Vũ Vương

Chương 56: Đả thông (1)​



- Hắc Ma Cốc? Đến tột cùng đang xảy ra cái gì? Mãnh thú ở đó lại đột nhiên trở nên hoảng sợ như vậy?

Ở Đạo Tiên lâu, Mộ Thanh Long nhíu mày lại, theo bản năng để vân đao trong tay xuống. Lão nghiêng tai lắng nghe một lát, kìm lòng không đậu mà bắt đầu thì thào nói thầm.

- Sư phụ, Mộ Hàn vẫn còn ở Hắc Ma Cốc chưa thấy trở về.

Vân Phiêu Phiêu khuôn mặt có hơi biến sắc.

- Việc đã đến nước này, chỉ có thể nghe theo mệnh trời .

- Ư

Đột nhiên xuất hiện tiếng thú gầm động trời , khiến cho lòng người trong thành Liệt Sơn hoảng sợ. Còn cao thủ Mộ gia sau khi phán đoán ra tình thế thì cũng lấy tốc độ nhanh nhất bắt đầu hành động, họ đều chạy về hướng tới thành tây. Để tránh cho mãnh thú trong Hắc Ma Cốc đột ngột lẻn đến gần, tạo thành uy hiếp không cần thiết đối với thành Liệt Sơn.

Hắc Ma Điện, trong mắt Độc Long Thú Tôn đang đảo quanh hơi có ý mừng. Lực lượng trôi đi rốt cục đã giảm bớt một chút.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Độc Long Thú Tôn liên tục gầm rống, lực lượng trong trảo trước đây lộ ra lúc nãy đã thể hiện ra đang suy yếu một chút. Gần một phần mười canh giờ sau mới trở lại tình trạng trước khi Mộ Hàn đột phá Đại Thông Cảnh .

Từ đó về sau, mặc cho Độc Long Thú Tôn gầm rú như thế nào thì cũng không có chút xíu tác dụng.

- Bang bang bang

Lúc này, nhịp đập các mạch quan trọng của Mộ Hàn cũng là càng lúc càng tỏ ra kịch liệt. Chân khí cùng với lực lượng của Độc Long Thú Tôn gặp nhau liền đối chọi dữ dội , làm cho kinh mạch được nắn thẳng rất nhanh.

Ước chừng hai ba phần mười canh giời sau , các mạch quan trọng đã hoàn toàn thông suốt .

Mộ Hàn không hề ngừng nghỉ chút nào, mắt thấy lại lần nữa khơi gợi lực lượng cường đại, đối với kinh mạch phía sau phát động công kích càng thêm điên cuồng mãnh liệt, thời gian trôi qua rất nhanh

Đái Mạch, thông suốt !

Âm Khiêu mạch, thông suốt !

Dương Khiêu mạch, thông suốt !

Âm Duy mạch

Chân Thiếu Dương Đảm Kinh, thông suốt !

Chân Quyết Âm Can Kinh, thông suốt !

Sau đó đến mạch quan trọng cuối cùng. Do hắn lại một hơi khơi thông cả mười sáu kinh mạch, chỉ còn lại có Thủ Thái Âm Phế Kinh cuối cùng kia thì tám mạch Kỳ Kinh và mười hai mạch Chính Kinh trong cơ thể liền hoàn toàn nối thông.

- Một mạch cuối cùng.

Cảm thụ được chân khí mênh mông trong cơ thể , sự kích động của Mộ Hàn thực sự không lời nào có thể hình dung. Trong một khoảnh khắc sau đó, Mộ Hàn liền cố kìm nén niềm vui sướng, chuyển sự chú ý tới kinh mạch Thủ Thái Âm Phế Kinh. Tuy nhiên vào lúc khơi thông các mạch quan trọng thì tốc độ hấp thụ của " Tử Hư Thần cung" bị Độc Long Thú Tôn áp chế dìm xuống. Nhưng cùng với việc kinh mạch của Mộ Hàn liên tiếp đả thông , thực lực không ngừng tăng lên lại khiến cho tốc độ lực lượng trôi đi lại tăng lên lần nữa.

- Tiểu quỷ, không nên quá đáng như vậy!

Độc Long Thú Tôn rốt cục không thể nhịn được nữa.

- Thú tôn đại nhân khẳng khái, ta chỉ còn một con kinh mạch cuối cùng. Sao ngươi không thể làm người tốt tới cùng?

Mộ Hàn ha ha cười một tiếng, liền không hề để ý tới nữa. Hắn nhanh chóng vứt bỏ tạp niệm trong đầu.

- Hồng hộc! Hồng hộc! Hồng hộc! Hồng hộc!

Độc Long Thú Tôn nghe vậy, nó tức giận đến hai mắt trợn tròn, bắt đầu thở dốc kịch liệt.

Nhận thấy tốc độ lực lượng trôi đi lại tăng lên lần nữa, Độc Long Thú Tôn đột nhiên hung hăng cắn răng, tựa hồ rốt cục đưa ra một quyết định khó khăn nào đó. Trong lúc nhất thời, ngữ điệu đúng là lạnh như băng cực kỳ nham hiểm:

- Tiểu quỷ, bổn tôn coi như liều mạng từ Đạo Cảnh rơi về Võ Cảnh, cũng sẽ không để ngươi được toại nguyện!

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Há ngoác cái miệng to lớn ra không cam lòng mà gầm rú một tràng dài, Độc Long Thú Tôn không chần chờ thêm một chút nào nữa. Bất chợt nó quát lên một tiếng:

- Hắc Ma Luân Chuyển, Vạn Độc Quy Tông!

Mỗi một chữ trong tám âm phù đúng là lần lượt vang lên một hồi, trong âm thanh phảng phất ẩn chứa lực lượng làm lòng người kinh động sợ hãi.

Đúng vào trong nháy mắt âm thanh vang lên, Mộ Hàn liền bị kinh động. Hắn chỉ cảm thấy không gian hắc ám quanh người lại bắt đầu hối hả xoay tròn, mà thân hình to lớn của Độc Long Thú Tôn chính là giống như đang bị Tâm Cung dẫn dắt. Đúng là bỗng nhiên nó nhanh chóng phình to dữ dội, bất chợt co rút thu nhỏ lại. Chỉ trong khoảnh khắc, tần suất phình to thu nhỏ cũng nhanh tới cực điểm.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Không được hai giây, từ trong cơ thể của Độc Long Thú Tôn liền phát ra những tiếng nổ vang như trời long đất lở. Màn sương đen vô tận vô biên giống như sóng biển mãnh liệt mênh mông đang lan tỏa đi bốn phía.

Trong khoảnh khắc lớp sương đen nhập vào cơ thể, một cỗ lực lượng vô cùng khủng bố bất chợt bùng phát ra giống như có thể hủy thiên diệt địa.

Cái trảo cực lớn bị dính vào trện đỉnh đầu của Mộ Hàn đúng là bỗng chốc liền bị Độc Long Thú Tôn nhấc lên. Sau một khắc, một cỗ lực lượng bài xích mãnh liệt dị thường từ bốn phương tám hướng thi nhau ập đến. Mộ Hàn điều động tất cả chân khí trong cơ thể đều khó có thể chống đỡ, nên thân hình như tên rời cung, bị khước từ mà phải bay ngược ra.

- Roạt roạt roạt roạt!

Hai chân liên tiếp đạp lún sâu xuống đất mà vẫn không ghìm lại được, Mộ Hàn chỉ cảm thấy tầm mắt bỗng nhiên sáng sủa rõ ràng. Đúng là hắn đã thoát ly khỏi không gian Tâm Cung của Độc Long Thú Tôn, trở lại không gian rộng rãi bên ngoài điện phủ .

Cách đó không xa ở phía trước người , những pho tượng đang đung đưa lay động kịch liệt, làm cho cổ điện bị ảnh hưởng đến rung động ầm ầm.

Trên pho tượng, xung quanh một nửa thân hình Độc Long Thú Tôn được bao phủ bởi lớp sương đen đậm đặc. Giờ phút này nó lại đang giãy dụa kịch liệt, trong miệng gầm rống liên tục, tựa hồ đang phải gánh chịu những cơn đau đớn khó có thể nói ra thành lời.

- Bổn tôn khổ cực mấy ngàn năm, hút lấy vô số Tâm Cung, mới khôi phục Đạo Cảnh. Không nghĩ tới hiện nay không ngờ rơi xuống Võ Cảnh, Tiểu quỷ, bổn tôn tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Một âm thanh vô cùng độc ác phút chốc vang lên trong đầu Mộ Hàn, tiếp theo liền thấy thân hình con thú kia chìm vào pho tượng. Chỉ trong nháy mắt, cả tòa cổ điện này liền khôi phục sự yên tĩnh. Bốn phía tĩnh lặng đến cái kim rơi cũng có thể nghe thấy được. Con Độc Long Thú Tôn kia tựa hồ đã hoàn toàn yên lặng đi, nó không còn phát ra chút xíu âm thanh nào nữa.

Độc Long Thú Tôn phát ra dao động uy hiếp, cũng không còn gây ra cho Mộ Hàn cảm giác áp lực quá lớn nữa.

Con Độc Long Thú Tôn này đã bị phong ấn vào trong pho tượng điêu khắc. Nó không có bản thể, lực lượng thú hồn ẩn chứa lại bị rơi từ Đạo Cảnh về Võ Cảnh. Nếu nó còn muốn thoát khốn, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.

Không thể thoát khốn, chỉ bằng vào thú hồn của nó bên trong không gian Tâm Cung thì không có khả năng làm gì được Tử Hư Thần cung Phi Thiên của Mộ Hàn.

- Thủ Thái Âm Phế Kinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.