Cơ hồ cùng thời khắc đó, một đạo thân ảnh xuất hiện ở phía đối diện Mộ Hàn. Cũng là nam nhân trẻ tuổi, ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, thân hình dong dỏng cao, hai gò má lại có chút gầy còm. Xét theo khí tức hiển lộ ra từ trên người hắn, hẳn là chỉ có thực lực áng chừng Huyền Thai Tam Trọng Thiên .
Sau khi thấy Mộ Hàn, nam nhân trẻ tuổi kia đầu tiên là sửng sốt, nhưng chợt trên mặt liền toát ra vẻ cực kì vui mừng. Hắn ôm quyền nói:
- Vị bằng hữu kia, ta là Lạc Phong Dương ở Thần Tiêu thiên tông, còn ngươi?
- Ta là. . .
Mộ Hàn cũng không tiện thất lễ, nhưng hắn còn chưa nói xong thì trong lòng bàn tay Lạc Phong Dương đối diện kia liền ngưng tụ ra một thanh trường đao sắc bén đỏ như lửa. Rồi nhằm vào đầu Mộ Hàn chính là một đao hung hăng bổ xuống. Chỉ một thoáng, trường đao kia thật giống như đã hóa thành một con Hỏa Long hung tợn, khí tức mãnh liệt như con sóng lớn hướng về Mộ Hàn mà thổi quét tới. Tiếng rít xèo xèo chấn động lan ra, cả vùng không gian hơn mười thước này lập tức liền trở nên nóng rực vài phần.
- Hả?
Thấy Lạc Phong Dương đột nhiên phát động công kích, thế tới cực kì hung mãnh, Mộ Hàn trong mũi chỉ là nhẹ nhàng hừ một cái. Nhưng mà ngay cả ánh mắt hắn đều không nháy lấy một cái. Hắn liền lộ ra tay phải, nhanh như tia chớp cầm chắc thanh trường đao đỏ như lửa này.
- Thật sự là không biết sống chết, mau xuống cho ta . . .
Lạc Phong Dương thấy thế có chút kinh ngạc, rồi chợt liền cười lớn. Tuy nhiên chỉ sau một lúc, âm thanh liền bất chợt dừng lại. Hắn phát hiện ra mấy ngón tay đang cầm chắc trường đao kia lại thấu tràn ra một loại ý chí mãnh liệt vô cùng, chỉ trong khoảnh khắc thì vũ khí của mình đã bị hòa tan một mảng lớn.
- Sao. . . Xảy ra chuyện gì?
Lạc Phong Dương vẫn duy trì tư thế vung đao công kích. Nhưng mà lại chỉ là sửng sốt trong chốc lát mà trường đao trong tay liền chỉ còn lại có một nấc chuôi đao. Lực lượng mãnh liệt điên cuồng ập đến, giống như muốn hoàn toàn đốt người ta thành tro bụi. Lạc Phong Dương sợ đến thốt ra tiếng kêu sợ hãi, thân thể lui mạnh về phía sau, trong miệng kêu to khó có thể tin
- Ngươi . . . ngươi thật sự là tu sĩ Võ Cảnh?
- Tu sĩ Võ Cảnh?
Nghe được hắn kêu to, Mộ Hàn cũng là sửng sốt.
Ngay sau đó, Mộ Hàn liền bỗng nhiên tỉnh ngộ. Khi chính mình chờ tại võ đài thì lợi dụng Thái Hư Động Thần Quyết để điều động linh lực, làm cho Thiên Anh luyện tập vài loại công pháp thu được từ trong Thần Quang . Mặc dù là hiện tại cũng không dừng lại, mà Thái Hư Động Thần Quyết kia lại có công hiệu che dấu tự khí tức bản thân. Nhưng bởi vì không hề tận lực che lấp, nên khí tức để lộ ra trở nên phi thường yếu ớt. Không nghĩ tới điều này lại khiến cho Lạc Phong Dương lỡ cho rằng chính mình là tu sĩ Võ Cảnh.
- Hãy nhớ lấy, ta là Mộ Hàn của Vô Cực Thiên Tông!
Mộ Hàn cũng có chút không biết nên khóc hay cười. Nhưng trong lúc nghĩ lại đó hắn liền đã nhanh như điện, đuổi kịp và vượt Lạc Phong Dương đang lui về phía sau.
- Mộ Hàn? Cái tên khiến cho Cơ Vân Thiền xuất ra 'Thái Ất Huyền Phách Đan', 'Chân Diễm Hồng Liên' . . . Ai nha. . .
Hắn nói còn chưa dứt lời, Mộ Hàn đã là một cước đá vào mồm Lạc Phong Dương. Vị tu sĩ Huyền Thai Tam Trọng Thiên này không còn kịp nữa làm bất cứ động tác né tránh gì mà tựa như tên rời cung, lấy tốc độ nhanh nhất bay vụt ra ngoài.
- Vút!
Bốn phía sàn đấu là một vòng quầng sáng mờ mờ ảo ảo, đến trong nháy mắt khi thân thể Lạc Phong Dương nặng nề đánh vào nó thì quầng sáng kia liền rung động tựa như loại sóng gió nổi lên. Mà chờ sau khi hắn xuyên quầng sáng, thân thể lại như chiếc lá chấp chới nhẹ nhàng rơi trên mặt đất. Khi xuyên thấu qua quầng sáng, thậm chí còn có thể thấy nét ngạc nhiên trên gương mặt hắn.
Ánh mắt lướt rất nhanh qua Lạc Phong Dương dưới đài, Mộ Hàn tức thì liếc mắt nhìn chung quanh. Hắn liền phát hiện dưới các sàn đấu ở bốn phía đã xuất hiện ra không ít bóng người. Hiển nhiên đều là tu sĩ bị thua. Ở trong Thiên Tông Võ Hội này, cho dù nguyên nhân gì đó, hễ đã rời khỏi sàn đấu liền tính như thất bại.
Khẽ hít vào một hơi, Mộ Hàn càng không ngừng đưa chân nguyên vào bên trong Ngọc Bài đeo bên hông.
Giằng co gần nửa phần tích tắc, Ngọc Bài bùng nổ tản ra một vầng ánh sáng lấp lánh kéo căng ra cùng quầng sáng ở bốn phía sàn đấu rồi hòa tan vào làm một thể. Ngay lập tức sau đó, liền có một cỗ lực lượng kỳ diệu bốc dựng lên từ trong sàn đấu . Nó bao bọc thân thể hắn vào bên trong, nâng hắn lên trên không trung rồi hối hả xuyên qua không gian. Sau một khắc, hắn liền trở lại võ đài.
Lúc này, bốn phía Mộ Hàn có những tia chớp sáng trắng liên tục lóe ra. Có tu sĩ chiến thắng đối thủ trở lại chỗ cũ, cũng có tu sĩ vừa mới đến lượt được đưa vào sàn đấu.
- Mộ Hàn sư huynh, vận khí của ta không sai. Gặp phải đúng là một kẻ Vũ Hóa Cảnh đỉnh cao.
Một đạo tia chớp sáng trắng rơi tại bên cạnh Mộ Hàn, bóng hình Lăng Nghị trong chớp mắt hiển lộ ra, vẻ hưng phấn có thể nhận ra rõ mà không cần nói thành lời.
Ở trong Thiên Tông Võ Hội, vận may có đôi khi đích xác phi thường quan trọng. Có chút tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên , vốn có cơ hội tiến vào mười người đứng đầu. Nhưng chỉ có bởi vì vận số không tốt, ngay từ đầu đã đụng phải cường giả Vạn Lưu Cảnh, thế cho nên thật sớm bị thua, vô duyên cùng phần thưởng hậu hĩnh.
Mà có tu sĩ Vũ Hóa Cảnh đỉnh cao, bởi vì liên tục đụng phải đối thủ tu vi hơi thấp với chính mình , mà liên tục được đi tiếp vào vòng thứ ba, thậm chí vòng thứ tư.
Nhưng mà, loại tình huống này thật là khó lòng tránh được.
Thiên Tông Võ Hội có quy mô quá lớn, tham gia vào đó là đệ tử Tứ Đại Thiên Tông nhiều lúc đạt hơn mười vạn người. Nếu là dựa theo tu vi mạnh yếu để tiến hành tỷ thí như thế thì cho dù thời gian một tháng đều không đủ dùng.
Không được bao lâu sau, bóng dáng của Hạng Thần, Ôn Siêu và Kỷ Vũ Lộ liền liên tiếp xuất hiện.
Tất cả bọn họ cũng đều qua được vòng tỷ thí thứ nhất!
Trừ Kỷ Vũ Lộ gặp phải chính là tu sĩ Huyền Thai Nhất Trọng Thiên của Linh Bảo Thiên Tông, Hạng Thần và Ôn Siêu cũng giống như Lăng Nghị, đối thủ đều là tu sĩ Vũ Hóa Cảnh Vũ Long thiên tông. Loại tình huống này cũng rất bình thường, dù sao tu sĩ Võ Cảnh có số lượng quá mức khổng lồ, tỷ lệ gặp được cùng bọn họ phi thường lớn.
Chỉ là đơn giản nói vài câu, bốn người liền đã trấn tĩnh tâm thần, bắt đầu chuẩn bị một vòng tỷ thí tiếp theo.
Mộ Hàn đồng dạng trong lòng tĩnh lặng như tờ. Hắn vừa điều động chân nguyên bên trong nhờ Thái Hư Động Thần Quyết, vừa cũng là điên cuồng mà rót vào Thiên Anh ở trong cơ thể. Ở dưới sự gắng sức chân nguyên này, Thiên Anh càng không ngừng quen thuộc với ba loại công pháp Phù Ảnh Thiên Biến, Ngũ Lôi Huyền Quang Chú và Tu Di Thượng Pháp này .