện, hết sức tối kị bị kẻ khác làm phiền. Mặc dù đã sắp tới ngày chiêu sinh thi đấu, sẽ chẳng có mấy ai rảnh mà đi tìm hắn gây phiền phức, nhưng biết đâu được ấy. Với lại còn gã gia chủ tâm địa xấu xa kia, rất có thể biết hắn trở về sẽ lại nhìn chằm chằm vào hắn.

Cách đây không xa, phía sau thành Vân Long có một ngọn núi khá lớn, xung quanh cây cỏ um tùm rậm rạp, không khác là bao một góc nhỏ bên trong Cổ m sơn mạch. Nơi này không có yêu thú, chỉ có một vài loại dã thú sinh sống ở đây, tu sĩ rất ít khi lui tới, là một nơi thích hợp để làm những chuyện không muốn ai biết. Trần Phàm chính là đang đi về phía ngọn núi này để tiến hành luyện chế đan dược, đây là lần luyện chế thực sự, không còn phải giả lập gì nữa.

Hắn tìm một sơn động thật kín đáo trong núi, sau khi xác định đây là một nơi yên tĩnh an toàn Trần Phàm mới yên tâm chui vào, chuẩn bị luyện chế đan dược.

Ngồi xuống lấy ra Hắc Thiết Dung Lô và tài liệu luyện chế Tráng Thể Đan từ trong túi trữ vật. Trần Phàm đặt đan lô ngay ngắn trước mặt, hai tay hợp lại đánh ra vài chiêu thủ ấn, tập hợp hỏa linh khí trong thiên địa ngưng tụ ra hỏa diễm rót vào đan lô, ngọn lửa nóng bỏng trong lò lập tức xuất hiện.

Sau khi khai hỏa, dược liệu lần lượt được bỏ vào đan lô, Trần Phàm bắt đầu tiến hành các bước luyện đan như mình đã từng làm.

Cái này thì đối với hắn đã quá quen thuộc rồi, trong không gian giả lập vốn đã làm đi làm lại hơn trăm lần, đã có kinh nghiệm luyện chế, khi bắt đầu luyện chế một lần nữa không thể nghi ngờ là rất thuận lợi, hiện giờ để luyện ra một viên Tráng Thể Đan đối với hắn mà nói đã không còn phải việc gì khó.

Hai canh giờ sau, Trần Phàm mở nắp đan lô, mùi dược liệu phả ra xông vào mũi, xung quanh viên đan còn có khói tỏa lờ mờ, như một món ăn nóng hổi vừa được ra lò vậy.

"Thêm một viên nữa".

Quen tay quen việc, thuận lý thành chương, Trần Phàm mặt không đổi sắc tiếp tục luyện ra mấy viên còn lại. Trước đó hắn đã mua 10 phần tài liệu Tráng Thể Đan, tất nhiên phải thu được 10 viên đan dược mới có thể hài lòng.

...

"Ha ha ha!".

Nhìn 10 viên đan dược sáng bóng trên tay, mùi thuốc thật thơm, Trần Phàm mỉm cười gật đầu. Vậy là tốt rồi, từ nay trở đi không lo thiếu tiền chi nữa, hắn đã là một luyện đan sư. Còn cái chuyện hiến tế cho hệ thống thì tạm thời quên đi, mỗi viên được có một điểm năng lượng, không bằng hắn vào trong sơn mạch săn giết yêu thú còn hơn. Chờ sau này khi tu vi tăng cao, trở nên thâm hậu, mỗi ngày có thể luyện chế được khoảng vài trăm viên hắn mới tính đến chuyện đưa cho tên hệ thống.

"Ta cũng nên thưởng thức thành quả của mình một chút".

Trần Phàm nói xong liền bỏ một viên Tráng Thể Đan vào miệng, mùi vị không tệ, thanh thanh ngọt ngọt, đây có lẽ không phải mùi vị thực tế của viên đan mà là mùi vị tới từ thành quả của hắn.

Lúc này, Trần Phàm có thể tinh tế cảm nhận được, lực lượng thân thể của mình hình như đã tăng lên một chút, chỉ một chút xíu mà thôi, cũng không đáng kể cho lắm. Cũng không có gì lạ, hắn tuy chỉ là hư khí cảnh nhưng thực lực đã là chân khí, ở cảnh giới này thì tác dụng của Tráng Thể Đan đối với tu sĩ nhỏ đến thương cảm, hầu như chẳng có mấy ai còn dùng nó nữa, mà chuyển sang loại cao cấp hơn, đó là Long Hổ Cường Thân Đan.

Có hai lý do mà tu sĩ chân khí cảnh sẽ rất ít người còn dùng Tráng Thể Đan.

Thứ nhất, như đã nói, tác dụng quá thấp thì còn dùng để làm gì? Cao thủ cảnh giới chân khí có lực lượng tới mấy chục vạn cân, nếu chỉ tăng được có vài ba cân lực lượng, thì chẳng bằng dành dụm tiền mua loại khác tốt hơn.

Thứ hai, loại đan dược như thế này sẽ luôn tồn tại giới hạn của nó, khi dùng đến một số lần nhất định nào đó thì hiệu quả sẽ biến mất không còn. Làm gì có chuyện cứ dùng thì lực lượng sẽ tăng lên vĩnh viễn được, như thế chẳng phải loạn rồi sao? Tráng Thể Đan tùy vào từng thể chất mà sẽ có giới hạn sử dụng khác nhau, thể chất càng tốt thì số lần có thể dùng càng ít đi và ngược lại. Mà đa số tu sĩ khi đã đạt tới chân khí cảnh đều đã phục dụng loại đan dược này đến giới hạn của nó rồi, có dùng thêm cũng vô dụng, cho nên đâu còn mấy ai sử dụng nữa.

Đã có đan dược trong tay, dĩ nhiên việc tiếp theo sẽ là mang đi bán, Trần Phàm nhanh như một cơn gió lao ra khỏi sơn động, hướng về phía Minh Bảo Lâu mà tới.

"Hoan nghênh Trần công tử, hôm nay người tới mua dược liệu nữa sao?"!

Một nhân viên cửa hàng cung kính đi đến hỏi, đây là một hán tử. Sở dĩ hắn nhận ra Trần Phàm bởi vì lần trước đã từng trông thấy người này trò chuyện rất thân mật với Lâm đại tiểu thư. Ở trong thành Vân Long, Lâm gia là một trong bốn thế lực lớn nhất, ai mà không biết. Có thể quen biết với đại tiểu thư của Lâm gia thì nhất định là một nhân vật không nhỏ, dĩ khách vi phú quý, nhân viên cửa hàng này làm sao lại không biết điều đó.

"Ừm, tiện thể ta có chút đồ muốn bán".

Trần Phàm gật đầu đáp.

"Vâng công tử, mời đi theo ta!".

Nam nhân viên lập tức dẫn Trần Phàm tới một gian hàng đã có người ngồi ở đó, thì ra là Hà chấp sự lần trước đã giới thiệu với hắn mấy cái đan lô. Nhân viên thì thầm vào tai chấp sự vài câu, người này gật gật đầu ra vẻ đã hiểu, sau đó nhìn Trần Phàm rồi mỉm cười nói:

"Thì ra là Trần công tử, người muốn bán thứ gì?".

Hà chấp sự đương nhiên sẽ không nhớ ra được Trần Phàm, chỉ là nghe nam nhân viên kia nói lại mới biết đây là Trần công tử có quan hệ không tồi với Lâm đại tiểu thư. Vì ngày thường ở đây đón tiếp hàng trăm ngàn lượt khách, người mua có thể nhớ được người bán chứ mấy khi có chuyện ngược lại, đây cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.