Vũ Vương

Chương 58: Oan gia ngõ hẹp​



Nhưng lại không nghĩ rằng khi đi ra thì chẳng những đã đột phá đến Đại Thông Cảnh, lại còn khơi thông tám mạch Kỳ Kinh và mười hai mạch Chính Kinh trong cơ thể, đạt tới cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao. Nếu có thời cơ thích hợp, tùy thời hắn có thể bước vào Yên Hà Cảnh.

Cảm khái chỉ chốc lát, trong lòng Mộ Hàn lại nổi lên vô số nghi hoặc.

Từ trong miệng Độc Long Thú Tôn kia có khả năng đoán được, trên đời này tựa hồ có rất nhiều Thiên Vực thế giới. Mà Thái Huyền Thiên Vực chính mình hiện tại đang sống tựa hồ chỉ là một cái Hạ Thiên Vực nho nhỏ. Nếu đã có Hạ Thiên Vực, vậy có đúng sẽ còn có linh tinh các loại Thiên Vực thế giới như Trung Thiên Vực, Thượng Thiên Vực hay không?

Hơn nữa sáu ngàn năm trước, Độc Long Thú Tôn kia làm thế nào mà tới được từ Pháp La Thiên Vực. Lại vì sao mà bị vị cường giả có tên là Cổ Thần Âm phong ấn ở bên trong Hắc Ma Điện này?

Thái Huyền Thiên Vực có được đông đảo khu vực tương tự Hắc Ma Cốc , những địa phương này cũng có những thứ tồn tại tương tự Hắc Ma Điện, bên trong cũng có Vực Ngoại Hắc Ma đến từ Pháp La Thiên Vực bị phong ấn chăng?

Điều khiến cho Mộ Hàn lưu ý, vẫn là "Tử Hư Thần cung" của chính mình.

Nghe cách nói của Độc Long Thú Tôn, "Tử Hư Thần Cung" của chính mình cũng là một loại Tâm Cung , nhưng lại là cấp tồn tại mà nếu đem so sánh với Thánh Cung thì còn cao hơn. Nó chỉ xuất hiện tại cấp cao nhất trong thế giới Thiên Vực, nên cũng không biết vì sao nó lại xuất hiện tại Thái Huyền Thiên Vực, nhưng lại dung hợp ở trong Ngọc Trụy của Mộ Chiêu Nghi ?

Vậy thì cái gọi là Linh Hư tộc kia, chẳng lẽ là tộc nhóm cao nhất trong thế giới Thiên Vực?

Những nghi vấn này như đèn kéo quân hiện lên xoay vòng ở trong đầu Mộ Hàn. Nhưng mà, Mộ Hàn cũng hiểu rõ ràng, chính mình hiện tại không có khả năng biết được đáp án. Có lẽ Độc Long Thú Tôn kia đến từ Pháp La Thiên Vực nên có thể biết một chút. Nhưng giờ nó đang hận không thể nghiền Mộ Hàn thành phấn vụn thì làm như thế nào có thể cho hắn lời giải đáp được.

Có lẽ chờ đến sau khi Hóa Võ Nhập Đạo, tiến vào Đạo Cảnh rồi hãy nói nữa!

Mộ Hàn hít một hơi thật dài, ấn toàn bộ những nghi vấn này vào tận đáy lòng. Rồi sau đó hắn phân biệt phương hướng, cứ thế bay nhanh như sao băng về hướng bên ngoài Hắc Ma Cốc.

Thực lực đột phá đã cho Mộ Hàn sự tự tin lớn lao.

Lần này hắn không có giống như lúc đến phải nhảy nhót chuyền cành trên cây, mà là trực tiếp hấp tấp chạy trên mặt đất phủ đầy lá khô cành gẫy, chân khí trong cơ thể như thủy triều bắt đầu khởi động trong các kinh mạch, tốc độ nhanh chóng vô cùng.

Cũng không lâu lắm, đoạn đường dài mấy dặm đã trôi vụt qua dưới chân Mộ Hàn.

Luồng ánh sáng ở phía tây dần dần tây sẫm lại, ở trong khu rừng rậm này càng là bóng tối chập chờn. Cũng may nhờ có thực lực tăng mạnh, hơn nữa đã sinh sống nhiều ngày ở trong Hắc Ma Cốc nên không sai biệt lắm hắn cũng thích ứng với loại hoàn cảnh tối sẫm này.

- Ô!

Có tiếng hú dài trầm thấp vang lên, hai con ngươi xanh lè to bằng nắm đấm đột nhiên xuất hiện ở phía trước. Chủ nhân của đôi mắt này đúng là một con mãnh thú hình như linh cẩu. Khi thấy Mộ Hàn thì trong mắt nó tràn đầy ánh sáng tàn nhẫn khát máu lạnh lùng, cái miệng cũng đồng thời nhếch lên há ngoác ra, nước dãi không ngừng nhỏ xuống từ đầu lưỡi.

- Kiếm Lang?

Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh, bước chân vẫn không hề dừng lại chút nào, hữu quyền trực tiếp bổ ra về hướng phía trước.

Loại mãnh thú này, trước đây ở trong Hắc Ma Cốc Mộ Hàn cũng đã nhìn thấy. Nó có được thực lực Đại Thông Cảnh đỉnh cao , cũng là một loại thuộc loài sói. Có điều không giống với Tuyết Lang một sừng, nó là mãnh thú độc hành. Bộ lông bên ngoài thân phi thường cứng rắn, khi gặp phải nguy hiểm thì thậm chí có thể như con nhím phóng ra những sợi lông mao trên vòng cổ tựa như thanh kiếm sắc.

- Ô!

Nhìn thấy Mộ Hàn hành động, trong mắt Kiếm Lang lóe ra ánh sáng hưng phấn. Nó lại hé miệng, hàm răng sắc bén cứ thế trực tiếp cắn vào nắm đấm của Mộ Hàn.

Chỉ trong nháy mắt, những chiếc răng nhọn hoắt của Kiếm Lang liền đụng chạm đến lớp da của Mộ Hàn.

Rầm rầm rầm rầm rầm!

Đúng lúc này, Ngũ Ký Lôi Âm gần như đồng thời bùng phát, kình đạo điên cuồng mãnh liệt với khí thế dời non lấp biển thế từ Mộ Hàn hữu quyền tức thì tản ra. Kiếm Lang kia thậm chí vẫn còn chưa kịp hú lên một tiếng thì tất cả hàm răng liền bị đứt đoạn. Còn nắm đấm của Mộ Hàn chính là không dừng lại chút nào nện thẳng vào chỗ sâu trong cổ họng nó.

Thân hình dài đến hai thước của Kiếm Lang kia như lột sạch lông rồi quẳng đi ra ngoài. Nó té rớt trên mặt đất, trong nháy mắt bị mất mạng.

Đạp chân một cái, Mộ Hàn cũng không thèm liếc mắt nhìn nữa, liền mạnh mẽ vọt qua từ bên cạnh thi thể Kiếm Lang. Rồi như tia chớp lẫn vào trong hắc ám ở phía trước.

Màn đêm sắp sửa phủ xuống. Những con mãnh thú trước đây đã bị Độc Long Thú Tôn làm cho hoảng sợ cũng không nhịn được nữa, vội vàng chạy đến kiếm ăn.

Trong lộ trình tiếp theo, Mộ Hàn lại liên tiếp gặp phải không ít mãnh thú. Tất cả chúng đều coi loài người đột nhiên xuất hiện như Mộ Hàn này là món ngon cực kì. Đáng tiếc, không có một con mãnh thú nào có thể chịu đựng được một quyền của Mộ Hàn . Thậm chí trong đó một con mãnh thú có được thực lực Yên Hà Cảnh cũng bị Mộ Hàn giết chết tươi.

Một mạch chạy tới, máu tươi bắn tung toé. Bộ quần áo rách mướp kia của Mộ Hàn lại bị nhuộm đỏ lần nữa.

Về phần những vết thương trước đây trên thân thể, từ lúc ở Hắc Ma Điện chúng đã bắt đầu đóng vảy. Đối với thương tổn thông thường, thiên địa linh khí này là thuốc trị thương tốt nhất.

Vượt qua lưng chừng một triền núi, địa thế bắt đầu hạ xuống. Trước mắt Mộ Hàn rốt cục loáng thoáng xuất hiện một chút ánh sáng.

- Phía trước chính là đoạn cuối của Hắc Ma Cốc!

Trong lòng Mộ Hàn vui vẻ, dưới chân tốc độ lại nhanh hơn vài phần.

Tuy nhiên, ngay vào lúc Mộ Hàn sắp sửa rời khỏi phiến rừng rậm âm u này thì một bóng trắng to lớn đột nhiên như sao băng từ phía chếch bên cạnh bắn thẳng đến.

- Ngao!

Tiếng gầm rú giận dữ làm chấn động núi rừng, bay thẳng lên tận trời cao. Hai chiếc trảo của bóng trắng kia như móc câu cùng tấn công đến. Còn từ trong cái miệng to như chậu máu đang há ngoác kia phun ra trận gió tanh tưởi nồng nặc khiến người ta muốn ói.

Kim Giác Lang Vương?

Từ góc khóe mắt thoáng nhìn túm lông vàng sắc nhọn tua tủa trên đầu bóng trắng kia, trong lòng Mộ Hàn tức thì chấn động một cái. Bất chợt phân biệt ra thân phận của con mãnh thú này, bước chân hắn đột nhiên lập tức dừng tại chỗ. Thân hình hắn có hơi xoay một cái, hai nắm đấm xiết chặt đã sẵn sàng nghênh đón, chân khí trong cơ thể trong nháy mắt hội tụ vào nắm đấm.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Lôi Âm lan mạnh đi, kình đạo mạnh mẽ từ song quyền của Mộ Hàn rít gào bắn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.