Vũ Vương

Chương 646: Mặc Vũ Khanh ( tứ )



- Quy củ của Võ Phong Thai, các ngươi đều đã viết rõ ràng nên ta cũng không nói thêm nữa . La Thành, Mặc Vũ Khanh, cuộc luận bàn của các ngươi có khả năng bắt đầu rồi!

Phan Diễn tức thì thu lại nụ cười , lập tức vung tay lên, rồi nhảy xuống dưới đài.

- La Thành, nhìn đao!

Cơ hồ là cùng thời khắc lúc Phan Diễn nói dứt lời, Mặc Vũ Khanh đã mở miệng lạnh lùng quát lên một tiếng. Một thanh loan đao xanh biếc đột nhiên thoáng hiện từ hư vô. Nó to như cái cối xay, bay lên từ trong lòng bàn tay. Từng đạo ánh đao có hình dáng trăng tròn tuôn ra cuồn cuộn, phô thiên cái địa nhằm hướng Mộ Hàn mà gào thét bay đi.

Thoáng chốc, hư không giống như bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, cả không trung trên Võ Phong Thai đều tràn ngập khí tức khủng bố xanh biếc, tiếng xé gió thê lương rung động thiên địa.

- Mặc Vũ Khanh này quả nhiên lợi hại.

Tâm thần của Mộ Hàn khẽ nhảy. Mặc Vũ Khanh vận dụng loan đao là một kiện Đạo Khí Mộc thuộc tính. Từ trên thân đao phụt ra những bóng đao đúng là mơ hồ nối thông nhau. Kình đạo ẩn chứa trong đó cũng là sinh sôi không thôi, phảng phất như vô cùng vô tận. Mặc Vũ Khanh chỉ vừa ra tay, liền dựng lên một đạo chướng ngại vật thật dầy ở giữa hai người . Mộ Hàn trừ phi đánh tan nó, nếu không chỉ có thể lui dần từng bước một, một khi thối lui khỏi phạm vi Võ Phong Thai thì Mộ Hàn chẳng khác nào là thất bại .

Cái nóng bỏng thể hiện cường độ chân nguyên của Mặc Vũ Khanh là phi thường khủng bố, đã vượt thật xa ra ngoài cảnh giới hiện tại của nàng. Chân nguyên dũng mãnh như thế đã giúp cho Mặc Vũ Khanh có thể phát huy ra thực lực hơn xa tu vi cảnh giới. Khó trách nàng có thể nhiều lần lấy tu vi Linh Trì Nhị Trọng Thiên để chiến thắng cao thủ Linh Trì Ngũ Trọng Thiên.

- Có điều, muốn thắng được ta lại không có dễ dàng như vậy.

Tâm niệm Mộ Hàn suy tính thật nhanh, chân nguyên ngưng tụ mà thành Cửu Long Lôi Vương Đao chợt phóng từ trong lòng bàn tay hiện ra trước mắt.

Đích thực là thanh Cửu Long Lôi Vương Đao kia quá mức thần kỳ. Mộ Hàn cũng không muốn sử dụng trước công chúng, bao gồm cả lúc giao đấu với Yến Tuấn thì hắn cũng không hề dùng đến. Nếu như là bị người khác phát hiện ảo diệu huyền bí trong đó, mặc dù là đại cường giả cảnh giới Dương Hồ cũng khó đảm bảo sẽ không nảy sinh ra lòng ham muốn.

Chân nguyên ngưng tụ mà thành vũ khí, uy lực tự nhiên so ra kém với Đạo Khí đích thực.

Nhưng cho dù như thế, sau khi Mộ Hàn thi triển ra Tử Lôi Đao Quyết tầng thứ nhất Ám Lôi Phá, sau khi tia chớp đen sì cực lớn kia xuất hiện thì nó vẫn làm cho không ít đệ tử Nội Sơn đang xem cuộc chiến đều hơi bị biến sắc. Đạo thiểm điện sấm sét kia phát tán ra khí tức thịnh nộ điên cuồng, làm cho tâm thần người ta hơi phải sợ hãi run rẩy.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, những tia chớp đen như mực kia trước đông đảo ánh mắt nhìn chằm chằm đã cắt vào phiến ánh đao đang quay cuồng mà đến. Tia chớp kia hóa thành từng cơn sóng kình lực thịnh nộ điên cuồng mà chập chùng bồng bềnh lan ra. Quả là giống như có những bàn tay khổng lồ đang không ngừng xé rách ánh đao ra thành mảnh nhỏ.

Trong chớp mắt. Ở trong phiến bóng đao xanh biếc kia liền xuất hiện một cái cửa hang động đen như mực, hơn nữa nó còn đang không ngừng khuếch trương về khắp các hướng chung quanh. Liền giống như một cái hắc động ( hố đen) có thể nuốt chửng vạn vật.

- Cái gì?

Mặc Vũ Khanh sắc mặt khẽ biến.

- Thật sự là có tài, không trách được hắn dám kiêu ngạo như vậy.

Trong lúc đang nói, loan đao trong tay Mặc Vũ Khanh đột nhiên khuếch trương kịch liệt. Lúc ban đầu chỉ là lớn như cái cối xay, nhưng một lát sau cũng đã bao trùm cả một vùng mấy chục thước không gian trên Võ Phong Thai .

- Vút!

Tay ngọc khẽ vung lên, thanh loan đao vô cùng to lớn liền hung hăng cắt vào trong hắc động giữa những ánh đao xanh biếc . Kình đạo khủng bố như những cơn sóng ngập trời tức thì tràn ngập lan ra. Trong nháy mắt đã trùm qua hắc động, mênh mông cuồn cuộn mà cuốn về phía Mộ Hàn đứng đối diện, giống như phải chụp hắn thành bánh thịt.

Cự Đao ngang trời, Mộ Hàn lập tức liền cảm nhận được áp lực lớn lao.

- Tới rất hay!

Trong miệng ầm ĩ cười to. Chân nguyên trong cơ thể hắn cuồn cuộn kịch liệt giống như sóng triều, trong tay là thanh Cửu Long Lôi Vương Đao do chân khí ngưng tụ mà thành đang chém mãnh liệt ra ngoài. Trong chớp mắt liền có một đạo đao mang cực lớn như sấm sét Thiểm Điện từ trên cao trút xuống giống hệt mây trôi nước chảy. Chúng lôi cuốn theo những tiếng sấm vang dội thịnh nộ điên cuồng mà bổ vào trên loan đao xanh biếc kia.

Cái này chính là Tử Lôi Đao Quyết tầng thứ hai, Phong Lôi Trảm!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!

Kình khí mênh mông mà bạo ngược bùng nổ lan ra dường như đã phát điên, những ánh đao xanh biếc vẫn còn chưa kịp biến mất ở chung quanh đã bị công kích mãnh liệt, trong nháy mắt tan thành mây khói.

Thanh loan đao tròn Viên Nguyệt kia cũng như là bị trúng đòn nghiêm trọng, thân đao run rẩy dữ dội, những quầng sáng xanh lập tức biến mất.

Chỉ trong tích tắc, thanh Cự Đao vốn vô cùng to lớn liền khôi phục nguyên trạng, nó vừa xoay tròn vừa bay ngược mà quay về. Mặc Vũ Khanh tiếp đón đao vào trong tay, tức thì một gương mặt xinh đẹp má lúm đồng tiền như hoa như ngọc đúng là phồng lên đỏ bừng. Bước chân cũng liên tục rút lui, những âm thanh roẹt roẹt roẹt roẹt không ngừng vang lên, phảng phất như trực tiếp dẫm nát ở sâu trong tâm linh người ta.

- Mặc Vũ Khanh bị thất lợi ?

Ở dưới đài mọi người thấy thế, đều là kinh ngạc mở to hai mắt ra mà nhìn.

Nhiều năm như vậy trôi qua, Mặc Vũ Khanh đã từng khiêu chiến đến mấy trăm người, có thắng có bại. Mỗi lần thắng lợi, cơ hồ đều là lấy thế nghiền nát vạn vật để đánh tan đối thủ. Mà người có thể chiến thắng nàng, cơ hồ đều là cao thủ trên cấp Linh Trì Ngũ Trọng Thiên. Về phần tu sĩ dưới Linh Trì Ngũ Trọng Thiên đã từng đối chiến cùng nàng, vẫn còn chưa hề có người nào giành được thắng lợi.

Nhưng hôm nay Mặc Vũ Khanh giao chiến cùng Mộ Hàn cấp Linh Trì Nhất Trọng Thiên , thì lại là chỉ trong thời gian chốc lát mà đã lộ ra tình thế bất lợi, thực sự khiến người khác mở rộng tầm mắt.

- Lần này đây, Mặc Vũ Khanh sẽ không thất bại chứ?

Trong lúc tất cả mọi người ở đây âm thầm thì thào bàn tán, Mộ Hàn đúng là bóng dáng nhanh như điện mà lao thẳng một mạch. Cửu Long Lôi Vương Đao trong tay lại lần nữa giơ lên cao cao, bổ về hướng Mặc Vũ Khanh đang ở ngoài mấy chục thước. Sấm chớp kích động, ánh đao hiện ra, khí tức thịnh nộ điên cuồng lại một lần nữa bao phủ Mặc Vũ Khanh vào bên trong.

- Dừng tay!

Mặc Vũ Khanh đột nhiên mở miệng nói khẽ.

Bóng dáng Mộ Hàn hơi dừng lại, trường đao vẫn cứ nhằm thẳng Mặc Vũ Khanh. Trên lưỡi đao hiện rõ mồn một vầng ánh sáng lấp lánh chói mắt rực rỡ mà bén nhọn. Những tia chớp ẩn chứa bên trong tựa hồ tùy thời đều có khả năng phụt ra. Hắn hơi có chút ngoài ý muốn liếc mắt nhìn Mặc Vũ Khanh, Mộ Hàn khẽ cười hỏi:

- Mặc sư tỷ, tỷ còn có gì có thể nói?

- Lần luận bàn này, ta thua.

Mặc Vũ Khanh nheo nheo mắt nhung, hít một hơi thật dài.

- Cái gì, Mặc Vũ Khanh sư tỷ liền chịu thua nhanh như vậy?

- Cuồng nhân khiêu chiến, không ngờ bị bại bởi La Thành cấp Linh Trì Nhất Trọng Thiên?

- Rất khó có thể tin nổi , ta không nghe lầm chứ!

. . .

Mặc dù mơ hồ đoán được Mặc Vũ Khanh rất có thể sẽ bị thua, nhưng hôm nay nghe được chính miệng nàng chấp nhận chịu thua thì mọi người vẫn còn là hơi khó có thể tin. Trong lúc nhất thời, âm thanh ồn ào nổi lên bốn phía.

Mộ Hàn cũng là cảm thấy hồ nghi.

Nhưng mà, Mặc Vũ Khanh cũng rất nhanh chóng liền giải thích mối nghi ngờ của hắn:

- Ta tìm người luận bàn, chỉ là vì thích cảm giác chiến đấu, nhưng không có hứng thú đánh cho người khác bị trọng thương hoặc là bị người ta đánh cho trọng thương . Nếu biết không phải là đối thủ của ngươi, so với việc miễn cưỡng chống đỡ tiếp, rồi lại bị vết thương khắp người thì chẳng bằng dứt khoát chịu thua.

Mặc Vũ Khanh vẻ mặt thản nhiên, không có chút xíu mùi vị giả bộ.

- A?

Mộ Hàn cười cười một tiếng, Cửu Long Lôi Vương Đao trong tay lập tức tan ra mà hóa thành chân nguyên để lại quay trở về trong cơ thể.

Mặc Vũ Khanh này lại rất thú vị. Cũng không biết nàng tìm chính mình để khiêu chiến, đến tột cùng là bị đám người Lâm Ngọc Bạch xui khiến, hay có lẽ chính nàng muốn nhằm vào mình để khiêu chiến?

Mộ Hàn trước đây tưởng là cái trước, nhưng bây giờ nhìn lại, tựa hồ lại là cái sau.

Mặc Vũ Khanh giống như đã nhận ra suy đoán của Mộ Hàn, âm thanh yếu ớt như tơ nhện đột nhiên được tâm thần truyền tống , trực tiếp lọt vào trong tai Mộ Hàn:

- La Thành, Lâm Ngọc Bạch đích thật là đi tìm ta, lấy một kiện Đạo Khí siêu phẩm Mộc thuộc tính làm giá cả để mời ta ra tay, phế bỏ Tâm Cung của ngươi. Nhưng mà, Mặc Vũ Khanh ta sao lại trở thành một cây đao trong tay của hắn. Ta hạ chiến thư với ngươi, chỉ là bởi vì ta muốn đánh một trận cùng ngươi. La Thành, nếu như ta không có đoán sai, tu vi cảnh giới của ngươi mặc dù không cao, nhưng nếu như toàn lực ứng phó thì mặc dù là tu sĩ Linh Trì Thất Trọng Thiên, nói vậy ngươi cũng có thể đủ sức cùng đánh một trận.

- Với thực lực của ngươi, nếu như không muốn lại chịu những người đó của Lâm Ngọc Bạch quấy rầy, chẳng thà cứ học ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.