- Sai rồi! Mộ Hàn không phải thứ nhất mà là đệ tam.
Phút chốc, trong phòng đột nhiên vang lên một giọng nói như kim thiết vang lên mang đến một loại cảm nhận kỳ dị. Nương theo thanh âm này một nam tử trung niên trên dưới bốn mươi tuổi xuất hiện, một thân áo lam, khuôn mặt như ngọc, miệng mỉm cười, tao nhã tuấn dật như tiên.
- Tông chủ!
Thấy thân ảnh đột nhiên xuất hiện này. Yến Minh, Thư Tình và Bộc Dương Thiệu đều thi lê.
Ngay sau đó Yến Minh hỏi:
- Tông chủ, người mới vừa nói gia hỏa này là người thứ ba không phải tu sĩ Vạn Lưu Cảnh tiến vào Vô Cực Thiên Tông. Hai người kia là ai?
Nam tử trung niên chính là Tiêu Dịch Tiên tông chủ Vô Cực Thiên Tông, cười nói:
- Người đầu tiên là Cổ Thần Âm, là tiền bốn hơn sáu nghìn năm trước gia nhập Vô Cực Thiên Tông, lúc tiến vào Vô Cực Thiên Cung chỉ có tu vi Mệnh Tuyền cảnh tam trọng thiên. Người thứ hai là Lâu Tàng Không, là tiến bốn hơn ba ngàn năm trước gia nhập Vô Cực Thiên Tông, lúc tiến vào Vô Cực Thiên Cung tu vi đạt đến Mệnh Tuyền Cảnh ngũ trọng thiên. Sau khi biết được tình huống của Mộ Hàn, ta đã có ý tìm đọc lại tư liệu mới phát hiện điều này.
Nghe vậy, ba người Yến Minh đều gật đầu, nhưng trong lòng cũng cảm thấy ngạc nhiên. Thì ra trong lịch sử Vô Cực Thiên Tông, thật đúng là có người giống như Mộ Hàn. Cổ Thần Âm và Lâu Tàng Không bọn hắn đều nghe qua, hai người này đều là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, cũng lưu lại vô số truyền thuyết ở Huyền Thiên Vực. Nhưng khi hai người tiến vào Vô Cực Thiên Cung đều có tu vi Mệnh Tuyền Cảnh.
- Bọn hắn một là Mệnh Tuyền Cảnh tam trọng thiên, một là Mệnh Tuyền Cảnh ngũ trọng thiên. Nhưng Mộ Hàn mới chỉ là Huyền Thai Cảnh thất trọng thiên. Xem ra tiểu tử này lợi hại hơn một chút.
Yến Minh mỉm cười, lại nói:
- Tông chủ! Có thể tra ra hai vị tiền bối Cổ Thần Âm và Lâu Tàng Không cuối cùng đi nơi nào?
- Cái này thì không.
Tiêu Dịch Tiên nhẹ nhàng lắc đầu, miệng không thể không thở dài.
Trong bóng tối vô biên vô hạn, một cổ lực lượng cường hoành bao vây lấy thân hình Mộ Hàn, dẫn dắt hắn tiến về trước.
Nhưng cơ hồ cùng thời khắc đó, lại có cảm giác áp bách vô cùng bàng bạc từ bốn phương tám hướng mãnh liệt mà đến, liên tục không ngừn xâm nhập vào linh hồn Mộ Hàn
Cường độ của áp lực kia đã có thể sánh với "Sâm La Hồn Lực" ở Cực Chân Các tầng bảy rồi.
Đây cũng là nguyên nhân cần lực lượng tinh thần đạt tới Vạn Lưu cảnh mới có thể tiến nhập "Cực Chân Giới Vực". Nếu tâm thần yếu kém hơn Vạn Lưu cảnh, mặc dù thông qua "Đạo Linh Bảo Giám" lên tới Cực Chân Các tầng chín, sau khi tiến vào không gian thông đạo linh hồn cũng khó có thể chống cự được áp lực cường đại ở đây.
Loại áp lực này không giống với "Sâm La Hồn Lực", bất luận thủ đoạn che lấp nào cũng đều vô dụng, chỉ cần đang ở trong không gian thông đạo thì sẽ không thể né tránh được.
Dưới áp lực không ngừng xâm nhập, một khi linh hồn hôn mê, vậy lực dẫn dắt kia cũng sẽ biến mất, không gian thông đạo tiến đến "Cực Chân Giới Vực" sẽ lập tức diễn biến thành vết nứt không gian, triệt để xé nát người. Nếu tâm thần đạt tới mức Vạn Lưu cảnh, đi qua không gian thông đạo sẽ biến phi thường nhẹ nhõm
Giống như trong nháy mắt, lại như đã qua vô số tuế nguyệt. . .
Một cảm giác kỳ lạ bỗng dưng truyền đến, tầm nhìn Mộ Hàn lập tức khôi phục thanh minh
Đảo mắt xem xét, Mộ Hàn liền phát hiện mình đã đưa thân vào một tòa cung điện phạm vi mấy chục thước, chung quanh trống rỗng, yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, cơ hồ không nghe thấy bất luận tiếng động nào cả, ở trên tường đại điện màu đen ở sau lưng mấy mét lại có một vòng xoáy màu đen cực kỳ bắt mắt.
Oanh
Nháy mắt khi cung điện xuất hiện, Mộ Hàn chỉ cảm thấy trong cơ thể như đột nhiên vang lên một tiếng nổ đùng, hắc khí quanh quẩn quanh thân lại kịch liệt bốc lên, cơ hồ đồng thời, "Huyền Thanh Linh Mộc" và "Diệu Long Chân Hỏa" trong Tử Hư Thần Cung lại như được dẫn dắt, có chút ba động lấy.
Lúc ở bên ngoài Cực Chân Các, Mộ Hàn trong tối tăm đã cảm giác được "Cực Chân Giới Vực" dường như có liên quan lớn lao đến mình, mà giờ khắc này, loại cảm giác này lại càng tăng lên tới tột đỉnh.
- Hẳn cơ duyên mà Phong Lưu Vân lưu cho mình là cực hạn lực lượng thuộc Ngũ Hành chi thủy?
Trái tim Mộ Hàn không nhịn được khẽ nhúc nhích, "Huyền Thanh Linh Mộc", "Diệu Long Chân Hỏa", dị trạng của hai loại cực hạn lực lượng này rõ ràng là kết quả bị Ngũ Hành cực hạn lực lượng hấp dẫn, mà dị trạng lộ ra ở thận lại càng chứng tỏ cực hạn lực lượng này chính là Vô Hình Chi Thủy
Cực hạn lực lượng dung hợp vào pháp lực càng nhiều chủng loại thì lúc cảm ứng được cùng loại lực lượng phản ứng sẽ càng kịch liệt
Ban đầu lúc ở Long Trảo Câu "Hắc Long Tử Uyên" Mộ Hàn chỉ dung hợp qua "Diệu Long Chân Hỏa", trước khi tìm được "Huyền Thanh Linh Mộc", chỉ là thanh khí chỗ gan có chấn động, "Diệu Long Chân Hỏa" cũng không có động tĩnh gì cả, nhưng giờ ngay cả nội tạng và hai loại cực hạn lực lượng đều đồng thời xuất hiện dị động
Cái này liền ý nghĩa Mộ Hàn sau này có thể càng ngày càng thoải mái cảm nhận được sự tồn tại của các loại cực hạn lực lượng khác, khiến trong cơ thể tề tụ đủ Ngũ Hành chi lực
- Có phải là Ngũ Hành chi thủy hay không, còn phải tận mắt nhìn qua mới biết được.
Mộ Hàn nhẹ hít một hơi, đi nhanh ra ngoài điện.
Bên ngoài cung điện dãy núi phập phồng không ngớt, phảng phất vô biên vô tận, giữa rừng cây xanh um sum xuê, các loại nhà như ẩn như hiện, bên ngoài cửa điện tựa như thế ngoại đào nguyên, có một con đường bằng đá rộng mấy thước không ngừng kéo dài về phía trước, uốn lượn khúc chiết, tựa như một đầu Cự Xà quay quanh trong núi vậy.
Vừa ra cửa điện Mộ Hàn liền lắp bắp kinh hãi
Thiên Địa linh khí ẩn chứa trong cung điện cũng không đặc biệt, nhưng tro ng không gian ở ngoài cung điện, nồng độ Thiên Địa linh khí lại đạt đến tình trạng Cực Chân Các tầng chns, là gấp trăm lần ngoại giới, hơn nữa linh khí dị thường sinh động, lại không bị "Sâm La Hồn Lực" ảnh hưởng, có thể nói là thánh địa tu luyện.
Trách không được cường giả Vạn Lưu cảnh như Phong Lưu Vân lại có thể ở trong "Cực Chân Giới Vực" cả mấy trăm năm
Thật lâu qua đi Mộ Hàn mới thu thập tâm tình, men theo loại cảm giác này tiến nhanh về trước. . .
Trên cao ngàn mét, một tòa cung điện khổng lồ mây mù quấn quanh lúc ẩn lúc hiện, phảng phất như bồng bềnh trên đám mây vậy.
Chỗ tấm biển trên cửa điện lại điêu khắc lấy hai chữ "Vô Cực" .
Đây cũng là "Vô Cực Thiên Cung" trong "Cực Chân Giới Vực" .
Cửa cung điện, một tòa điêu khắc lẳng lặng ngồi xếp bằng ở đó, tựa hồ đã vô số năm không xử lý qua, trên đó phủ đầy một tầng tro bụi dày đặc.
- Hai mươi năm rồi. . . Rốt cục lại có người tiến nhập ‘ Cực Chân Giới Vực ’
Phút chốc, trong điêu khắc lại vang lên một hồi tiếng nói thầm ông ông.