Vũ Vương

Chương 329: Vân Thiên tam hữu



Mỗi một bậc cầu thang đều phải chịu áp lực gấp hai tư lần. So với cầng thang ở tầng sáu càng thêm khó. Mộ Hàn cũng muốn nhìn xem bây giờ mình có thể đi lên bao nhiêu bậc.

- Đông!

Chân phải nhẹ nhàng hạ xuống bậc cầu thang đầu tiên, một cỗ áp lực bàng bạc, mãnh liệt ập tới, như sóng gió lớn chụp tới linh hồn Mộ Hàn.

- Ân?

Nhưng vào lúc này, Mộ Hàn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, khẽ giật mình.

Chỉ trong nháy mắt thất thần, linh hồn Mộ Hàn giống như bị cự chùy hung hăng đánh một cái, thân hình lộn bổ nhào một vòng. May mắn trong thời gian tu luyện Mộ Hàn đối với việc chống cự áp lực ở tầng bảy có năng lực rất mình. Thân hình mặc dù nặng nề ngã xuống đất nhưng không có tổn thương gì.

- Ta hiểu rồi.

Ngay sau đó, Mộ Hàn không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Một ý nghĩ linh hoạt lướt qua đầu hắn, hai đầu lông may của hắn nổi lên nét vui vẻ đến khó tin.

- Không gian áp lực của Cực Chân Các là nhằm vào linh hồn nhân loại, nếu như xuất hiện một loại linh hồn táng mạng phi nhân loại, có lẽ sẽ không phải chịu áp lực xâm nhập.

Mộ Hàn vui sướng thầm nhủ. Trước đó hắn chỉ nghĩ trong Cực Chân Các tìm kiếm đường tắt, về sau đâm vào ngõ cụt, không ngờ lúc này vì không gian áp lực xâm nhập mà tìm ra đáp án.

Có được linh hồn táng mạng phi nhân loại, trên người hắn có một.

- Hô!

Ý niệm Mộ Hàn khẽ động, khô lâu từ trong Tử Hư Thần Cung xuất hiện.

Khô lâu hiện tại đã có biến hóa rất lớn, chẳng những đầu lâu lấp lánh ánh sáng huyết hồng am u, cốt cách ngân bạch cũng nổi lên từng sợi tơ máu, bộ dáng vô cùng quỷ dị. Khô lâu này mặc dù đã có linh tính, có được linh hồn của chính mình. Nhung rốt cuộc nó vẫn là một kiện đạo khí.

Linh hồn của đạo khí tự nhiên không thuộc về linh hồn nhân loại.

- Quả nhiên là thế!

Cơ hồ khi khô lâu xuất hiện, Mộ Hàn biết được suy đoán của mình hoàn toàn chính xác. Hắn không khỏi kích động vỗ tay một cái.

Sau khi khô lâu hiện thân, không gian áp lực trên tầng bẩy Cực Chân các không có phát giác ra sự tồn tại của nó, cũng không nhàm vào nó có hành động xâm nhập gì cả.

Khô lâu này tiếp thu mệnh lệnh của Mộ Hàn, lập tức nhấc chân lên đạp lên cầu thang, rồi sau đó không dừng lại chút nào đi từng bước một lên trên, động tác cực kỳ dễ dàng, giống như đi bộ bình thường trong Cực Chân các vậy. Không gian áp lực đúng là không có gây ra ảnh hưởng đối với nó.

- Ta cảm giác đúng? Khô lâu ở trên cầu thang kia chính là đạo khí?

Trên tầng tám Cực Chân Các, tráng hán bỗng dưng trợn tròn hai mắt.

- Tiểu gia hỏa kia lúc ở Cổ Linh Thành từng luyện chế một kiên đạo khí siêu phẩm, không nghĩ đến lại là khô lâu.

Nữ tử trung niên cũng có chút kinh ngạc.

Đạo khí siêu phẩm cũng không phải ai cũng có thể luyện chế ra, mà cũng không một ai đều có thể có được.

Toàn bộ đạo khí siêu phảm ở Huyền Thiên Vực cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mặc dù bọn hắn là siêu cấp cường giả Vạn Lưu Cảnh, hiện tại cũng không có đạo khí siêu phẩm.

- Ồ! Không đúng!

Đúng lúc này, lão giả áo bào trắng phút chốc hoảng sợ nói:

- Dùng tâm thần điều khiển đạo khí, đạo khí sẽ nhiễm khí tức linh hồn nhân loại, cũng sẽ phải chịu áp lực dày đặc của La Hồn Lực. Thế nhưng đầu khô lâu kia đối với La Hồn Lực dường như không cảm nhận được. Điều này cũng cho thấy nó không bị tiểu gia hỏa kia thao túng, mà là tự mình đi lên bậc thang.

- Nói như vậy, khô lâu kia là linh vật có ý thức?

Nghe lão giả nói vậy, tráng hán và nữ tử trung niên lập tức tỉnh ngộ. Bốn mắt nhìn nhau, nết mặt không thể tưởng tượng nổi.

Đạo khí có được ý thức độc lập chính là sinh ra linh tính.

Đạo khí như vậy không phải là không có, nhưng nó cũng phải trải qua vô số năm tháng tích lũy mới có thể hình thành. Làm sao một kiện đạo khí mới luyện chế thành công gần một năm nay lại sinh ra linh tính? Nếu nói Đạo Vân Sư Mộ Hàn có thủ đoạn khiến đạo khí sinh ra linh tính, điều này không trahs khỏi quá tà môn.

Nếu quả thật như thế, Mộ Hàn đối với Vô Cực Thiên Tông là vật báu vô giá!

Ba cường giả Vạn Lưu Cảnh đồng thời nghĩ đến điểm này, trong mắt hiện lên thần thái khiếp sợ. Tiểu gia hỏa phía dưới vẫn chỉ có tu vi Huyền Thai Cảnh, nếu như hắn đột phá lên Mệnh Tuyền Cảnh, thậm chí là Vạn Lưu Cảnh, đạo khí hắn luyện chế ra có năng lực kinh người thế nào đây.

Hắn sẽ là Đạo Vân Sư đệ nhất Huyền Thiên Vực?

Trong nháy mắt, ba người tựa hồ thấy được tương lai của Mộ Hàn.

Về phần Mộ Hàn có thể không đột phá đến Mệnh Tuyền Cảnh và Vạn Lưu Cảnh. Bọn hắn không có suy nghĩ qua, đối với một võ tu chỉ tu luyện trên dưới hai năm, tu vi đã đạt đến Huyền Thai thất trọng thiên. Hơn nữa dùng tu vi Huyền Thai cảnh bước lên Cực Chân Các, cũng có thể hấp thu Sâm La Hồn Lực. Đợi một thời gian nữa, hắn đột phá trở thành cường giả Vạn Lưu Cảnh tựa như thuận lý thành chương.

- Khô lâu kia xuống dưới.

Một lát sau, lão giả áo bào trắng lên tiếng, tráng hàn và nữ tử trung niên giật mình tỉnh lại, vội vàng cảm ứng.

- Đông! Đông! Đông!

Tiếng bước chân thanh thúy vang lên, khô lâu đi được một nửa cầu thang thì quay người đi xuống.

Sắc mặt vui mừng của Mộ Hàn càng đậm, sau khi khô lâu diễn sinh ra linh tính, cùng tâm linh hắn tương thông. Chỉ cần trong đầu có ý niệm gì, khô lâu có thể lập tức phát giác. Sau đó căn cứ theo mệnh lệnh làm ra hành động, hoàn toàn không cần dùng lực lượng tinh thần điều khiển. Không dùng tinh thần lực điều khiển, khô lâu giống như một độc lập thể, linh tinh ở bên trong cũng không thấu tràn ra khí tức linh hồn của hắn. Dĩ nhiên không phải chịu không gian áp lực xâm nhập.

- Hiện tại có thể nhẹ nhàng đi lên tầng chín Cực Chân Các.

Mộ Hàn vui vẻ dạt dào, ánh sáng huyết hồng ở đầu lâu âm u bạo phát, một đạo hồng mang nồng đậm đến cực điểm, ngap lập tức tạo ra một bình chướng huyết hồng bao phủ xung quanh. Mộ Hàn bước chân vào bên trong tầng bình chướng.

Thân hình bị huyết hồng bình chướng che đậy, Mộ Hàn liền không phải chịu áp lực không gian. Một cảm giác nhẹ nhõm từ sâu trong linh hồn sinh ra.

Cảm giác hai chân giống như có khối sắt mấy chục cân buộc chặt đột nhiên được giải trừ. Loại cảm giác này khiến cho toàn thân hắn bay bổng, như muốn bay lên không trung.

- Đông!

Khô lâu lần nữa đi lên cầu thang. Mộ Hàn thở sâu, vội vàng đi theo, bước chân nhẹ nhàng.

Một bậc, hai bậc, ...năm bậc...mười bậc...

Mười sáu bậc.

Không đến nửa phút, đã vượt qua nửa cầu thang.

Tốn hao thời gian dài như vậy dẫn đạo khô lâu tu luyện, làm cho nó diễn sinh ra linh tính quả nhiên đáng giá. Nếu thủy chung bằng lực lượng tinh thần bản thân cho dù tiếp qua một năm nữa, chỉ sợ cũng khó leo lên được tầng tám Cực Chân các, chớ đừng nói là tiến lên tầng chín rồi đi đến biên giới Cực Chân.

Ban đầu ở Vực Giới sát tràng, Mộ Hàn cũng từng dùng qua phương thức cùng loại để trốn tránh cảm ứng.

Bất quá, hai loại tình huống này lại khác nhau cực lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.